Xem bài viết đơn
  #1  
Old 04-03-2009, 10:21 AM
.Vẹt's Avatar
.Vẹt .Vẹt is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Dec 2008
Đến từ: Sở thú Sài Gòn
Bài gởi: 119
Thời gian online: 0
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Tựa cửa nhìn ra đường ...

Một ngày mới lại đã sang. Có những điều vuột qua rất hiển nhiên như hơi thở nhưng lại không biết phải nắm giữ những điều đó vào giây phút nào để nó đừng trôi qua một cách thờ ơ như thế.
Người hỏi, đã bao giờ em để tình cảm của mình được thả hồn nhiên như gió bay? Em bảo rằng - chẳng biết. Nhưng điều đó thì có nghĩa lý gì khi anh vốn chẳng phải Gió, và nếu anh có là Gió thì cơn Gió ấy lại chẳng lay ngọn cỏ em? Điều đó có nghĩa gì đâu khi ta chẳng thuộc về nhau và anh yêu một người khác.

Người hỏi, sao em không một lần đánh cuộc hết tin-yêu của mình vào người mình đã chọn? Nhưng điều đó thì có nghĩa gì đâu, khi em vốn không muốn níu kéo những gì vốn chẳng thuộc về mình. Có nghĩa lý gì đâu khi anh chưa bao giờ nhìn về phía em?

Người hỏi - nhiều lắm, nhưng em không trả lời thêm nữa. Tất cả thế là đã quá đủ. Không phải là đủ cho một bắt đầu mà là đủ cho một kết thúc. Khi ta vốn không thuộc về nhau thì đừng ràng buộc nhau bằng những điều vô nghĩa. Trở lại vị trí vốn có, Anh không Em, Em không Anh và Ta không nhau. Dừng lại, đơn giản chỉ là anh cho em mượn tấm lưng chắn gió, bờ vai để tựa và vòng tay để giữ chặt là đủ.
Tựa cửa nhìn ra đường. Nơi ngõ quen đó sẽ vẫn đón mỗi bình mình sang và đưa tiễn một hoàng hôn lặn xuống. Và rồi ngày cũng sẽ qua thôi!
Tài sản của .Vẹt

Trả Lời Với Trích Dẫn