Nữ thần mê cung - Joe Alex - Nguồn: vnthuquan.net
Nữ Thần Mê Cung
Joe Alex
Dịch giả: Trạng Khang - Quốc
Lá»i mở đầu
Nguyên tác: Từ nguyên bản tiếng Ba Lan: Zmącony spokój Pani Labiryntu
Warsaw 1965
"... Ở nÆ¡i đó vô sinh vô tá»
Chẳng kẻ nà o dám thá» liá»u mình
Äụng và o mảnh đất thần linh
Trồng cây, bới của cho mình già u sang
Chỉ vì dạ những tham lam
Hay vì kẻ đó lòng đang hiếu kỳ
Dù kẻ đó muốn gì cũng kệ
Keros nà y đâu để kẻ trần,
Äụng và o những phiến đá thần
Sẽ gây náo động Nữ Thần Mê Cung.
Kẻ đó sẽ khốn cùng tuyệt vá»ng
Chết chìm trong lòng của biển khơi
Và tên tuổi hắn trên Ä‘á»i
Biến Ä‘i mà chẳng má»™t ngưá»i nà o hay."
NHá»®NG DÃ’NG CHá»® ÄỌC ÄÆ¯á»¢C TRÊN MẢNH GIẤY TÃŒM THẤY
TRONG NGÔI MỘ CỔ [/B]
Chương I
"CHUYỆN NÀY THẬT ÄÃNG KINH NGẠC, JOE Ạ"
Tiếng gõ êm và đá»u Ä‘á»u cá»§a chiếc máy chữ nhá», dẹt, nhãn hiệu Olivetti bá»—ng nhiên ngừng lại và phải sau má»™t lúc Alex má»›i hiểu ra rằng mảy chữ đã ngừng là m việc. Anh nhìn xuống nó sau khi rá»i mắt khá»i tấm ảnh đã bạc mà u cha mình treo trên tưá»ng. GiỠđây anh má»›i nháºn thấy những ngón tay mệt má»i cá»§a mình đã trượt khá»i phÃm máy chữ và chuyển động cháºm chạp trên mặt bà n, dưá»ng như nó vẫn còn Ä‘ang đánh những dòng chữ mà ná»™i dung và ý nghÄ©a chÃnh anh cÅ©ng không thể hiểu nổi. Anh rất mệt, mệt đến ná»—i không thể tưởng được. Anh giÆ¡ hai bà n tay lên và ngắm nghÃa chúng má»™t cách lÆ¡ đãng. Anh lại từ từ hạ tay xuống, ngồi thẳng ngưá»i trên ghế, nhắm mắt lại rồi đột ngá»™t mở ra để chống cÆ¡n buồn ngá»§ Ä‘ang kéo đến. Anh nhìn trang giãy đã đánh gần hết, Ä‘á»c lướt qua và bình thản vặn nó ra khá»i trục máy chữ, vo tròn má»™t cách cẩn tháºn rồi ném và o sá»t giấy ở cách bà n hai bước chân. Như thưá»ng lệ anh đã ném trúng, Ä‘iá»u đó gây cho anh má»™t cảm giác thÃch thá»§ nhá» nhoi, ngắn ngá»§i. Anh đứng dáºy vươn vai.
Äêm nay anh đã đánh trá»n bốn mươi trang. Mặc dầu có Ãt hÆ¡n mưá»i trang so vá»›i dá»± định, nhưng và o lúc nà y anh biết rằng mình không thể là m thêm được nữa bởi vì tâm trà đã quá má»i mệt. Chúng tháºt vô tÃch sá»±: Việc viết cuốn tiểu thuyết nà y sẽ lại kéo dà i thêm má»™t tuần nữa đây.
Anh đứng dáºy giống như ngưá»i thá»§ lÄ©nh già đưa mắt giám sát toà n bá»™ quang cảnh chiến trưá»ng, lần lượt từ chiếc mặt bà n phẳng nhẵn đến những chồng sách, máy chữ và những chiếc bút chì còn cắm trong chiếc cốc. Má»™t lần nữa anh nhắm mắt lại và vá»›i sá»± bá»±c tức ngấm ngầm, anh quay lưng lại vá»›i táºp giấy đánh máy và giấy than, cháºm chạp bước đến cá»a sổ vén rèm.
Nắng xuân sá»›m đã trà n ngáºp đưá»ng phố, trên các mái nhà . Alex mở rá»™ng cá»a sổ, cặp mắt còn ngái ngá»§ ngắm nhìn đám khói thuốc lá Ä‘ang bay lên cao và lan tá»a ra bầu không khà trong là nh buổi sá»›m.
- Lạy Chúa - anh nói khẽ - đến bao giá» thì má»i chuyện má»›i kết thúc?
Há»i váºy thôi chứ Joe biết rõ hÆ¡n ai hết rằng sau quyển sách nà y, anh sẽ viết tiếp quyển khác rồi lại quyển khác nữa. Tuy nhiên câu há»i đó không chỉ vá» những quyển sách. Caroline vẫn biệt tăm, anh không biết bao giá» sẽ gặp lại cô. Trong cuá»™c sống cá»§a há», những lúc như thế nà y không xảy ra thưá»ng xuyên, nhưng má»™t khi Caroline thá»±c sá»± muốn tách riêng khá»i má»i ngưá»i thì không ai tìm thấy được cô. Má»™t con sẻ nhá» lông xám Ä‘áºu trên dà n ăng-ten vô tuyến ở mái nhá phÃa đối diện, đầu ngó nghiêng vẫy vẫy cái Ä‘uôi,hót lÃu rÃu vô tư, toà n thân nhuá»™m và ng ánh nắng, rồi nó bay vút Ä‘i và o hẻm phố còn tối.
Joe nhìn theo theo con chim. Suốt cả đêm qua anh cố không nghÄ© vá» Caroline, nhưng bây giá» khi đã quá mệt má»i anh đà nh chịu thua. Dù không tá»± thú nháºn vá»›i mình nhưng anh rất nhá»› cô.
Äã hai tuần nay Caroline giam mình trong căn há»™ nhỠở tÃt phần bên kia thà nh phố. Khi há»i qua Ä‘iện thoại, bà Downby – ngưá»i chá»§ cho thuê nhà – lúc nà o cÅ©ng chỉ trả lá»i rằng cô Beacon còn Ä‘ang báºn không thể đến nghe máy được.
Theo cách hiểu cá»§a mình, Joe tin chắc rằng Caroline yêu anh, nhưng anh cÅ©ng biết rằng niá»m say mê lá»›n nhất và thá»±c sá»± cá»§a cô gái bất thưá»ng nà y là những phiến gạch nhá» viết đầy những dòng chữ dạng vạch cá»§a ngưá»i Crêt cổ xưa.
Caroline là nhà khảo cổ há»c trẻ tuổi, có năng lá»±c, ngưá»i mà các giáo sư danh tiếng tiên Ä‘oán rằng sẽ có triển vá»ng lá»›n. Những triển vá»ng riêng cá»§a cô thì liên quan gì vá»›i những bà ẩn xung quanh vương quốc trên biển cả cá»§a ngưá»i Crêt, cái vươn quốc đã có thá»i ngá»± trị trên hầu hết các hòn đảo cá»§a vùng biển Ê-giê kéo dà i đến táºn Tiểu Ã? Có phải cô thá»±c sá»± muốn giải mã loại chữ mà chưa ai Ä‘á»c được và muốn tìm hiểu lịch sá» cá»§a má»™t dân tá»™c đã tạo ra má»™t ná»n văn minh rá»±c rỡ, đã để lại những lâu đà i, những bình gốm quý giá, những tranh vẽ và hà ng nghìn đồ váºt các loại, đồng thá»i quanh dân tá»™c đó cÅ©ng bị che phá»§ má»™t tấm mà n bà máºt hoà n toà n mà ngưá»i ta chỉ có thể đưa ra những giả thuyết vá» nguồn gốc, quá trình lịch sá» và sá»± sụp đổ cá»§a nó.
Suốt hai tuần gần đây anh chỉ nghe thấy tiếng cô có má»™t lần khi cô gá»i Ä‘iện thoại và o buổi tối cách đây và i ngà y.
- Chà o Joe! Nó bị há»ng má»™t Ãt và em đã phải vất vả khá nhiá»u vá»›i nó, nhưng có lẽ má»i chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp. Tháºt đáng kinh ngạc, nếu như em không bị lầm. Mà có lẽ em không lầm đâu.
- Ai đáng kinh ngạc?
- Mảnh giấy có chữ cá»§a em. Em sẽ gá»i lại khi nà o em là m xong và anh sẽ được biết hết má»i chuyện. Nhiá»u lúc em có cảm giác là việc nà y không phải dà nh cho em, mà là cho anh. Có nhiá»u Ä‘iá»u hoà n toà n không thể hiểu nổi.
- Liệu em có thể nói rõ hơn được không?
- Chưa được đâu. Câu chuyện tháºt đáng kinh ngạc, Joe ạ! Và i ngà y nữa em sẽ nói cho anh tất cả. Chúc ngá»§ ngon, tác giả yêu quý nhất cá»§a em. Tối hôm qua em phấn khởi quá đến ná»—i phải Ä‘á»c thá» má»™t quyển sách cá»§a anh để cho nó dịu Ä‘i. Em không thể nói quyển nà o bởi vì em đã ngá»§ thiếp Ä‘i ngay. Em hy vá»ng rằng các độc giả cá»§a anh thưá»ng Ä‘á»c má»™t mạch tá»›i sáng. Thôi, chúc anh ngá»§ ngon.
Cô cưá»i vang và cúp máy trước khi Joe định nói lại. Từ lúc ấy đến giỠđã gần má»™t tuần rồi. Alex nhá»› cô và để giết thá»i gian trôi Ä‘i quá cháºm chạp, trong tuần vừa rồi anh đã viết được ná»a cuốn tiểu thuyết trinh thám. Nhà xuất bản giục anh là m nhanh vì mùa hè sắp đến rồi, ngưá»i ta nghỉ hè và nghỉ phép, thá»i kỳ vợ mua cho chồng, chồng mua cho vợ, bố mẹ mua cho con cái và con cái mua cho bố mẹ truyện trinh thám để Ä‘á»c khi Ä‘i tầu. Vì váºy, anh viết và hầu như không ra khá»i nhà .
Tiếng gõ cá»a khẽ đến ná»—i Joe không nghe thấy, anh tá»±a ngưá»i trên báºu cá»a sổ, tiếng ồn à o cá»§a thà nh phố má»›i thức giấc Ä‘ang lá»t và o. Cánh cá»a mở ra không có tiếng động. Trên ngưỡng cá»a là Higgins đứng im bất động, Ä‘iá»m đạm, mà y râu nhẵn nhụi và nghiêm trang như má»™t viên thá»§ Ä‘á»n. Ngay cả cái cách cúi đầu chà o ông chá»§ cá»§a mình cÅ©ng mang dáng dấp cá»§a ngưá»i giáo sÄ©.
- Chà o ông chá»§. Thưa ông, ông có nháºn thấy là trá»i hôm nay rất đẹp không ạ?
Joe quay ngoắt ngưá»i lại. Mãi tá»›i lúc nà y anh má»›i hiểu rằng hình như anh đã ngá»§ mà không nhắm mắt.
- Chà o Higgins. Phải, hôm nay trá»i tuyệt đẹp.
- Bây giá» là đúng bảy giá», thưa ông. Bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong ở phòng ăn. Hôm nay có trứng, giăm bông, cà phê, rượu vang hâm nóng, đúng những món mà ông đã yêu cầu
- Ừ, tháºt là tuyệt – Joe lẩm bẩm má»™t cách không thÃch thú lắm. Anh không cảm thấy đói, chỉ thấy mệt má»i. Xoay lưng lại cá»a sổ, anh đón nháºn những tia nắng ấm áp và gây buồn ngá»§ Ä‘ang chiếu trên cổ mình. - Mùa hè Ä‘ang tá»›i. Có lẽ chúng ta phải Ä‘i khá»i Luân Äôn thôi, phải không Higgins?
- Tất nhiên rồi, thưa ông. Rượu vang Ä‘ang nóng và tuy tôi đã Ä‘áºy lại nhưng…
- Ngay sau khi tôi giải quyết xong một số công việc, chúng ta sẽ cùng cho nhau nghỉ hè và i tuần, như thế có lợi cho cả hai ta.
- Cám Æ¡n ông – Higgins không bao giá» mỉm cưá»i đáp lá»… khiến Joe nhiá»u lúc có cảm tưởng rằng sá»± nghiêm túc nà y xuất phát không phải do sá»± kÃnh trá»ng quá mức mà do không dám thân máºt má»›i ông chá»§ và tá»± tạo cho mình má»™t hà ng rà o cách biệt – Thưa ông, tôi vừa đặt tiá»n trước cho chuyến du lịch nước ngoà i, thá»i gian cụ thể tôi xin báo vá»›i ông sau. Nếu ông cho phép, tôi xin được nhắc ông vá» món rượu vang hâm nóng.
- Du lịch nước ngoà i à ? Äến nước nà o váºy?
- Äến Hy Lạp, thưa ông. Äây là chuyến du lịch rất tuyệt và không đắt lắm do hãng Cook tổ chức.
- Thế tại sao lại đến Hy Lạp?
Higgins hắng giá»ng:
- Cô Beacon, khi tá»›i chÆ¡i ở đây lần trước đã phải đợi mất gần má»™t tiếng đồng hồ vì lúc đó ông ra ngoại ô và ô tô lại bị há»ng. Có lẽ ông còn nhá»› chứ?
- Äúng. Tôi rất buồn vì Ä‘iá»u nà y.
- Vâng, chÃnh thế, thưa ông. Cô Beacon đã kể cho tôi nghe chút Ãt vá» công việc cá»§a cô ấy. Cô nói vá» Hy Lạp, thưa ông, và cô nói hay đến ná»—i tôi quyết định chÃnh mình phải được ghé thăm đất nước nà y nếu như có dịp. Äiá»u đó có nghÄ©a là nếu như tôi có được thá»i gian rá»—i, thưa ông.
- Hừm… Joe mỉm cưá»i – Tôi thấy là tôi Ä‘ang bị bao vây bởi những ngưá»i yêu chuyện cổ. Tôi không dám tin cô Beacon lắm vá» những câu chuyện cổ vì cô ấy là nhà khoa há»c, như má»i ngưá»i Ä‘á»u biết là các nhà khoa há»c thá»±c sá»± chỉ coi chuyên môn cá»§a mình má»›i đáng chú ý. Nhưng dù sao Hy Lạp cÅ©ng là đất nước rất xinh đẹp và nếu như thá»i tiết tốt mà mùa nà y thì ở đó thá»i tiết thưá»ng tốt, chúng ta sẽ gặp lại nhau sau và i tuần nghỉ ngÆ¡i, cÆ¡ thể trà n đầy sinh lá»±c má»›i để chống lại cái mùa thu nước Anh đẹp đẽ nhưng đáng nguyá»n rá»§a ấy.
- Vâng, thưa ông. Báo đã để sẵn trên bà n trong phòng ăn. Còn vỠmón rượu vang hâm nóng thì…
- Cám ơn. Tôi sẽ đến đó ngay.
Alex bước lại bà n, thu dá»n đám giấy đã đánh máy xong và xếp nhanh theo thứ tá»± số trang. Äây cÅ©ng là thói quen: sắp xếp lại tháºt gá»n gà ng những đồ để sau đấy anh có thể ngồi viết tiếp mà không cần phải bà y xếp lại chá»— là m việc.
- Còn một việc nữa, thưa ông…
Joe ngoái nhìn lại. Higgins vẫn đứng ở lối cá»a ra và o.
- Sao? Gì nữa? Rượu vang hâm không cần phải nóng lắm đâu. Tôi đi ngay đây.
- Tôi muốn nói thêm là trước đây ná»a giá» cô Beacon đã gá»i Ä‘iện thoại và …
Joe vụt đứng thẳng ngưá»i.
- Thế là thế nà o? Tại sao mãi đến bây giỠtôi mới được biết?
- Bởi vì cô Beacon đã cấm tôi không được quấy rầy khi ông là m việc. Cô ấy đã bảo tôi chỉ bảo cho ông việc gá»i Ä‘iện thoại khi nà o ông là m xong việc và …
- Là m xong việc, trá»i Æ¡i! - Alex phẩy tay – Thế cô Beacon còn nói gì nữa?
- Cô nói rằng, ông hãy gá»i Ä‘iện thoại khi nà o ông có thá»i gian rá»—i và …
Higgin chưa kịp nói hết thì Joe đã vá»t qua không kịp nghe, chạy dá»c theo hà nh lang vá» phÃa buồng khách nÆ¡i có máy Ä‘iện thoại đặt trên cái tá»§ gá»— cÅ© kỹ và nặng ná».
Anh quay nhanh đĩa số bằng ngón tay trá» còn bị bẩn Ä‘en vì thay ruy băng máy chữ tối hôm trước. Anh đợi má»™t lúc chá» nghe tiếng tÃn hiệu Ä‘iện thoại, sốt ruá»™t gõ gõ ngón tay và o mặt bà n sần sùi.
- Tôi Caroline Beacon đang nghe đây…
Tiếng cô gái trong trẻo và tươi mát. Alex thầm ghen vá»›i cô vì đêm qua trong khi cô ngá»§ ngon trên chiếc giưá»ng ấm áp thì anh còn Ä‘ang cặm cụi miêu tả má»™t trong số những án mạng đầy bà ẩn và khó phát hiện.
- Anh đây, cô nương bé bá»ng và thông minh Æ¡i. Higgins nói là em đã há»i anh. Anh không thể tin được nên phải gá»i ngay cho em.
- Vâng, em đã gá»i đấy. Em là m xong rồi. Bây giá» thì em tá»± do như má»™t con chim. Anh đã ăn sáng chưa?
- Chưa. Higgins đã không tháºn trá»ng và báo tin quá sá»›m vá» cú Ä‘iện thoại cá»§a em.
Trong ống nghe vang lên tiếng cưá»i trong trẻo, hiá»n hòa, hệt như tiếng trẻ nhá».
- Váºy thì, nếu như Higgins đồng ý và nếu như anh thÃch, chúng ta có thể cùng ăn sáng chứ?
- Tuyệt vá»i. Thế còn mảnh giấy cá»§a em?
- Em đã giải mã xong ná»a giá» trước đây. Sau đó em đứng dáºy gá»i Ä‘iện ngay cho anh.
- Em là m việc suốt đêm à ?
- Em đã không rá»i khá»i bà n là m việc trong suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Bây giá» má»i việc đã xong. Chuyện nà y hết sức kinh ngạc, Joe ạ!
- Mình cÅ©ng Ä‘oán được như váºy – Alex lẩm bẩm, trong óc anh sá»± yêu thÃch môn khảo cổ há»c tá»· lệ nghịch vá»›i ná»—i nhá»› cô Beacon – Nà y, thế ai má»i ai tá»›i ăn sáng đấy, em má»i anh hay anh má»i em?
- Em má»i anh. Anh có thể có mặt ở đây sau ná»a giỠđược không? Em vừa má»›i tắm xong, đã thay quần áo và trông giống như má»™t thiếu phụ. Em Ä‘ang đói sắp chết đây.
- Anh sẽ tá»›i sau ná»a phút nữa!
Äặt vá»™i ống nghe lên máy, anh chạy ngay vá» phÃa buồng tắm, vừa chạy vừa xoa tay lên cái cằm chưa cạo râu.
- Tôi đến cô Beacon đây! - Anh gá»i qua cánh cá»a khép vá»™i – Tôi sẽ ăn sáng ở chá»— cô ấy!
- Vâng, thưa ông…
Alex cảm thấy sau câu trả lá»i nà y anh nghe thấy tiếng thở dà i. Higgins là báºc thầy có má»™t không hai vá» nghệ thuáºt là m món trứng rán và rượu vang hâm nóng. Và đây là bữa ăn sáng thứ bao nhiêu không được đụng tá»›i trong vòng hai năm từ khi há» biết nhau.
Last edited by khungcodangcap; 28-03-2009 at 11:47 PM.
|