Huyền Tinh cùng Kiền Viên, hai người đem tất cả bảo khí đổi thành tinh thạch, vì tránh cho người khác chú ý cho nên đem các bảo khí chia làm mười phần đến những địa phương khác nhau để bán đi, nhưnh hai kiện linh khí thì Huyền Tinh nghe theo lời khuyên của Kiền Viên nên bán tại đấu giá hội, chắc chắn có thể bán được giá rất cao, Huyền Tinh cũng hiểu được đạo lí đấy, tinh thạch trong hội rất nhiều a.
Lần trao đổi bảo khí này tổng cộng lãi đến ba mươi vạn tinh thạch thượng phẩm, chia bình quân thì mỗi kiện có giá trị là một ngàn tinh thạch thượng phẩm.
Ngay cả cao thủ như Kiền Viên cũng nhìn về phía Huyền Tinh, trong mắt lấp lánh những tia kinh ngạc. Huyền Tinh luyện khí lợi nhuận quá lớn, tám trăm khối tinh thạch sau một tháng có thể biến thành ba mươi vạn tinh thạch, nghĩ lại cũng cảm thấy đáng sợ.
“Lão ca, chưa đến hai tháng nữa sẽ đến ngày hội đấu giá khai mạc, chúng ta bây giờ hãy đi đi.” Huyền Tinh thấy chính mình đã chuẩn bị đầy đủ, vì vậy đề nghị.
“Ừ, vậy cũng được, chúng ta xuất phát đi”. Kiền Viên thấy ở chỗ này không còn ý nghĩa gì nữa, vì vậy mới dồng ý đề nghị của Huyền Tinh.
Nhờ truyền thống trận, Huyền Tinh cùng với Kiền Viên đã xuất hiện ở Không Vụ Tinh, bọn họ muốn đến Thiên Ứ tinh thì nhất định phải đi qua tinh cầu này, nhưng đối với Huyền Tinh mà nói, nơi này là nhà hắn, chính mình kiếp trước sinh ra ở chỗ này, từ khi cha mẹ lâm nạn hơn ngàn năm trước, mình chưa bao giờ trở về nơi này, không nghĩ tới khi mình trở về lại lấy thân phận trước khi chuyển thế của mình.
Kiều Viên lúc này phát giác Huyền Tinh có chút không đúng, bởi vì khi bọn họ mới từ truyền thống trận đi ra. hắn phát hiện Huyền Tinh đứng đó ngơ ngác không mảy may nhúc nhích, vẻ mặt lúc vui lúc buồn.
“Huyền Tinh, đệ làm sao vậy?” Kiền Viên kêu Huyền Tinh tỉnh lại.
“ Không có gì, chỉ là có chút xúc động thôi.” Huyền Tinh cố gắng ổn định tâm tình của bản thân.
Nhìn thấy Kiền Viên ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, Huyền Tinh giải thích:”Lúc trước đệ đã sinh ra tại nơi này, đây là quê hương của đệ, lâu lắm rồi không có trở lại”.
“Ồ? Phải không, đây là quê hương của đệ, vậy chúng ta sẽ ở lại đây mấy ngày đi, dù sao đại hội còn cách hai tháng nữa mới tới”. Huyền Tinh cũng đồng ý, nơi này dù sao cũng là quê hương của chính mình, lưu giữ rất nhiều kỉ niềm của mình.
“Huyền Tinh, nhà đệ ở nơi nào? Dẫn ta đến nhà đệ xem một chút”. Kiên Viên hưng phấn nói
“.............” Huyền Tinh trầm mặc, chữ nhà này đối với chính mình lại là một từ lạ lẫm xa xôi.
“À....đệ không có nhà” Huyền Tinh cười khô khốc nói.
“huynh đệ, ta xin lỗi.......”
“Lão ca, đệ và huynh còn khách khí làm gì, đệ sẽ dẫn huynh đến tinh cầu xem một vài nơi đặc biệt” Huyền Tinh không đợi Kiền Viên nói hết, đồng thời đứng dậy hướng về phía trước bay đi.
Nhìn thấy thân ảnh của Huyền Tinh, Kiền Viên sắc mặt có chút ưu tư, không nghĩ đến huynh đệ của mình lại là một người mệnh khổ, liền bay theo Huyền Tinh.
“Hàn Lân, ta xem ngươi còn trốn như thế nào, haha...........ha ha”
Cách đó không xa có một âm thanh truyền đến tai hai người Huyền Tinh.
“Hừ, Tiêu Tân Nhan, ngươi là kẻ tiểu nhân hèn hạ, Hàn gia ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu”
Tiêu Tân Nhan?Huyền Tinh nghe thấy họ tên này, cái họ tên đặc biệt này ở Tu Chân giới quả thật không ít, ít nhất Huyền Tinh đã từng gặp La Khỏa và tên Tiêu Tan Nhan ở trước mặt này.
Tuy nhiên khi Huyền Tinh nghe thấy tên Hàn gia thì sắc mặt có chút kích động. Hàn gia đích thị là cả một gia tộc tu tiên, lúc trước mình từng có quan hệ rất mật thiết với gia tộc này, chính mình đã có một người bạn tốt tại Hàn gia. Năm đó khi mình đã cùng với Hàn Thanh và Thiên Minh quan hệ như huynh đệ bình thường, chỉ là ngàn năm trước Hàn Thanh rõ ràng bị một người tu ma phái làm hại, cuối cùng mình cùng với Thiên Minh liên kết mới giết được tên tu ma phái đó. Huyền Tinh tin rằng kiếp trước mình đã từng có huynh đệ Hàn Thanh là tốt nhất hoặc là Thiên Minh ....... nghĩ đến Thiên Minh, Huyền Tinh cảm thấy đau lòng, thật không muốn nghĩ đến, thẳng hướng về phía hai người kia mà bay đến.
Kiền Viên thấy Huyền Tinh như vậy liền vội bay theo.
“Ngươi là người của Hàn gia? Đích thị là người của Hàn gia sao?” Huyền Tinh hướng về phía Hàn Lân hỏi.
“Đúng vậy, xin hỏi huynh đệ là.......” Hàn Lâm ngơ ngác không hiểu, vì cái gì mà Huyền Tinh hỏi như vậy, hắn đang cảnh giác với Tiêu Tân Nhan thì Huyền Tinh cùng với Kiền Viên dột nhiên bay tới, hai người này không biết là bạn hay là thù, hiện tại Hàn Lân rất khẩn trương.
“ Ngươi đừng sợ, chúng ta không có ác ý, chỉ là ta với Hàn gia của ngươi có chút quan hệ sâu xa.” Huyền Tinh thấy hắn khẩn trương như vậy liền giải thích. Hàn Lân thở phào, hóa ra họ là bạn không phải địch, bất quá Tiêu Tân Nhan lại khẩn trương, vốn dĩ hắn đối với tu vi của Hàn Lân có chút xem thường, không nghĩ tới giữa đường lại đột nhiên có hai người bay tới, Huyền Tinh tu vi tuy chỉ mới là Nguyên Anh kỳ cũng không làm hắn khẩn trương, nhưng người bên cạnh chính bản thân hắn căn bản nhìn không thấu tu vi của người này, mồ hôi lạnh liền xuất hiện trên trán.
“Người này có nên giết hay không?” đột nhiên Kiều Viên hướng tới Hàn Lânhỏi.
“Đáng chết, nên giết hắn ngàn lần, không ít đồng đạo của chúng ta đã bị hắn giết chết” Hàn Lân căm tức nói.
“Ồ” Kiều Viên khẽ gật đầu, bay tới Tiêu Tân Nhan , phất nhẹ tay áo khiến cho Tiêu Tân Nhan biến thành hư vô, không còn chút dấu vết.
Huyền Tinh trợn mắt nhìn lão ca, không ngờ lão ca này quá lợi hại, nhìn qua cách giết người cũng thấy như là một nghệ thuật, chính mình cho tới bây giờ chưa từng thấy qua thủ đoạn này
Cho nên Hàn Lân ở nơi này đã gặp qua không ít cao thủ tu tiên, người đã tu đến Phân Thần kỳ đích thực có thể phất ống tay áo dễ dàng kết thúc, Tiên Tân Nhan chết cũng không hiểu rõ vì sao.
Kiều Viên sở dĩ ra tay là vì cảm giác Huyền Tinh với gã Hàn Lân kia nhất định không phải là đối thủ của Tiêu Tân Nhan, cho nên chính mình nhân tiện ra tay.
“Lão ca.....chiêu thức của huynh cực mạnh, huynh có thể truyền chiêu này cho tiểu đệ được không?” Huyền Tinh dùng ánh mắt sùng bái nhìn Kiền Viên.
“Cái này đệ chưa cần học, chờ khi đệ đến tu vi này cho dù không ai dạy đệ, đệ cũng có thể làm được như huynh làm vừa rồi vậy” Kiền Viên chầm chậm nói.
Huyền Tinh đối với tu vi của Kiền Viên không để ý, mình năm đó tại thời điểm Đại Thừa kỳ làm không được nhưng lão ca lại.................
“Được rồi....trước mắt đừng nói việc này nữa, đệ không phải muốn nói chuyện với vị huynh đệ này a?” Kiền Viên liền chuyển chủ đề.
Huyền Tinh lúc này mới nhớ lại mình khi nãy tới cứu người.
“Ngươi tên là Hàn Lân đúng không? Ta năm đó cùng với Hàn gia của ngươi có chút sâu xa, ngươi có thể kể cho ta biết tại sao ngươi ra thế này không?”
Hàn Lân phát giác Huyền Tinh nói chuyện với mình thực không tự nhiên, tựa như là trưởng bối hỏi vãn bối, Kiền Viên ở bên cạnh nghi hoặc nhìn Huyền Tinh.
Tu vi của Hàn Lân mới chỉ Hậu kỳ, mà Huyền Tinh ngẫu nhiên chỉ mới đến Nguyên Anh kỳ...........tình huống này tại Tu Chân giới thực là hiếm thấy.
“Ngươi với Hàn gia ta đúng đã từng biết qua?” Hàn Lân nghi hoặc hỏi.
“Haha, đây là bí mật,nếu có duyên thì sau này ngươi sẽ biết.” Huyền Tinh cứ như vậy mà nói. Kiều Viên nghe Huyền Tinh nói câu này có điểm quen tai, lời này không phải chính mình đã nói qua với Huyền Tinh? Không nghĩ tên này học xong cái vẻ thần bí này.
Hàn Lân thấy Huyền Tinh không chịu nói cũng không truy vấn nữa, còn việc hắn gọi tên của mình cũng không để trong lòng, dù sao vừa rồi hắn đã cứu mình một mạng.
Vì vậy Hàn Lân mới kể về sự việc của mình.
Nguyên lai ngày trước bởi Hàn Thanh của Hàn gia cùng Thiên Minh của Huyền Minh tông có quan hệ mật thiết, mặc dù nghìn năm trước Hàn Thanh đã gặp nạn nhưng Thiên Minh vẫn còn rất chiếu cố đến Hàn gia. Do Thiên Minh chiếu cố cho nên bình thường không ai dám tìm Hàn gia gây phiền toái. Nhưng Hàn gia chỉ được Thiên Minh chiếu cố, nhưng lại không được cả Huyền Minh tông để ý đến, năm nay Huyền Minh tông đột nhiên tuyên bố Thiên Minh đã rời khỏi chức vị chưởng môn, chuyên tâm tu luyện, dĩ nhiên là để đón Thiên kiếp của chính mình, từ nay về sau không hỏi về việc của Tu Chân giới nữa.
Rất nhiều người tai Tu Chân giới đồn đãi về tình huống dẫn đến việc Thiên Minh tu luyện, cho nên mới sớm giao lại chức chưởng môn.
Hàn gia ngàn năm vẫn được Thiên Minh chiếu cố đến, dĩ nhiên đã khiến cho không ít người ghen ghét, cho nên khi Thiên Minh vừa mới tuyên bố rút khỏi chức vị chưởng môn thì đã có người kiếm Hàn gia gây phiền toái, mà tên Tiêu Tân Nhan đúng là một người có tâm địa bất chính, hắn thường xuyên tìm Hàn gia gây phiền toái, hắn không dám tìm gia chủ Hàn gia để gây sự, cho nên hôm nay hắn mới tìm đúng cơ hội giết Hàn Lân.
“Đáng tiếc ông nội của ta năm đó bị người ta sát hại, nếu không chưa chắc những người này đã tỏ ra càn rỡ” Hàn Lân không cam lòng nói.
Nguyên lai hắn là cháu của Hàn Thanh, hậu nhân của bạn cũ, đương nhiên Huyền Tinh muốn giúp đỡ Hàn gia bọn hắn. Nghe đến việc ngàn năm qua Thiên Minh vẫn chiếu cố tới Hàn gia, Huyền Tinh nghĩ Thiên Minh còn có chút lương tâm,không biết việc Tu Chân giới đồn đãi có phải là sự thật không, nếu Thiên Minh thật sự tu luyện vì vấn đề độ kiếp, bản thân có thể luyện chế ra độ kiếp đan, có nên hay không giúp hắn một chút...................
Hiện tại Huyền Tinh đối với Thiên Minh tâm tình rất phức tạp, không muốn nhớ lại quá khứ.
Vì vậy hướng tới Hàn Lân nói:” Không sao, những người nào có uy hiếp với Hàn gia ngươi, ngươi nói ra, ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết những người này” có Kiền Viên là cao thủ như vậy mà không lợi dùng, quả thật sẽ là điều đáng tiếc
Vì vậy chỉ trong ba ngày, ba môn phái hạng trung của Không Vụ Tinh bị tiêu diệt hoàn toàn, sáu Hợp thể kỳ thậm chí còn có một tán tu của Độ Kiếp kỳ toàn bộ chỉ có ba ngày ngắn ngủi đều mất mạng một cách bí ẩn.
Những người này đều có xích mích cùng với Hàn gia, tất cả còn chưa kịp ra tay thì Hàn gia đã ra tay khiến mọi người kinh hãi, tất cả đều không dám tìm đến đắc tội với Hàn gia nữa.
Những người này đều là Huyền Tinh nhờ Kiền Viên ra tay giải quyết. Huyền Tinh nhìn thấy tràng cảnh Kiền Viên thoải mái giết người, cảm giác không có chút tính người, ngược lại còn cảm giác được một loại hưởng thụ. Cả người tu Độ Kiếp kỳ, Kiền Viên cũng chỉ phất có hai ống tay áo, rốt cuộc Huyền Tinh cũng cảm giác được tu vi của Kiền Viên quả thực đáng sợ.