Lúc này Huyền Tinh cùng Kiền Viên đã xuất hiện trong một cái sơn cốc cách trường đấu giá mấy ngàn dặm rồi.
Huyền Tinh hiện tại căn bản không biết chuyên gì đã xảy ra, từ lúc mấy vị Tán tiên kia đánh nhau cho tới khi mình tự nhiên xuất hiện ở chỗ này cũng chỉ mất có vài lần thời gian hô hấp mà thôi.
“ Lão ca, chuyện gì đã xảy ra, chúng ta sao đi tới chỗ này chứ?” Huyền Tinh quay sang Kiền Viên hỏi.
Chỉ thấy Kiền Viên trong tay đang cầm một đoạn cánh tay đầy máu, đem cái trữ vật giới chỉ ở ngón tay giữa mang xuống, sau đó liền vất cánh tay đầy máu kia đi.
“ Đây là một cánh tay của chưởng môn Thanh Hư Tông, bên trong có có thể có tiên khí.” Kiền Viên hít thở có chút khó khăn nói.
Nghe được những lời này của Kiền Viên khiến Huyền Tinh ngây người, cánh tay chưởng môn Thanh Hư Tông? Tiên khí ở ngay trong cái giới chỉ trên tay Kiền Viên?
“ Lão ca, vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì phát sinh chứ?” Huyền Tinh bởi tu vị còn kém, căn bản là không thấy lúc nãy rốt cuộc những chuyện gì đã xảy ra, vừa rồi thời gian đánh nhau cũng chỉ có vài giây ngắn ngủi mà thôi, tất cả những người giao thủ đều là cao thủ có tu vị tam kiếp Tán tiên, dĩ nhiên với tu vị bây giờ của Huyền Tinh căn bản nhìn không rõ cái gì đã xảy ra trong quá trình mấy người kia tranh đấu.
Vì vậy Kiền Viên đem những việc vừa phát sinh nói lại cho Huyền Tinh nghe một lần.
“ Cho nên huynh sau cùng mới tìm được cơ hội đoạt được cánh tay này lại đây.” Kiền Viên có chút đắc ý nói.
“ Lão ca, nơi này có an toàn không chúng ta cũng mau chóng rời khỏi nơi này đi, vạn nhất bọn họ tìm tới chỗ chúng ta bây giờ.” Huyền Tinh vừa nghe Kiền Viễn đã thật sự đoạt được tiên khí, mặc dù rất cao hứng, nhưng mà hắn vẫn lo lắng, dù sao bốn người vừa rồi đều là tán tiên, một mình Kiền Viên dám chắc không phải đối thủ của bọn họ, cho nên tốt nhất vẫn là nhanh chóng khỏi bọn họ.
“ Đừng có gấp, yên tâm đi, bọn chúng tìm không ra nơi này đâu.” Kiền Viên dám chắc nói.
Nghe Kiền Viên nói như vậy, Huyền Tinh cũng theo đó mà bình tĩnh lại.
“ Đầu tiên… kiểm tra coi tiên khí có hay không có ở trong giới chỉ đã.” Kiền Viên đem thần thức xâm nhập vào trong đó bắt đầu tìm kiếm.
Đột nhiên trong tay Kiền Viên xuất hiện một thanh phi kiếm bạch quang chói mắt, Kiền Viên lập tức bố trí một cấm chế trên thân kiếm, ánh sáng phi kiếm lập tức bị áp chế không còn nữa, phi kiếm trước mặt chính là kiện tiên khí xuất hiện tại trường đấu giá.
Kiền Viên kích động nhìn phi kiếm trong tay,” Tiên khí, đúng là tiên khí, ta cuối cùng cũng có được nó rồi.” Kiền Viên mơ hồ nói lẩm bẩm.
Huyền Tinh cũng lần đầu tiên nhìn thấy tiên khí, hắn cũng cảm nhận được khí thế cường đại mà tiên khí tản mát ra.
“ Chúc mừng lão ca nha.” Huyền Tinh hiện tại thực tâm vì Kiền Viên mà cảm thấy cao hứng.
Kiền Viên từ trạng thái kích động đã rất nhanh bình ổn lại,” Lần này thật sự là vận khí tốt, vốn ta cũng không dám chắc mười phần, cái này cũng nhờ Tiễn gia tam quái a.”
“ Lão ca, huynh sao lại không để ý tới bốn người bọn họ mà có thể đem cánh tay mang đi chứ?” Huyền Tinh biết được bốn người đó đều có tu vị đáng sợ, cho nên đối với Kiền Viên càng cảm thấy hết sức tò mò.
“ À,à, bây giờ huynh cũng không cần tiếp tục dấu đệ nữa, kỳ thật huynh cũng là một tán ma, Tán ma bát kiếp.” Kiền Viên rốt cục cũng đem thân thế của mình nói cho Huyền Tinh nghe.
Huyền Tinh bây giờ hoàn toàn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, không nghĩ tới mình tự nhiên nhận một vị huynh trưởng lại là một người tu ma, mà lại còn là Tán ma bát kiếp nữa chứ.
Huyền Tinh đáy lòng chính là rất bài xích người tu ma, cái này không phải vì bản thân là người tu tiên mà bài xích người tu ma, bởi mối quan hệ với tam đại phái cũng khiến cho Huyền Tinh đối với người tu tiên không có nhiều hảo cảm.
Mà nguyên nhân chính việc Huyền Tinh bài xích người tu ma chính là vì tại kiếp trước người huynh đệ Hàn Thanh đã bị một người tu ma giết chết.
Trong khoảng thời gian này ở chung với Kiền Viên, Huyền Tinh hiểu được Kiền Viên cũng không tệ lắm, là một người đáng tin cậy, nhưng lúc này đột nhiên nghe hắn nói là một người tu ma, bản thân nhất thời không thích ứng được.
“Tu ma nhân?” Huyền Tinh sắc mặt khẽ biến, tối sầm lại.
Kiền Viên nhìn bộ dáng Huyền Tinh mà không hiểu tại sao hắn lại như vậy, vì vậy khẽ nói với Huyền Tinh:” Không sai, huynh chính là một người tu ma, chẳng lẽ đệ cũng cùng với người tu chân giống nhau đều bài xích người tu ma sao?”
Kiền Viên cùng Huyền Tinh trong khoản thời gian này đã ở một chỗ, biết được Huyền Tinh so với những người tu chân bình thường có điểm bất đồng, đầu tiên biết được Huyền Tinh là một người rất tùy ý, hơn nữa có đôi lúc dùng thủ đoạn làm việc cũng không phù hợp với thân phận chánh nghĩa, câu cửa miệng của người tu tiên. Trong mắt hắn thấy Huyền Tinh nếu không tu ma thì thật là phí phạm tư chất của hắn, nhưng không có nghĩ tới trong đáy lòng hắn vẫn còn rất bài xích người tu ma.
“ Người tu ma? Người tu tiên? Có cái gì khác nhau sao? Người tu ma giết chết huynh đệ của ta, người tu tiên sát hại cha mẹ ta, tại sao, tại sao, a….” Huyền Tinh lúc này tâm thần có chút mơ hồ nói nhảm, tự nhiên đem mọi bí mật trong lòng của mình nói ra hết.
Kiền Viên nghe được lời của Huyền Tinh cũng cảm thấy có chút đồng tình, nhưng hắn lại nhìn ra Huyền Tinh lúc này có điểm không đúng, đây là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Kiền Viên dùng chân nguyên của mình bắt đầu khống chế Huyền Tinh kìm chế chân nguyên đang chạy loạn trong người hắn.
Thời gian trôi qua không bao lâu thì Kiền Viên phát hiện chân nguyên của Huyền Tinh chạy loạn tới điên cuồng, mà chân nguyên của mình với chân nguyên của Huyền Tinh là hai loại năng lượng đối lập, bản thân cũng là nhờ tu vị thâm hậu mới có thể xử lý một chút gân mạch Huyền Tinh, còn chân nguyên đang chạy loạn trong cơ thể Huyền Tinh thì Kiền Viên không có biện pháp rồi.
Chỉ thấy Kiền Viên đang giúp đỡ Huyền Tinh thì ngẩn ra
“ Tiểu tử thúi này, sau này nhất định còn giỏi hơn ta…” Kiền Viên lắc đầu lẩm bẩm, lại tiếp tục cố gắng ổn định tình trạng trong cơ thể Huyền Tinh hơn.
“ Di, nguyên anh tiểu tử này sao giống với người tu ma như vậy?” Kiền Viên phát hiện được một bí mật của Huyền Tinh.
Nguyên anh người tu chân chính là màu vàng, nhưng mà người tu ma thì nguyên anh lại là màu đen hoặc là màu đỏ hay màu tím.
Chân nguyên cảu Huyền Tinh tuyệt đối thuộc người tu tiên, điểm ấy Kiền Vien chắc chắn không nhìn nhầm, nhưng nguyên anh của hắn lại giống như của người tu ma, Kiền Viên nghĩ nát óc cũng không hiểu rõ đã xảy chuyện gì.
Bây giờ tốt nhất vẫn là giúp Huyền Tinh chữa thương. Vì vậy Kiền Viên lại tiếp tục giúp đỡ Huyền Tinh bảo hộ thân thể.
Thật ra vì Huyền Tinh tu luyện pháp quyết Cửu biến nguyên anh quyết, vốn là sẽ không có chuyện nguy hiểm tới mức tẩu hỏa nhập ma, nhưng mà Cửu biến nguyên anh quyết chỉ có thể giúp cảnh giới Huyền Tinh đề cao, khiến cho cảnh giới Huyền Tinh luôn luôn cao hơn tu vị, khiến cho hắn thuận lợi và an toàn hơn rất nhiều trong lúc tu luyện.
Nhưng Huyền Tinh tẩu hỏa nhập ma lần này không phải do vấn đề tu luyện, mà là do tâm ma của hắn xuất hiện. Huyền Tinh có tâm kết chính là về cái chết của cha mẹ cùng huynh đệ, Huyền Tinh là một người rất coi trọng tình cảm, vật ngoại thận cũng không thể so với thân nhân trong mắt hắn, từ việc Huyền Tinh thật tâm hy vọng Kiền Viên có được kiện tiên khí là có thể thấy rõ.
Nhưng chính huynh đệ của mình lại bị người tu ma giết chết, cho nên vừa nghe thấy Kiền Viên thú nhận là một người tu ma tự nhiên lại nghĩ tới Hàn Thanh, cuối cùng mới làm cho tâm ma xuất hiện.
Trong vòng mười năm ngắn ngủi, Huyền Tinh đã hai lần bộc phát tâm ma, cũng may là mỗi lần đều có người trợ giúp hắn vượt qua.
Tổn hao gần hai canh giờ, rốt cục Kiền Viên cũng đem chân nguyên trong cơ thể Huyền Tinh dần dần ổn định lại, “ Tiểu tử thúi, lần này làm hại ta không ít.” Kiền Viên đi sang bên cạnh khoanh chân nhập định bắt đầu lại khôi phục tâm thần.
Với tu vị của Kiền Viên cho dù là trợ giúp một người tu ma có tu vị Độ Kiếp kỳ thì cũng chỉ cần thời gian mấy cái hô hấp mà thôi, nhưng Huyền Tinh lại là một người tu tiên, lại là tiểu huynh đệ của mình, hắn lại sợ có chuyện gì sẽ xảy ra cho nên rất cẩn thận khi kiềm chế chân nguyên của Huyền Tinh, chính vì vậy phải mất tới hai canh giờ mới xong.
“Ân…” Khi Huyền Tinh tỉnh lại thì phát hiện trời đã sáng, “ ta sao lại ngủ chứ?” Huyền Tinh nghi hoặc thầm nghĩ.
“ Tiểu tử, không có việc gì chứ?” thanh âm Kiền Viên có chút mệt mỏi vang lên ở phía sau lưng.