Huyền Tinh một mình đứng trên đỉnh núi cao hiểm trở, gió lạnh ào ào thổi như tát vào mặt hắn, khiến đạo bào của Huyền Tinh bay phần phật trong gió.
Kiền Viên và Huyền Tinh lúc ấy đã chia tay, lần thiên kiếp sau của Kiền Viên sắp đến, hắn phải bế quan chuẩn bị một lượt, tiện thể luyện hóa luôn món tiên khí đó.
Lúc Kiền Viên và Huyền Tinh chia tay hắn có hỏi Huyền Tinh định khi nào tìm tam đại phái báo thù, hơn nữa còn muốn dốc hết sức giúp Huyền Tinh đối phó với ba phái, nhưng Huyền Tinh trong lúc cảm động khôn nguôi đã cự tuyệt ý tốt của hắn. Huyền Tinh định dựa vào chính sức mình để đối phó với tam đại phái, huống hồ tam đại phái còn có cả tiên nhân tọa trận, Huyền Tinh không muốn kéo cả Kiền Viên vào cuộc.
Huyền Tinh hiện tại chuẩn bị luyện chế một món linh khí, gần đây hắn không có thời gian để luyện chế cái gì cho mình, cuối cùng đến giờ cũng có chút rảnh rỗi.
Lúc ấy Huyền Tinh căn bản không biết một nguy cơ lớn sắp ập lên mình hắn.
Trong đại điện của Thiên Linh tông, bấy giờ chưởng môn Thiên Linh Tông Đào Nguyên Lâm đang ngồi ở vị trí chính giữa đại điện, bên dưới một đồ đệ đang bẩm báo tin tức với lão.
“Chưởng môn sư thúc, chúng con đã tra ra chút manh mối có liên quan đến kẻ đó. Hắn tên là Huyền Tinh, trong thời gian diễn ra hội đấu giá, hắn từng cùng với một người đến điểm đấu giá, hơn nữa ngày cuối cùng hắn còn tham gia nữa.” – Gã đệ tử cung kính nói với Đào Nguyên Lâm.
“Hả, rốt cuộc thì cũng có tin tức, lui xuống phát động toàn bộ đệ tử bản môn dốc hết sức tìm tên Huyền Tinh đó về đây, có tin tức phải lập tức hồi báo.” – Đào Nguyên Lâm không chút do dự hạ lệnh lùng bắt Huyền Tinh.
“Vâng, thưa chưởng môn.” Gã đệ tử vâng mệnh lui xuống.
Nhưng Đào Nguyên Lâm khi đó lại chau mày nhăn nhó, bởi lão đã nghe thấy cái tên mà tam đại phái không muốn nghe đến nhất – Huyền Tinh, ba mươi năm trước chưởng môn tam đại phái chết mất hai người, các vị trưởng lão tham gia vào trận đánh đó tất cả đều bỏ mạng, Thiên Minh cho dù sống sót cũng do đó mà xảy ra chuyện khi tu luyện.
Tất cả những chuyện này đều do Huyền Tinh gây ra, ba mươi năm trước hai phái trong tam đại phái đều đồng thời tuyên bố thay đổi chưởng môn, mà gần đây Thiên Minh cũng đã thoái vị, bên ngoài không ai biết nguyên nhân gì dẫn đến việc chỉ trong một thời gian ngắn mà chưởng môn ba phái cùng thoái vị, nhưng những người có địa vị cao trong ba phái đều rõ. Đây chính là nỗi nhục chung của ba phái, nên cho dù là môn hạ đệ tử cũng không được biết nguyên do.
Nhưng khi nãy bất chợt nghe thấy người giết hại hai ái đồ của mình lại cũng tên là Huyền Tinh, lẽ nào lại là một người? Nhưng Đào Nguyên Lâm nhanh chóng loại trừ khả năng này, năm xưa Huyền Tinh tự nổ Nguyên Anh, chết không thể chối cãi. Hai người đó chắc chỉ trùng tên mà thôi. Trong lòng lão nghĩ như vậy.
Rũ bỏ những suy nghĩ không vui vẻ, Đào Nguyên Lâm ra khỏi đại điện tự mình tu luyện.
Thiên Linh tông có thể dò ra manh mối của Huyền Tinh chính là dựa vào khi huyền Tinh đăng kí thân phận ở hội đấu giá có dùng đến chân nguyên. Thiên Linh tông là một trong tam đại phái, tất nhiên có cách tra xét tung tích chân nguyên của tất các các khách khứa.
Lúc này Huyền Tinh đang luyện chế pháp bảo cho chính mình, vì thế vật liệu đều là những thứ tốt nhất hắn có.
Đầu tiên hắn phải luyện chế cho mình một thanh phi kiếm. Hắn thổi lên tam muội chân hỏa, ném cát thiên kim vào trước tiên. Bởi nó là thứ cứng nhất nên mất rất nhiều thời gian mới tan chảy.
Sau nửa canh giờ, cát thiên kim hóa thành một khối chất lỏng màu vàng kim, Huyền Tinh lại theo thứ tự thêm vào mấy chất liệu luyện khí cao cấp là bí thạch, huyền thiết tinh, gỗ phượng hoàng. Dưới sự thiêu đốt của tam muội chân hỏa, những vật liêu ấy dần dần tan chảy, từng sợi tạp chất không ngừng được lấy ra đến khi không thể lấy thêm một tia tạp chất nữa thì ngừng. Huyền Tinh lúc ấy mới xong bước đầu tiên của việc luyện khí. Ngay khi Huyền Tinh chuẩn bị ngưng hình, hắn chợt rút ra một khối cực phẩm tinh thạch, do dự một lúc rồi cũng ném vào.
Dưới tình huống thông thường, luyện chế một món pháp bảo chỉ đòi hỏi một khối thượng phẩm tiên thạch là đủ, cho dù là luyện chế linh khí. Nhưng Huyền Tinh có nhiều tinh thạch nên dùng luôn một khối cực phẩm.
Huyền Tinh rất hài lòng với kết quả cuối cùng, cực phẩm linh khí, đây có lẽ là pháp bảo tốt nhất tu chân giới.
Tiếp theo chính là luyện chế một bộ chiến giáp, quá trình cũng không có gì khác biệt so với luyện chế phi kiếm nhưng lại khó khăn hơn nhiều, vì thế phải mất gần ba canh giờ mới luyện chế thành công. Thượng phẩm linh giáp. Nhưng Huyền Tinh vẫn có chút không vừa ý, vỗn dĩ hắn cho rằng có thể luyện chế ra cực phẩm linh giáp cho mình, không ngờ lại vẫn không được.
Nhưng thu hoạch được thế này đã khá lắm rồi, so với pháp bảo khi xưa của hắn còn tốt hơn nhiều. Hắn thu phi kiếm linh giáp vào trong thể nội. Chỉ thấy nguyên anh trong cơ thể Huyền Tinh trên người đã khoác một bộ giáp màu vàng kim cực kì uy mãnh. Trên đỉnh đầu Nguyên Anh một thanh phi kiếm kim sắc xoay tròn. Do hai món pháp bảo này đều do hắn tự luyện chế nên căn bản không cần phải luyện hóa gì cả đã có thể vận dụng như tay chân rồi.
Cực phẩm linh khí phi kiếm, thượng phẩm linh khí chiến giáp, trong tu chân giới tin chắc chẳng có ai có thể đồng thời có được. Huyền Tinh có chút đắc ý.
Thực ra Huyền Tinh luyện chế pháp bảo cho mình chỉ cốt che dấu sức mạnh của bản thân, nhục thể mạnh mẽ chính là vũ khí bí mật của hắn, vào lúc then chốt có thể cứu hắn một mạng. Vì thế không để người khác biết được thì hơn.
Pháp bảo đã có rồi, tiếp theo nên làm gì đây?
Tìm ba phái báo thù? Huyền Tinh đâu có ngu ngốc đến vậy. Tu vi hiện tại của hắn còn quá thấp, vốn dĩ không đáng là gì trong mắt người ta. Trước mắt cũng không có việc gì chi bằng tìm một nơi linh khí đậm đặc mà tu luyện. Cảnh giới của hắn vừa đột phá, tu luyện xem ra càng trở nên dễ dàng.
Đã có mục đích, Huyền Tinh liền bay đến nơi sâu nhất của sơn mạch. Sơn mạch liên miên mấy vạn dặm chắc chắn có mấy nơi thích hợp để tu luyện.
Huyền Tinh vốn không biết hướng hắn đang bay đến chính là Thiên Linh tông.
Do Huyền Tinh đến nơi này hoàn toàn do Can Viên lơ tơ mơ đưa tới, hắn căn bản không biết đây là đâu, bản thân lại không quen thuộc gì với hoàn cảnh xung quanh Thiên Linh tông nên hắn cứ yên tâm đi tìm nơi lí tưởng trong sơn mạch này.
Phi hành gần ba canh giờ, Huyền Tinh mới phát hiện ra trước mặt có một chỗ không tệ.
Hắn tăng tốc bay về phía trước, đột nhiên Huyền Tinh nhận ra phía trước có mấy người đang bay về phía mình.
Mấy người bay đến bên hắn, Huyền Tinh phát hiện chỉ có một kẻ tu vi xuất khiếu kì, năm người còn lại đều là tu vi Nguyên Anh kì.
Mình với mấy người đó không quen biết, chỉ là qua đường mà thôi thì không nhất thiết phải chào hỏi, thế nên Huyền Tinh vẫn tiếp tục bay về phía trước.
Lúc ấy, người tu chân có tu vi xuất khiếu kì bất ngời dừng lại, mấy người kia cũng dừng bay, đưa mắt nhìn nhau, mấy người đều gật đầu sau đó người có tu vi xuất khiếu kì rút ra một miếng Ngọc phù, bấm vài pháp quyết nói : “Bẩm cáo chưởng môn, chúng con đã phát hiện ra Huyền Tinh ở cách Thiên Linh tông ba nghìn dặm về phía Tây Nam.” Vừa dứt lới miếng ngọc phù đã biến thành một đạo bạch quang biến mất không thấy đâu nữa.