Nhạc vương
Truyện ngắn của Huỳnh Dị
Dịch giả: vinhhoa
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần I
Trong tiếng hò hét huyên thuyên cùng những bÃch chương, biểu ngữ chà o mừng phất phá»›i bên trong đại sảnh; các 'fan' mê nhạc chen chúc như là n sóng nhấp nhô, lá»›p sau trà n lá»›p trước.
Bên cạnh Hoắc Kim chợt có tiếng kêu lên:
– Anh xem! Y ra rồi kìa!
NÆ¡i đại sảnh, láºp tức có tiếng tung hô cưá»i nói nổ vang khắp trá»i cá»§a hằng ngà n nam nữ. Trong giây phút ồn à o đến cá»±c Ä‘iểm, không gì có thể nghe rõ được. Dưá»ng như ngưá»i nà o cÅ©ng Ä‘ang là m những động tác ngá»› ngẩn, vô ý thức.
Nhân viên cảnh sát được phái đến giữ gìn tráºt tá»±, Ä‘á»u cảm thấy cà ng lúc cà ng khẩn trương, chỉ chi chÃt những ‘fan’ mê nhạc đứng chặt cứng hướng Ä‘i vá» phÃa trước. Thần tượng cá»§a há» Ä‘ang bước ra cá»a hải quan.
– Tiểu Sâm!
– Nhạc vương!
Các ‘fan’ mê nhạc Ä‘á»u hết sức la hét vang rá»n tên thần tượng cá»§a há».
Tiểu Sâm có thể là má»™t nhà sáng tác và chÆ¡i đà n guitar vÄ© đại nhất trong lịch sá». Từ trước đến giá», chưa từng có ai giống như y, là m kÃch động lòng ngưá»i nhiá»u đến thế nà y; những ‘fan’ mê nhạc ở khắp nÆ¡i nà y giống như là điên cuồng váºy! Y xuất hiện trước công chúng má»›i ba năm trước đây, không má»™t buổi chÆ¡i nhạc nà o mà lại không hoà n toà n thà nh công rá»±c rỡ.
Äáng tiếc là y cùng má»™t chuá»—i thảm án ngưá»i chết đẫm máu có dÃnh lÃu vá»›i nhau. Má»—i lần y đến nÆ¡i nà o, Ä‘á»u có các thiếu nữ xinh đẹp bị giết chết má»™t cách tà n bạo. Cho đến giá», tất cả là đã mưá»i ba nạn nhân, và con số nà y đến ngà y mai thì không ai biết được.
Tiếng hoan hô bừng sôi nồng nhiệt của ‘fan’ mê nhạc cà ng lúc cà ng to, lại đạt đến cao điểm mới rồi!
Hoắc Kim đẩy tôi má»™t cái rồi phá lên cưá»i:
– Xem kìa! Äó chÃnh là Nhạc vương Tiểu Sâm, Äại Äại có ở đây rồi tốt lắm, con bé rất thÃch y, bà xã tôi cÅ©ng thÃch y nữa.
Äại Äại là cô con gái cá»§a hắn, tôi cưá»i nói:
– Anh có thể tìm y xin chữ ký rồi.
Mắt Hoắc Kim bừng sáng, thình lình lên tiếng:
– á»’! Äúng đấy!
Tôi lướt mắt nhìn và o đại sảnh, cánh cá»a kiếng mở ra và má»™t đám ngưá»i tụ táºp quanh đó, Tiểu Sâm hiên ngang bước ra.
Không thể phá»§ nháºn rằng y là má»™t thanh niên rất đẹp trai, má»›i hÆ¡n ba mươi thôi, ánh mắt nhìn mÆ¡ mà ng như má»™ng, cà ng khiến y không giống vá»›i má»i ngưá»i.
Tuy nhiên, tôi linh cảm được trên gương mặt tái mét cá»§a y có chứa đựng ba phần tà khÃ.
Những cánh hoa tươi bay phóng lên không má»™t lúc khá lâu, tá»±a như những giá»t mưa hướng vá» y Ä‘iểm xuống.
Tiểu Sâm luôn giữ nguyên vẻ bình thản lạnh lùng, bên cạnh là những há»™ vệ và cảnh sát mở rá»™ng đưá»ng Ä‘i, xuyên qua những kẻ sùng bái như say như mê, tiến bước hướng vá» bãi đáp máy bay trá»±c thăng ở bên phải phi trưá»ng.
Cuối cùng đã đến lúc tôi phải là m việc rồi.
***
Lúc tôi và Hoắc Kim đến khách sạn nơi Tiểu Sâm nghỉ ngơi; xung quanh đây, nhân viên an ninh đã được bố trà đầy dẫy như sẵn sà ng đối đầu kẻ địch.
Những ngưá»i an ninh nà y ngăn cháºn các ‘fan’ mê nhạc Ä‘ang tụ táºp bốn phÃa, không cho há» tiến và o khách sạn.
Theo nguồn tin trước đây ba tháng, sau khi có ngưá»i biết Tiểu Sâm lá»±a chá»n khách sạn nà y, láºp tức tất cả các gian phòng nÆ¡i đây Ä‘á»u bị đặt giữ trước. Mức độ hoan nghinh mà Tiểu Sâm nháºn được cùng vá»›i sá»± cuồng nhiệt ngà y cà ng tăng, e rằng chỉ có vị lãnh tụ thượng đẳng cá»§a các tôn giáo má»›i có thể gây ra tình huống như thế!
Chúng tôi vừa lái xe đến cá»a chÃnh cá»§a khách sạn, liá»n có hai ngưá»i an ninh đến nghênh đón.
Hoắc Kim đưa ra thẻ chứng minh và nói:
– Liên bang máºt thám!
Sau đó bèn giới thiệu tôi:
– Äây là sếp cá»§a tôi, đại úy Äá»— Hy Văn.
Má»™t trong những nhân viên an ninh bèn nói vá»›i giá»ng đầy kÃnh phục:
– Äại úy, tôi có biết chuyện cá»§a ngà i.
Tôi đưa tay mân mê bá»™ râu mép ‘sexy’ dầy Ä‘en nhánh được tỉa gá»n, suýt chút nữa thì báºt cưá»i, tháºt đã quên mất chÃnh mình cÅ©ng là ngưá»i nổi tiếng trên thế giá»›i. Tên cá»§a tôi đã được liệt và o hà ng danh nhân đương thá»i sau khi phá giải má»™t và i vụ án khó khăn gai góc, bao gồm là tóm được tên đại đầu sá» Nhã Luân Thân Lãng cá»§a băng đảng ‘mafia’ tống giam và o ngục.
Hoắc Kim nháºn được sá»± vinh dá»± cá»§a tôi thì tinh thần cÅ©ng nâng cao, dẫn đầu má»™t cách ngạo nghá»… tiến bước và o đại sảnh khách sạn. Dưá»ng như hiện giá», hắn má»›i là ngưá»i còn nổi tiếng hÆ¡n cả tôi nữa!
Ãnh mắt cá»§a tôi cẩn trá»ng nhìn quanh má»™t vòng, chú ý và o những ngưá»i Ä‘ang lui tá»›i bên trong đại sảnh. Tôi gần như khẳng định rằng hầu hết há» Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi Tiểu Sâm xuất hiện, trong đó có không Ãt các ký giả đại Ä‘iện cho những tá» báo.
Nếu như má»™t tá» báo hay tạp chà nà o trước giá» chưa từng được Tiểu Sâm tiếp kiến mà sá»›m được tiến hà nh cuá»™c phá»ng vấn độc quyá»n, thì số lượng bán cá»§a báo đó chắc chắn sẽ tăng lên má»™t cách khá»§ng khiếp.
Ngưá»i an ninh đà n em vừa rồi tá» lòng ngưỡng má»™ bèn đưa chúng tôi đến trước má»™t cầu thang máy biệt láºp, xong hướng vá» hai ngưá»i canh gác an ninh và nói:
– Äây là đại úy Äá»— Hy Văn, ngưá»i cá»§a cục Ä‘iá»u tra liên bang.
Hai ngưá»i an ninh nà y láºp tức nháºn ra tôi.
Vá»›i tôi thì Ä‘iá»u nà y cÅ©ng chẳng lạ lùng gì, bởi vì má»™t khoảng thá»i gian trước đây, tôi thưá»ng xuyên xuất hiện trên Tivi, so vá»›i tổng thống thì cÅ©ng chỉ Ãt hÆ¡n má»™t chút mà thôi.
Viên an ninh cung kÃnh hướng vá» tôi chà o há»i:
– Phùng Lá»… tiên sinh có đưa chỉ thị, xin má»i Äá»— đại úy lên ngay!
ÄÆ°Æ¡ng lúc ngưá»i nà y nhắc đến Phùng Lá»…, trong đầu tôi láºp tức hình dung ra má»™t vẻ mặt tinh ma đáng sợ – thân hình cao gầy, mặt nhá» mà dà i – đó là vị quản lý cá»§a Tiểu Sâm.
Cá»a thang máy mở ra, chúng tôi vừa bước và o thì có tiếng kêu to truyá»n đến:
– Nà y! Nà y! ChỠtôi với!
Chúng tôi ngạc nhiên quay đầu lại.
***
Má»™t cô gái xinh lạ lùng, đẹp chết ngưá»i, vác trên vai má»™t cái túi lá»›n. Cô ta bước chen và o trong thang máy, hương thÆ¡m chợt ngà o ngạt.
Cô nà ng thở hổn hển và hướng vỠtôi nói:
– Äá»— đại úy, xin lá»—i nhé, tôi đến hÆ¡i muá»™n.
Tiếp theo đó cô ta quay sang ngưá»i an ninh ở phÃa trong chúng tôi nháy mắt má»™t cái rồi nhẹ giá»ng:
– Thư ký là một việc là m khó gì đâu!
Nói xong, cô ta thở phà o một hơi.
Tôi và Hoắc Kim mặt nhìn nhau ngÆ¡ ngẩn, sau đó chẳng ngăn được cùng cưá»i rá»™ lên.
Tôi vừa định quay sang ngưá»i an ninh để giải thÃch là tôi tháºt không có diá»…m phúc đến như váºy, Ä‘á»i nà o có thể có được má»™t cô thư ký đẹp như hoa xinh như ngá»c. Cô ta đã nghÄ© đến việc không để cho tôi kịp nói ra khá»i miệng, láºp tức há»i lại ngay:
– Các anh đã xin được chữ ký cá»§a Nhạc vương Tiểu Sâm chưa váºy?
Ngưá»i an ninh trả lá»i vá»›i vẻ xúc động:
– Tôi xin được rồi! Äó là cho con trai cá»§a tôi.
Tay anh ta bấm má»™t cái, cá»a thang đóng lại, thang máy bắt đầu Ä‘i lên. Anh chà ng cÅ©ng không má»™t chút nghi ngá» là cô ta đánh lừa mà giả trò như váºy.
Tôi nhìn sang cô nà ng, vừa đúng lúc cô ta dà dá»m hướng vá» tôi nháy mắt nữa chứ! Äôi mắt dà i và đẹp, phải nói là đẹp thu nhiếp hồn ngưá»i.
Trong lòng tôi thoáng giáºt mình, chợt nhá»› ra cô ta là ai.
Cá»a thang máy mở ra, những viên an ninh vây bá»c bên ngoà i rõ rà ng là đang nhìn và o mặt chúng tôi vá»›i ánh mắt soi bói.
Ngưá»i đẹp nà y liá»n nắm phần chá»§ động, bước ra ngoà i cá»a thang máy rồi lên tiếng:
– Äây là đại úy Äá»— Hy Văn, chúng tôi là cục Ä‘iá»u tra liên bang.
Má»™t giá»ng nói lạnh như băng từ phÃa bên trái truyá»n đến:
– Äá»— đại úy là ngưá»i mà khắp má»i nhà đá»u biết, không cần cô phải giá»›i thiệu nữa!
Tôi và Hoắc Kim bèn bước ra ngoà i cá»a thang máy.
Äây là dãy phòng dà nh riêng cho tổng thống nÆ¡i tầng cao nhất khách sạn. Tháºt ra, dùng chữ "Phòng" để diá»…n tả thì cÅ©ng không thÃch hợp lắm. Bởi vì căn tiểu sảnh dùng để tiếp tân cÅ©ng đã lá»›n hÆ¡n phòng khách trong nhà cá»§a rất nhiá»u ngưá»i.
Phùng Lá»…, ngưá»i quản lý cá»§a Tiểu Sâm, vá»›i thân hình cao gầy, Ä‘ang đứng giữa trước cá»a đóng kÃn cá»§a tiểu sảnh và đại sảnh, chỉ để đặc biệt đón tiếp khi chúng tôi tá»›i đây.
Ãnh mắt cá»§a tôi và Phùng Lá»… khẽ chá»›p, thoáng giao nhau vá»›i đầy vẻ thách thức.
Chỉ nhìn xem biểu hiện cảnh giác cá»§a ông ta, biết được rằng ngưá»i nà y qua ánh mắt kiên cưá»ng cá»§a tôi, đã phát hiện ra tôi là ngưá»i không hỠđể kẻ khác sai khiến đùa giỡn.
Ãnh mắt Phùng Lá»… chuyển sang cô gái mỹ miá»u đó rồi nói:
– Äá»— đại úy, tôi và ông hẹn ước là Tiểu Sâm chỉ đón tiếp ông và ngưá»i phụ tá, trong đó không há» nhắc đến vị tiểu thư nà y.
Tôi khẽ mÄ©m cưá»i cất giá»ng:
– Äây là ngưá»i ký giả nổi tiếng cá»§a Thái Dương Thá»i Báo, cô Tả Thi Nhã.
Nét mặt Phùng Lễ lộ vẻ không vui.
Tả Thi Nhã là m như không có việc gì xảy ra, ánh mắt thoáng nhìn qua tôi và nói:
– Nhá»› ra rồi! Vẫn còn nhá»› mấy câu mà tôi há»i anh chứ!
Hoắc Kim liá»n mở miệng:
– Ông sếp cá»§a tôi trà nhá»› tệ lắm, việc lợi Ãch cho tôi không há» nhá»›, nhưng mà nhá»› vá» ngưá»i đẹp thì khá»i nói, tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Phùng Lễ lạnh lùng cắt ngang:
– Tả tiểu thư, tôi không cần biết là cô bằng cách nà o lại theo được và o đây, nhưng cô phải láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Äồng thá»i, tôi phải thay đổi ngưá»i an ninh không là m tròn nhiệm vụ.
Trên gương mặt xinh đẹp cá»§a Tả Thi Nhã chợt thoáng hiển lá»™ má»™t chút hối lá»—i, là m tôi cà ng tăng thêm nhiá»u hảo cảm vá»›i cô ta. Xét cho cùng, cô nà ng tháºt sá»± không phải là hạng ngưá»i bằng má»i cách lừa gạt, là m lợi cho chÃnh mình đâu!
Phùng Lá»… vừa xoay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cá»a đại sảnh, bốn viên an ninh đã chạy đến là m chá»§ tình thế và quay sang Tả Thi Nhã:
– Tiểu thư! Xin má»i!
Tả Thi Nhã xoay chuyển nhãn cầu đẹp như viên ngá»c đôi vòng, cô ta nói ầm lên:
– Phùng tiên sinh! Ông đừng hiểu lầm! Tôi chỉ đến xin chữ ký, Tiểu Sâm chẳng lẽ đối vá»›i 'fan' yêu nhạc có má»™t lá»i yêu cầu nho nhá» mà lại Ä‘i từ chối sao?
Nhìn nụ cưá»i khôn khéo trên gương mặt duyên dáng dá»… thương cá»§a cô nà ng, chỉ cần là nam nhân, tháºt khó lòng cá»± tuyệt.
Lúc nà y, Phùng Lá»… đã đến trước cá»a đại sảnh và thò tay bấm và o khung khóa số trên tưá»ng. Cánh cá»a mở rá»™ng ra.
Ông ta chầm cháºm xoay ngưá»i buông tiếng:
– Lá»i yêu cầu có thể chấp nháºn, nhưng không thể và o tình huống như thế nà y. Bảo vệ đâu! ÄÆ°a cô ấy Ä‘i thôi!
Tả Thi Nhã lẹ là ng nhúng vai và i cái, nhìn tình hình là cô nà ng biết rõ không vượt qua được cá»a ải nà y cá»§a Phùng Lá»…, kẻ không chút động lòng vá»›i những cô gái đẹp.
Phùng Lễ bỗng nhiên kêu lên:
– Tiểu Sâm!
***
Má»i ngưá»i cùng lúc bất động nhìn vá» cá»a đại sảnh, má»™t ngưá»i đã bước ra. Äó chÃnh là Nhạc vương Tiểu Sâm, kẻ đã là m ngà n vạn ngưá»i say mê Ä‘iên đảo.
Phùng Lá»… vẫn còn muốn nói thêm, Tiểu Sâm liá»n đưa tay ra dấu ngưng lại.
Tiểu Sâm buông ánh mắt lung linh mÆ¡ mà ng dừng lại trên thân thể Tả Thi Nhã. Ãnh mắt nà y tháºt là phức tạp, chứa đựng sá»± kÃch thÃch, trong đó lại lẫn thêm ná»—i xót thương không biết là m sao mà nói. Tuy nhiên, biểu hiện nà y chỉ trong chá»›p nhoáng, rất nhanh chóng y hồi phục lại vẻ lạnh lùng và hoà n toà n không để lá»™ má»™t chút tình cảm gì nữa.
Tả Thi Nhã định muốn nói thì y đã xoay ngưá»i bước và o trong đại sảnh.
Nhìn theo phÃa sau lưng cá»§a y, trong lòng tôi trà o dâng những cảm xúc tháºt khó mà diá»…n tả được.
Tả Thi Nhã dõi trông theo dáng lưng Tiểu Sâm, trên gương mặt tú lệ hiện rõ sự say mê đắm đuối.
Quả đúng như những lá»i báo chà đồn đại thổi phồng, không có cô gái nà o lá»t và o ánh mắt Nhạc vương Tiểu Sâm.
Äiá»u nà y chắc hẳn là trong đó không nói vá» chuyện y cưá»i như thế nà o, bởi vì chưa từng có kẻ nà o nhìn thấy nụ cưá»i cá»§a y cả.
Tôi dò xét nhìn khắp trên mặt má»i ngưá»i, phát giác rằng bốn viên an ninh và anh phụ tá cá»§a tôi, tất cả cùng biểu hiện sá»± kÃch động và say đắm giống nhau.
Sá»± lôi cuốn cá»§a Tiểu Sâm tháºt không có gì khác biệt đối vá»›i nam hay nữ, dưá»ng như tôi là ngưá»i duy nhất còn tỉnh táo.
Khi quen nhìn kẻ anh hùng thì thấy há» cÅ©ng như ngưá»i bình thưá»ng, giống y như cảm giác cá»§a chúng ta đối vá»›i thế giá»›i nà y cÅ©ng không thấy gì khác lạ.
Trong ánh mắt Phùng Lá»… biểu lá»™ thần sắc cảnh giác, đối vá»›i vẻ tỉnh như sáo và sá»± tá»± chá»§ cá»§a tôi, ông ta tháºt rất ngạc nhiên.
Ông ta lạnh lùng nói:
– Vị tiểu thư nà y xin má»i Ä‘i xuống, Äá»— đại úy và ngưá»i phụ tá cá»§a anh là m Æ¡n Ä‘i theo tôi.
Hoắc Kim nói vá»›i giá»ng khó chịu:
– Tôi tên là Hoắc Kim.
Hắn không thÃch bị ngưá»i ta đối xá» như chỉ là công cụ cá»§a tôi.
Äầu Tả Thi Nhã lắc qua lắc lại, có vẻ như cô nà ng muốn mắm lấy những ảnh hưởng cá»§a Tiểu Sâm còn vương vấn trong đầu ném ra ngoà i.
Chắc có thể cô ta Ä‘ang hối háºn là vừa rồi tại sao không lấy máy chụp ảnh ra, chụp tấm hình Tiểu Sâm vá»›i 'Äôi Mắt Khiến Bao Ngưá»i Thần Hồn Äiên Äảo' rồi đăng trong câu truyện trên báo ra ngà y mai, thêm và o đó má»™t cái tÃt giáºt gân như là 'Diệu Kế Xâm Nháºp Và o Phòng Ngá»§ Tiểu Sâm Cá»§a Má»™t Nữ Ký Giả Äầy DÅ©ng Cãm!'
Dưới sá»± phòng vệ cá»§a bốn viên an ninh, Tả Thi Nhã hết sức bỡ ngỡ rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
***
Tôi và Hoắc Kim theo sau Phùng Lá»… tiến bước và o đại khách sảnh hoa lệ rá»™ng thênh thang. Bên trong là sá»± trang hoà ng theo thế ká»· thứ mưá»i tám, bà n ghế váºt dụng và tranh sÆ¡n dầu, tất cả Ä‘á»u ẩn chứa phong vị tao nhã cổ xưa.
Tiểu Sâm Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế bà nh, đưa lưng vá» phÃa chúng tôi. Y nhìn xuống bên dưới qua khung kÃnh cá»a sổ, từ nÆ¡i đỉnh lầu khách sạn tầng bốn mươi tám, ngắm trông quang cảnh thị thà nh tráng lệ. NÆ¡i chiếc bà n nhá» bên cạnh y, trên đó đặt má»™t ly rượu chân cao có chứa chất lá»ng mầu xanh Ä‘áºm.
Vầng dương đã ngã vá» hướng bên trái, chiếu ra vạn ánh hồng quang lấp lánh ẩn hiện trước đưá»ng chân trá»i. Tôi chợt nảy sinh cảm giác kỳ quái, mặc dù Tiểu Sâm hiện giá» chắc chắn Ä‘ang đứng tại đỉnh Ä‘iểm cá»§a sá»± thà nh công, nhưng nói chung những ngà y tươi đẹp đượm buồn dưới buổi chiá»u tà như thế nà y cÅ©ng đâu còn nhiá»u, phải chăng đây là cá»™i nguồn gây nên ánh mắt y Ä‘á»ng ná»—i sầu thương?
Tôi hướng vá» Phùng Lá»… há»i:
– Tôi có thể được cùng Tiểu Sâm nói chuyện riêng không?
Phùng Lễ quả quyết cự tuyệt:
– Không được!
Äá»™t nhiên Tiểu Sâm lên tiếng:
– ÄÆ°á»£c thôi!
Phùng Lá»… ngạc nhiên nhìn vá» phÃa sau lưng chúng tôi nÆ¡i Tiểu Sâm Ä‘ang ngồi và nói:
– Tiểu Sâm, tôi không thể để bỠmặc anh!
Thanh âm hòa nhã của Tiểu Sâm vang lên một cách uể oải:
– Phùng tiên sinh, tôi rất hy vá»ng có thể bắt được hung thá»§ sát hại những 'fan' yêu nhạc mà trừng trị theo luáºt định. Do đó, chỉ cần là yêu cầu cá»§a cảnh sát, tôi tháºt không thể chối từ.
Trong mắt Phùng Lễ chợt lóe lên biểu hiện kỳ lạ, ông ta trầm ngâm một lúc rồi bước ra ngoà i.
Lúc nà y chỉ còn tôi, Hoắc Kim và Tiểu Sâm.
***
Tiểu Sâm thở dà i ngao ngán:
– Mưá»i ba vụ! Äã có hÆ¡n mưá»i sinh mạng thanh xuân mỹ lệ biến mất rồi!
Tôi khẩn trương há»i:
– Anh nhớ rõ việc nà y đến thế sao?
Tiểu Sâm dịu dà ng buông tiếng:
– Tôi còn nhá»› rõ lắm, nó đã trở thà nh má»™t phần cá»§a những cÆ¡n ác má»™ng Ä‘á»i tôi! Các anh nhất định tóm được hung thá»§, hãy giết chết nó!
Tôi Ä‘iá»m đạm trả lá»i:
– Nếu chẳng phải là chuyện bất đắc dÄ©, chúng tôi không thể giết ngưá»i.
Giá»ng nói Tiểu Sâm có vẻ run rẩy:
– Kẻ hung dữ nà y chuyện ác gì mà chẳng là m, tại sao vẫn còn để nó sống trên Ä‘á»i?
Tôi cũng lạnh lùng nói:
– Chúng tôi mà bắt được, chỉ có thể nói đó là nghi phạm; chỉ có tòa án má»›i có quyá»n xét sá» ngưá»i ấy có tá»™i hay không.
Theo vòng quay của chiếc ghế, chuyển thà nh Tiểu Sâm đang đối mặt với chúng tôi.
Những cÆ¡ thịt trên mặt y cùng lúc co rúm lại, thần sắc kÃch động đã thay thế cho vẻ lạnh lùng cố hữu, y cưá»i lên má»™t cách Ä‘iên cuồng:
– Tôi không cần biết đến cái mà các anh gá»i là đạo đức và quy luáºt, tóm lại anh phải giết chết kẻ đó, hãy bắn chết nó mà đừng thương tiếc gì cả!
Hoắc Kim và tôi nhìn nhau câm lặng, chẳng thể ngỠđược rằng má»™t Nhạc vương Tiểu Sâm lúc nà o cùng bình thản lạnh lùng, thình lình biến ra má»™t kẻ biểu biện đầy ắp tình ngưá»i đến như váºy.
Trong chá»›p mắt thì sá»± biểu lá»™ trên mặt Tiểu Sâm trở lại như bình thưá»ng, y nhè nhẹ thở dà i rồi nói:
– Xin lỗi! Tôi đã quá vô lễ rồi!
Nói xong y liá»n đưa tay vá» phÃa chiếc ly chứa chất lá»ng mà u xanh Ä‘áºm, đầu ngón tay nhẹ chạm thà nh ly. Việc nà y khiến tôi nhá»› đến trong má»—i tá» bÃch chương quảng cáo cá»§a y, nếu không cầm trên tay chiếc ly chứa chất lá»ng xanh mầu bÃch lục nà y, thì thế nà o nó cÅ©ng ở cạnh má»™t bên. Tiểu Sâm và chiếc ly nà y, như thà nh cái cân đã bình quân, tiêu biểu cho việc không thể chia lìa.
Hoắc Kim hết lòng tán thưởng:
– Tấm lòng cá»§a anh tháºt là vÄ© đại, ghét kẻ ác như thù nhân, tôi…
Chẳng nhịn được, tôi vội ngăn hắn lại:
– Hoắc Kim, nên nhá»› là chúng ta đến đây để Ä‘iá»u tra vụ án, anh nên giữ lại khà lá»±c để dà nh cho sá»± gà o thét trong buổi nhạc há»™i Ä‘i!
Tiểu Sâm nói:
– Äá»— đại úy, trong những buổi nhạc há»™i cá»§a tôi, cho đến giá» không ai có thể kêu lên má»™t tiếng!
Tôi hết sức ngạc nhiên:
– Tháºt khó mà nghÄ© rằng tại phi trưá»ng lúc chà o đón Tiểu Sâm, đám 'fan' mê nhạc đó cá»±c lá»±c gà o thét khan cả cổ, trông há» chẳng khác ngưá»i Ä‘iên; đến lúc trong buổi nhạc há»™i, lại biến thà nh những chú cừu non ngoan ngoãn không kêu má»™t tiếng sao?
Tôi không những chưa từng Ä‘i xem những buổi nhạc há»™i y ca diá»…n, mà cho đến băng đĩa cá»§a y, tôi cÅ©ng chưa há» nghe qua. Các tạp chà và báo ra hằng ngà y ngợi khen y hết mức; đối vá»›i tôi, má»™t ngưá»i không biết thưởng thức âm nhạc là gì, tháºt chẳng đáng má»™t nụ cưá»i.
Hoắc Kim hứng chà nói ầm lên:
– Buổi nhạc hội và o tối mai, chúng ta nhất định... Ui Da!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Hoắc Kim phải hú lên rồi, bởi vì tôi đã đá cho hắn má»™t cước.
Tôi và Hoắc Kim cùng ngồi xuống chiếc sofa lớn đối diện với Tiểu Sâm.
Tiểu Sâm có gương mặt đẹp trai, thanh tú gần như đến lạ lùng, nhìn kỹ thì thấy luôn bao phá»§ trong sá»± u sầu chán ngắt; dưá»ng như trên thế gian nà y, tháºt khó có ngưá»i hay váºt gì khiến lòng y vui lên được.
Tôi nói thẳng và o vấn Ä‘á»:
– Trong mưá»i ba thảm án đã xảy ra, má»—i lần Ä‘á»u có má»™t thiếu nữ bị sát hại vá»›i và i Ä‘iểm tương đồng. Hoắc Kim, anh nói xem!
Tháºt sá»± không phải là tôi ngần ngại tá»± mình nói ra, mà là hy vá»ng rằng tôi có thể được chú tâm hÆ¡n để quan sát Tiểu Sâm phản ứng.
Không bá» lỡ bất kỳ cÆ¡ há»™i để thu tháºp dữ kiện, đó là má»™t bà quyết trong sá»± thà nh công cá»§a tôi.