Nó và Kun là 2 đứa bạn thân...rất thân..Đi đâu cũng có nhau cả.Chúng nó 1 ngày thiếu nhau là khó chịu,bứt rứt lắm.Tới khi gặp nhau thì mừng rỡ và quấn lấy nhau cả ngày.....Chúng thân đến mức học thêm thì chung 1 chỗ, đi học cũng chung 1 xe...Luôn vui vẻ bên nhau như 2 chị em vậy Thật ra lúc đầu chúng không thân thế đâu, nói trắng ra là nó rất ghét Kun vì cảm thấy Kun thật vô duyên và hung dữ....Nhưng càng ngày,nó càng cảm thấy vui khi được chơi cùng Kun...Có lẽ vì 2 đứa là những đứa đồng cảm...Đều từng bị sự cô đơn vây bọc....Ngày qua ngày...nó càng lúc càng tin tưởng Kun hơn, có chuyện gì cũng kể cho Kun, dù là chuyện vui hay chuyện buồn...nó và Kun cùng nhau chia sẻ, cùng nhau vượt qua...con bé cảm thấy rất hạnh phúc,hạnh phúc vì tìm đc. người bạn thân,hạnh phúc vì có Kun là nơi để trút bỏ nỗi lòng...Cứ tưởng tình bạn đó là tình bạn trong sáng và sẽ kéo dài mãi mãi...Nhưng rồi,nó đã nghe thấy lời cảnh cáo từ Ruby và Tapo-2 đứa cùng lớp của Kin.Họ nói Kun là kẻ gian dối,Kun rất thích và luôn muốn nổi trội hơn nó,vì nó luôn luôn học giỏi,tính cách của nó làm các boy chú ý rất nhiều...Dĩ nhiên,nó không tin,làm gì có chuyện vô lí như vậy !!! Nó luôn luôn tin tưởng Kun !!!
....Hôm sau, nó và Kun lại cùng nhau tới lớp...Nhưng hôm nay nó khác lắm.Khuôn mặt con bé cứ lơ ngơ,lẩn ngẩn làm sao ấy.Dĩ nhiên, Kun cũng nhận ra điều đó,nhưng Kun im lặng,không nói gì....có vẻ như Kun đã biết những gì Tapo nói cho Kin ,khuôn mặt Kun bỗng thoáng cười nụ cười gian trá, nhưng con bé thì không hề để ý...đầu óc nó vẫn còn xa lắm....Có lẽ là vẫn còn ở lại ngày hôm qua, lúc Ruby và Tapo nói cho nó biết điều đó....Nó sợ điều đó trở thành hiện thực,sợ lắm...Kun là người nó luôn tin tưởng, là người nó quý nhất,nó đã mặc kệ được việc cả lớp ghét Kun,xa lánh Kun rồi thì tại sao nó lại không thể tin Kun? Không...Chuyện Kun gạt mình sẽ chỉ là ảo tưởng thôi, phải không ?
.......5 tiết học dài đằng đẵng trôi qua....Như thường lệ,nó chở Kun về nhà bằng chiếc xe đạp quý như vàng của nó...Nhưng hôm nay không bình yên như thế,Kitty chung lớp của nó cũng đi lấy xe và gặp con bé...Kitty vui vẻ nói :"Ê,Kin! Chuyện của mày và anh Vođka sao rồi ?"
Kin ngạc nhiên,Vođka là anh em kết nghĩa của nó mà ?Làm gì có chuyện....ở đây ?Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn, là tại sao Kitty lại biết kìa ? "Đừng có giấu...Mày hay đem kẹo cho ảnh chứ gì,tao biết tỏng ! " -Kitty lại ghẹo."Con Kun kể cho tao cả rồi ^^" Bất chợt con bé hiểu ra vấn đề...Nó quay phắt lại,nhìn thẳng vào mắt Kun.Kun mỉm cười dửng dưng trước sự giận dữ của con bé-nó sắp khóc."Ờ thì....Cho nó biết một tý....Có chết ai đâu mà lo?" -Giọng Kun bình thản-Kun bắt đầu dắt chiếc xe đạp ra...Ánh chiều phản chiếu khuôn mặt buồn bã đầy thất vọng của Kin khi nó lấy chiếc xe chở Kun về nhà....
....Vừa vào đến cổng,con bé thả chiếc xe đạp làm nó té sõng ra đất,còn nó thì lao nhanh vào phòng,không kịp chào mẹ một câu...Nó buồn lắm, thất vọng lắm, người nó tin tưởng bao lâu...Người nó ra sức bảo vệ bao lâu....giờ lại....Trong lòng con bé giờ đây đè nặng nỗi đau, nỗi đau quá lớn mà trái tim nhỏ bé của nó thì không thể nào chứa hết được....Nó khóc.Phải,nó khóc.Những giọt nước mắt tuôn trào,lăn dài trên má nó,ướt đầm cả gối....Nó đã phải cố gắng để không khóc từ chiều đến giờ....Tại sao Kun lại lừa dối nó nhỉ ?Trong khi nó luôn thật thà với Kun..có phải nó đang mơ không nhỉ ?Nếu nó đang mơ thì hay quá....Vì như thế ngày mai nó sẽ lại cùng Kun tới trường,lại vô lo như trước...Nhưng đây là hiện thực! Nó phải đối mặt với hiện thực rằng Kun đã lừa dối nó...Bằng chứng là nước mắt nó vẫn đang rơi...Ấm áp...
....Chiều nay,Kin đến lớp với tâm trạng chán nản.Nó không đi với Kun mà lại đi một mình.Con bé sợ phải thấy mặt Kun, nó không muốn đối mặt với Kun lúc này....Nhưng nó còn sợ gặp Ruby và Tapo hơn nữa, lo lắng vì những điều chúng sẽ nói với nó...Sao lúc này nó cứ hay sợ sệt thế nhỉ ?Chẳng giống con bé Kin vui vẻ, năng động ngày thường....Lúc này nó ước gì có loại thuốc làm cho nó có thể quên đi chuyện hôm qua, không biết bác sĩ thiên tài nào có thể chế ra được loại thuốc đó...?Bỗng nó nghĩ đến Vođka, người anh kết nghĩa của nó, thần tượng của nó...Nó liền chạy thẳng một mạch đến lớp 9/9-nơi anh Vođka đang yên vị ôn bài.
....Con bé lao đến anh,mắt lại rơm rớm lệ.Anh Vođka thì hoảng thật đấy,nhưng vẫn còn chút bình tĩnh để có thể hỏi nó cho ra chuyện...Trong tiếng nấc nghẹn của Kin,con bé kể lại cho người anh "đáng kính" của mình tất cả...Anh hiểu.Phải,anh hiểu.Nhưng anh không nói gì, chỉ biết an ủi nó bằng đôi tay của mình cho đến khi có tiếng chuông reo vào lớp....
...Con bé lại trở về với bạn bè nó,xa khỏi bàn tay ấm áp của anh Vođka-Đối mặt với Kun.Nó không nói gì cả, không biết nói gì hơn....Tapo thì nhìn con bé với ánh mắt thương hại,tội nghiệp nó còn quá ngây thơ, đã lớn rồi mà vẫn không hiểu đc tý nào về chuyện đời...Tình bạn ư? Làm gì có thứ đó! Tình bạn của Kin và Kun chỉ là thứ ảo- đơn giản là vì lòng đố kị.Kun ganh với Kin mà Kin không hề hay biết,Kin chỉ là thứ đồ chơi của Kun,thích thì đùa nghịch, không thích nữa thì vứt bỏ...Và rồi con bé " đầy kinh nghiệm chuyện đời "-Tapo lén trút một tiếng thở dài....
.....Đây là tiết Văn-tiết chán nhất đối với Kin.Con bé ngồi cắn bút,mắt khẽ nhìn sang Kun bên cạnh đang cắm cúi chép bài...Nó muốn làm hòa với Kun, chứ thế này nó khó chịu lắm.Nó không muốn ai giận nó và nó cũng không muốn giận ai lâu...Nó xé một mảnh giấy nhỏ,ghi vài chữ vào đó rồi ném qua cho Kun...
Kéo đôi mắt ra khỏi cuốn vở, Kun khó chịu nhìn tờ giấy vừa bay đến chỗ của mình, nó nheo mắt lại khi mở ra và nhìn thấy dòng chữ : "Kun à, tớ xin lỗi cậu...Làm lành với tớ nhé ^^!" Kun cười, và lát sau tờ giấy lại bay về chủ nhân của nó...."Có sao đâu.Là do Kun sai trước mà.Xin lỗi Kin nhé ^^! Kun sẽ không đem chuyện của Kin nói cho người khác nữa đâu...!" Kin hoa mắt.Nó có nhầm không đây ? Kun xin lỗi nó à? Hay là nó tăng độ rồi nên nhìn không rõ nữa o.o~? Rồi con bé bẹo má, dụi mắt...Nói chung là làm đủ những chuyện để có thể chứng tỏ là nó không mơ.Nó hạnh phúc lắm ! Kun không ghét chuyện hôm qua nó dỗi Kun, không giận chuyện hôm nay nó không chở Kun đi học...Nó nghĩ Kun thật là người có lòng vị tha...Vậy là Tapo và Ruby nói là không đúng rồi, phải không ?...
....Chiều nay nó và Kun ra quán Net chơi, tụi nó Chủ nhật nào cũng thế, cùng nhau đi chơi. Không phải là quá khó khi so sánh một đứa chơi Au gần 3 năm với một đứa mới biết chơi Au 1 tuần...Kin thắng tuyệt đối, dĩ nhiên, chị nó còn chơi không lại nữa là...! Nhưng đồ Kun là đồ cơ bản, đồ con bé là đồ VC, Kun rất thích bộ đồ Kin đang mặc và bảo mua cho Kun bộ đó...Con bé lại thật thà, nói là chưa có tiền, vì sáng hôm nay mm và pp nó vừa đi công tác xa rồi...Kun giận dữ, bảo con bé là đồ nói dối, keo kiệt, không đáng là bạn nó ! Rồi Kun bặm môi tức tối, quay rót ra về, bỏ lại con bé ngồi chưng hửng giữa quán,băn khoăn...Không biết làm thế nào cho vừa lòng bạn mình....