Vấn Thiên Khúc
Quyển 1 - Chương 8
Khai giảng
Người viết: lanhtamkhach
Nguồn: 4vn.eu
Sắc mặt Akhil tái đi khi nhặt tấm đăng ký của Phương Đạt lên, nhỏ giọng :
- Xếp thứ 601 !
Atiyah và Ryu thở dài nhìn Phương Đạt đang thiêm thiếp tựa vào Akhil. Atiyah lặng lẽ nói :
- Ta đứng thứ 2, còn các ngươi ?
- 35 ! – Ryu trả lời.
Akira và Akhil lần lượt là 7 và 407.
Atiyah trầm giọng :
- Khảo hạch năm nào cũng có chuyện lạ nhưng luôn thông báo đỗ trượt ngay lập tức, ý ta là kết quả đỗ trượt. Nhưng năm nay mới chỉ thông báo thứ hạng xếp theo thời gian cán đích ! Hẳn các vị giám khảo còn phải thương nghị !
Ryu và Akhil đồng thời gật đầu. Ryu nhận xét :
- Nhóm cuối cùng gặp nguy hiểm hơn nhiều. Ta thấy bốn nhóm trước chỉ cần trấn định không bị vướng vào huyễn cảnh, không bị huynh đệ kia quấy rầy và mặc kệ đám lệ quỉ là được !
Hiện Ryu đã tiết lộ thân phận tiểu thiếu gia của Kim Điêu gia tộc nên việc nắm rõ nhiều tin tức cũng không làm ai ngạc nhiên.
Akira lặng lẽ nói thêm :
- Đúng vậy ! Ta được Saya bên ngoài truyền thêm tinh thần lực mà còn phải hạ sát hai huynh đệ đó mới bình yên đi qua.
Atiyah không nói gì, cùng Ryu nhíu mày nhìn về một thiếu niên mắt tím chừng mười sáu tuổi, đứng đó không xa, sắc diện hả hê ngạo mạn nhìn về nhóm Atiyah.
- Hừ, nó là Coron Osiris, đứng đầu năm nay !
Ryu lạnh lùng nói khi nhìn vào tấm thẻ đăng ký khảo hạch. Tấm thẻ lúc này bắt đầu hiện toàn bộ thời gian về đích của các thí sinh.
Atiyah lẳng lặng quay nhìn Phương Đạt, cau mày nghĩ ngợi :
« - Tiên Tri bài không thể sai được ! »
*
**
Đại sảnh đường, khu vực giành cho các sư phụ,
Tuyệt tình trưởng lão Thiện Di sắc diện không chút biểu tình ngồi ghế chủ tọa. Vẻ ngoài của bà có thể coi như hình mẫu về một phụ nữ quyền lực : đường nét cân đối sắc nét với gò má cao đầy đặn, uy nghi. Người đối diện với Thiện Di rất dễ có cảm giác của một tội nhân trước một quan tòa nghiêm khắc và tinh tường. Mái tóc đen tuyền của Thiện Di trưởng lão thả tự nhiên càng làm tăng thêm phần mạnh mẽ chứ không đem lại sự gần gũi hay dịu dàng nào.
Diêu Lam trưởng lão ngồi bên tả, đối diện là Ratto Thoth, trưởng lão cai quản nội vụ. Hai vị trưởng lão trầm tư nhìn đại cầu màu lam lơ lửng trước mặt. Hình ảnh của nhóm thi tuyển cuối cùng trong đại cầu khác hẳn so với bốn nhóm trước đó. Đến hơn bảy phần bỏ cuộc, la hét điên cuồng trong huyễn cảnh. Tỷ lệ thất bại tăng vọt, cao gấp ba gấp bốn các nhóm thi trước đó.
Trên mặt bàn, thanh quỉ đao rỉ sét được đặt song song với mép bàn, im lìm không chút khí tức đặc thù, tựa như một khối sắt thép hoàn toàn vô dụng.
Thiện Di trưởng lão cất tiếng, thanh âm vang vọng :
- Nhị vị sư đệ thấy sao ?
Diêu Lam trưởng lão nhìn về phía Ratto trưởng lão. Trong hai mươi đồng môn xuất sắc nhất, ngoài Đại sư huynh, Ratto Thoth là vị sư đệ được Thiện Di trưởng lão đối xử khách khí và thân mật nhất.
Cặp mày dài của vị trưởng lão quản Nội vụ phòng khẽ giãn ra, cặp mắt sáng quắc như thần điểu rời từ đại cầu nhìn về phía vị nhị sư tỷ nổi tiếng băng lãnh, ông chậm dãi trả lời :
- Nhị sư tỷ ! Hẳn sư tỷ đã thấy, phong ấn của chúng ta chưa bị triệt phá nhưng quỷ đao lại trỗi dậy hoành hành khiến đám lệ quỉ điên cuồng hơn bình thường. Đáng ngạc nhiên là cuối cùng quỉ hồn trong quỉ đao bị thôn phệ hoàn toàn, huyết trì cạn và huyễn cảnh bị phá.
Ánh mắt Thiện Di thoáng hòa hoãn gật đầu với vị sư đệ nổi tiếng uyên thâm, bà lúc này nhìn sang vị sư đệ còn lại vẻ chờ đợi
- Thưa sư tỷ ! Đệ cho rằng quỉ hồn bị thôn phệ bởi một sức mạnh tà ác hơn nhiều lần. Phản ứng của quỉ hồn không giống như khi nó gặp phải một tiên gia thần khí. Có lẽ ...
- Ồ ?...
Thiện Di trưởng lão nhướng mày nhìn vị sư đệ có mái tóc ngắn màu bạch kim.
Diêu Lam trưởng lão liền giải thích thêm :
- Có lẽ liên quan đến thí sinh cuối cùng chạm vào quỉ đao, Phương Đạt, thí sinh xếp thứ 601 ! Nhưng chuyện này sao có thể ?
Thiện Di trưởng lão điềm nhiên tiếp lời :
- Chuyện này hầu như không thể xảy ra vì thí sinh đó sở hữu Bạch Mai tiên hoa, loại thần khí chuyên khắc chế các lực lượng tà ác ! Bạch Mai tiên hoa của Bạch Mai tiên tử đã được truyền tụng hơn bảy trăm năm qua ! Ta nghĩ ngoại trừ Thần Ma hàng vạn năm trước tái thế, không một thế lực tà ác nào đủ sức qua mặt Bạch Mai tiên hoa !
Cặp lông mày dài vút đến ngực của trưởng lão Ratto thoáng động, ông nói :
- Sư tỷ, sư huynh. Tạm thời bỏ qua vấn đề này, phản ứng của thí sinh đó cũng như nhóm thi cuối là khá tốt !
Diêu Lam trưởng lão không khỏi đồng tình :
- Thí sinh đó chưa từng tu luyện, chịu đựng được sự tấn công của đám lệ quỉ ! Chỉ dùng định lực đã tiêu diệt nổi nhị hồn thật bất khả tư nghị !
Thiện Di trưởng lão sắc diện vẫn vô biểu cảm :
- Vậy chúng ta cộng thêm điểm cho nhóm số 5, bắt đầu từ Phương Đạt ở vị trí 500. Nhị vị sư đệ làm xong, xin công bố luôn. Nhưng từ nay sẽ theo dõi chặt tất cả các thí sinh trúng tuyển thuộc nhóm 5.
Dứt lời, Thiện Di trưởng lão quay người bỏ đi khi nhìn thấy biểu hiện đồng thuận của hai sư đệ.
Vừa bước ra ngoài Đại sảnh đường, một âm thanh trầm ấm uy lực vang bên trong hải hồn của Thiện Di trưởng lão :
- Thiện Di ! Cảm ơn muội !
Thân hình Thiện Di trưởng lão thoáng rung động, đoạn lạnh nhạt dùng thần thức truyền âm :
- Đại sư huynh ! Muội chỉ làm đúng phận sự của mình, để không hổ thẹn với liệt tổ liệt tông !
Thiện Di trưởng lão bước đi, không hề nghe được tiếng thở dài khẽ khàng của người đại sư huynh.
*
**
Nắng chiếu xiên xiên, mấy chấn song cửa sổ vạch thành những nét song song trên nền phòng. Đã xế chiều. Nhiệt độ đang giảm, gió thổi lộng khắp nơi thoáng mát.
Nhưng không khí nơi trọ của mấy đứa trẻ lại yên ắng nặng nề.
Phương Đạt đã tỉnh lại một lúc, thẫn thờ nhìn con số 601 chình ình trên thẻ dự thi. Con Long hình hồ ly Pi như cảm ứng được nỗi thất vọng của Phương Đạt khẽ nhúc nhích, dù đôi mắt vẫn nhắm nghiền say ngủ.
Akhil ngồi ngay bên cạnh, lặng lẽ quàng vai, không nói câu nào. Ryu cũng đã ngồi xuống phía còn lại, bàn tay bóp nhẹ bối rối. Akira đứng cách đó vài bước chân, ôm bạch lang Saya, xoay lưng về phía ba tên nhóc đang im lìm.
Atiyah gãi mớ tóc bạch kim rối bù, cặp mắt màu bạch sáng rực, quát lên :
- Ê, mấy ngươi sao vậy ? Còn chưa có kết quả ! Hơn nữa, Tiên Tri bài của gia tộc Vili không thể sai !
Bốn nhóc còn lại đồng thời rung động. Ryu lên tiếng trước :
- Thì ra ngươi dùng Tiên Tri bài để tìm đồng minh ?
Akhil không để tâm, hỏi ngay :
- Tiên Tri bài trong truyền thuyết ? Vậy kết quả là gì ?
Atiyah thoáng ngập ngừng :
- Ầy, các ngươi đừng hiểu nhầm ! Sau này các ngươi sẽ hiểu ! Thiên cơ bất khả lộ ! Nếu trái qui tắc đó, ta ... kham không nổi ! Nhưng có điều, chúng ta sẽ sống với nhau một thời gian mấy năm tới đó ! Cái này thì ta dám nói !
- Thật không ? Nhưng sao được ?
Phương Đạt run run hỏi, rồi chợt như nhận ra sự thất thố của bản thân nên lại dừng. Atiyah nhún vai, buông thõng :
- Chờ thôi!
- Hừ, thế cũng nói!
Akhil bực bội, gắt lên. Nó ái ngại nhận ra ánh mắt Phương Đạt lại từ từ thấp xuống.
*
**
Chừng nửa canh giờ sau,
Trên tầng ba một đại lầu, thiếu niên mắt tím Coron Osiris thét lên, tay vung lên ném tấm thẻ dự thi vào góc phòng:
- Không thể nào!
- Thiếu chủ! Chuyện gì xảy ra vậy ?
- Hừ!
Một lão đầu râu tóc bạc trắng với đôi mắt lấp lánh thần quang cau mày nhìn Coron đang trong cơn nóng giận điên cuồng. Ông khẽ vung tay, tấm thẻ dự thi lập tức bay tới.
- Sao lại … thứ hai ? Atiyah đứng thứ nhất !
Khuôn mặt già nua của lão đầu không giấu nổi nét kinh ngạc, sững lại. Bây giờ ông đã hiểu tại sao Coron lại tức giận thế. Coron Orisis - vị thiếu chủ luôn được coi là thiên tài đệ nhị của Thương Châu – từ lâu bị coi như đứng sau Atiyah Vili. Hơn nữa, kẻ hậu nhân nhà Vili kia còn kém Coron những hai tuổi.
Lão đầu giấu đi tiếng thở dài. Ở đời, kẻ số hai có lẽ thuộc nhóm những kẻ bất hạnh nhất, ít ra khó có thể có sự bình yên trong tâm hồn. Cái vị trí số một cứ treo lửng lơ trước mặt, tưởng chừng đưa tay ra là lấy được, chỉ cần cố thêm, rồi thêm một chút nữa, …
- Mụ Thiện Di thiên lệch ! Đám nhãi con có Bạch Mai tiên hoa tất cả đều được vào ! Mụ già đó vẫn mù quáng chiều ý sư huynh ! Lãnh khốc vô tình, chí công vô tư ? Rác rưởi ! Dối trá !
- Thiếu chủ !
Lão đầu cất giọng trầm trầm trấn an:
- Thiếu chủ! Thiện Di trưởng lão và Bạch Mai tiên tử là những nhân vật không thể trêu vào ! Hơn nữa, danh tiếng của Thiện Di trưởng …
- Câm ngay ! Danh tiếng ? Ngươi không thấy đó là một màn kịch vụng về của Thần Phong Môn sao ? Thần Phong Môn chưa bao giờ có thiện chí với gia tộc Orisis! Ta căm thù chúng ! Ta thà vào Học viện Hayek còn hơn !
- Thiếu chủ! Xin bình tĩnh lại !
Lão đầu tóc bạc trắng cũng không biết nói thế nào, chỉ lựa lời trong cảnh vị thiếu gia bừng bừng lửa giận. Ông hiểu cái cảm giác lần đầu chiến thắng đối thủ cuối cùng lại bị đánh trượt. Lão trời già cũng thật quá tai nghiệt. Vị lão đầu giấu đi những tia thương cảm trong ánh mắt nhìn về cậu thiếu niên đang phừng phừng lửa giận.
- Bỏ đi ! Ta quyết không đầu nhập Thần Phong Môn ! Ta không tin Học viện Hayek lại không nhận ta, kẻ chân chính thủ khoa Thần Phong Môn kì này!
Cặp mắt màu tím của Coron lóe lên hung tợn, chặn ngang khi thấy vị lão đầu định lên tiếng :
- Ngươi còn định nói gì ? Thu xếp mau !
Vị lão đầu chỉ còn nước khẽ nghiêng mình:
- Vâng, thưa thiếu chủ!
*
**
Một trận nghị luận nổ ra khắp Mẫu Sơn. Dù danh khí của Thần Phong Môn trưởng lão Thiện Di, chủ khảo năm nay, cực lớn, nhưng những tiếng bàn tán vẫn vang lên không ngớt, đặc biệt đến từ nhóm thí sinh bị đánh trượt vốn xếp trong nhóm năm trăm người đứng đầu. Lý do được đưa ra không một ai chấp nhận, ngoại trừ những thí sinh từ trượt thành đỗ đang reo vang.
Tiêu Hà phu nhân vuốt mái tóc xanh nhìn sự xao động của Mẫu Sơn mà không khỏi buông tiếng thở nhẹ. Bà tin vào nhị sư tỷ Thiện Di, nhưng sự xáo trộn này quả nghìn năm may ra mới có một, cũng chưa hề có tiền lệ. Sợ rằng nếu không phải là Thiện Di sư tỷ, huynh tỷ khác chưa chắc đã dám ra một quyết định khiến ngoại nhân tranh cãi dai dẳng và ồn ào như vậy.
Thủy Lan, hài nhi của bà, bài danh đệ nhị kì khảo hạch năm nay. Trong nhóm mười đệ tử đứng đầu có Akira, xếp thứ năm, là một tiểu tử sở hữu Bạch Mai tiên hoa của Bạch Mai tiên tử.
Bạch Mai tiên tử!
Oai danh chấn động tam đại châu lục: Thương Châu, Hoa Minh và Chiêu Dương. Nhưng danh tự này, đối với Tiêu Hà phu nhân lại như một bóng ma ám ảnh bà và các sư huynh sư tỷ.
“- Chuyện đã rất lâu rồi!”
Cặp mỹ mục xanh màu biển khơi của Tiêu Hà phu nhân khép lại. Thân hình mảnh mai của bà rời lan can thượng lầu. Tiêu Hà phu nhân tối nay sẽ đích thân trổ tài trù nghệ để mừng cô con gái rượu Thủy Lan.
*
**
Hai ngày sau, đông nam Mẫu Sơn, Thần Phong Môn, kí túc xá Simorgh,
Atiyah mặt mày có nét hớn hở nhìn Phương Đạt vẫn chưa hết bàng hoàng, đoạn kéo cả nhóm lên phòng 516 thuộc tầng năm ký túc xá.
- Oài, các ngươi thấy ta nói đúng không ?
Atiyah vênh mặt tự đắc như hai ngày trước quay lại hỏi Akira, Akhil và Ryu. Nhưng hắn lập tức gặp phải vẻ ngán ngẩm kiểu khổ lắm nói mãi, liền mất hứng, xoay sang kéo tay Phương Đạt bước vào, rên rỉ:
- Chán quá, không ngờ phải ở chung những năm người, tự dưng mọc ra tên nhà Oda!
Ryu không nhịn, lập tức nói móc:
- Ờ, ta cứ nghĩ ngươi đã biết trước nhờ Tiên Tri bài cơ đấy !
Akhil lập tức vỗ vỗ vai ngăn cản Ryu, vẻ mặt đầy hào hứng. Vị trí của Akhil là 386, còn Ryu là 21 trên bảng tổng sắp cuối cùng.
Sự phân chia này dựa trên nguyên tắc cân bằng thực lực giữa các phòng. Không ngờ nhóm năm người lại ở cùng nhau. Nét tự đắc của Atiyah rực rỡ nhất khi biết kết quả này. Atiyah nửa đùa nửa thật nói với bọn Phương Đạt:
- Kết quả thật đúng ý ta ! Ta vốn lười, được ở với mấy kẻ chăm chỉ các ngươi khiến ta cũng chăm chỉ theo ! Thật tốt quá ! Há há há !
Sắc diện của bốn tên còn lại khó coi phải biết, chỉ có Phương Đạt còn gượng cười nổi.
Atiyah vỗ vai Phương Đạt ra vẻ biết lỗi, hạ giọng nói :
- Ta đùa thôi ! Các ngươi đều có tiềm năng lớn, ta sợ rằng còn chưa bằng ! Một kì thi chưa đầy hai canh giờ không nói lên gì cả ! Những người khác cũng vậy thôi !
Tuy nhiên sự vui vẻ không kéo dài lâu.
*
**
Thần Phong Đại Sảnh Đường là một đại lầu hình tháp gồm bảy tầng cao gần hai mươi trượng, rộng gần ba mẫu, đượm khí tức cổ xưa với lịch sử gần mười vạn năm. Tương truyền đây là nơi tổ sư Thần Phong Môn Lạc Hồng lão tiên đạt đến đỉnh cao viên mãn, khai sáng ra đại phái lừng danh này.
Lúc này, hàng đoàn đệ tử túa ra từ ba kí túc xá từ ba phía: đông nam Simorgh, chính nam Sobek và tây nam Baldr. Tất cả đều hướng đến Đại sảnh đường. Hôm nay chính thức khai giảng năm học mới, đón chào 500 tân đệ tử của lần tuyển chọn hè 6981.
Akhil đi cùng nhóm năm người phòng 516 khẽ cau mày nhìn quanh rồi than nhẹ :
- Lại bị chú ý rồi!
Ryu khẽ lắc đầu:
- Akhil, mặc kệ đi!
Atiyah ngáp dài không thèm che miệng, líu lưỡi nói:
- Ryu ngươi cũng quen được chú ý rồi nên không lạ! He, ta nói không đúng sao mà nhìn ta kiểu đó ? Nhưng lần này rắc rối đến từ mấy đóa Bạch Mai và tin đồn nhảm chúng ta được thiên vị.
Akira nhăn mặt, nhưng Akhil đã chặn ngang:
- Akira, nếu không có ba đóa Bạch Mai tiên hoa, ta và Phương Đạt không chắc toàn mạng để dự khảo hạch nữa !
Ryu không tiếp nối mạch trò chuyện này, đổi sang đề tài khác:
- Ta nghĩ tên Coron nhà Orisis bày trò đây mà. Hắn bị đánh rơi từ vị trí quán quân xuống thứ nhì nên bực bội bỏ đi! Nghe nói hắn lu loa đánh mõ gõ thớt khắp nơi …
Atiyah nói ngay:
- Mặc kệ! Ta còn không nhớ Coron Orisis là tên nào! Thiên hạ không trực tiếp đụng đến chúng ta là được rồi!
Ryu đảo mắt nhìn quanh, khẽ đồng tình:
- Tạm thời không có cách nào! Đành vậy thôi!
Phương Đạt nắm chặt tay. Bản thân nó cảm giác nặng nề nhất. Nó là thí sinh mang tiếng đỗ vớt và được thiên vị. Thậm chí nó còn cho rằng vì nó mà bốn người bạn bị mang tiếng oan. Mấy người bạn của nó nghiễm nhiên lọt qua khảo hạch, bất kể có mai hoa hay không. Mắt Phương Đạt thoáng mờ đi vì những tia liếc xéo đầy ẩn ý của đồng môn, thậm chí có kẻ còn chỉ trỏ cười cợt với nhau, không thèm giữ ý.
*
**
Bên trong Đại Sảnh Đường,
Các vị trưởng lão và sư phụ ngồi trên một đặc khu cao hơn hẳn nền đại sảnh đến vài thước, màu sắc gỗ cũng khác, thẫm màu và lên nước bóng hơn. Chủ tọa là trưởng môn Sai Horus với cặp mắt ưng uy lãnh, toàn thân đượm khí sắc sâm nghiêm, tóc bạch kim rất dài, phủ kín lưng và chảy dài qua vai. Hai bên tả hữu ông là các vị trưởng lão, già trẻ khác nhau vơi đủ các sắc thái từ lạnh lùng đến tươi vui.
Dù sinh trưởng trong đại gia tộc, Ryu cũng phải trợn mắt khi bước vào Đại Sảnh đường. Khí tức cổ xưa uy nghiêm tràn ngập trong không khí tạo nên một áp bức khó thở với các tân đệ tử. Hơn nữa, Đại Sảnh đường hôm nay rất lạ, chỉ có một tầng. Ngước lên nhìn chỉ thấy một chóp cao vời vợi kiêu hãnh. Những phiến màu xanh nhạt cỡ cửa sổ nhỏ không ngớt chiếu ra thanh quang soi sáng căn phòng mênh mông.
Âm thanh trầm trầm nhưng khiến người nghe rúng động của vị Thần Phong Môn trưởng môn vang vọng khắp Đại Sảnh Đường:
- Ta, cùng các vị trưởng lão và sư phụ, vui mừng chào đón một kì học mới, chào đón các tân đệ tử. Ta mong các đệ tử ra sức tu luyện, xứng đáng là đệ tử của Thần Phong Môn mười vạn năm lịch sử. Sau đây, trưởng lão Ratto Thoth, đứng đầu phòng nội vụ, sẽ thông báo một số điểm chính cho các tân đệ tử!
Trưởng lão Ratto Thoth nghiêng mình cảm tạ lời giới thiệu của vị đại sư huynh, đoạn quay xuống phía đại sảnh san sát các bàn ăn nơi các đệ tử tề tựu đông đủ và yên lặng lắng nghe:
- Qui định của Thần Phong Môn năm nay có một thay đổi cơ bản về kí túc xá. Một đại phòng sẽ có năm phủ ngủ riêng biệt theo hướng ngũ hành, xoay quanh khu sinh hoạt chung trong phòng, cũng là nơi giao lưu và trao đổi giữa các đệ tử. Mỗi đại phòng cũng có ba phòng dành cho các sinh hoạt khác và hai phòng nhỏ chứa đồ. Các đệ tử có toàn quyền sử dụng và trang trí phòng theo sở thích.
Nếu không có yêu cầu đặc biệt, các tân đệ tử sẽ được phân chia cân đối sao cho thực lực giữa các phòng không quá chênh lệch và có thể giúp nhau cùng phát triển. Ta nhấn mạnh rằng điều này chỉ là tương đối. Năm tháng qua đi, người yếu có thể trở thành cường giả đỉnh phong nếu tu luyện chăm chỉ và đúng cách.
Một năm học ở Thần Phong Môn bằng hai năm theo Thần lịch. Thi giữa kì vào giữa mùa xuân thứ nhất. Một kì thi cuối năm vào mùa xuân thứ hai. Giữa năm học có một lần thực tập tại đại dương Rheic phía nam Thương Châu.
Một loạt âm thanh xôn xao nhè nhẹ lan khắp đại sảnh khi nghe thấy có kì thực tập. Bọn tân sinh như Atiyah ngơ ngác nhìn nhau. Nhưng rất nhanh đã yên tĩnh trước thần quang lấp loáng từ song nhãn trưởng lão Ratto Thoth.
Ông lúc này tiếp tục lên tiếng:
“- Mười đệ tử đứng cuối của năm thứ nhất sẽ phải tham gia một kì thi phụ với hai mươi đệ tử đứng đầu nhóm dự bị để chọn ra năm người được tham gia học chính thức. Những đệ tử từ năm thứ hai trở đi sẽ không có xáo trộn này.
Về Thần Phong diễn võ trường đại hội sẽ thông báo vào cuối năm học.
Tất cả các đệ tử đều phải mặc đồng phục, chỉ được tự do vào ngày chủ nhật cuối tuần. Tất cả tiền bạc phải gửi lại kho của trường, cấm tuyệt đối các hình thức ăn thua. Không hạn chế các đệ tử khiêu chiến với nhau, nhưng chỉ được khiêu chiến cùng cấp và vượt cấp.”
Ánh mắt của Ryu và Akhil thoáng có tia hứng thú ! Thanh âm của Ratto trưởng lão vẫn vang vọng:
- Đại sảnh đường là nơi diễn ra các sự kiện quan trọng. Từ ngày mai sẽ trở lại như cũ. Tầng một dành cho tân đệ tử và các đệ tử yếu nhất, thực đơn chỉ có một món không đổi. Tầng hai thực đơn gồm hai món, cứ như vậy đến tận tầng bốn. Tầng năm được gọi tùy ý trong mười món và thay đổi liên tục. Tầng sáu dành cho các vị trưởng lão, sư phụ. Tầng bảy là cấm địa.
Atiyah trợn mắt lên, rồi rên khẽ:
- Chết rồi! Sao sống được hả trời ?
Ánh mắt của Ratto trưởng lão lướt qua khiến Atiyah cấm khẩu. Vị trưởng Nội vụ phòng tiếp tục lên tiếng :
- Để tiến lên tầng cao hơn, ngoại trừ tầng sáu và bảy, chỉ có thể khiêu chiến. Có thể là cá nhân hoặc theo nhóm, sẽ bốc thăm chọn đối thủ. Một vị sư phụ sẽ là trọng tài giám sát tại Diễn võ trường !
Không hiểu sao mới nghe đến đây, Phương Đạt chợt cảm thấy hào khí bùng lên. Nó rất muốn chứng tỏ bản thân. Trời ạ, dù sao trong mắt mọi người, nó là đứa kém cỏi nhất và vào được Thần Phong Môn nhờ nâng đỡ ! Cảm giác thật kinh khủng !
Lúc này Ratto trưởng lão đã ngừng lời, hiệu lệnh cho phép toàn bộ đệ tử nhập tiệc đã nổi. Ryu liếc nhìn xung quanh rồi phì cười khi một tên thanh niên chừng mười tám tuổi cùng kí túc xá Simorgh, dáng vẻ thô mộc hào sảng bô bô ở bàn bên cạnh:
- Này, ta sẽ gửi phần hôm nay về gia đình. Lão gia gia ta cả đời một lần ao ước vào được Thần Phong Môn mà không được!
Lập tức nhóm bốn người cùng bàn với thanh niên thô mộc ồ lên, vỗ vỗ tay vẻ cảm thông.
Ngay cả Ryu dù phì cười nhưng nó cũng rất hiểu cảm giác của thanh niên đó, cũng như gia gia cậu ta. Là đệ tử Thần Phong Môn là khát vọng cháy bỏng của rất rất nhiều người, nếu như không muốn nói là của tất cả mọi người – chỉ ngoại trừ một vài đại phái. Thanh niên thô mộc kia xem ra cũng là kẻ sảng khoái và thẳng thắn.
Đúng lúc đó, một cánh tay giơ lên đồng thời một thanh âm lạnh nhạt vừa đủ vang lên:
- Kính thưa các vị trưởng lão, các vị sư phụ! Đệ tử là Khami Seth xin phép được hỏi!
Ratto trưởng lão nhướng đôi mày dài vút:
- Cho phép!
- Dạ, xin trưởng lão cho biết khi nào được bắt đầu khiêu chiến ?
- Đến mùa xuân là được!
- Tạ ơn trưởng lão !
Khami Seth nghiêng mình kiểu cách. Lúc hắn ngẩng đầu lên mọi người đều nhận ra một trang thiếu niên chừng mười lăm, mười tuổi lãnh khốc với làn da rám nắng, mái tóc đen như gỗ mun và thần quang lấp lánh tử sắc.
- Hắn có quan hệ với Coron Orisis ?
Bắt gặp tia quang mang màu tím bắn về phía bàn năm người phòng 516, Ryu trừng mắt rồi nhìn lại đồng bạn dò hỏi.
- Can hệ gì tới chúng ta ? Ngươi ăn đi chứ ! Từ ngày mai chỉ có một món thôi đấy !
Akira thoáng bĩu môi, còn Ryu, Akhil và Phương Đạt không nhịn được cười trước vẻ tham ăn của Atiyah.
Buổi khai giảng đối với nhóm 5 người phòng 516 xem ra không quá tốt nhưng cũng không tệ lắm !
*
**
Chú ý : Trong thần thoại Ai Cập, Orisis là thần cai quản âm phủ. Thoth là thần chim hạc quản về chữ viết và tri thức. Sekhmet là nữ thần đầu sư tử, đại diện cho chiến tranh và sự phá hủy. Seth được coi là một ác thần, thần của bóng tối và loạn lạc. Còn thần Sobek là thần cá sấu, một trong ba vị thần quản lý đảo thần linh, thần Sobek vừa thiện vừa ác (dở đục dở trong :D ). Cuối cùng, thần Horus trong chương này có mượn danh tính chính là thần mặt trời, thần ánh sáng, là thần được cho là có cách yêu nồng nhiệt đến mức đôi khi mù quáng, nhưng thần Horus cũng biết cách làm người khác điên đảo vì mình.
Simorgh là một loài chim truyền thuyết trong thần thoại Ba Tư với thân và cánh đại bàng, chân sư tử và đuôi giống như đuôi công.
Baldr là vị thần ánh sáng, nghệ thuật và cái đẹp trong thần thoại Bắc Âu.
Sai – tên của Thần Phong trưởng môn – nhắc nhớ đến nhân vật rất hay trong series Hikaru no Go.
Last edited by lanhtamkhach; 29-05-2009 at 08:59 AM.
|