Xem bài viết đơn
  #2  
Old 01-05-2008, 07:14 PM
David's Avatar
David David is offline
Cây Si Của Phoenix
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 833
Thời gian online: 5639694
Xu: 0
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Hồi thứ hai: Tình niệm buổi ban đầu


Tác giả: Ngoạ Long Sinh

Đả tự: dunghoitaisao127
Nguồn: 4vn.eu


Sợ Gia Cát Linh Phụng rơi vào cạm bẫy của gã thiếu niên áo lam, Điệp Hồn Chiêu Mỵ Cô thét :
- Các ngươi hãy đuổi theo nghĩa nữ cho mau !
Mười hai tên võ sĩ cũng vừa phi ngựa tới, được lệnh của chủ nhân rần rần rượt theo phía sau. Con hung mã của gã thiếu niên áo lam hình như là con thần mã, chạy nhanh đến bốn vó tưởng chừng không chạm đất. Gia Cát Linh Phụng giật dây cương liền liền, con xich long câu chạy nhanh như khói toả. Gia Cát Linh Phụng quyết bắt cho bằng được gã thiếu niên áo lam vô lễ kia. Đằng trước cách xa ba trăm trượng không hiểu gã thiếu niên áo lam có biết có người đuổi theo hay không, chỉ thấy gã vẫn thúc ngựa chạy không ngừng. Gia Cát Linh Phụng đã gia tăng hết tốc lực con xích long câu mà vẫn chưa thu ngắn được khoảng cách giữa nàng và gã thiếu niên lam y. Dường như gã cố tình trêu chọc cho Gia Cát Linh Phụng đuổi theo nên gã chỉ cho ngựa chạy cách khoảng vài trăm trượng mà không tiến lên them. Hai đằng chạy đuổi một lúc đã gần bốn mươi dặm, hai bên là núi đồi trùng điệp. Vượt ra khỏi một gộp đá gie ra ngoài, gã thiếu niên áo lam dừng ngựa lại bên đường. Nháy mắt ngựa của Gia Cát Linh Phụng đã ào tới, dừng lại.
Gia Cát Linh Phụng thét :
- Xú tử, ngươi chạy đi đâu cho khỏi chứ ?
Nàng chưa nhận ra gương mặt gã thiếu niên áo lam vì chiếc mũ sụp xuống che tới chjếc cằm, nhưng vì giận dữ nàng gọi như thế.
Gã thiếu niên áo lam cười khỉnh :
- Cô nương nói nhảm. Từ nãy cô nương đã đuổi theo tại hạ hơn bốn mươi dặm vẫn theo không kịp, nếu tại hạ không ngừng lại chờ thì cô nương có đuổi ngàn dặm cũng uổng công.
Gã tiếp :
- Nếu cô nương muốn đua ngựa, tại hạ sẽ chạy cho cô nương thấy !
Gã thiếu niên áo lam toan giật sợi dây cương, Gia Cát Linh Phụng thét :
- Dừng lại !
Gã thiếu niên áo lam thả lỏng sợi dây cương :
- Cô nương còn điều gì chỉ giáo nữa không? tại hạ phải đi rồi không hầu tiếp cô nương được nữa.
Gia Cát Linh Phụng nói :
- Lúc nãy ngươi vô lễ với ta, bây giờ ngươi phải để cho ta đánh ba roi, ngươi không được tránh né, ta mới hết giận ngươi.
Gã thiếu niên áo lam gật đàu trong chiếc mũ sụp tới cằm :
- Được rôi, tại hạ xin hầu tạ ba roi.
Gia Cát Linh Phụng vung ngọn roi ngựa quất mạnh xuống đầu gã thiếu niên áo lam.
Gã thiếu niên áo lam không tránh né, vươn tay trái chộp lấy đầu ngọn roi ngựa nắm cứng.
Gia Cát Linh Phụng giật ngọn roi ngựa nhưng vẫn trơ trơ, làm như ngọn roi đã dính cứng trong bàn tay gã thiếu niên áo lam.
Nàng nghĩ thầm :
- “Nội lực của gã này không vừa, ta hãy vận nôi lực giật ngọn roi làm cho gã té nhào xuống đất, đánh gã ba roi.”
Gia Cát Linh Phụng vận toàn lựclên bàn tay giật mạnh một cái. Gã thiếu niên vẫn ngồi trơ trên lưng ngựa làm như không có chuyện gì xảy ra. Chợt một đạo ám kình từ người gã thiếu niên áo lam kích sang Gia Cát Linh Phụng như luồng sét giât. Gia Cát Linh Phụng kinh hãi buông ngọn roi ngựa, tròn xoe đôi mất nhìn chiếc mũ sụp tới cằm của gã thiếu niên vận lam y. Nàng cố tìm xem gương mặt của gã nhưng không thể nào nhận ra được, chỉ thấy chiếc cằm trắng như ngọc của gã. Trong long nghi hoặc, Gia Cát Linh Phụng nhủ thầm :
- “ Nội lực của gã này quả khưng khiếp, xem qua tư dung chẳng phải hạng tầm thường, ta chớ nên khinh suất, hãy thử hỏi lai lịch của gã.”
Nàng dịu giọng :
- Ngươi tên gì?
Gã thiếu niên áo lam trêu chọc :
- cô nương tên gi?
Gia Cát Linh Phụng hừ một tiếng :
- Ta tên là Gia Cát Linh Phụng
gã thiếu niên áo lam gật gù :
- Đẹp lắm. còn lệnh đường đại danh là gì?
Gia Cát Linh Phụng bực dọc :
- phụ than ta danh hiệu là Gia Cát Công Cẩn, hội chủ Chiêu Anh hội
Nàng hỏi lại :
- Còn ngươi tên gọi là gì?
Gã thiếu niên áo lam đáp gọn :
- Thạch Kiếm Cừu
Gia Cát Linh Phụng chợt cười khúc khích :
- Cái tên gì mà nghe ghê vậy, chẳng lẽ ngươi có rất nhiều kẻ thù?
Thạch Kiếm Cừu gật đầu đáp :
- Không sai ! Ta có rất nhiều kẻ thù nên dưỡng phụ đặt cho ta cái tên đó.
Gia Cát Linh Phụng phăng tới :
- Dưỡng phụ của ngươi là ai?
Thạch Kiếm Cừu lắc đầu :
- Dưỡng phụ của tại hạ cấm không được nói tới tên người, nên tại hạ không thể nói cho Linh Phụng cô nương biết được, xin miễn thứ. Tại hạ đi được rồi chứ?
Gia Cát Linh Phụng phất tay :
- Khoan đã !
Thạch Kiếm Cừu hỏi :
- Còn chuyện gì nữa Linh Phụng cô nương hãy nói mau, tại hạ đang có chuyện khẩn cấp.
Gia Cát Linh Phụng true chọc :
- Ta muốn trông thấy mặt ngươi xem có hung dữ như cái tên của ngươi không
Thạch Kiếm Cừu nổi giận :
- Được rồi, Linh Phụng cô nương hãy xem đây !
Thạch Kiếm Cừu giở mũ ra. Một gương mặt cực kỳ tuấn mỹ xuất hiện trước mặt Gia Cát Linh Phụng. Nàng bật thốt một tiếng “A….” rồi im bặt nhìn gương mặt ngọc của Thạch Kiếm Cừu trong khi Thạch Kiếm Cừu cũng vừa nhận ra gương mặt xinh đẹp như tiên nữ của Gia Cát Linh Phụng
Chàng khẽ nhủ thầm :
- “Quả là một trang tuyệt thế mỹ nhân!”
Bốn mất đen láy gắn chặt vào nhau sửng sốt, bởi Thạch Kiếm Cừu lẫn Gia Cát Linh Phụng đều không ngờ đối tượng của mình xinh đẹp đến thế. Nang như Chiêu Quân phục sinh, còn chàng chẳng khác nào Phan An tái thế. Quả đây là duyên kỳ ngộ của hai trang tuyệt đại nam nữ mỹ nhân, chỉ vì ngọn roi ngựa mà hội diện. Một lúc, Gia Cát Linh Phụng thay đổi cách xưng hô, giọng nói trong như rót ngọc :
- Xin được hỏi Cừu công tử năm nay được bao nhiêu niên kỷ ?
Thạch Kiếm Cừu thành thật :
- tại hạ vừa đúng mười tám tuổi, còn Linh Phụng cô nương đã bao nhiêu xuân xanh ?
Gia Cát Linh Phụng vẫn với giọng trong như rót ngọc :
- Tiểu muội mười bảy tuổi, kém Cừu công tử một tuổi, kể như công tử là ca ca.
Nàng lại hỏi :
- Cừu công tử vừa nói có người dưỡng phụ, còn nhị vị tiền bối ở đâu?
Thạch Kiếm Cừu buồn bã :
- Tại hạ là một kẻ không cha không mẹ, chỉ sống với người dưỡng phụ từ bé thơ cho tới bây giờ.
Gia Cát Linh Phụng kinh ngạc :
- Cừu công tử nói sao lạ vậy. Tại sao không có cha mẹ? tiểu muội không hiểu nổi rồi.
Thạch Kiếm Cừu thở dài :
- Tại hạ bị thất lạc từ lúc sơ sinh, được dưỡng phụ nuôi dưỡng, tại hạ có hỏi thân thế của mình nhưng dưỡng phụ chưa chịu nói ra. Bảo rằng chưa đến lúc, nên tại hạ không biêt song than là ai.
Gia Cát Linh Phụng cảm khái :
- Thật là đáng thương cho cảnh ngộ của Cừu công tử, nếu là tiểu muội cũng phải đau long.
Chợt nàng thở nhẹ :
- Nhưng tiểu muội cũng chỉ có cha, mà không có mẹ………


* * *
Hết hồi 2
Tài sản của David

Chữ ký của David
Chí làm trai nam bắc tây đông....
Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể......

http://davidkien.mybrute.com <<< Chiến nào


http://www.travian.com.vn/?uc=vn6_2235 <<< webgame việt

Trả Lời Với Trích Dẫn