La Tỏa đi vào Tu Chân Giới này đã được mười mấy năm, bởi vì tu vi thấp, cho nên vẫn cố gắng tu luyện, không có ra ngoài được nhiều lần. Bây giờ bản thân đã đột phá đến Nguyên Anh kỳ, mặc dù tu vi này ở Tu Chân giới chỉ có thể xem như là nhập môn, nhưng La Tỏa cũng muốn tự chúc mừng mình một phen.
La Tỏa có một sở thích rất lớn, ngoài phải ăn ngon, uống ngon, còn có một chút háo sắc, Huyền Tinh ở với hắn một khoảng thời gian cũng đã bị hắn lây nhiễm.
Cho nên La Tỏa vừa ra ngoài một thời gian đã ngâm mình ở trong tửu lâu.
Hiện tại La Tỏa đang ở tại Kiền Ứ tinh vực, Thiên vực tinh là tinh cầu phồn hoa nhất Tu Chân giới tự nhiên sẽ hấp dẫn La Tỏa rất nhiều, vì vậy La Tỏa thông qua truyền tống trận đi tới Thiên Ứ tinh.
Trông thấy các tu chân giả bay tới bay lui cạnh truyền tống trận, La Tỏa cảm giác mình thật nhỏ bé, bởi vì mình không nhìn thấy được tu vi của đại bộ phận tu chân giả ở đây. Mặc dù cảm giác được tu vi mình không cao, nhưng điều này cũng không khiến mình tức giận, dù sao tu luyện phải tiến tới từng bước từng bước.
La Tỏa không quen thuộc vói Thiên Ứ tinh, hắn từng ghé qua nơi này một lần, đi cùng là bọn người sư phự, nhưng bọn hắn ở chỗ này chỉ một khoảng thời gian ngắn rồi ly khai. Lúc ấy La Tỏa rất muốn lưu lại, nhưng Thanh Tùng kiên quyết phản đối. Bây giờ lại đến nơi đây, trong lòng La Tỏa thực là kích động.
Tùy tiện hạ xuống một thành trì, chuẩn bị sẽ tìm một tửu lâu đi vào hưởng thụ một phen, nhân tiện tìm hiểu chút ít thông tin nơi này.
Lúc này khi hắn muốn đến tửu lâu, thì đoạn đối thoại của hai tu chân giả Kim Đan kỳ ởi phía trước không xa đã hấp dẫn hắn.
“Huynh đệ, ca ca giới thiệu cho ngươi Thúy Hương lâu cũng được đấy.” Một người trong đó vỗ vai tên còn lại nói.
“Vâng, đa ta lão huynh đã giới thiệu giúp đệ một nơi tốt vậy, cô nương ở đấy thật là đúng là nói không được a, ha ha, hôm nay không thể nữa rồi, về nghỉ ngơi trước, ngày mai lại đến.” Người nọ trên mặt nở nụ cười nói.
“Ha ha, huynh đệ ngươi thật lợi hại a, lão ca ta lần đầu tiên đến đấy tối thiểu cũng phải qua vài ngày mới dám tiếp tục quay lại.” Người kia nói xong, hai người nhìn nhau, tâm linh tinh thông liền bật cười ha hả.
La Tỏa nghe được hết thảy, vừa rồi hai người nọ đã nói cái gì hắn đều cực kì hiểu rõ, năm xưa bản thân không thiếu kinh nghiệm về những chuyện như vậy
“Thúy Hương Lâu?” La Tỏa bị lời nói của hai người trung niên đã ngứa ngáy trong lòng, bản thân mười mấy năm còn vẫn chưa đụng qua nữa sắc, ra ngoài được mấy ngày cũng chỉ có ăn uống, nữ sắc vẫn chưa chạm tới, bây giờ nghe nói có địa phương như vậy đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Vòng vèo một hồi, đi gần một canh giờ, La Tỏa mới phát hiện Thúy Hương Lâu như theo như lời hai người nọ, chỉ thấy đứng trước cửa là một nữ trung niên đã nhìn thấy La Tỏa từ đằng xa.
“Yêu, tiểu gia, mau đến đây, trong đó có nhiều cô nương đang chờ ngài đó.” Nàng kia đong đưa vài câu đã kéo La Tỏa đi vào trong, lúc này La Tỏa đã nhìn ra chính là tú bà trong hợp tác.
La Tỏa trước kia đã trải qua tình thế như này, cho nên để mặc nàng kia lôi kéo mình
Vừa đi đến cửa lầu, tú bà đã lớn tiếng hướng vào trong hô: “ Các cô nương, đi ra tiếp khách nào.”
Thanh âm chưa dứt, đã thấy từ trong đi ra mười mấy cô nương xinh đẹp còn trẻ, cả đám đến bên cạnh La Tỏa, “Hi hi, công tử, để cho thiếp tới hầu hạ chàng đi, được không.” Một nữ tử tựa vào ngực La Tỏa nói.
“Công tử, để thiếp bồi chàng vui vẻ a …”
La Tỏa bị nhiều cô nương vây quanh vẫn giữ phép tắc không làm loạn chút nào, bởi vì hắn phát hiện một nữ tử rất xinh đẹp đang đứng trước mặt mình, và không có đi đến lấy lòng hắn, nhưng La Tỏa lại thích nữ tử có cá tính như vậy.
Rời khỏi nữ tử bên người để đi tới bên cạnh nàng kia, “Vị tiểu thư này, có thể thơm một bên má ta được không?”
“Yêu ……ngài này, công tử sẽ chọn người này a, vị tiểu thư này là cô nương đẹp nhất ở Thúy Hương Lâu chúng tôi, Hương Lan, còn đứng làm gì, còn không đến chào hỏi khách nhân.” Tú bà véo hông nói.
La Tỏa cùng Hương Lan lên lầu hai, về phòng Hương Lan.
“Công tử, muốn uống chén rượu không?” Hương Lan mở miệng hỏi.
“Hảo a, không nghĩ tới cô nương còn có nhã hứng như thế.” La Tỏa tất nhiên sẽ không phản đối việc uống rượu. Hương Lan phân phó người ở dưới chuẩn bị rượu và thức ăn.
Toàn bộ rượu và thức ăn đã được đem lên nhanh chóng, hai người liền ngồi xuống.
“Thiếp kính công tử một ly.” Hương Lan rót đầy cho La Tỏa rồi lại rót cho mình.
La Tỏa một ngụm uống hết :“Cô nương, nàng như có tâm tư gì, có thể nói ra không.” La Tỏa chung quy cảm giác Hương Lan tựa hồ vì chuyện gì đó mà rầu rĩ.
“Nga … thiếp không có gì, công tử mời dùng bữa.” Hương Lan đưa cho La Tỏa đôi đũa gắp đồ ăn.
Thấy nàng không muốn nói La Tỏa cũng không hỏi thêm nữa, mình đến đây để tầm hoan, quan tâm nhiều như vậy làm gì.
Nhưng trong quá trình uống rượu dùng bữa Hương Lan không mảy may nói chuyện, chỉ mời hắn uống rượu dùng bữa, trừ những việc này ra không nói gì khác.
Đối diện với Hương Lan không có một chút biểu cảm,La Tỏa rất buồn bực, mình có nên đổi một cô khác không? La Tỏa thầm nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, ở dưới lầu truyền đến âm thanh ầm ĩ hỗn tạp.
“Lưu công tử, ngươi không thể đi lên,hiện Hương Lan đang có khách.” Tú bà dường như ngăn trở người nào.
La Tỏa nghe nói như thế, quay đầu nhìn Hương Lan: “Tìm nàng?”
Hương Lan lúc này tựa hồ có chút kích động, trong mặt lệ tuôn trào: “ Rốt cuộc chàng đã đến đây sao ?” miệng lẩm bẩm nói.
La Tỏa nghe nàng cùng giọng nói đã suy đoán chuyện sẽ như này, lại là phiêu khách * và kỹ nữ sinh ra tình cảm, mình thật xiu xẻo, vất vả lắm mới đến được đây nhưng lại bị việc này cản trở, La Tỏa đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, cửa phòng bị một cước đá văng, La Tỏa liền chú ý tới người vừa đến, một vị công tử tướng mạo anh tuấn đang đứng ngoài cửa, hắn lao nhanh đến bên cạnh Hương Lan ôm nàng vào lòng, Hương Lan trong lòng người nọ đã khóc không thành tiếng. Lưu công tử vỗ lưng Hương Lan an ủi, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua La Tỏa.
La Tỏa trong lòng khẽ giật mình, bởi Lưu công tử này cũng là tu chân giả, mà tu vi cũng giống mình đều là Nguyên Anh sơ kỳ.
“Lưu công tử a, ngươi sao có thể như này, nơi này vẫn còn khách nhân.” Lúc này tú bà đã vào được.
“Hương Lan là người của ta, ta đương nhiên muốn khi nào đến thì đến.” Lưu công tử nói phớt lờ.
“Chúng tôi còn muốn làm ăn a, ngươi như vậy thì chúng tôi còn kiếm tiền như thế nào a.” Tú bà nói.
“Lần trước không phải ta đã cho ngươi một ngàn lượng bạc chuộc nàng sao, nhưng ngươi vì cái gì vẫn để nàng tiếp khách” Lưu công tử có chút tức giận.
“Đúng, ngươi đã đưa ta một ngàn lượng bạc, nhưng ngươi lại không đưa nàng đi mà, nàng ở chỗ ta thì phải theo ý ta, mấy cái này cũng là phải dùng đến tiền, ta để cho nàng tiếp khách thì làm sao.” Tú bà giải thích.
“Coi như ngươi lợi hại, ta cho ngươi thêm năm trăm hai, từ nay về sau nàng sẽ ở trong này, người không thể để nàng tiếp khách, biết chưa?” Lưu công tử cả giận nói, dứt lời kiềm lòng đưa cho mụ tú bà một tấm ngân phiếu.
“A a, chuyện này đương nhiên không thành vấn đề, công tử, Hương Lan không thể tiếp ngươi, chúng ta ra ngoài đi.” Tú bà sau khi tiếp nhận ngân phiếu, muốn lôi La Tỏa ra ngoài.
* phiêu khách: khách làng chơi.