Vấn Thiên Khúc
Quyển 1 - Chương 9
Rèn và Tọa công
(phần 2)
Người viết: lanhtamkhach
Nguồn: 4vn.eu
Sorry các bạn vì chương này là cơ bản về tinh thần của Thần Phong môn nên hơi khô cứng. « Chương 10 – Đi săn đêm » hy vọng sẽ thú vị hơn.
Mong mọi người bỏ qua những chỗ lảm nhảm :D
Luyện Khí phòng tọa lạc phía chính Nam của Thần Phong môn, nằm giữa Đại Sảnh Đường và Cấm địa. Đây chính là nơi luyện chế các loại thần khí của Thương Châu đệ nhất đại phái.
Từ xa nhìn lại, Luyện Khí phòng có hình dáng như một ngọn lửa hừng hực cháy suốt ngày đêm, ánh sáng trắng chiếu rọi không ngơi nghỉ. Ngay trong làn mưa tầm tã, đám tân sinh cũng nhận ra điều đó, lập tức khuôn mặt lũ thanh thiếu niên đều rạng lên vẻ mong đợi. Rõ ràng đứa nào cũng ao ước mau tránh khỏi sự lạnh giá và ướt nhẹp đang vây phủ Mẫu Sơn.
Cánh cửa bằng đá lớn vừa nặng nề khép lại sau lưng, đám tân sinh đều cảm thấy thoáng choáng váng vì sự thay đổi nhiệt độ đột ngột, làn hơi nóng hầm hập táp thẳng vào mỗi khuôn mặt khiến mắt mũi tối sầm. Một chiếc đại đỉnh màu nâu, phảng phất sắc đỏ, đang rừng rực lửa. Tứ thần thú Long, Ly, Qui, Phượng được chạm nổi phân biệt các hướng Đông, Tây, Nam Bắc trên đỉnh. Tất cả mang một vẻ linh thiêng thần bí do vô số cổ văn phù chú lượn quanh đỉnh một cách hữu hình như một dòng vụ khí kì ảo.
Vị trưởng lão nắm giữ Luyện Khí phòng là Makuni Thor, đầu bóng lưỡng, da màu đồng hun, cao gần hai mét, cơ bắp dẻo dai uyển chuyển. Khi nhìn Makuni trưởng lão người ta dễ có cảm giác như nhìn một thần tượng uy nghiêm, thần tượng của những vị thần trực tính, chuyên trừng phạt những kẻ tà ác. Nhưng đôi mắt phân minh và trầm lặng của ông lại đem tới cảm giác ấm áp trầm ổn, tựa như một khí tức cổ lão và thiện lương phủ xuống làm lòng người dịu đi, như mặt hồ đầy sóng bỗng hiền hòa tĩnh lặng, sâu thăm thẳm.
Lúc này, Makuni Thor trưởng lão vận một chiếc áo cộc ngắn màu trắng, quần đồng màu buộc túm phần cổ chân, đôi dép xỏ ngón làm từ một thứ gỗ xanh biếc như lục bảo. Ông dõi ánh mắt từ hòa nhìn đám tân sinh đang lễ mễ, có chút chành ỏi nhau ngồi vào những dãy bàn dài xếp song song trước mặt.
Atiyah chiếm được cho cả nhóm một bàn hàng thứ hai ngay gần trung tâm. Tên tóc bạc danh tiếng lẫy lừng, khảo hạch cũng chiếm vị trí đệ nhất nên không kẻ nào vội trực diện chống đối. Cả nhóm năm tên háo hức nhìn vị sư phụ đầu tiên. Ngay cả nét lười biếng của Atiyah cũng giảm nhiều. Thậm chí nó còn truyền âm cho lũ bạn cùng phòng :
« - Này, ta nghe nói Makuni trưởng lão còn là trưởng lão đời trước của Trưởng môn Sai Horus đó ! »
Ryu mới nhấp nhổm định trả lời đã thấy ánh mắt của vị trưởng lão chấp trưởng khu luyện thần khí liền im re. Atiyah đầu lưỡi le ra, cười cười.
Thanh âm trầm ổn của Makuni Thor trưởng lão vang vọng khắp đại phòng :
- Các đệ tử ! Chào mừng các đệ tử đến với Luyện Khí phòng ! Các tầng phía trên chủ yếu để một số thư tịch và trưng bày một vài loại thần khí tiêu biểu. Sâu xuống lòng đất mới chính là nơi chế luyện. Sau khi ta giảng về chế luyện, ta sẽ dẫn các đệ tử tham khảo một lượt. Hôm sau sẽ chính thức bắt đầu thực hành, buổi đầu chỉ rèn luyện sơ qua thôi.
Mắt Atiyah đảo nhanh nhìn một đại phủ (búa lớn) rất khủng bố dựng ngay góc xa, rên rẩm khe khẽ :
- Thực hành ? Quai cái búa kia chăng ?
Ánh mắt thâm trầm của Makuni trưởng lão lập tức nhìn về tên đệ tử nhanh mồm nhanh miệng, nhưng ông vẫn tiếp tục :
- Thần khí được luyện chế có nghĩa là thông qua liệt hỏa hoặc một số bí pháp chế luyện các loại tài bảo như thiên thạch, hắc thiết và nhiều loại khác thành các loại vũ khí. Đây là bước đơn giản nhất nhưng cũng hết sức phức tạp từ cách phối luyện, gia giảm nguyên liệu đến phân phối nhiệt độ. Chỉ sai khác một chút trong quá trình luyện chế, sản phẩm cuối cùng có thể có những đặc tính hoàn toàn khác biệt. Ví dụ luyện chế chỉ nhờ nhiệt độ thông thường thì vũ khí rất chậm có linh khí và linh tính, nhưng một khi đã có thì lại bền và ổn định, không khác mấy một tu chân giả tự lực đề thăng. Một số loại luyện chế khác như huyết luyện hay tá thi luyện cũng vẫn được chấp nhận trong Thần Phong Môn.
Đại phòng lập tức trở nên ồn ào, một số còn có vẻ sốc mạnh trước câu cuối cùng. Vị chấp trưởng Luyện Khí phòng lặng lẽ nhìn quanh trấn định, đoạn nghiêm túc nói :
- Có những điều ta không muốn nói cho các đệ tử ngay lúc này bởi chúng tạm thời nằm ngoài khả năng hiểu của các đệ tử. Một cách sơ giản thì đúng là huyết luyện và tá thi luyện khá tà ác nhưng Thần Phong Môn chỉ cho phép tự dùng máu huyết của bản thân hoặc thi thể của tiền nhân đã tịch diệt từ lâu, hoặc một số kì thú khác. Thần khí trải qua các loại chế luyện này có ưu điểm là ma tính và sát tính rất mạnh. Chúng thường dẫn chủ nhân đi vào con đường khát máu, ham mê đồ sát do bản thân các thần khí cần được cung cấp huyết nhục để đề thăng lực lượng. Chính vì vậy những đệ tử đi theo phương pháp này thường phải lưu trong một khu giám sát nghiêm ngặt của môn phái trong ba trăm năm đến khi hỏa hầu đã vững mới được xuất sơn một cách hạn chế. Đến ngoài năm trăm năm mới được tự do hoạt động.
Makuni Thor trưởng lão nhìn khắp đại phòng nhẹ giọng giảng thêm :
- Trải qua lịch sử hơn mười vạn năm, Thần Phong Môn chúng ta về cơ bản không giữ cách đánh giá phiến diện hay cực đoan. Chúng ta nhìn vào mục đích và hành động của mỗi cá thể, rèn giũa các đệ tử hướng tới sự hoàn mỹ và ra sức cho thế nhân. Nói cách khác chúng ta biết cách tiến tới mục đích cá nhân trong phạm vi phép tắc cho phép, qua tôi luyện bỏ dần bản ngã, ngộ được thiên đạo mà trở thành những bậc đại ngộ. Chỉ khi buông bỏ được cái tôi, bản ngã, vượt qua sự kìm kẹp trì néo của luân hồi oan oan tương báo, chúng ta lúc đó sẽ đứng ngoài một số qui luật ràng buộc tầm thường nhân thế, chính thức trở thành những vị thần tiên – thực chất là những vị đã tiến lên một vài bước trên con đường hiểu thiên đạo. Ngay như luân hồi cũng không hẳn là một vòng tròn khép kín, sẽ có lúc mỗi cá nhân sẽ bị những bậc có trách nhiệm phán xét. Con đường nhận thức thiên đạo, qui luật của vũ trụ là vô cùng vô tận, hay nói cách khác là chưa bậc tiên thánh nào có thể nhìn thấy đỉnh cao cuối cùng. Mỗi khi tiến lên một bậc trên thang nhận thức, chúng ta tạm thời kéo dài sự tồn tại cho sự tiếp tục giác ngộ. Tử vong không có nghĩa là hết, là tiêu tan. Thời gian giới hạn một nghìn năm trăm năm không phải là rào cản không thể vượt qua.
Sắc diện vị trưởng lão chấp trưởng Luyện Khí phòng khẽ giãn ra từ hòa khi nhìn thấy những nét trầm trọng hoặc mê hoặc của đám tân đệ tử, ông nói tiếp :
- Đây chỉ là một vài nét sơ giản. Những điều này không phải để đem ra bàn luận đúng sai, cũng không phải là ta hay ai đó có thể giảng. Mỗi người các ngươi phải tự ngộ ra trong quá trình tu luyện. Đôi khi cũng cần có cơ duyên, nhưng sự mở rộng tâm hồn và trí tuệ cùng với sự khổ luyện mới là gốc rễ của phát triển.
Ngừng lại một chút, Makuni Thor trưởng lão giảng tiếp :
Nay ta quay lại với luyện chế thần khí. Gọi là thần khí do lợi khí có linh tính, nhận biết được chủ nhân. Các loại vũ khí tà ác thì gọi là ma khí hoặc quỉ khí. Mức độ cao nhất, các loại binh khí này có thể huyễn hóa nhân hình, trực tiếp tu luyện, một số trường hợp có thể sát tử cả chủ nhân hoặc chiếm dụng xác thân để dễ dàng tu tập. Ở đây chúng ta nói chủ yếu về thần khí, các loại ma khí hay quỉ khí cũng tương tự. Linh tính của thần khí một phần đến từ quá trình chế luyện, một phần đến từ sự tương đồng, tương thông với chủ nhân sử dụng và cuối cùng là sự hấp thụ thiên địa nguyên khí hoặc các loại tài bảo trong quá trình hành đạo. Quá trình luyện chế chỉ tạo nên được linh tính ban đầu nhưng hết sức cơ bản quyết định mức độ nhanh chậm trưởng thành sau này cũng như đẳng cấp của thần binh thần khí. Dĩ nhiên điều này phụ thuộc vào nguyên liệu và trình độ tông sư chế luyện.
Makuni trưởng lão cười hiền hòa, đầu ông bóng lên trong ánh hỏa quang rừng rực từ đại đỉnh, âm thanh trầm trầm lại ngân vang :
- Bây giờ ta dẫn các ngươi tham quan một chút tầng hầm số một, nơi luyện chế chính và học tập của các ngươi với môn Luyện khí !
Hầu hết đám tân đệ tử vẫn giữ vẻ ngây ngây ngô ngô nửa như hiểu nửa như chẳng biết gì, một số lại đăm chiêu nghĩ ngợi đến thộn cả mặt. Tất cả lục tục đứng lên, đi theo vị trưởng lão bước vào một khu hình vuông màu đỏ rực trên sàn đại phòng.
Đột nhiên hỏa quang loáng lên, cả đám đã đứng trong một căn phòng rộng mênh mông phải đến hai trăm rưỡi mẫu, cao khoảng một trăm sáu mươi trượng. Chín khối lò cực lớn rừng rực lửa, khác nhau về kích thước và hình dạng, cái hình cầu, lăng trụ, tháp, ... Hỏa quang phán tán có thể màu đỏ nhạt, đỏ sậm, màu vàng, màu xanh nhạt, xanh sậm, trắng và cả màu đen.
Trên trần nhà là bốn cự đại thần thú gồm hắc phượng hoàng, hỏa phượng hoàng vô cùng to lớn và ngạo nghễ, thỉnh thoảng lại hé cái mỏ lớn thẳng băng tuôn ra một đám liệt hỏa màu đen u lãnh vào một hỏa cầu rực rỡ. Những chiếc lông đuôi dài, mềm mại với hắc hỏa vờn vợn. Đối diện với chúng là hai kì thú Li Vẫn và Nhai Xế, tức con thứ hai và thứ bẩy của Thần Long. Hai đầu rồng cự đại, một uy nghiêm trầm mặc, một tỏa thiên uy trấn áp mạnh mẽ.
Tứ đại thần thú tỏa ra áp lực kinh nhân khiến toàn bộ đám tân sinh nằm rạp xuống. Ngay Makuni trưởng lão cũng gập thân mình chiêm bái tứ đại thần thú. Lập tức áp lực giảm bớt.
Đám tân sinh một lần nữa theo gương Makuni trưởng lão làm đại lễ. Vị trưởng lão đầu bóng láng lên tiếng :
- Đây có thể coi là bốn vị trong những vị thần thú trấn môn của môn phái chúng ta !
Lập tức một hồi nghị luận thì thào nổ ra đầy hâm mộ và tự hào : « trời ạ, còn nữa sao ?».
Nhưng lũ tân sinh đột ngột im bặt, ngay cả vị Luyện Khí trưởng lão cũng phải ngước lên nhìn.
Tứ đại thần thú đang náo loạn, nhị phượng hoàng cùng Li Vẫn và Nhai Xế đang đồng loạt tập trung thần nhãn về ... Phương Đạt. Tiếng phượng hót, long ngâm trầm trầm vang dội.
« Bùng ! »
Hai luồng hỏa diễm ngũ sắc từ nhị phượng cuộn tới phía trên Phương Đạt. Li Vẫn quẫy động thân mình ngắn cũn cỡn so với cái đầu vĩ đại của nó, Nhai Xế cũng không kém, thân thể cuồn cuộn uy áp hàng trăm trượng uốn khúc. Cả hai đồng loạt phun ra ngũ sắc quang mang hòa với ngũ sắc hỏa diễm của nhị phượng hoàng. Luồng diễm quang ngũ sắc rực rỡ xoay tròn trong sự kinh ngạc đến trợn trừng mắt của toàn bộ đại phòng.
Chưa đầy nửa khắc sau, luồng diễm quang rực rỡ chảy tới Phương Đạt, một phần rất nhỏ tách ra rót vào Kim Điêu Vương trên vai Ryu. Ngay lập tức Kim Điêu Vương bay lên, phát ra một tiếng hót chói lói sung sướng, kim sắc quang mang xạ chiếu tua tủa như vầng mặt trời. Mặt Ryu thuỗn ra cười ngơ ngáo khi nhìn thấy sủng vật thọ hưởng ân huệ bất ngờ.
Về phần Phương Đạt, một thân hình bé xíu lặng lờ bay ra từ trước ngực. Long hình hồ ly Pi dường như vẫn say ngủ. Chỉ khi tắm mình trong làn diễm quang một lúc, thân ảnh bé nhỏ mới động đậy rồi nhảy nhót như một con tiểu ngư nghịch ngợm trong nước mát.
Một khắc trôi qua.
Diễm quang tắt, một đạo hỏa sắc quang ảnh bé nhỏ bay lượn trên tứ đại thần thú reo vui, đoạn từ từ dịu đi, ánh sáng ảm đạm rồi tiêu tán, lặng lẽ bay về ngực Phương Đạt. Lại ngủ !
Lúc này, thần nhãn tứ đại thần thú đều hiện vẻ vui mừng hòa ái, ngay cả Nhai Xế lừng danh nóng nảy cũng khì ra một làn hơi đầy vẻ nuông chiều !
- Cái này … cái này … ài, thật không ngờ ngươi có thần thú hộ vệ cực phẩm !
Makuni trưởng lão cảm thán không nguôi nhìn lũ tân sinh vẫn còn sốc. Phương Đạt mặt ngây ngốc bừng bừng khí thế, chính nó cũng không nghĩ được gì. Tên mặt tròn Ryu say mê nâng Kim Điêu Vương như nâng niu một bảo vật mỏng manh dễ vỡ. Kim Điêu Vương lúc này cũng ngủ, dáng vẻ thỏa mãn đến cùng cực.
Xung quanh lóe lên vô số ánh mắt hâm mộ và ghen tị. Trong đó dữ dội nhất là những quang mang màu tím và màu đen bắn ra từ dãy bàn thứ ba và thứ tư. Dãy bàn đầu, một đạo quang mang màu xanh khẽ rung động như thể kẻ đó đang cười nhạt.
*
**
Đầu giờ Ngọ, vầng dương cuối cùng cũng ló dạng, ánh sáng bừng lên khắp nơi, mặt đất loang loáng những nước là nước, phản quang lấp lánh. Trên cao, những đám mây đen vẫn còn ầm ì sấm chớp, có viền vàng rực, càng lúc càng thu nhỏ lại. Chim chóc rộn lên trong những lùm cây, bay túa ra phơi nắng rồi vội vàng tranh cướp những con giun ngoi lên sau mưa. Sinh khí tràn trề khắp Mẫu Sơn.
Atiyah mệt mỏi kéo lũ nhóc phòng 516 vào một góc khuất sau một chiếc cột lớn, dù tầng trệt Đại Sảnh Đường vẫn còn rộng thênh thang. Nó vung tay lập một cấm chế, miệng bắt đầu hoạt động không ngừng:
- Phương Đạt, Ryu! Hai ngươi hoành tráng quá ! Đến Makuni trưởng lão cũng phải bối rối! Ai da, ta bị người nhầm lẫn thế nào bắt quai đến gần hai trăm nhát cự phủ !
Ryu lúc này tinh thần rất tốt, ngồi ngay cạnh Phương Đạt, cười hi hi đáp:
- Không phải, là do Akhil và Akira chưa nung đủ nóng miếng hắc thiết đó đã lấy ra khiến ngươi không tán mỏng được !
Atiyah tức thì càu nhàu nhưng gặp ánh mắt của Akira liền tránh đi:
- Hừ, nhưng Makuni sư phụ vẫn chỉ ta quai búa!
Akhil xen vào:
- Ngươi lớn nhất trong nhóm, không ngươi làm thì ai ?
Mặt Atiyah dài ra bất mãn “Ai bắt ngươi nói toẹt ra chứ! Ta mỏi ta kêu chút cũng cấm à ?”. Khi đồ ăn bồng bềnh bay tới, khuôn mặt anh tuấn của Atiyah lại dài ra thêm chút nữa, đầu gục xuống thiếu điều nằm bẹp trên bàn, rên rỉ sầu thảm :
- Trời ạ, lại khoai tây nghiền ! Chết mất, các ngươi cố lên, đến mùa xuân kiếm bàn nào yếu nhất của tầng 2 khiêu chiến !
Akira tức thì có nét hoan hỉ. Ngay cả Akhil cũng đượm vẻ chờ mong. Riêng Phương Đạt và Ryu không nói gì.
Một lúc sau áng chừng tin tức về phản ứng kì lạ của tứ đại thần thú đã không chân mà chạy khắp Thần Phong Môn. Một loạt ánh mắt đổ về chiếc bàn khuất của lũ nhóc, trực tiếp có, ngấm ngầm. Thậm chí một số vị trưởng lão không phi hành thẳng lên tầng trên mà chọn cách đi lướt qua bàn của phòng 516, ánh mắt thích thú nhìn bộ lông chói sáng như mặt trời của Kim Điêu Vương, thỉnh thoảng vẫn nhảy múa một vài tia ngũ sắc kì ảo.
Akhil khẽ nhăn mặt vì cảm ứng được sự ganh ghét như dao kiếm ẩn trong những tia nhìn của đám đồng môn. Atiyah bên cạnh đang ngao ngán nhìn đồ ăn, cầm thìa bằng đầu ngón tay cái và tay trỏ đầy chán chường, chỉ chực rơi xuống, ánh mắt xa xôi tận đâu.
*
**
Giữa giờ Mùi, nhóm tân đệ tử lục tục vòng qua Thư viện, đổ về khu cực Bắc của Thần Phong Môn nơi có một tòa đại tháp cực lớn đang chìm trong ánh dương rực rỡ. Vô Cực tháp.
Nhóm đệ tử chia nhau đổ về 10 đại phòng của Vô Cực tháp. Phòng 516 theo sắp xếp đi vào phòng số 7 tầng 1.
Sư phụ không ngờ là một vị phụ nhân, bề ngoài như mới đôi mươi. Mái tóc nâu được uốn tỉa rất khéo ôm lấy khuôn mặt thanh tú quí phái trắng ngần. Chiếc cổ cao nổi bật với một chuỗi đá quí nhỏ màu đỏ sậm. Bà vận bạch y duyên dáng như một đóa lan vương giả, luôn nhã nhặn đúng mực và có chút kiêu hãnh.
Thanh âm trong vắt như ngọc rớt trên mâm vàng của bà vang lên sau một nụ cười hòa ái :
- Chào các con, ta là Hiểu Nghi. Ta được trưởng môn đại sư huynh phân phó hướng dẫn Thần Phong trấn môn thần công Vô Minh huyền công cho các con.
Hài lòng nhìn qua vẻ háo hức của lũ đệ tử mới, thoáng dừng lại nơi Ryu và Phương Đạt, Hiểu Nghi trưởng lão mỉm cười tiếp tục nói:
- Buổi đầu tiên ta giảng một số nguyên lý ban đầu. Có thể khó hiểu nhưng là nền tảng cho sự phát triển vững mạnh của các con sau này. Sau đó là thực luyện. Một số trong các con đã nắm được đại ý cũng nên nghe để thấm sâu hơn, điều chỉnh những chỗ còn thiếu sót, tuyệt đối không tự ý nghịch ngợm, ảnh hưởng đến các bạn.
Atiyah lập tức thở dài, có điều nó vẫn nhìn chằm chằm vị sư phụ tư dung tuyệt thế.
Phía trên Hiểu Nghi trưởng lão đã bắt đầu bài giảng:
- Những điều ta nói sau đây là một gợi ý mang tính định hướng trong quá trình tu luyện và cảm ngộ. Phương thức đạt đến cảm ngộ có thể khác nhau, biểu hiện có thể không như nhau, nhưng kết quả cuối cùng lại không quá dị biệt. Thủa hỗn độn chỉ có một khí được gọi là Hồng Mông, hoặc là Hư Vô, cũng có nơi gọi là Đạo hoặc Vô Cực. Vô vạn năm qua đi đản sinh một khối Thái Cực sau một vụ nổ lớn. Từ đây, lại qua vô vạn năm tiến hóa mà chia thành nhị khí Âm Dương giao hòa luân chuyển. Vạn vật sau này đều có gốc rễ từ Âm Dương nhị khí …
Phương Đạt sau một khắc cố gắng lắng liền rơi vào trạng thái mê mụ, đờ đẫn. Sự không hiểu và đủ loại rắc rối khiến não bộ muốn đóng cứng lại, tựa hồ có màn sương khói mỗi lúc một dày đặc trong đầu. Thanh âm của Hiểu Nghi trưởng lão rất hay nhưng giờ biến thành một khúc ru trầm bổng, bềnh bồng. Phương Đạt bắt đầu gật gù như bổ củi. Nó cố gắng nép sau tên thanh niên chất phác to đùng đang ngồi chắn trước mặt. Bên cạnh Atiyah và Ryu vẻ mặt cũng ngây ngô không kém, lông mày của cả hai cố nhướng lên trong những nỗ lực cuối cùng chống lại cơn buồn ngủ. Akhil thì há hốc mồm, đôi mắt ngờ nghệch lạc thần nhìn những tia nắng ngoài cửa sổ. Akira chống cả hai tay lên bàn để không gục xuống, nước mắt sống thi nhau trào ra mặc kệ nỗ lực chống đối của chủ nhân. Sự yên lặng khác thường tràn ngập phòng học, không gian càng lúc càng êm đềm, đều đặn, nhịp nhàng.
Trước khi đổ hẳn xuống mặt bàn, Phương Đạt loáng thoáng thấy tiếng Hiểu Nghi trưởng lão giảng cái gì mà khí tiên thiên với hậu thiên. Nó cũng lẫn lộn luôn cái nào là căn bản, cái nào để bồi đắp. Lại còn ngũ hành với cái gì mà trước lấy thần luyện khí, rồi lại định khí, … miên man dài ! Gục luôn !
*
**
« Bốp ! »
Một âm thanh đanh gọn vang lên, đánh thức cả phòng đang mê mệt chìm đắm trong mộng. Có nhóc còn giật bắn người, miệng rớt dãi nhễu nhão, mắt đỏ quạch nhìn quanh ngơ ngẩn như tiếc nuối điều gì.
Hiểu Nghi trưởng lão thoáng cười :
- Xong phần nguyên lý chung. Sau đây là thực hành cơ bản. Ta sẽ phân loại rồi hướng dẫn riêng từng đệ tử.
Dứt lời, đôi ngọc thủ vũ động, tức khắc những sợi bạch quang rơi xuống như mưa trên bách hội huyệt của lũ học trò, đẩy chúng về các nhóm khác nhau.
Có tất cả năm nhóm lớn. Phương Đạt đứng một mình. Atiyah cùng Akira xếp chung với hai chị em tóc vàng xinh đẹp. Ryu đứng lẫn trong nhóm số hai. Nhóm thứ ba đông nhất. Akhil đứng đầu nhóm thứ tư với khoảng mười đệ tử khác.
Hiểu Nghi trưởng lão cười nhẹ :
- Tư chất các con rất tốt, kể cả người chưa qua rèn luyện như con !
Ánh mắt bà hiền hòa nhìn Phương Đạt khiến nó cảm thấy xấu hổ nhưng lại khao khát được chỉ dẫn, trái ngược với sự mê ngủ lúc nãy.
- Vô Minh huyền công chia làm ba đại tầng là Thái Thanh, Ngọc Thanh và Thượng Thanh. Mỗi đại tầng lại chia làm ba tầng nhỏ là Hạ, Trung và Thượng. Mỗi tầng nhỏ lại chia thành sơ kì, trung kì và viên mãn kì. Ban đầu các đệ tử có thể đột phá nhanh, nhưng từ Trung tầng của Thái Thanh sẽ bắt đầu chậm, càng ngày càng rất chậm để có đột phá. Trong lịch sử, tổ sư Thần Phong Môn chúng ta đạt tới Thượng Thanh đệ trung tầng trung kì. Gần bảy vạn năm trước, đệ nhất thiên tài trong các bậc tiền bối, trưởng môn đời thứ 61, đạt đến Thượng Thanh thượng tầng sơ kì ! Người đạt đến Ngọc Thanh cấp vào năm 35 tuổi ! Người vượt qua cấp độ này khoảng ba trăm năm sau đó ! Quá nhanh !
Giọng vị trưởng lão tuyệt sắc càng lúc càng lộ vẻ cảm thán hâm mộ sâu sắc.
Phương Đạt thầm nghĩ là sao lâu thế nhưng liếc nhìn xung quanh lại thấy sự sửng sốt của chúng bạn liền im re.
Lúc này Hiểu Nghi trưởng lão đã bước tới gần đám đệ tử và lên tiếng :
- Nhóm 1 thực lực tương đương với Thái Thanh hạ tầng trung kì chuẩn bị đột phá lên viên mãn kì. Nhóm 2, 3 ở trung kì hoặc sơ kì. Nhóm bốn mới bước vào sơ kì, chưa ổn định.
Phương Đạt đỏ mặt lên vì không thấy nhắc đến nhóm 5 chỉ có mình nó.
Hiểu Nghi trưởng lão cười cười :
- Còn Phương Đạt, chưa có chút căn cơ nào lại có thể vượt qua khảo hạch, quả là hiếm thấy !
Tức thì hai tai Phương Đạt nóng ran, mắt nhìn sư phụ chăm chú, mặc kệ những cái nhìn của đồng môn.
Hiểu Nghi trưởng lão tiếp tục :
- Các con nên nhớ rằng tư duy thiên phú tuy vô cùng quan trọng nhưng để có được đột phá thì phải rèn luyện thực sự chuyên cần. Thực tế đã có rất nhiều đệ tử có tư chất hơn hẳn chúng bạn nhưng về sau đã rớt lại trên con đường thức ngộ và tu luyện do quá lười biếng, lậm sâu vào ma tính và các cám dỗ !
Không hiểu sao ánh mắt bà chần chừ liếc qua Atiyah khiến tên này nháy nhó như khỉ ăn ớt. Hiểu Nghi trưởng lão thoáng cười rồi nói tiếp :
- Giờ ta truyền khẩu quyết cho các con tự luyện. Ta sẽ vừa chỉ bảo Phương Đạt nhập môn, vừa giám sát !
*
**
Ghi chú: Amakuni là một huyền thoại rèn kiếm của Nhật Bản, khoảng thế kỉ XIII. Ở đây, người viết lược đi chữ cái đầu tiên.
Thor, con trai cả của Odin, là thần sấm sét trong thần thoại Bắc Âu.
Tam Thanh trong Đạo giáo : Thượng Thanh Cung Nguyên Thỉ Thiên Tôn, Ngọc Thanh Cung Ngọc Hoàng Đại Đế, Thái Thanh (Đâu Suất) Cung Thái Thượng Lão Quân. Chú ý là ban đầu Thái Thượng Lão Quân là tối cao nhưng sau thời Lục Triều thì giáng xuống hàng thứ 3 trong Tam Thanh.
Last edited by lanhtamkhach; 06-06-2009 at 09:19 AM.
|