“ Tiểu huynh đệ, xin dừng bước.†Má»™t lão nhân quần áo lam lÅ© rách rưới, toà n thân dÆ¡ bẩn ngăn cản ngay trước mặt Tiểu Khai: “ Ta xem ngươi hai mắt vô thần, mặt đầy âm khÃ, ấn đưá»ng Ä‘en tối, lông mi ẩn sát khÃ, hiển nhiên sẽ láºp tức có tai nạn phát sinh a.â€
“ Thôi ông Ä‘i, đã ở thế ká»· hai mươi mốt rồi còn giở trò nà y.†Vẻ mặt Tiểu Khai khinh thưá»ng: “ Lão nhân, tôi xem khuôn mặt ông dÆ¡ bẩn, quần áo lam lÅ©, tay chân run rẩy, đầu trá»c u ám, hiển nhiên là có đại nạn sắp tá»›i rồi a !â€
Äôi mắt lão nhân trợn tròn, phảng phất như bị hoảng sợ rất lá»›n, ná»a ngà y má»›i tỉnh lại: “ Tiểu tá» ngươi quả nhiên lợi hại, cư nhiên có thể tÃnh ra ta có đại nạn sắp tá»›i, xem ra ta quả nhiên không tìm sai ngưá»i.â€
“ Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i.†Hai tay Tiểu Khai như Ä‘ang xua Ä‘uổi ruồi bá»: “ Äại gia ta còn phải Ä‘i là m ngay đây, mặc dù tôn kÃnh ngưá»i già là mỹ đức truyá»n thống cá»§a dân tá»™c Trung Hoa ta, nhưng nếu lão cứ giở trò nà y thì coi chừng ta động tá»›i nắm tay nga.â€
“ Hắc hắc, ta vẫn không tin đâu.†Trên mặt lão nhân mặc dù có vẻ u ám, nhưng cặp mắt lại có vẻ sáng rá»±c, Ä‘ang đánh giá Tiểu Khai từ trên xuống dưới: “ Tiểu huynh đệ a, lão nhân ta đã già rồi, không có ý đùa giỡn vá»›i ngươi, ngươi gá»i là Nghiêm Tiểu Khai phải không? Năm nay ngươi được hai mươi mốt tuổi? Nếu ta tÃnh không sai, hôm nay là ngà y sinh nháºt cá»§a ngươi đúng không?â€
“ Váºy cÅ©ng được sao.†Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, hung hăng sấn tá»›i: “ Ngươi hay tháºt, hiển nhiên lại quan sát theo dõi ta tháºt lâu rồi sao? Váºy mà cÅ©ng biết hết? Rốt cuá»™c ngươi có âm mưu gì?â€
“ Không có âm mưu, không có âm mưu.†Hai tay lão nhân xua loạn: “ Tiểu huynh đệ, hôm nay ngươi có tai nạn sắp tá»›i trước mắt, ta có thể giúp ngươi, chỉ nhìn xem ngươi có thà nh ý hay không thôi.â€
“ Ngươi muốn thế nà o?†Tiểu Khai há»i không chút thà nh ý.
“ Rất đơn giản.†Lão nhân thần bà cưá»i, tay phải rút ra và i quyển sách trong ngá»±c, mở ra như mở quạt, Tiểu Khai láºp tức nhìn ra trên bìa sách có má»™t dòng chữ phồn thể: Cá»u Âm Chân Kinh, Cà n Khôn Äại Na Di, Hà ng Long Tháºp Bát Chưởng, Tiểu Lý Phi Äao…
“ Ta kháo.†Tiểu Khai trợn trắng mắt: “ Lão Äại, ta tháºt là sùng bái ngươi, cái trò nà y ta từng nhìn thấy qua nhiá»u lần rồi, là m Æ¡n dùng trò má»›i hÆ¡n có được không?â€
“ Ta không phải Ä‘ang đùa giỡn, đây Ä‘á»u là tháºt cả.†Lão nhân nghiêm túc nhìn Tiểu Khai: “ Ngươi có ý nghÄ© sẽ bảo vệ hòa bình thế giá»›i không? Chỉ cần đưa ta mưá»i đồng tiá»n, tùy tiện mua má»™t quyển, từ nay vá» sau bảo vệ hòa bình thế giá»›i sẽ nhá» và o ngươi thôi.â€
“ Không mua, chết cÅ©ng không mua.†Tiểu Khai nhìn lão nhân, vẻ mặt khinh bỉ: “ Má»™t đồng tiá»n ta cÅ©ng không mua !â€
“ Tốt lắm.†Lão nhân đã rõ rà ng: “ Ngươi không mua thì khẳng định sẽ không có gì tốt, Ä‘i đưá»ng sẽ đạp phân chó, rình coi ngưá»i ta sẽ bị phát hiện, ngồi xe buýt cÅ©ng sẽ bị ngưá»i ta vu oan sà m sỡ, như váºy cÅ©ng không hết, thá»i Ä‘iểm ngươi Ä‘i là m…â€
“ Dừng lại, dừng lại.†Tiểu Khai nổi giáºn: “ Lão nhân, ta xem ngươi tuổi lá»›n không muốn đánh ngươi, ngươi đừng bức ta !â€
“ Hắc hắc, tốt lắm, tối nay chúng ta gặp lại.†Lão nhân đại khái như sợ bị đánh, vá»™i và ng bá» chạy, tốc độ tháºt ra lại rất nhanh, phá»ng chừng như Tiểu Khai có rượt theo cÅ©ng không Ä‘uổi kịp, khi chạy đã xa, lão nhân còn không bá» cuá»™c, quay đầu hô to má»™t tiếng: “ Tiểu Khai, Ä‘i đưá»ng nhất định phải cẩn tháºn bị xe đụng a.â€
“ Tháºt là xui xẻo tám Ä‘á»i, lại gặp phải má»™t tên vô công rá»—i nghá» là m phiá»n.†Tiểu Khai tức giáºn mắng to, cúi đầu Ä‘i vá» phÃa trước.
Tiểu Khai luôn luôn nghÄ© mình tháºt không may mắn, hai mươi mốt tuổi, tốt nghiệp đại há»c, tìm công việc vô cùng khổ sở, không có tiá»n, không bạn gái, còn bị cấp trên chèn ép, những lý tưởng năm xưa khi còn Ä‘i há»c chỉ trong ná»a năm đã hoà n toà n tiêu biến sạch sẽ. Vốn hôm nay cảm thấy đã đỡ hÆ¡n, tâm tình cÅ©ng không tệ, nà o ngá» bị lão nhân đó hoà n toà n phá vỡ, lại bắt đầu cảm thấy buồn bá»±c như trước.
Còn Ä‘ang cúi đầu phiá»n não, chợt thấy dưới chân đột nhiên má»m nhÅ©n “ Phốc†không biết đạp trúng cái gì, vừa cúi đầu nhìn thấy thì hắn nhất thá»i “ phi, phi†ói ra và i hÆ¡i, đôi già y má»›i cá»§a hắn Ä‘ang đạp trúng má»™t đống phân chó dưới đất, còn bốc lên má»™t mùi hôi thối nồng nặc.
Tiểu Khai vô cùng buồn bực ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cái đuôi chó đang khuất sau một cây tùng.
“ Váºy mà cÅ©ng bị tên già kia nói đúng sao.†Tiểu Khai không biết nên khóc hay nên cưá»i, hắn sá» trên ngưá»i suốt cả buổi cÅ©ng không tìm được cái gì để lau phân chó dưới đôi già y má»›i, bèn chạy nhanh đến bên gốc cây tùng phÃa trước.
Cây tùng cÅ©ng có rất nhiá»u lá rụng, ý cá»§a Tiểu Khai chỉ là muốn dùng và i chiếc lá lau đôi già y nhưng vừa Ä‘i và o thì chợt nghe tiếng rên rỉ rất nhá», thanh âm có vẻ nhu mị, Tiểu Khai nhất thá»i kinh hãi !
Loại thanh âm nà y bình thưá»ng hắn nghe được không Ãt, chỉ là vẫn còn chưa tiếp xúc thá»±c tế mà thôi, không nghÄ© tá»›i hôm nay ở chá»— nà y lại có thể nghe được thanh âm như thế, hắn căn bản nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©, chỉ biết ở sau lưng cây tùng Ä‘ang diá»…n ra chuyện gì đó.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối vá»›i má»™t nam nhân còn là xá» nam( chưa tiếp xúc phụ nữ), cÆ¡ há»™i khó gặp như thế thì nhất định không thể bá» qua.
Tiểu Khai đã quên đôi già y còn dÃnh phân chó, vạch và i nhánh cây đưa mắt nhìn qua.
Ở má»™t địa phương gần hai thước, Ä‘ang có má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang trần truồng dây dưa cùng má»™t chá»—, thân hình cá»§a nam nhân kia y như má»™t con heo, Ä‘ang hì hục trên mình má»™t nữ nhân, trong miệng phát ra tiếng thở dốc trầm trá»ng. Nữ nhân Ä‘ang nằm trên mặt đất, dưới thân có trải má»™t tấm vải trắng, eo nhá», quả nhiên nhìn rất đã mắt. Giá» phút nà y cô ta Ä‘ang hÃp mắt lại, thỉnh thoảng lại rên lên và i tiếng là m ngưá»i ta nghe được thì máu huyết cÅ©ng sôi lên.
Tiểu Khai dùng sức xoa đôi mắt, đưa đầu đến trước dò xét, gần đến như thế nên cơ hồ nhìn thấy được toà n bộ những bộ vị bà ẩn của nữ nhân, đã thu và o đáy mắt hắn toà n bộ.
Không chút nghi ngá», hắn đã bị rung động tháºt lá»›n, bất tri bất giác hắn cảm thấy chÃnh mình cÅ©ng có phản ứng. Äá»™t nhiên trong lúc nà y nghe được nam nhân kia kêu “ a†má»™t tiếng trầm muá»™n, bá»—ng nhiên dừng lại, thân thể cá»§a nữ nhân đã không còn lắc lư Ä‘ung đưa, sau đó chợt nghe nam nhân kia nói: “ Di, sao lại hôi thối như váºy?â€
“ Phải a.†Nữ nhân cÅ©ng nói: “ Tôi cÅ©ng má»›i nghe được má»™t mùi hôi thối.â€
Hai ngưá»i nà y vừa nói ra, Tiểu Khai đã cảm thấy không đúng, cẩn tháºn suy nghÄ©, di, thanh âm sao lại quen tai như thế? Hắn nghiêng đầu nhìn kỹ, nhất thá»i lại cà ng hoảng sợ !
Nguyên lai ngưá»i nam kia chÃnh là sếp cá»§a hắn tên Cổ Chánh Kinh, mà nữ kia cÅ©ng là ngưá»i quen, tại công ty được gá»i là bông hoa quản lý trợ lý Tần Trăn. Sá»± phong lưu cá»§a Tần Trăn đã rất nổi danh, nghe nói hay quan hệ khắp công ty, nhưng bất quá trước mặt má»™t ngưá»i như Tiểu Khai, không có tương lai lại không có tướng mạo nên cô ta luôn biểu hiện vẻ nghiêm trang, cao ngạo và hình dáng ra vẻ cao quý. Trên thá»±c tế khi bị Tiểu Khai giương mắt nhìn trá»™m được hết các bá»™ vị bà ẩn thì ngưá»i luôn tá» vẻ trinh khiết liệt nữ đã hoà n toà n lá»™ ra thần sắc hèn má»n.
Tần Trăn và Cổ Chánh Kinh vừa ngẩng đầu lên liá»n nhìn thấy Tiểu Khai Ä‘ang trợn mắt há hốc mồm nhìn há» cách đó không xa.
“ Nghiêm Tiểu Khai !†Cổ Chánh Kinh láºp tức rÃt gà o đứng lên: “ Ngươi ở chá»— nà y là m gì?â€
“ Ta…ta…†Tiểu Khai cả kinh, chuyện nà y không phải chuyện đùa, chỉ má»›i nói ra được hai tiếng thì gương mặt đã đỠbừng, vá»›i cục diện trước mắt, căn bản là không còn gì có thể giải thÃch, hắn quay ngưá»i lại, giống như má»™t con thá» nhanh chóng thoát ra khá»i cây tùng chạy trốn.
“ Ngươi dừng lại cho ta !†Cổ Chánh Kinh ở phÃa sau giáºn dữ. Ngoà i thanh âm cá»§a hắn, phảng phất còn nghe được Tần Trăn còn vang lên tiếng cưá»i khinh miệt: “ Tiểu xá» nam..â€
“ Mẹ nó, tiểu xá» nam thì là m sao?†Tiểu Khai vừa chạy vừa nghiến răng nghÄ©: “ Có là tiểu xá» nam thì cÅ©ng sẽ là m cho ngươi chết lên chết xuống, không tin ngươi tá»›i thá» xem.†Trong thân thể hắn có chút xao động, đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra hắn gặp phải trưá»ng hợp như thế, là m cho hắn vừa chạy vừa hoảng hốt, trong lúc nà y đột nhiên nghe má»™t thanh âm cả kinh kêu lên: “ Nha, mau tránh ra !â€
“ Chi…†Má»™t tiếng rÃt thắng xe bén nhá»n xuyên sát lá»— tai hắn, ngay sau đó hắn cảm thấy má»™t tráºn Ä‘au nhức, bị má»™t cá»— lá»±c kháng cá»± đâm thẳng và o là m thân thể hắn liá»n bay ra ngoà i !
“ Ba !†Hai giây sau, thân thể Tiểu Khai má»›i giống như má»™t đống bùn rÆ¡i trên mặt đất, hắn chỉ cảm thấy vùng mông Ä‘au đớn nóng bá»ng, hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i lãnh khÃ, thiếu chút nữa ứa nước mắt, vô số ý niệm rối loạn từ trong đầu thoát ra: “ Nguy rồi…bị xe đụng rồi…xưng sưá»n gãy rồi…Ná»™i tạng tổn hại…kinh mạch đứt hết…ta phải chết…ô ô ta không cam lòng a…â€
“ Uy, tiểu tá», còn ngồi trên mặt đất là m gì, còn không mau đứng lên !†Xe ngừng lại, nhưng phản ứng cá»§a chá»§ xe là m cho hắn không thể nghÄ© ra: “ Mau đứng lên, mau lên, đừng có lãng phà thá»i gian cá»§a lão tá», mẹ nó, lão tá» phải Ä‘i chém ngưá»i đây !â€
Tiểu Khai trừng mắt nhìn chá»§ xe, ngưá»i nà y đúng là ngưá»i Ä‘iển hình cá»§a xã há»™i Ä‘en, cách ăn mặc, kÃnh râm, già y da, thân thể cao hÆ¡n má»™t mét tám mươi lăm, đứng xa và i thước, Tiểu Khai còn phải ngá»a đầu má»›i có thể nhìn được hắn. Ngưá»i đà n ông mang kÃnh râm còn rống lên má»™t tiếng: “ Còn không đứng lên !â€
Äang lúc đó, Tiểu Khai cố gắng đứng lên, vá»— vá»— bụi bặm trên ngưá»i, lau mồ hôi trên mặt, rá» lên cổ lên ngưá»i, di, tháºt sá»± là kỳ quái, dưá»ng như không bị thương!
“ Mau tránh ra !†Ngưá»i đà n ông mang kÃnh râm còn nói: “ Lão tá» phải Ä‘i chém ngưá»i, còn không tránh ra lão tá» chém ngươi bây giá».â€
“ Ta kháo..còn chưa từng nhìn thấy ngưá»i kiêu ngạo như váºy.†Tiểu Khai vừa tức giáºn nghÄ©, vừa tránh sang má»™t bên. Mắt nhìn tên kiêu ngạo Ä‘ang ngang tà ng mà đi, miệng còn phun ra má»™t luồng khói thuốc, phun thẳng và o trong mặt Tiểu Khai.