Trong một mật thất đơn sơ, nơi này ngay cả một chiếc bàn cũng không có, dưới đất chỉ có một tấm bồ đoàn, trên bồ đoàn lúc này chỉ có một người đang ngồi khoanh chân.
Người này chính là Huyền Tinh, lúc này hắn đang bị một vầng sáng màu tím bao quanh toàn thân, quầng sáng kia như nước sôi bùng bục cuồn cuộn không ngừng.
Còn trong cơ thể Huyền Tinh, chân nguyên màu tím nhạt của hắn đã chuyển hóa hoàn toàn thành màu tím, nhưng Huyền Tinh vẫn không tạm ngưng việc tu luyện. Huyền Tinh cảm giác cảnh giới tu vi của mình đã đạt đến Độ kiếp sơ kì nhưng tu vi vẫn chỉ là Nguyên Anh sơ kì, cho nên Huyền Tinh chuẩn bị lập tức đột phá tới tầng thứ nhất của Nguyên Anh hậu kì.
Chân nguyên màu tím đang chạy không ngừng trong các gân mạch của Huyền Tinh, trong quá trình này nó chia làm ba bộ phận, một phần dung nhập vào trong các tế bào của Huyền Tinh, một phần lại đi vào ngũ tạng, phần còn lại sẽ chạy dọc theo các gân mạch rồi trở về đan điền.
Lần tu luyện này của Huyền Tình dễ dàng hơn lần hắn phá đan thành anh, hắn không có cảm giác đau đớn nào, ngược lại chỉ có chút ngứa ngáy.
Ba người Thanh Tùng vẫn như trước đang ngồi bên trong tiểu viện.
Đội nhiên Lôi Viêm lấy ra viên ngọc thông tin trong giới chỉ của mình, chỉ thấy hạt châu đang phát ra bạch quang nhàn nhạt, Thanh Tùng cùng với Liễu Nguyệt nghi hoăc không biết ai đưa tin cho Lôi Viêm.
Lôi Viêm coi tin tức xong thì chân mi nhíu lại.
“Lôi huynh, làm sao vậy?” Thanh Tùng nhìn thấy vẻ mặt của Lôi Viêm liền cảm thấy có một dự cảm không lành, ngay cả Liễu Nguyệt cũng khẩn trương nhìn Lôi Viêm.
“ Sư thúc ta đang trên đường đến chỗ chúng ta, người truyền tin bảo chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, người của Thiên Linh tông đang ở quanh đây truy tìm chúng ta, chúng ta rât có thể sẽ bị phát hiện.” chân mày Lôi Viêm cau lại.
Hai người Thanh Tùng nghe thấy Lôi Viêm nói sư thúc của hắn là Phong Toàn chân nhân đang đến đây thì rất cao hứng, nhưng đoạn sau thì bọn họ lại không hiểu ý tứ câu nói vừa rồi.
“Lôi huynh, sao lại thế này, Thiên Linh tông tìm chúng ta có chuyện gì a, chúng ta đã đắc tội với họ sao?” Liễu Nguyệt nghi hoặc hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, tuy nhiên sư thúc ta đã nói vậy, tất không có gì sai.” Lôi Viêm cũng không biết vì cái gì mà Thiên Linh tông muốn tìm mình, Phong Toàn chân nhân cũng không nói cho mình nguyên nhân.
“ Nnhưng Huyền Tinh còn đang bế quan, chúng ta sao có thể bỏ hắn mà đi?” Thanh Tùng lo lắng cho sự an nguy của Huyền Tinh, nếu bọn hắn bỏ đi thì nơi này cũng chỉ còn mỗi mình Huyền Tinh, hơn nữa hắn còn đang bế quan, nếu hắn bị chịu một chút quấy rầy thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
“ Đúng vậy, đã mười năm rồi hắn vẫn chưa xuất quan, quên đi, chờ sư thúc ta tới rồi hãy nói sau” Lôi Viêm không muốn bỏ mặc Huyền Tinh ở lại.
“ Chỉ có thể như vây thôi, ta sẽ kêu Tiểu lục tử xuất quan trước, ngàn vạn lần mong hắn đừng là người đã gây họa a.” Thanh Tùng vội đi tới phòng La Tỏa.
Hai người Lôi Viêm nghe Thanh Tùng nói như thế thì đều nhận định phiền toái đích thụ là do La Tỏa gây ra.
Đáng thương cho La Tỏa, mười năm qua hắn chưa được bước ra khỏi phòng, hắn trời sinh vốn hiếu động lại bị phạt diện bích mười năm, khó có thể tưởng tượng được hắn làm như nào để có thể vượt qua được thời gian mười năm này.
“Tiểu Lục Tử, ngươi giờ ra đi.” La Tỏa đang nằm nhàn hạ trên giường bỗng nghe thấy tiếng quát của sư phụ. “ Dậy thôi” La Tỏa vội đứng lên ra mở cửa phòng, nhưng hắn đẩy cửa cả nửa ngày cũng không thể mở được.
“ Đừng đẩy, ta không phải đang mở cửa phòng cho ngươi sao.” Thanh Tùng chẫm rãi nói.
Nguyên lai Thanh Tùng lo lắng La Tỏa sẽ trốn ra ngoài nên đã để một đạo cấm chế ở ngoài cửa.
“Sư phụ a, người rốt cuộc cũng đã nghĩ thông suốt, đồ nhi rốt cuộc cũng được tự do, sư phụ người yên tâm đi, từ nay về sau con sẽ không để cho người thêm phiền toái nữa.” La Tỏahút kích động.
Mở cửa phòng, Thanh Tùng phát hiên tu vi của La Tỏa mặc dù không có tiến lên Nguyên Anh trung kì nhưng chân nguyên của hắn lại tinh thuần hơn, bản thân làm sư phụ cũng cảm thấy vui trong lòng.
“Sư phụ, con nghĩ nên du lịch bên ngoài một phen.” trong lòng Thanh Tùng đang vui mừng thì nghe La Tỏa nói như vậy, liền đánh một cái lên đầu hắn “ Tên hỗn đản ngươi, mười năm nay vẫn tính nết như vậy, tốt lắm, bây giờ ta có việc muôn hỏi ngươi, mười năm trước ngươi có đi ra ngoài đắc tội với người của Thiên Linh tông không?”.
La Tỏa buồn chán đã lâu vốn cho rằng sư phụ đã thông cảm mà tha thứ cho mình ra ngoài nên không nghĩ đến điều này. :”Thiên Linh tông? Đệ tử không có phát sinh xung đột gì với họ a, làm sao vậy?” La Tỏa nghi hoặc hỏi lại.
“Bây giờ người của Thiên Linh tông đang truy tìm chúng ta, ngươi cam đoan ngươi và chuyện này không có chút quan hệ?” Thanh Tùng không tin La Tỏa.
“ Tại sao Thiên Linh tông lại tìm chúng ta? Vì cái gì.......... như thế nào? Sư phụ, chẳng lẽ mọi người lại hoài nghi ta?” La Tỏa ủy khuất nói.
“Đương nhiên, không nghi ngờ ngươi thì nghi ngờ ai.” Thanh Tùng thản nhiên nói, rồi đi ra ngoài tử viện.
La Tỏa buồn bực cúi đầu đi theo sau Thanh Tùng.
“Thanh Tùng bái kiến Phong Toàn chân nhân.” khi Thanh Tùng ra đến nơi thì Phong Toàn đã tới rồi.
“La Tỏa bái kiến Phong tiền bối.” La Khóa vẫn rất sủng bái Phong Toàn chân nhân.
“Ân, lần này ta đến tìm các ngươi là để bảo các ngươi mau rời khỏi nơi này, người của Thiên Linh tông đã bắt đầu điều tra ở Hoa Du tinh vực, hy vọng các ngươi nhanh chóng thu xếp.” Trong lúc Phong Toàn nói chuyện vẫn không ngừng đánh giá La Tỏa.
“Phong Toàn chân nhân, người của Thiên Linh tông vì cái gì mà muốn tìm chúng ta? Chúng ta đâu có cùng bọn họ phát sinh xung đột a.” Thanh Tùng hỏi, bởi vừa rồi mình đã hỏi qua La Tỏa, hắn nói không va chạm gì với người của Thiên Linh tông, hơn nữa ba người bọn họ càng không có khả năng đắc tội với họ. Lôi Viêm và Liễu Nguyệt cũng muốn biết sự thực, bởi Phong Toàn chân nhân cũng vừa mới tới, bọn họ còn chưa kịp hỏi điều gì.
“Không đắc tội? nhưng chính ta nghe họ bảo là muốn bắt người này đi.” Ngón tay của Phong Toàn chỉ vào người La Tỏa.
Lần này không chỉ có Thanh Tùng trừng mắt nổi giận với La Tỏa, ngay cả Lôi Viêm và Liễu Nguyệt cũng nhìn về phía La Tỏa với ánh mắt đều phát hỏa.
“Phong Toàn tiền bối, người không thể lấy việc này ra mà nói giỡn a, ta có thể lấy nhân cách của ta cam đoan, ta tuyệt đối không trọc giận tới người của Thiên Linh tông.” La Tỏa lúc này có chút nóng giận, mới bị phạt diện bích mười năm, mình không muốn lại trở về diện bích lần nữa, hơn nữa căn bản mình không đắc tội đến người của Thiên Linh tông a.
“Ô” Phong Toàn, Thanh Tùng bốn người đều ngạc nhiên, không biết bọn họ kì quái vào sự việcj kì lạ này hay là hoài nghi nhân cách của La Tỏa, bất quá trông thần sắc của ba người Thanh Tùng thì nghiêng về phần sau, chỉ có Phong Toàn không có dùng cái ánh mắt kia nhìn La Khóa.
“Có lẽ việc này không liên quan đến tiểu tử La Tỏa này, bởi vì bọn họ còn muốn tìm một người tên là Huyền Tinh, Huyền Tinh có cùng đến Tu Chân giới với các ngươi không?” Phong Toàn hỏi ba người Thanh Tùng.
“Huyền Tinh? Hắn bây giờ đang ở cùng một chỗ với chúng tôi, nhưng bây giờ hắn đang bế quan, chẳng lẽ......?” bọn người Lôi Viêm khẽ giật mình.
Đúng vậy, ban đầu lão chỉ hoài nghi La Tỏa, căn bản không đem việc này lên hệ với Huyền Tinh .
“Ừ, việc này nhất định có liên quan đến hắn mà, Thiên Linh tông muốn tìm ra Huyền Tinh, đi, chúng ta xem có thể đánh thức hắn được không.” Phong Toàn ý bảo Lôi Viêm dẫn đường.
“ Sư thúc, trong phòng còn có một người, hắn là đồ đệ của Huyền Tinh, hắn cũng đang bế quan.” Lôi Viêm nói khi đi ngang qua nơi Phá Thiên đang bế quan.
“Ừ, vào xem sao.” Phong Toàn hướng đến căn phòng mà Lôi Viêm chỉ.
Mở cửa phòng, lúc này Phá Thiên đang nhắm mắt tu luyện, khi bon người Phong Toàn đi vào thì cũng là lúc Phá Thiên ngừng tu luyện.
Trải qua mười năm tu luyên cuối cùng Phá Thiên cũng đã đạt được đến Nguyên Anh kì, “ Thanh Tùng chưởng môn? Các người có chuyên gì không?” Phá Thiên vừa mới tỉnh dậy nên cái gì cũng không biết.
“Ngươi có đúng là đệ tử của Huyền Tinh?” Phong Toàn kinh ngạc về tu vi của Phá Thiên, năm đó khi mình rời khỏi Bích Nguyên tinh thì tu vi của Huyền Tinh chỉ mới là Kim Đan kì, không ngờ ba mươi năm trôi qua, đồ đệ hắn đã đến Nguyên Anh kì, vậy tu vi của Huyền Tinh......... mặc dù lúc trừớc Phong Toàn rất xem trọng Huyền Tinh, nhưng thực không nghĩ đến tốc độ tu luyên của hắn lại quá mau như vậy.
“Đúng vậy, tiền bối người là…?” Phá Thiên mới lần đầu gặp qua Phong Toàn nên tò mò hỏi.
“Ta là sư thúc của Lôi Viêm, cùng với sư phụ của ngươi là cố nhân, được rồi, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, đi xem sư phụ của ngươi tu luyên như thế nào rồi.” hiện tại Phong Toàn cũng không có tâm tình để ý đến mấy cái này, bọn họ phải nhanh chóng rời đi.
“Sư thúc, sao đây?” Lôi Viêm nhỏ giọng hỏi.
Mấy người bọn họ ũng chỉ mới là Nguyên Anh kì, bọn họ không dám gọi Huyền Tinh tỉnh lại, nếu làm không tốt sẽ khiến Huyền Tinh tẩu hỏa nhập ma, cho nên chỉ có thể hy vọng Phong Toàn sẽ đánh thức Huyền Tinh tỉnh dậy.
Phong Toàn đứng trước mặt Huyền Tinh cau mày không lên tiếng, bởi hắn phát hiện tu vị hiện tại của Huyền Tinh cũng chỉ đạt đến Nguyên Anh trung kì đang chuẩn bị tiến vào Nguyên Anh hậu kì, nhưng lúc này Phong Toàn cảm giác có một luồng áp lực ẩn giấu trên người Huyền Tinh.
Phong Toàn bây giờ đang là cao thủ Phân Thần hậu kì, đối mặt với Nguyên Anh kì của Huyền Tinh lại cảm thấy áp lực, nếu là trước kia chắc chắn sẽ không tin tưởng như vậy nhưng giờ phút này điều đó đang diễn ra ở trước mặt mình.
“ Kì quái thật, tiểu tử này quả thực tà môn, hắn giờ vẫn đang còn tu lyện, ta cũng không có biện pháp đánh thức hắn dậy, trước mắt chúng ta nên đi ra ngoài đi.” Phong Toàn không thể nắm chắc là có thể khiến Huyền Tinh tỉnh dậy an toàn hay không, nếu đổi lại là bọn người Thanh Tùng thì Phong Toàn tuyệt đối nắm chắc có thể đánh thức được, nhưng Huyền Tinh lại cho mình có cảm giác này, khiến Phong Toàn không dám nắm chắc.
“Lôi Viêm, mấy người các ngươi hãy rời khỏi nơi này trước tiên, nhớ kĩ, các ngươi phải tuyệt đối tránh xa Huyễn Khung tinh vực, bọn người Thiên Linh tông lấy Huyễn Khung tinh vực làm trung tâm, cho nên Hoa Du tinh vực cũng nằm trong phạm vi đó, các ngươi nhanh rời đi, đi càng xa càng tốt.” Phong Toàn thúc dục bọn người Thanh Tùng.
“Sư thúc, Huyền Tinh làm sao bây giờ?” Lôi Viêm vội vàng hỏi, Huyền Tinh có thể nói là ân nhân của bọn hắn, khi Huyền Tinh có thể gặp nguy hiêm mình sao có thể rời đi được.
“ Các ngươi cứ đi trước đi, ta sẽ ở lại nơi này chiếu cố cho hắn.”
“ Không được, ta cũng muốn lưu lại nơi này.” La Tỏa oai phong lẫm liêt nói.
“La Tỏa, bây giờ không phải là thời điểm coi trọng khí phách, ngươi hãy mau rời đi đi, ngươi cũng đừng quên, bọn người Thiên Linh tông cũng muốn bắt ngươi.” Phong Toàn nghiêm túc nói.
“Nhưng..........”
“ Tên hỗn đản ngươi, ngươi tính ở đây để nạp mạng a, chúng ta ở chỗ này cũng chỉ làm liên lụy đến bọn họ.” La Tỏa muốn nói nữa nhưng đã bị Thanh Tùng cắt ngang, Thanh Tùng hiểu rõ mình có ở lại cũng không phải là đối thủ của Thiên Linh tông, không bằng rời đi.
La Tỏa cúi đầu suy nghĩ lời của sư phụ, sau đó hắn cũng đồng ý.
“Kìa, các ngươi bây giờ đi mau.” Phong Toàn thúc giục.
“ Sư thúc, người phải bảo trọng.” Lôi Viêm hành lễ với Phong Toàn.
“Chúng ta đi thôi, Phong Toàn chân nhân người cần phải cẩn thận.” Thanh Tùng hướng Phong Toàn nói lời từ biệt.
Mấy người bọn họ cất bước ra ngoài, nhưng Phá Thiên lại không hề bước đi một chút nào.
“Phá Thiên, mau cùng sư thúc đi thôi, sư phụ của ngươi sẽ không có việc gì đâu.” La Tỏa phát hiện Phá Thiên không đi theo.
“ Con phải đợi sư phụ của con.” Phá Thiên dứt lời liền khoanh chân ngồi trên mặt đất, nhìn khuôn mặt hắn có thể thấy sự quyết tâm không rời đi.
“Phá Thiên, đừng có náo loạn nữa, chúng ta mau đi thôi, ngươi ở chỗ này thì có thể giúp được gì.” Thanh Tùng cũng khuyên bảo Phá Thiên, nhưng Phá Thiên vẫn không nghe lời khuyên đó, hắn khoanh chân nhắm hai mắt giống như đang tu luyện.
“ Được rồi, các ngươi cứ đi trước đi, cứ để Phá Thiên ở lại đây.” Phong Toàn đã nhìn thấu được quyết tâm của Phá Thiên, vì vậy muốn mọi người đi trước.
“ Vâng........” Phong Toàn đã đồng ý để Phá Thiên lưu lại thì bọn Thanh Tùng cũng không thể làm gì hơn.