Tùy Phong đem thu hồi lại trữ vật vào đai lưng, xuất ra mộc kiếm, hùng hùng hổ hổ xông về phía trấn mặt trời mà đi. Trấn mặt trời quanh năm là sa mạc, đây là một thôn khó khăn nhất của Chí Tôn.Không chỉ như thế, trấn mặt trời so ra còn nguy hiểm vô vàn hơn các trân khác. Nếu Tùy Phong biết, hắn phải là chạy xa.
Tại Chí Tôn, không giống như trò võng du bên ngoài cái gì mà có huyết lượng, đại đội có thuộc tính. Chỉ cần đánh trúng người là sẽ bị sát ngay, sẽ lập tức bị sát hội đồng, đó mới thật sự là đánh nhau.(mình thấy chữ ‘giết’ hơi cực đoan nên để ‘sát’ cho nhẹ bạo lực xuống một ít).
Cái này là hoàn toàn khảo nghiệm thân thủ của người chơi, luyện tập đánh nhau với nhiều người, Chí Tôn hội đủ các giác quan của người chơi.Nhưng mà muốn hội đồng cũng không dễ,phải có tính toán cùng có thân thủ.
Tùy Phong gần với trấn mặt trời mà điểm dừng là tiên chưởng tinh,tiên chưởng tinh nguyên thân chính là tiên nhân chưởng, thuộc về nhiệm vụ cấp 4.
Nay quái đã gần với trấn mặt trời.Tùy Phong xuất thân không sợ chết,cách trấn xa một chút, đã bị đám quái cho về dưỡng thương ở trấn.
Chí Tôn đạt 99% độ chân thật là không thể nghi ngờ, tử vong đau đớn rất chân thật, cứ nhiều lần như vậy,làm cho Tùy Phong từ bỏ suy nghĩ ban đầu,nhưng cuối cùng vì đánh cuộc một hơi,vẫn còn tiếp tục chơi. Sa hổ là một loại sinh vật sinh trưởng ở sa mạc, thân nhìn giống hổ, bọn chúng có cái mũi thính như mũi cẩu,tài năng ở trên sa mạc là khỏi phải nói.Sa hổ là quái cấp 7, căn bản không có cơ hội cho Tùy Phong cơ hội có thể đối phó.
Tiêu chưởng tinh thì kinh nghiệm thấp muốn chết, nay cũng là lý do Tùy Phong muốn tìm điểm cao để luyện cấp, kết quả là bị quái cho về trấn dưỡng thương vô số lần. Tùy Phong vung mộc kiếm công kích không ngừng tiên chưởng tinh, điên cuồng chém giết tiên chưởng tinh. Lúc này Tùy Phong không biết đã hạ không biết bao tiên chưởng tinh, rốt cục cũng đã thăng lên cấp hai.
Tùy Phong rốt cục cũng hiểu được lời nói của Lý Dương, thật là khổ cực. Đợi Tùy Phong thăng đến cấp bốn, đã là buổi tối rồi. Hết một ngày, Tùy Phong cũng không thấy ai ai vào trấn trừ mình ra. Tùy Phong đem tiên chưởng tinh đến tiên nhân để bán, tổng cộng bán được năm mươi bảy mai tệ. Tùy Phong đến dược điếm mua một ít vật dụng chữa thương là cầm máu thảo. Tùy Phong trên người có năm mươi bảy mai tệ, mua cầm máu thảo chỉ còn lại bảy mai tệ.
Sau khi ra khỏi dược điếm, Tùy Phong đi ra ngoài trấn. Địng một lần nữa khiêu chiến sa hổ. Có thể chỉ xem vận hên có thương xót Tùy Phong hay không thôi,lần này hắn không gặp sa hổ ở đại phê, mà gặp ở lạc đan. Bất quá vì an toàn trước mắt,Tùy Phong vẫn còn tìm kiếm cơ hội, không cùng sa hổ trước mặt đối kháng.
Tùy Phong lúc này phát hiện đánh lén cũng là một nghệ thuật, Tùy Phong thừa dịp một đầu sa hổ đang ngủ, cự nhiên có thể cho Tùy Phong một kích đắc thủ. Bởi vì Tùy Phong là đang đánh lén sa hổ, cự nhiên làm cho Tùy Phong một kích đắc thủ, đem sa hổ ra sát,sa hổ chết hóa thành một đạo bạch quang. Được một kích đắc thủ, Tùy Phong thừa thắng truy kích không ngừng tìm sa hổ đang ngủ mà truy kích.
Sa hổ không hổ là quái cấp bảy, kinh nghiệm so với tiên chưởng tinh rất phong phú, Giết chừng hai mươi con sa hổ, Tùy Phong được thăng hai cấp, đạt tới cấp sáu. Bổ sung một ít cầm máu thảo, Tùy Phong cách xa trấn một chút để luyện cấp. Lần này phi thường ngoài ý muốn, Tùy Phong phát hiện hai thân ảnh.
Hai người nọ, một người thanh niên khôi ngô, có thể nói là tuấn mĩ. Trân người thanh niên mặc một bộ màu trắng, tay cầm một thanh kiếm to, tuấn mĩ thanh niên còn lại, mặc một bộ tông sắc bì giáp, tay cầm một thanh thiết kiếm.
Hai ngươi thoạt nhìn đều là cao thủ, ngươi thanh niên cầm thiết kiếm chiến đấu làm cho Tùy Phong phải kinh ngạc vô cùng. Ngươi thiếu niên còn lại, hai tay vung đại kiếm chém giết quái phụ cận trấn mặt trời mà quái cao cấp nhất:’ngự sa thú’.
Chàng thiếu niên không ngừng chém giết một nhóm ngự sa thú. Hơn nữa, hắn không dụng pháp thuật gì mà chính là dùng võ kỷ.Thiếu niên kia cũng không cần nhờ vả, một nhóm hổ sa vây quanh hắn, hắn trên mặt không hề biến sắc. Hắn vung thiết kiếm hướng sao hổ mà công kích. Muốn nói người thiếu niên khôi ngô công kích là bá đạo, thì cong kích của tuấn mĩ thiếu niên như linh xà, mỗi lần kích trúng sa hổ là một lần thành công.
Tùy Phong trợn mắt há mồm nhìn hai người, hoài nghi có phải chính mắt mình có bị hoa hay không nữa. Tùy Phong lúc này mới hiểu tai sao mình lại gặp sa hổ đang ngủ, bơi vì sa hổ đã bị hai người thiếu niên này đưa tới. Nói như vậy, Tùy Phong còn cảm tạ bọn hắn rồi, bằng không hắn không thể thăng cấp được nữa.
Kỳ thật Tùy Phong kinh hãi cũng bình thường, hai người thiếu niên này ở Chí Tôn đều là cao thủ,người thiếu niên khôi ngô này trong Chí Tôn thiên bảng bài danh đệ tam cuồng long vũ nhận.
Thiên bảng kỳ thật cũng là thế giới bảng, người đứng thứ ba trong thế giới bảng như thế nào lại là hư danh.
Tuấn mĩ thiếu niên trong Chí Tôn thiên bảng bài danh đệ thập bạch lang ẩn hào, nhưng một lần nữa tạo nhân vật, bây giờ gọi là bạch cẩu đạo nhân. Hai người vốn là cao thủ trong tiên bảng, thực lực tự nhiên không kém, đối phó với quái sơ cấp này thì vẫn dễ dàng.
Bởi vì thiên cẩu đạo nhân một lần nữa kiến tạo nhân vật, lại cung Tùy Phong giống nhau xuất sanh tại trấn mặt trời, cho nên bạch cẩu đạo nhân nhờ bạn tốt là cuồng long vũ nhận hỗ trợ luyện cấp.
Tùy Phong biết kiêng kỵ nhất tranh đoạt, nên chỉ ở một bên quan kháng, mà hai người cuồng long và bạch cẩu lo sát quái nên không để ý đến Tùy Phong.
Đối với phương thức chiến đấu của hai người, Tùy Phong không khỏi bội phục, hai người đều dùng võ kỷ chiến đấu,chỉ có tới thập cấp mới có pháp quyết tu luyện, còn có thể xuất pháp lực,thi triển pháp thuật.
Kỹ năng chia làm vũ kỹ và pháp thuật, tương đối mà nói thì vũ kỹ học rất khó khăn, mà pháp thuật chỉ cần có pháp lực là có thể thi triển. Vũ giả tu luyện vũ kỹ là chính, pháp thuật là phụ.
Đa số môn phái thì lấy phép thuật làm chính, vũ kỹ là phụ, vũ tu môn phái thì có Thục Sơn môn phái, ma cảnh có thiên ma đao tông, u minh quỷ vu75v là sung môn.
Tùy Phong nhìn hai tên biến thái đang chiến đấu, đã học không ít kỹ xảo. Đang lúc này, một tiếng rống giận tân mây xanh truyền đến, mặt đất chấn động mạnh, cuồng long va bạch cẩu vốn là hai cao thủ, nghe thanh thế của tiếng rống giận giữ như vậy, đầu tiên là hơi kinh hãi, nhưng rất nhanh đã khôi phục lai,đề cao cảnh giác. Mà Tùy Phong lúc này còn đang kinh hãi.