Huyền Tinh lại ôm lấy Phá Thiên đang chìm trong hôn mê vào trong lòng, thần sắc buồn bã nhìn Phá Thiên, trầm mặc hồi lâu
“ Tình trạng hiện nay của Phá Thiên rất gay go, thần thức của hắn dường như đã tiêu tán hoàn toàn…loại thương tổn này rất khó giải quyết a, Phong Toàn chân nhân, bây giờ lão có chuyện gì không, nếu không có chuyện gì đáng nói thì trước mắt chúng ta nên rời khỏi nơi này, chúng ta sẽ đi tìm một người, ở chỗ đấy rất an toàn” Huyền Tinh nhíu mày nói.
“ Ai…Huyền Tinh, thực xin lỗi, khi trước là ta đã chấp nhận để Phá ở lại, nếu lúc đấy ta để cho hắn đi thì đã không biến thành như bây giờ” Phong Toàn tự trách mình.
“ Phong Toàn chân nhân, việc này không thể trách lão được, ta hoàn toàn hiểu rõ tính cách của đứa nhỏ này, nhất định là hắn sẽ kiên trì muốn ở lại đây” Huyền Tinh nhìn thấy bộ dạng tự trách mình của Phong Toàn liền vội nói. Huyền Tinh hiểu rõ bởi mình đã chứng kiến quá trình trưởng thành của Phá Thiên trong mấy năm nay,. Hắn không còn người thân nào cả, mình là sư phụ của hắn có thể nói là người thân duy nhất, đối với cô nhi này mà nói thì loại tình cảm thân thích này đặc biệt mãnh liệt
“ Ai… hi vọng Phá Thiên có thể đủ sức qua khỏi, được rồi, từ nay về sau ngươi đừng gọi ta là chân nhân gì nữa, nếu không khách sáo thì cứ gọi ta là Phong đại ca cũng được rồi” Phong Toàn nghe xong sự khuyên giải của Huyền Tinh mới cảm giác tinh thần khá lên chút ít, nhưng trong lòng mình vẫn còn một chút áy náy.
“ A, được rồi, từ nay về sau đệ sẽ gọi là Phong đại ca, trước hết chúng ta nên rời đi, người của Thiên Linh tông không biết chính xác khi nào sẽ đến đây” Huyền Tinh vẫn tiếp tục nhìn vào mười mấy tử thi đang nằm trên mặt đất mà nói.
“ Ừ, huynh cũng không có việc gì, nhân tiện sẽ cùng đệ đi một chuyến, đệ đi trước dẫn đường đi”
Huyền Tinh không nói thêm nữa, bay lên không trung, hướng tới chân trời.
Phong Toàn nhìn thấy Huyền Tinh không cần nhờ pháp bảo gì vẫn có thể phi hành, trong lòng rất kinh ngạc, bởi chỉ có tu vi Xuất Khiếu kỳ mới có thể làm được như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự dùng mật pháp gì để ẩn giấu tu vi của mình chăng?
Phong Toàn vội vàng đuổi theo, vừa rồi chỉ trong nháy mắt Huyền Tinh đã bay rất xa, tốc độ đó cho dù mình tu vi có cao hơn cũng không bằng a.
“ Huyền Tinh, huynh muốn hỏi đệ một chuyện, tu vi hiện tại của đệ đến cảnh giới nào rồi? “ khi Phong Toàn đuổi đến sát Huyền Tinh hỏi những câu này đã cảm giác rất không được tự nhiên , bản thân là người có tu vi Phân Thần hậu kì lại nhìn không thấu cảnh giới tu vi của Huyền Tinh, còn phải tự đi hỏi người ta
nữa.
“ Ôi… việc này hả, hiện đang là Nguyên Anh trung kỳ mà” Huyền Tinh lời ngay nói thẳng.
“ Nguyên Anh trung kỳ….” Phong Toàn tò mò đánh giá lại Huyền Tinh, lúc thì bay qua phía trái, thoáng chốc lại qua bên phải, sau đó vòng ra phía sau, cuối cùng bay đến trước mặt hắn, cứ như vậy Phong Toàn đánh giá cẩn thận Huyền Tinh, lão rất muốn làm cho rõ ràng Huyền Tinh vì sao có thể có lực công kích mạnh như vậy
Huyền Tinh bị Phong Toàn ngó nghiêng như vậy thì trong lòng cảm giác kì lạ, nhưng quả thật mình chỉ mới tu vi Nguyên Anh kỳ
Trải qua lần bế quan này tu vi của Huyền Tinh rốt cuộc đã đạt tới Xích Anh hậu kì, lúc này nguyên anh của mình có màu đỏ sẫm. Hắn có cảm giác tu vi lần này so với lần bế quan trước ít nhất tăng lên gấp đôi
Từ khi biết tu luyện đến nay, Huyền Tinh đã rút ra được một kết luận không biết là tốt hay xấu: sau khi luyện Cửu Biến Nguyên Anh quyết, cấp độ tu vi của mình căn bản không thể căn cứ theo phân loại Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kỳ, Độ Kiếp kỳ. Điểm khó hiểu này khiến mình thật sự không thể nắm rõ cảnh giới tu vi cụ thể của bản thân ! Chỉ có thể phỏng đoán ước chừng tu vi thật sự, nhưng như vậy rõ ràng là có chút mạo hiểm, nếu đụng phải đối phương có thực lực cao hơn mình thì mình sẽ bị mất lợi thế.
Trừ việc đó ra thì qua thư tịch cổ trong đầu mình vừa mới xuất hiện một ít kiến thức về phương diện tu luyện. Trong đó vừa hay lại có một loại phương pháp có thể cứu được thương thế của Phá Thiên, hơn nữa trong đó còn đề cập tới ba chỗ khó khăn của Tu chân giới, Huyền Tinh rất lấy làm kì lạ về tu vi của mình lại không thể đột phá lên Xuất Khiếu kỳ vậy mà trong đầu nhiều lần lại xuất ra một ít thứ gì đó?
Ở một nơi xa xôi trong hư không.
“ Chủ nhân, vừa rồi có phải là ngài giở trò gì với thiếu chủ nhân phải không? “
một con kì lân khả ái đang hỏi một nam tử trung niên thân mặc kim bào đang nằm ở chỗ đó
“ Ừ…ngươi là tên cáo già, cái gì tên là giở trò, ta chỉ giúp hắn ít chuyện nhỏ mà thôi” người đó vội sửa lỗi trong lời nói của tiểu kì lân kia
“ Ồ, đúng rồi, không phải là giở trò, mà chỉ là giúp ít chuyện thôi” tiểu kì lân phụ họa theo người kia, hai con mắt của nó xoa tròn liên tục, lắc lắc đầu suy nghĩ một hồi, lại mở miệng nói tiếp: “ Chủ nhân, hiện thiếu chủ nhân gặp phải phiền toái, ta có nên đi giúp hắn một…”
“ Ôi, đúng rồi, đã lâu ngươi không trở về tộc kì lân của các ngươi rồi, “Ồ, được rồi, cũng đã lâu ngươi không về kỳ lân tộc của các ngươi rồi, hay là ngươi đi xem đi, cũng đã vài triệu năm lưu lại nơi đây chưa trở về? cả ngày theo lão đầu tử ta ở cùng một chỗ có lý thú gì, hãy trở về chơi cùng các tiểu kỳ lân đi, được rồi, ngươi trở về lâu lâu trước mắt đừng về lại nơi này.” Kỳ lân còn chưa nói xong đã bị người nọ cắt ngang lời, hơn nữa còn nói cho một thôi một hồi.
“Ôi …..được rồi.” ý định của mình thất bại, kỳ lân có chút tiếc nuối.
“Ồ, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút, không có sự cho phép của ta thì ngươi không được xuống hạ giới, bao gồm cả hai giới tiên, ma nữa.” lời nói của người nó dường như không phải lúc nào cũng nói xong, luôn thích vào lúc cuối lại bổ sung một ít.
“Huyền Tinh, chúng ta đến nơi này làm gì?” Phong Toàn hỏi Huyền Tinh.
Lúc này hai người bọn họ kể cả Phá Thiên sau khi thông qua vài lần truyền tống, cuối cùng đã tới một tinh cầu rất không hợp mắt, hiện tại Huyền Tinh dẫn Phong Toàn dừng lại ở trong một sơn cốc.
“Ồ, ở đây đệ biết một lão ca, nhân tiện nói cho huynh biết hắn là tán ma.” nguyên lai Huyền Tinh định tìm Kiền Viên nên đến đây.
‘Tán ma?” Phong Toàn nghe xong danh xưng này trong lòng cả kinh, Phong Toàn đối với tu ma giả còn có một chút tâm lý mâu thuẫn nhưng quan trọng nhất là hắn kinh ngạc Huyền Tinh lại có thể kết giao với tán ma, xem bộ dạng thì quan hệ của bọn họ cũng rất tốt.
“Đúng, chúng ta đi vào thôi.”
“Ha ha, lão đệ, sao ngươi lại tới đây.” bọn Huyền Tinh vừa mới đi không được vài bước đã nghe thấy một tràng cười sang sảng.
“Lão ca, còn không mau triệt tiêu mấy cái cấm đi.” Huyền Tinh phát hiện trong sơn cốc này nơi nơi đều có trận pháp cấm chế.
“Ơ? Người không lòng ngực đệ là ai, bị thương à?” thoáng chốc đã thấy Kiền
Viên xuất hiện bên cạnh Huyền Tinh.
“Lão ca, để đệ giới thiệu với huynh một chút, vị này cùng đi ra từ Bích Nguyên Tinh với đệ gọi là Phong Toàn, ngưòi trong lòng này là đồ đệ của đệ, bất quá hiện tại hắn đang bị thương tích rất nặng.”
Kiền Viên nhìn Phong Toàn gật gật đầu, vừa nhìn đến Phong Toàn một cái đã phát giác ra hắn tu luyện rất đặc thù, “Phong Toàn đúng không, sự tu luyện của ngươi tựa hồ có chút đặc thù a, bất quá ta thấy đây là chuyện tốt, cố gắng tu luyện đi.” không ngờ Kiền Viên xuất ngôn chỉ điểm cho Phong Toàn.
“Dạ, đa tạ tiền bối.” Phong Toàn không thể không bội phục sự cường đại của tán ma này, mình có chút bí mật cũng bị hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
“Ồ? Đệ đã có đồ đệ, xem ra mấy năm nay cũng không tệ ……” Kiền Viên xoay người lại cười nói với Huyền Tinh, , nhưng ngay lập tức hắn đã nhận ra tình trạng của Phá Thiên.
“Thần thức bị thương biến thành như vậy …… không tốt lắm a.” Kiền Viên đối với thương thế của Phá Thiên cũng bất lực.
“Là ai đã làm hắn bị thương như vậy?” Kiền Viên khẩn trương hỏi tiếp, Phá Thiên nói như thế nào cũng là sư diệt của mình, thế nhưng lại bị người ta đánh trọng thương thành dạng này, bản thân cũng cảm thấy rất khó chịu.
“Thiên Linh Tông!” Huyền Tinh lạnh lùng nói ra ba chữ.
“Lại là Thiên Linh Tông! Bất quá …… Huyền Tinh, bây giờ chúng ta không thể cùng chúng cứng chọi cứng, cho nên …… trước hết ngươi đừng ……” Kiền Viên nói chuyện có chút ấp a ấp úng.
“Lão ca, huynh hiểu lầm rồi, lần này đệ đến không phải mời huynh trợ giúp để đối phó với Thiên Linh Tông, đệ nói rồi chuyện của đệ đệ muốn tự mình giải quyết, lần này đệ tới là muốn nhờ lão ca giúp đệ tạm thời chiếu cố đến Phá Thiên một chút, dù sao huynh ở nơi này cũng an toàn hơn nhiều.” Huyền Tinh nghe Kiền Viên nói thì đã biết lão hiểu lầm ý đồ của mình, lão còn tưởng rằng mình muốn tìm lão xin hỗ trợ.
“ Vậy à, không thành vấn đề, thiên linh tông vẫn chưa đến mức coi huynh là nhân vật qua trọng để chạy tới đây tìm kiếm. Tuy nhiên Huyền Tinh à, huynh phải nhắc nhở đệ, bây giờ ngàn vạn lần đệ đừng chánh diện va chạm bọn họ, chờ khi đệ có đủ thực lực, lão ca ta nhất định sẽ giúp ngươi, quyết không nhíu mày.” Kiền Viên vẫn hơi lo lắng nên khuyên bảo Huyền Tinh.
“A a, đệ sẽ không làm như thế, nhưng đệ từng giáo huấn vài người.” Huyền Tinh cười khổ nói.
Nghe Huyền Tinh nói như vậy Kiền Viên gật gật đầu, đương nhiên là lão nghe ra được hàm nghĩa trong lời của Huyền Tinh.
“Lão ca, huynh lập tức tìm giúp đệ một căn phòng, đệ cần luyện chế cho Phá Thiên một lô đan dược, nếu tiếp tục nói chuyện phiếm, sự việc sẽ càng nghiêm trọng。”