Tam Hạ Nam ÄÆ°á»ng - Nhạn Môn Quan(Trá»n Bá»™)
TAM HẠNAM ÄƯỜNG
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Mạnh ThÆ°á»ng Quân: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
---oOo---
Lá»i Giá»›i Thiệu
Bá»™ TAM HẠNAM ÄƯỜNG là má»™t truyện thuá»™c Ä‘á»i Tống của nÆ°á»›c Trung Hoa, khởi đầu từ Vua Tống Thái Tổ tức là Triệu Khuông Dẫn láºp quốc, truyá»n đến Ä‘á»i vua Tống ChÆ¡n Tông. Trong thá»i gian ấy, nÆ°á»›c Tống chinh phục các nÆ°á»›c lân bang, gồm thâu thiên hạ. CÅ©ng nhÆ° các bá»™ truyện Tà u khác, tác giả đã thần thoại hóa qua các cuá»™c Ä‘ua tà i giữa thần tiên và yêu quái bằng pháp thuáºt, là m cho cốt truyện chứa nhiá»u mà u sắc ly kỳ. Thế giá»›i thần tiên đã tham dá»± và o cõi trần tục, nhÆ° DÆ° Hồng, DÆ° Triệu, lôi cuốn má»™t số tiên, là m khổ chốn trần gian. Mặt khác, trong chiến tranh tiêu diệt, sát phạt lẫn nhau, lại nảy ra những mầm non, những mối tình yêu Ä‘Æ°Æ¡ng giữa những cặp trai tà i, gái sắc rất nên quyến rÅ©, trong tà n tạ, hủy diệt lại vÆ°Æ¡n lên những mầm sống trong qui luáºt tá»± nhiên. TAM HẠNAM ÄƯỜNG còn ghi nháºn cho chúng ta thấy những xấu xa, hèn hạ của những con ngÆ°á»i là danh lợi mà hà nh Ä‘á»™ng phi nghÄ©a, lại có những nhân váºt quên mình để bảo vệ nhân tÃnh, bảo vệ đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i. Bá»™ TAM HẠNAM ÄƯỜNG đã phản ảnh sâu sắc cho chúng ta thấy rằng giá trị con ngÆ°á»i không phải ở trong những kẻ có quyá»n chức, uy thế, mà nó rải khắp trong dân gian, trong những kẻ cô Ä‘Æ¡n nghèo khổ, nhÆ°ng biết tôn trá»ng đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i. Äá»c TAM HẠNAM ÄƯỜNG là nhìn và o tấm gÆ°Æ¡ng xã há»™i, là suy xét những biến chuyển của tâm trạng ngÆ°á»i xÆ°a, so sánh tá»›i ngÆ°á»i thá»i nay. NgÆ°á»i biên soạn Má»™ng Bình SÆ¡n.
Hồi 1
XÃch Mi sai đệ tá» phạt Thái Tổ
DÆ° Hồng quyết hạ san giúp Nam ÄÆ°á»ng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Tại núi Thái SÆ¡n có má»™t vị tiên trÆ°á»ng tên là XÃch Mi lão tổ, tu luyện hÆ¡n mấy ngà n năm, phép tắc vô cùng, tinh thông đúng má»±c. Ngà y ná» các bạn tiên là : Lê SÆ¡n Thánh mẫu, Trần Äoà n lão tổ, Hy Dy tiên sanh, Tôn Tẫn chÆ¡n nhÆ¡n, cùng tá»›i Ä‘á»™ng ông XÃch Mi Ä‘Ã m đạo việc nhân gian. XÃch Mi lão tổ nói:
- Nay thiên hạ gần vá» má»™t mối, HÆ°Æ¡ng Hà i Nhi vâng lệnh Thượng Äế nối nghiệp vua Châu Thế Tông, lại được Tà o Bang, Triệu Phố, Cao Hoà i Äức, Trịnh Ân, kẻ văn ngÆ°á»i võ phò tá, dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp. NghÄ© lại Châu Thế Tôn hiá»n là nh nhÆ¡n đức, nối cÆ¡ nghiệp của Quách Ngạn Oai trị nÆ°á»›c bấy lâu, sáng suốt hÆ¡n bốn Ä‘á»i vua trÆ°á»›c. NhÆ°ng lúc Châu Thế Tông băng hà , truyá»n ngôi cho ấu chúa, HÆ°Æ¡ng Hà i Nhi kế tục trị vì đến khi Trần Kiêu là m phản, chÆ° tÆ°á»›ng hết lòng báo quốc, thuáºn lòng dân, hợp ý trá»i. Ấy cÅ©ng vì trá»i xuôi, lòng ngÆ°á»i má»›i an thuáºn nhÆ° váºy HÆ°Æ¡ng Hà i Nhi lên ngôi, lẽ phải yêu mến các tÆ°á»›ng của mình, lại ham mê tá»u sắc, giết trung thần, trảm Trịnh Ân là em nuôi rất trung nghÄ©a. Rõ rà ng là vua vô nhân đạo! Bởi kế ấy, ta muốn sai yêu quái xuống phá HÆ°Æ¡ng Hà i Nhi để trừng phạt lá»™i bất nhân, bất nghÄ©a ấy. Trần Äoà n lão tổ nói:
- Việc ấy cÅ©ng tưởng đáng trừng phạt, song chẳng qua cuá»™c Ä‘á»i phải váºy. XÆ°a nay há»… bá» tôi có công lá»›n rồi thì phải giữ mình chẳng nên khinh suất là m cho vua nghi ngá» nên mượn cá»› Ä‘i tu mà lánh nạn, còn các tôi có công khác không Ä‘á» phòng Ä‘á»u bị Cao Tổ giết hết. Còn nhÆ° Hà n TÃn, Anh Bố, Bà nh Việt là những ngÆ°á»i ham phú quà công danh, á»· mình có công lá»›n, không Ä‘á» phòng nên bị hại. Nếu há» noi theo Phạm Lãi thuở xÆ°a, hay bắt chÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng mà tránh, thì ai hại mình được. XÃch Mi lão tổ nghe Trần Äoà n nói thì cÆ°á»i lá»›n:
- Lá»i bà n của đạo hữu có thể giác ngá»™ các trung thần có công dá»±ng nÆ°á»›c. NhÆ°ng cõi tục há»… được chim thì bẻ ná, cho nên các vị vua há»… được nÆ°á»›c rồi lại nghi tÆ°á»›ng giá»i. Dù váºy HÆ°Æ¡ng Hà i Nhi và Trịnh Ân, tuy bá» ngoà i là nghÄ©a chúa tôi, mà trong là tình thủ túc. Lấy lẽ phải mà nói thì nếu không đẹp lòng, không dùng nữa thì Ä‘uổi Ä‘i. Lẽ đâu giết oan ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy? Nếu không bị trừng phạt thì sao gá»i là lẽ công bằng. Tôn Tẫn nói:
- Nếu lão tổ trừng phạt má»™t mình vua vô đạo mà hại trăm há» dân Ä‘en, dẫu công bình cÅ©ng là tá»™i nghiệp! XÃch Mi lão tổ nói:
- Nếu váºy ta không sai yêu quái xuống quấy rối, mà sai má»™t vị thần thông phép tắc xuống đó trừng phạt cho vui lòng kẻ tôi trung, là m gÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i bá»™i bạc. Các tiên thấy XÃch Mi lão tổ định trừng phạt má»™t mình Triệu Khuông Dẫn thì Ä‘á»u bằng lòng, không cãi nữa, cùng nhau từ giã lui vá». XÃch Mi lão tổ liá»n kêu má»™t ngÆ°á»i đệ tá» tên là DÆ° Hồng đến dạy rằng:
- Bởi ta trách vua Thái Tổ giết oan Trịnh Ân, nên ta sai ngÆ°Æ¡i xuống nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng, đầu vua Lý Cảnh, khiến Lý Cảnh Ä‘em đánh Tống, và bắt phục là m tôi. Vua Thái Tổ tÃnh nết hung hăng nghe chẳng phục tùng, ác là vấn tá»™i. Lúc ấy ngÆ°Æ¡i phải ra tà i thao lược hóa phép thần thông, vây ngÆ°á»i bạc nghÄ©a Ãt năm, giải oan kẻ trung thần nÆ¡i chÃn suối. Song ta cấm ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u là chẳng nên sát sánh giết tÆ°á»›ng, bắt sống thì vô can, giết oan thì có tá»™i. Ta chỉ muốn là m cho vua Thái Tổ Ä‘au lòng nhá»c trÃ, khổ sở mà thôi. Khi mãn hạn ngÆ°Æ¡i sẽ vá» non mà tu luyện.
Nguyên DÆ° Hồng cốt là chim hồng nhạn, có công tu luyện ngà n năm má»›i được hóa hình ngÆ°á»i, sau theo lão tổ há»c phép thần thông nghe có lá»i thầy cho hạ san thì muốn chá»›p cánh bay liá»n. XÃch Mi lão tổ trao phép, DÆ° Hồng vâng lệnh đằng vân xuống núi.
Bấy giá» vua nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng là Lý Cảnh đóng đô tại đất Kim Lăng. Khi trÆ°á»›c bị vua Châu Thế Tông hÆ°ng binh chinh phạt nên Vua Nam ÄÆ°á»ng sợ mà bá» hiệu Hoà ng Äế. Từ khi Tống Thái Tổ hùng cứ nhất phÆ°Æ¡ng, gồm thâu bốn nÆ°á»›c, thì Vua Nam ÄÆ°á»ng trở lại xÆ°ng đế, chiêu hiá»n đãi sÄ©, kén chá»n tÆ°á»›ng tà i ngà y đêm rèn luyện ba quân.
Quan văn tÆ°á»›ng võ Æ°á»›c chừng và i mÆ°Æ¡i, quân giá»i binh hùng chừng hai mÆ°Æ¡i vạn. Vả lại vua Nam ÄÆ°á»ng thông minh trà tuệ, còn các danh tÆ°á»›ng nhÆ°: Huỳnh Phủ Huy, Huỳnh Nguyên Thế, Phụng DÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u là anh hùng cái thế, còn Tuyết Lữ, Tần Phụng, La Anh, Trịnh Phi Hổ Ä‘á»u là con dòng cháu giống thá»i trÆ°á»›c lÆ°u truyá»n. Lại có hai tÆ°á»›ng tà i là Long Văn, Văn Bảo, Lâm Văn Thả là tay hà o kiệt.
Vua sáng, tôi ngay, quả Nam ÄÆ°á»ng là má»™t nÆ°á»›c hÆ°ng thịnh. Má»™t hôm Vua Nam ÄÆ°á»ng lâm triá»u, các quan chầu chá»±c đủ mặt. Vua phán.
- Tống Thái Tổ dẹp nÆ°á»›c Há»›n Nam của LÆ°u An, lại trừ Cao Quà HÆ°ng nÆ¡i phÆ°Æ¡ng tây, dẹp Mạnh Trà TÆ°á»ng nÆ¡i nÆ°á»›c Thục, Ä‘á»u nhá» binh tÆ°á»›ng nhÆ° Cao Hoà i Äức, VÆ°Æ¡ng Toà n Bân, Tà o Bân, Phan NhÆ¡n Mỹ, cầm binh nhÆ° thần nên má»›i thâu các nÆ°á»›c ấy được, trong thiên hạ mÆ°á»i phần vá» tay Thái Tổ hết tám. Tuy há» lấy đất Giang Nam ta chÆ°a được, song ta cÅ©ng phải lo, vì sợ túi tham không đáy. Các quan văn võ Ä‘á»u tâu:
- Tống mạnh tám phần, ÄÆ°á»ng chẳng được hai. Má»™t góc Kim Lăng cá»± sao cho lại. Dầu có binh hùng tÆ°á»›ng mạnh cÅ©ng cá»± không nổi há» VÆ°Æ¡ng, há» Tà o, há» Cao, há» Phan, chỉ bằng bá» hiệu Hoà ng Äế giữ bá»±c chÆ° hầu, dâng sá»› chịu là m tôi, sắm lá»… cống sứ thì giữ được cÆ¡ nghiệp, khá»i Ä‘á»™ng Ä‘ao binh. Vua Nam ÄÆ°á»ng chÆ°a kịp có ý kiến thì má»™t viên tÆ°á»›ng võ quì tâu:
- Chẳng nên ép mình là m tôi nÆ°á»›c Tống. Nhà ÄÆ°á»ng là chÃnh thống, cai trị mấy Ä‘á»i, còn nÆ°á»›c Tống là dòng quan, má»™t tên tÆ°á»›ng soán ngôi, huống chi nÆ°á»›c ta vua sáng tôi ngay, binh ròng tÆ°á»›ng mạnh, bất quá Tống lo nghiệp Tống, ÄÆ°á»ng giữ nhà ÄÆ°á»ng, không lẽ há» dám cất quân Ä‘i đánh nÆ°á»›c mạnh mẽ? Chi bằng bệ hạ sai sứ Ä‘em thÆ¡, mượn cá»› do thám việc binh tình để biết thiệt hÆ° mà liệu bá» xá» sá»±, đừng thấy ngÆ°á»i đồn đại mà sợ. Vua Nam ÄÆ°á»ng gáºt đầu khen phải. Trong lúc chúa tôi Ä‘ang bà n luáºn, xảy có quân và o báo:
- Có má»™t đạo sÄ© xin ra mắt. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
- Chắc có duyên cá»› gì đạo sÄ© má»›i đến đây. NghÄ© rồi truyá»n lệnh cho và o ra mắt. Äạo sÄ© bÆ°á»›c và o thấy vua diện mạo oai nghi, hình dung mạnh mẽ, đôi mắt sáng ngá»i, liá»n quì tung hô vạn tuế. Vua Nam ÄÆ°á»ng má»i ngồi và há»i:
- Chằng hay đạo sÆ° đến đây có việc chi dạy bảo? NgÆ°á»i đạo sÄ© chÃnh là DÆ° Hồng. Khi nghe vua Nam ÄÆ°á»ng há»i, liá»n thong thả đáp:
- Tôi ở núi Thái SÆ¡n, có nghe bệ hạ chiêu hiá»n đãi sÄ©, yêu nÆ°á»›c thÆ°Æ¡ng dân. Còn vua Tống tuy đã thâu được tám phần thiên hạ nhÆ°ng không lấy nổi Kim Lăng là vì phÃa đông có sông dà i ngăn cách, tôi e bệ hạ kiêng oai mà phục tùng vua Tống, nên xuống giúp Bệ hạ, chÆ°a rõ ý định Bệ hạ thế nà o. Nếu Bệ hạ cần tôi giúp sức, tôi chẳng dám khoe, nhÆ°ng biết tà i giá võ đằng vân, lại rõ vị lai quá khứ. Bởi số Bệ hạ nối nghiệp nhà ÄÆ°á»ng má»™t cõi lâu dà i. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói rất đẹp lòng, há»i:
- Trẫm Ä‘ang nghị luáºn vá»›i bá quan, song chẳng biết nên đầu hay nên thủ, nay có đạo sÆ° đến cùng luáºn việc ấy thì may cho trẫm biết chừng nà o. Nếu đạo sÆ° sẵn lòng giúp đỡ thì trẫm khá»i lo, ấy cÅ©ng nhá» phÆ°á»›c trá»i má»›i gặp ngÆ°á»i tà i đức.
Nói rồi truyá»n quân sÄ© dá»n cuá»™c đăng Ä‘Ã n bái tÆ°á»ng, phong DÆ° Hồng là m Há»™ Quốc Quân sÆ°. DÆ° Hồng lên đứng trên Ä‘Ã n, văn võ hai bên hầu hạ. Vua Nam ÄÆ°á»ng thÆ°á»ng ba chén rượu, Quân sÆ° nháºm lá»… uống xong rồi xuống Ä‘Ã i vá» dinh. Hôm sau các quan và o chầu đủ mặt, vua Nam ÄÆ°á»ng há»i Quân sÆ° cách dùng binh. DÆ° Hồng đáp ứng rất trôi chảy, bá quan Ä‘á»u phục tùng, vui mừng không còn lo bị Thái Tổ xâm phạm đến Giang Nam.
Ấy cÅ©ng bởi trá»i xuôi cõi Kim Lăng có giặc.
Lá»i bà n: Lòng tham vá»ng của con ngÆ°á»i phát xuất từ lúc đã thà nh công trên sá»± nghiệp. XÆ°a nay những vị vua khôi phục đất nÆ°á»›c, thÆ°á»ng hy sinh chịu những đắng cay khổ cá»±c, nhÆ°ng lúc cÆ¡ nghiệp đã vững và ng, thái bình thanh thả thì lại quên những lúc khổ Ä‘au, ham hưởng thụ những thú vui bá» bê việc nÆ°á»›c. Mặt khác lại theo lá»i kẻ nịnh thần áp chế và vong Æ¡n đối vá»›i những trung thần có công dá»±ng trÆ°á»›c. Ấy váºy những kẻ có mÆ°u lược hiểu được lòng ngÆ°á»i, khi nguy biến há» hết mình phò vua giúp nÆ°á»›c, nhÆ°ng đến khi hưởng thụ há» không mà ng. Tấm gÆ°Æ¡ng Phạm Lãi, TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng thuở xÆ°a tháºt đáng là má»™t bà i há»c cho những ai á»· và o công trạng của mình mà đòi há»i vinh hoa phú quà để rồi chịu Ä‘au khổ vì lòng ganh tị của kẻ có quyá»n thế.-oOo-
- Hết hồi 1:2 (38):
|