Chương 27 : Lại chiến
Kim Quang đại sư bắt được đồ phổ tâm quyết thần chưởng liền dở ra ngay xem xét . Đoạn thời gian , liền nở một nụ cười vô cùng là đắc ý . Lúc này Trần Lôi đại sư cũng tiến lại gần tiếp nhận lấy đồ phổ quyển trục mà dở ra đọc vội . Một nụ cười cũng dần dần hiện ra .
- Được rồi ! Lời ban nãy của ta , chúng ta cũng sẽ thực hiện đúng …
- Vậy xin cảm ơn các vị , chúng ta đi đây . – Kiều Linh muốn đưa Lưu Lam nhanh chóng rời khỏi chỗ này .
- Ây ! Khoan đã , ta đã nói hết đâu . Bất quá ta cũng chỉ hứa lưu laj cho các ngươi một mạng , còn có nói thả các ngươi đi đâu . Thôi , như vậy đi . Hãy cứ tạm ở đây đi , đợi chúng ta xem xét , rồi luận tội của các ngươi sau .
Đang định bước đi , nghe Kim Quang đại sư nói vậy Kiều Linh không khỏi biến sắc , có chút giận giữ .:
- Ông …! Các ngài ! Sao có thể như vậy . Chúng ta cũng đã giao ra tâm quyết Thần Chưởng rồi . Còn lưu chúng ta lại ở đây làm gì . Không phải quá vô lí sao ?
Lưu Lam thì cười gằn bất cam . Đầu lắc đi , lắc lại .
Trần Lôi đại sư thì quát :
- Việc này đâu có can hệ . Các ngươi liên tiếp phạm vào lắm tội . Giao ra Thần Chưởng thì cùng lắm có thể xem xét cho cái tội học trộm công pháp của bản phái . Còn các tội khác vẫn phải sử như thường . Sao ! Ta nói không đúng sao ?
Kiều Linh lần này thì cũng tắt luôn hi vọng tìm kiếm một con đường hòa bình .
- Được lắm ! Ai biết các ngài lại ăn nói lắt léo , dụ ta mang tâm quyết giao ra rồi lại vẫn bắt chúng ta lại . – Khuôn mặt ôn nhu mà từng tia thất vọng đang hiện dần lên . Lưu Lam thì nhẹ nhàng :
- Thôi bỏ qua đi . Hôm nay dù sao cũng khó mà thoát được . Chỉ là ta đã làm liên lụy đến nàng rồi .
Kiều Linh lắc lắc cái đầu nhìn Lưu Lam , bên cạnh Tuyết Thanh vẫn lạnh băng khuôn mặt không có sự thay đổi sắc thái gì .
Trần Lôi đại sư quay sang chỗ mấy đệ tử :
- Đưa bọn chúng giữ lại đi . Cả cô gái này nữa . Cũng lưu lại đi .
Lập tức mấy người tiến tới áp sát cánh Lưu Lam ba người .
- Dám ! Kiều Linh chuyển sắc mặt trở thành cứng rắn vô bì .
Vô sắc hơi khựng lại . có ý ngại ngùng . Trương Ngọc Lan thấy vậy liền tiến lên :
Huynh để bọn ta giúp thu thập ả đi . – Rồi nàng quay sang Mai Lệ Thủy . Hai người nhìn nhau gật đầu , cùng tiến lên .
Kiều Linh cũng không vội vàng . Nhẹ nhàng buông Lưu Lam ra . Toan cầm kiếm nghênh chiến .
- Đừng ! Kiều Linh – Nàng đừng vì ta mà mạo hiểm . Hãy mau mau đi đi … - Lưu Lam cố gắng khuyên nhủ Kiều Linh . Hắn không mong muốn người tình vì mình mà lại bị tổn thương .
Nhưng lúc này , Kiều Linh đã tiến lên phía trước :
- Hãy lên đi . Có thể ta không thay đổi được gì . Nhưng cũng phải để cho các người biết rằng : không dễ gì mà ỷ đông hiếp yếu , bắt nạt chúng ta được đâu .
- Nhiều lời làm gì – Mai Lệ Thủy lạnh ngắt , hừ một tiếng rồi động thân mở màn trận chiến .
Vụt !
Khi kiếm của Mai Lệ Thủy gần chém tới thì Kiều Linh động thân bay lên , tránh ra một kiếm . Đồng thời cũng chém ra một kiếm dỡ chiêu đâm tới của Trương Ngọc Lan .
Sau màn đầu tiên chạm chán , mấy người lại tách ra .
- Hừ !
Kiều Linh xoay chân tung ra một hoa chiêu , chính là kiếm của Vĩ Ảo Kiếm quyết . Vần vũ như mây . kiếm khí đan cọc hai màu lục bích , đồng thời công kích tới hai người Trương Ngọc Lan và Mai Lệ Thủy .
Nói thì chậm như vậy , nhưng tình cảnh diễn ra lúc đó chỉ có nhoáng một cái đã kết thúc . Đương trường những người quan chiến chỉ thấy một màn kiếm lục hiện lên trước người Kiều Linh và đồng thời phân làm hai hướng tấn công hai người bên kia .
Oanh ! Oanh !
Khí lưu bị dồn nén . phát nổ . Mai Lệ Thủy và Trương Ngọc Lan bị dư chấn đánh bay lại phía sau . Hiển nhiên đã bị thương . Kiều Linh thì vẫn đứng như vậy nhìn hai người .
Cũng không hẳn một kiếm tùy ý của Kiều Linh đã có uy lực như vậy . Mà một phần cũng là do Mai Lệ Thủy và TRương Ngọc Lan đều ít nhiều thương thế từ trước .
Trương Ngọc Lan thì trợn mắt . Hiển nhiên kinh ngạc một chiêu vừa rồi của Kiều Linh .Ban nãy chính nàng đã dùng Thiên Xoa Thần đĩa biến ảo ra che trước người , vậy mà vẫn bị Kiều Linh kích tới .
Nhưng hiển nhiên mấy lão trưởng giáo đang đứng ở trên xa là kinh nghi hơn cả . Một chiêu của Kiều Linh tuy uy lực không phải là hãi người nhưng điều căn bản là họ không nhìn ra loại kiếm quyết này xuất hiện từ đâu . Sao lại có thể kết hợp cả hai khí tức Hỏa và Thổ được . Hiển nhiên là vô cùng bí hiểm.
- Ây ! Lại thêm một vô thượng pháp quyết nữa sao ? – Nhan Hồi chân nhân tiêu tiêu phá vỡ sự im lặng .
Thật sự là kì quái mà . Mấy ngày hôm nay , liên tiếp từng người , từng người đều là vô danh tiểu tốt lại xuất ra những vô thượng công quyết bí hiểm hay thành danh mà uy lực vô cùng .
Đầu tiên là Đại Đao Vương Bá với Liên Hoàn Đao tối thượng . Rồi Tiên Ma THần Kiếm , rồi Thần Chưởng Như Lai giờ lại đến bí hiểm kiếm quyết mà lại do một nữ tử triển khai ngay trước mặt . Không kinh ngạc sao được .
Rồi kết hợp với sự kiện cách đây một ít thời gian cũng chính nơi này . Liệu có phải chính là ông trời đang báo hiệu một trường hạo kiếp đang bắt đầu không .
Lê Huệ chân nhân , ban nãy vẫn còn tức giận cách ăn nói của mấy người Kiều Linh , giờ lại thấy đệ tử trọng thương liền lên tiếng :
- Để ta xem uy lực của bí ảo kiếm quyết này như thế nào .
Nói rồi Lê Huệ chân nhân liền động người đã bay ra đối diện với Kiều Linh . Đứng cách nàng gần trăm thước :
- Cô gái , Ta cũng là người luyện kiếm , để ta xem xem đảm lượng của cô thế nào .
Vù ! Vù !
Vừa dứt lời Lê Huệ chân nhân đã rút kiếm công tới . Kiều Linh cũng không nói gì thêm liền thi triển Cửu Kiếm Vĩ Ảo kiếm quyết . Cũng không phòng mà công tới Lê Huệ chân nhân .
Công đối công .
Oanh ! Oanh !
Lê Huệ chân nhân chém ra liên tiếp chín kiếm đỡ chín kiếm ảnh mà Kiều Linh đã tung ra .
Tốc độ !
Một màn so tốc độ kinh người . Tốc độ của Kiều Linh đã là không thể khống chế được nhưng tốc độ của Lê Huệ chân nhân cũng hãi người khi trực tiếp tung tới chín kiếm mà phá tan chiêu thức của Kiều Linh . Rồi vẫn trực tiếp đâm tới nàng .
Mắt nhìn thấy Lê Huệ chân nhân phá giải Cửu Kiếm của mình , tốc độ chỉ giảm đi chút ít mà vẫn công tới . Kiều Linh không khỏi có chút bối rối . Nhưng ngay sau đó nàng động tay cũng xoay ngay kiếm từ tung về hoành mà đỡ chiêu .
Koeng !
Một tiếng va chạm cực mạnh của kim thiết vang lên . Ngay sau đó hai người cũng tách ra .
Con mắt của Lê Huệ chân nhân lại lần nữa tròn trợn kinh ngạc . Thật sự phải trực tiếp kinh qua cái chiêu này mới hiểu nổi uy lực nó ra sao . Lê Huệ chân nhân là ai , Vậy mà một chiêu cũng chỉ ngang bằng với một cô gái . Không phải kinh ngạc đến mất mặt thì là gì .
- Khá lắm tiểu nữ tử . Không xử ẩ một chút bản lãnh có lẽ lại bị ngươi chê cười mất rồi .
Nói rồi Lê Huệ chân nhân lần nữa động kiếm toàn thân người khí thế bùng lên . Áp đảo những ai ở trong vòng ảnh hưởng của nó .
Kiều Kinh cũng không kém . Tự gia cố thêm cho mình một tầng phòng ngự bằng chân khí nữa . Rồi lập tức so kiếm cùng Lê Huệ chân nhân .
Hai người lúc này đối quyết ở trên không , làm cho chấn khí lần nữa lại cuộn trào , cuộn trào từng đợt mà vỗ ra xung quanh .
Một vài dư kiếm không triệt tiêu hết bắn xuống dưới đất tạo nên những tiếng nổ .
Ầm !Âm!
Đất đá ở một khoảng cả mét vuông những nơi đó đều biến thành bụi phấn .
Chúng nhân cứ há hốc mồm mà nhìn hai thân ảnh đang không ngừng di động khắp các phương vị trên chiến trường . Khi thì dưới đất , khi thì trên không . Đảo qua , đảo lại . một lúc đã thấy không ít người bị kiếm khí thoát ra làm cho bị thương .
Bùm ! Bùm !
Vĩ aaor kiếm là trọng về sự ảo diệu trong đường đi , phiêu phiêu bất định làm cho người ta khó có thể đoán ra được quỹ đạo của nó mà chống đỡ . Khi nhìn ra kiến đã chém tới nơi rồi .
Nhưng lê Huệ chân nhân cũng là thân hoài sở học của Tây Sơn kiếm phái . Sao có thể tầm thường được .
Vậy là một hồi chém đỡ lại càng thêm ác liệt vô cùng .
Đột nhiên đúng khi này , từ ngoài xa Trần Lôi đại sư quát lên :
- Chân nhân , để ta giúp một tay nhanh chóng thu phụ ả . Tránh kéo dài lắm chuyện .
Rầm ! Rầm !
Phật chưởng liên tiếp được đánh ra . Dĩ nhiên là Trần Lôi đại sư đang sử dụng cách công kích từ xa .
Kiều Linh khi này vừa chém tan một màn kiếm khí của Lê Huệ chân nhân , thân hình cũng bay lại phía sau vài thước , thì cảm thấy khí lưu dồn nén bất diệu . Quay nhìn sang bên phải đã thấy chưởng lực của Trần Lôi đại sư công tới .
Hai người là chưởng lão của hai đại môn phái lớn lại đi vây công một người con gái . Không phải quá nực cười và mất mặt quá sao . Nhưng như vậy thì đã sao ? – Chuyện nực cười thì ngày hôm nay đã có đủ , mà việc mất mặt thì họ cũng đã mất rồi . Điều căn bản là phải giải quyết nhanh những việc này .
Nhưng có nhanh được không .
Lúc này chỉ thấy phật chưởng của Trần Lôi đại sư còn cách Kiều Linh có khoảng năm thước thôi thì đột nhiên tay trái của Kiều Linh như thiểm điện đánh ra một chưởng về bên phải . Năm ngón tay cũng đồng thời xòe ra .Từ chưởng biến thành chảo . Ngay lập tức năm chữ phật tự xuất hiện :
Vạn Phật Quy Y Chưởng .
Oanh ! Long Long !
Thượng tầng của Thần Chưởng Như Lai Vạn Phật Quy Y . Được Kiều Linh thi triển , hiển nhiên uy lực lớn hơn rất nhiều lần so với Lưu Lam tung ra . Cũng nguyên vì Lưu Lam đâu có nghiên cứu mấy thứ này . Chỉ là trong lúc sinh tử thì bất ngờ ngộ ra mà thôi .
Xèo ! Xèo !
Hiển nhiên ,Trần Lôi đại sư liên tiếp lùi lại đằng sau để tránh cho kình khí đánh vào người .
Kiều Linh cũng bay sang trái mấy bước nữa mới ổn định thân hình . Sự việc diễn ra quá nhanh .Từ khi Trần Lôi đại sư tham chiến , tung chưởng rồi Kiều Linh đáp trả chỉ mất có mấy giây thời gian .
Với ngần đó , người ta quan sát chỉ thấy liên tiếp những phật chưởng được tung ra từ hai người . Kim quang bạo phát , hào quang chói mắt . NHưng cũng nháy mắt kình khí tràn đến khiến ai nấy đều một chút phân tâm chống đỡ .
Lúc nhìn lại đã thấy mấy người đang đứng giằng co nhau . Hiển nhiên cảm nhận của mỗi người trong lòng cũng có chỗ khác nhau .
Quá chấn người quá đi !
Ai cũng thấy run run . Đặc biệt là những kẻ tu vi kém kém một chút thì kinh qua một màn này nữa , dù không bị thương cũng tim đập chân run , đũng quần ướt hết .
- Hảo ! tiểu cô nương không ngờ đã đưa Thần Chưởng đến mức này . Quả là Quy Phật Quyết tối cao thượng trong các loại công quyết xưa nay . – Một lão già vẫn thường ở Hương Sơn không màng gì đến thế sự , chỉ là ngày ngày uống rượu ngắm trời ở Bắc Bạch Huyền Sơn – Bạch Tâm .
- Bạch Tâm ! Kim Quang đại sư cùng Trần Lôi đại sư đều kinh nhìn về lão già y phục như sương này . Nói thật rằng với bộ dáng của lão mà ở trong đêm tối giống một lão ma nhiều hơn . May mà giờ đây cũng đã là ban ngày .
- Sao ? – Bạch Tâm lão sư quay nhìn Kim Quang đại sư mà cười nói . – Mấy lão già các ngươi cũng vô dụng quá đi thôi . Để cho ngoại nhân biến Hương Sơn thành như thế này . Ta vốn cũng không muốn nhúng tay . Nhưng hôm nay Thần Chưởng Như Lai xuất hiện . THân là một Hương Sơn trấn phái giả , ta thật không thể bàng quan .
Bạch Tâm lão sư vừa nói vừa nhẹ nhàng lướt vào trung tâm của chiến trường như chẳng để ai vào mắt cả . Mà với phong thái như vậy cũng đã đủ để mọi người không dám tranh phong .
Trần Lôi đại sư vội mở miệng :
- Có lão sư tới đây thì tốt rồi . Ta còn tưởng rằng lão sư lâu không dụng tay chân đã quên mất cả chức vụ của mình rồi .
- Ây ! Ngươi nghĩ ta là ai chứ . Bất quá ta xuất hiện cũng là để lấy tinh thần cho mấy lão già các ngươi mà thôi . Ồ ! Kim Quang sao ông còn chưa xuất thủ thu phục nhiệt đồ .
Mọi người nghe thấy vậy không khỏi giật mình . Kim Quang đại sư là tầng lớp nào cơ chứ . Sao lại có thể bị một lão già vô danh ra mệnh lệnh đi thu phục một nữ tử được .
Dù nữ tử này tu vi cũng thâm hậu đi chăng nữa thì cũng đâu cần đến lượt Kim Quang đại sư ra tay . Vậy nhưng lúc này Kim Quang đại sư nghe lão già Bạch Tâm nói vậy liền phản ứng rất nhẹ nhàng . :
- Được ! Lão sư đã nói thế ta cũng sẽ một lần xuất thủ thu phục ả .
Vừa nói vừa động thân . Kim Quang đại sư đã tiến đến cạnh gần Trần Lôi đại sư .
Tấm áo cà sa tung bay . Kim Quang bắt đầu tản mác ra bên ngoài .Tràng hạt trên tay Kim Quang đại sư được xoay tròn tốc độ nhanh hết cỡ .
Nhìn cảnh này Lưu Lam vô cùng lo lắng . Cậu biết thực lực của Kiều Linh đã tăng mạnh nhưng đối diện với nàng là ai ? . Dù sao cũng là trưởng giáo một môn phái .
- Không ! – Hét lên một tiếng Lưu Lam định động thân bay lên , nhưng lại nhận ra mình chả còn sức mà hành động nữa .
Bên cạnh Tuyết Thanh đang ngồi ôm Hải Phong vào lòng . Mặt cũng nhìn lên trường đại chiến nhưng chả có biểu hiện gì ngoài sự thất thần băng lạnh . Hai hàng nước mắt thỉnh thoảng lại rơi ra .
Tách !
Tràng hạt trong tay Kim Quang đại sư đột nhiên tách rời nhau ra mà chuyển động . Mỗi một hạt phạt châu đều chứa uy lực vô cùng , không ngừng khuếch trương kim quang đan xen vào nhau kết thành một chữ Vạn lớn , ở trong là ngàn ngàn chữ Vạn nhỏ , đang lấp lánh , lấp lánh kim quang .