Chương 28 : Lại Bất Ngờ
Lần này thì Kiều Linh cũng bị khí thế của phật tức làm cho mơ mơ đầu óc . Như bị lạc vào một thiên đường cảnh phật . Nhưng giây lát đó thôi ,nàng liền cảm nhận được nguy hiểm đã cận kề .
Xuy ! Xuy !
Toàn thân Kiều Linh nhanh chóng chân nguyên được đẩy lên mức cao nhất . Phòng ngự cũng được gia công thêm mấy tầng . Trong uy áp của phật pháp cũng miễn cưỡng thi triển được Vĩ Ảo kiếm quyết –Nhất kiếm mà chống đỡ phật tự .
Rầm ! Xuy ! Xuy !
Tay phải chém kiếm ra nhưng đồng thời tay trái Kiều Linh cũng không ngừng tung ra Thần Chưởng Vạn Phật Quy Y .
Thân hình Kiều Linh cũng động , lựa theo dòng khí lưu mà dịch chuyển tránh sát chiêu của đối phương .
Casát !
Một kiếm chém vào phật tự . Kim quang phật tự giảm đi rõ rệt . Mà diện tích của nó cũng thu nhỏ không ít . Từ vài thước vuông nay chỉ còn khoảng một thước . Nhưng vẫn trực tiếp đánh thẳng vào người Kiều Linh .
Xuy ! Xuy !
Khi phật tự chạm vào vòng chân khí hộ thể của Kiều Linh liền ngay lập tức ăn mòn nó với tốc độ kinh người .
Nói thì như vậy thôi , nhưng ngay lúc đó nó đã đập tới người nàng .
Phốc xích !
Một chiêu đó làm Kiều Linh y phục tung bay . Cả người nàng bị chấn về đằng sau hơn chục thước . Tuy nhiên , Kim Quang đại sư cũng bị một chiêu Thần Chưởng đánh trúng người . Sắc mặt đại biến hiển nhiên cũng không dễ dàng gì .
Cố gắng trụ lại thân hình , Kiều Linh lau vết máu ở miệng, mắt nàng cũng nhìn về Lưu Lam một cái ý bảo với Lưu Lam rằng nàng không có sao .
Tất nhiên , Lưu Lam thì nóng như lửa đốt , không còn để ý đến gì , vội hét to :
- Kiều Linh . – Rồi Lưu Lam cũng lấy sức hướng về phía Kim Quang đại sư mà nói .
- Này lão già . Người các ngươi muốn đối phó là ta . Đâu có liên can gì đến nàng . Thôi được rồi , ta theo các ngươi ở lại đây chịu tội . Hãy cho nàng đi đi . Cả người kia nữa , cũng không can hệ gì . – Lưu Lam đồng thời chỉ tay về phía Tuyết Thanh .
Kim Quang đại sư nghe vậy liền lấy lại nét mặt nhưng cũng không dễ dãi gì :
- Hừ ! Đến bây giờ ngươi mới nói vậy, có lẽ không thể theo như ý ngươi được . Tất cả đều phải lưu lại đi .
- Lão ! – Đầu óc Lưu Lam quay cuồng , Muốn quyết đấu một trận để bộc phát hết tức giận trong lòng nhưng cậu lại không đủ sức để làm điều đó .Mà khi này Kiều Linh đã hạ thân xuống bên cạnh Lưu Lam , nắm lấy tay Lưu Lam nàng nói :
- Lưu Lam , Huynh ở đâu , muội sẽ ở đấy . Đừng có lo cho muội . Muội không rời xa huynh nữa đâu .
- Đừng mà ! Ta chỉ là không muốn muội vì ta mà chịu khổ thôi . Hãy nghe ta , đi đi .
Kiều Linh nhìn Lưu Lam , không hiện lên một chút gì vướng bận với bên ngoài :
- Huynh đừng nói thế , không muội sẽ giận huynh đấy . Huynh nhìn xem , giả sử muội có muốn đi , liệu có rời đi được không .
Khi này ở trên không , Mạnh Tử chân nhân liền đi đến bên Kim Quang đại sư cười nói :
- Hà hà ! Đại sư nhìn xem , đại sư vừa ra tay là lập tức đám người này quy thuận . Quả là chấn nhiếp người quá cơ .
- Chân nhân cứ nói quá . – Bất quá cũng là do chúng cứng đầu mà thôi .
Rồi lập tức Kim Quang đại sư quay ra Trần Lôi đại sư :
- Trần Lôi lão đệ , hãy giúp áp giải mấy tên kia về đại lao . Kẻo để mấy đệ tử làm ta không có yên tâm .
- Lão cứ yên tâm đi . Để ta xem giờ còn đứa nào dám chống . . .
Nói đến đây thì Trần Lôi đại sư ngắt lời . Cùng tất cả mọi người ở đây ngơ ngác ,nhìn đi , nhìn lại .
- Chuyện gì sảy ra vậy .
- Sao ta đứng trên không cũng không vững thế này . Có bão chăng ?
Lưu Lam mấy người đang đứng dưới đất cũng nghiêng ngả , cố gắng mà trụ vững thân hình .
- Động đất ? Sao lại sảy ra vào lúc này cơ chứ ?
- Nhìn kìa ! – Một tiếng hô nhất thời vang lên khiến cho mọi người những ai còn chút bình tĩnh đều không khỏi nhìn về nơi ngươi đó chỉ .
Đó là một ngọn núi vô danh . Trông thì tựa như những ngọn núi khác , chỉ có điều cách đây không lâu đã bị hỏa diễm thiêu trụi ,chỉ còn trơ đất đá cứng như thạch trì . Nhưng giờ đây , nó đang rung lên ầm ầm , kèm theo đó là tứ phương tám hướng , thiên địa linh khí như lốc xoáy đổ ào ào vào mắt bão là chính ngọn núi này .
Xiu ! Xiu !
Tiếng gió rít rồi :
Rắc ! Rắc !
Tiếng nứt của đất đá .
Thật sự làm người ta kinh ngạc . Từ khi nào thiên địa linh khí lại nhiều như vậy . Tụ tập dày đặc thành từng đám , từng dòng như hóa thành thực chất mà chảy vào sâu trong lòng núi .
Lại nói về thiên địa linh khí . Kì thật đây chính là nguyên khí hay năng lượng của thiên địa , tồn tại cùng thiên địa . Âm khí , dương khí , tử khí , sinh khí tất cả hòa trộn lại với nhau trong một dạng . Chính là thiên địa linh khí .
Thiên địa linh khí này chính là cung cấp năng lượng cho mọi hoạt động vật chất của con người cũng như động thực vật . Nhưng không phải tự dưng mà nó có thể du nhập vào thân thể người . Chính là cần phải có công pháp hay là cảnh giới tu luyện thì mới có khả năng hấp thu một lượng lớn thiên địa linh khí làm năng lượng của bản thân .
Giả như một tu chân giả đạt đến hư không kì thì có thể không ăn không uống , chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí là đủ để sử dụng rồi . Nhưng nếu là một Tiên Thiên hậu kì thì cùng lắm cũng chỉ giảm thiểu được một nửa số lương thực cần cung cấp cho cơ thể mà thôi . Còn người bình thường , tuy vẫn hấp thu thiên địa linh khí , nhưng lượng hấp thu này thật là vô cùng ít ỏi . Nói chung là không đáng kể .
Chính vì thế ,tu vi càng cao thì hấp thụ được càng nhiều thiên địa linh khí . Điều này có nghĩa là gì ? Nghĩa là thực lực càng mạnh mẽ .Nhưng xưa nay ai có thể trong thời gian nhất thời mà hấp thu thiên địa linh khí thành bão như thế này .
- Ôi sao ! Thiên địa linh khí nhiều quá , dày đặc quá . Ủa ! Sao ta lại không hấp thụ được thế này . – Chính là lão bạch giả Bạch Tâm của Hương Sơn phái đang đứng xòe tay , xòe chân mà lẩm bẩm . Còn những người khác ,dù có biết là thiên địa linh khí nhưng tâm trí đâu ra mà hấp thụ . Họ còn đang vật lộn để không bị cuốn vào dòng khí mà bay đi .
Tuy nhiên , một vài kẻ tu vi thực sự yếu ,lại nhất thời sơ xuất nên vẫn không khác gì một chiếc lá bay đến đập vào ngọn núi vô danh nho nhỏ kia .
Những người ở dưới đất thì tốt hơn một chút . Giờ đây họ cũng biết chấn động này chính là phát sinh từ tâm của ngọn núi kia .
Diễn tả thì như vậy thôi . Nhưng sự bất ngờ cũng như cảnh tượng này chỉ diễn ra trong chốc lát . Rồi sau đó mọi người đã học cách thích ứng với nó .Những ai còn đứng được ở trên không cũng lập tức hạ đất và trầm trọng quan sát dị tượng đang sảy ra .
Lúc này ở sâu trong lòng ngọn núi đang diễn ra dị tượng này . Một huyệt động không rộng lắm , chỉ như một căn tiểu lâu nho nhỏ , có một người đang lơ lửng . Bất động , chân xếp bằng , hai mắt nhắm một cách tự nhiên không chớp. Cứ bồng bềnh , trôi phù du như không lực trong một không gian mênh mông thiên địa linh khí .
Thiên địa linh khí cũng không ngừng đổ vào trong thân thể người này từ khắp nơi trong cơ thể . Nhưng một điều kinh hãi là cơ thể của người này hấp thu nhiều thiên địa linh khí như vậy nhưng lại chẳng hề sao . Vẫn bình thường mà không nổ tung do kinh mạch không chịu được trong chốc lát một năng lượng lớn kinh người .
Không ai khác , người này chính là Quang Vân . Tất cả những hiện tượng này chính là do Quang Vân đang tu luyện tâm pháp của mình mà ra . Trong không gian mênh mông thiên địa linh khí Thần thức Quang Vân không khác gì bản thể .Cũng đang lơ lửng mà không ngừng thôi diễn tâm pháp Vô Cực . Duy có một điều khác , giờ đây không phải Thần thức Quang Vân là mắt bão của thiên địa linh khí nữa . Mà chính là một đĩa tròn hình Thái Cực Sơ Đồ đang không ngừng xoay với tốc độ kinh người .
Ý thức hay thần thức Quang Vân không để ý đến điều đó mà vẫn tiếp tục chìm trong cảnh giới của lĩnh ngộ và sáng tạo .
“Tinh thần lực lượng , cảnh giới lực lượng hay vật chất lực lượng tất cả đều là lực lượng của thiên địa . Bất quá con người có thể dung chứa ở một mức độ nào đó … không ! Không phải là chứa đựng . Chân chính phải là nắm giữ và điều khiển . Nhưng nắm giữ bằng cách nào đây …Thì ra là vậy . Chân chính tinh thần lực lượng chính là tinh thần cảnh giới . Là Ngộ . Ngộ càng cao sẽ càng dễ nắm bắt lực lượng …”
Trong không gian Vô Cực mênh mông . Thần thức Quang Vân mắt khẽ chớp động nhìn Thái Cực Sơ Đồ . Lúc này Thái Cực Sơ Đồ đã đạt đến tốc độ cực trí .Đang dần biến hóa theo ý thức Quang Vân
Tách !
Thái Cực Sơ Đồ trong không gian vô cực bỗng dưng tách ra . Trong nháy mắt đã biến thành những hạt bụi li ti và không lâu sao đó thì trở thành một dạng mây mù không ngừng lan tỏa ra xung quanh . Cứ như vậy mà khuếch trương .
Từ Vô Cực sinh ra Thái Cực , từ không có gì , chỉ là ý thức hệ đản sinh ra một Thái Cực bằng vật chất thực thụ . Nay lại chính Thái Cực đó biến mất không tung tích . Tất cả chỉ còn lại một không gian Vô Cực mênh mông chứa ý thức hệ .
“Thái Cực của ta được đản sinh từ không gian Vô Cực , nó chính là vật chất lực lượng . Theo như tâm pháp ta suy nghĩ , giờ đây ta đã cho Thái Cực vật chất này biến thành tinh thần lực lượng . Có lẽ cảnh giới tinh thần đã tăng lên không ít “
“Tình thần cảnh giới khống chế lực lượng ,vậy …”
Quang Vân thần thức bỗng xoay tay .Trong bàn tay lập tức xuất hiện một chưởng lực hình tròn y hệt Thái Cực Sơ Đồ khi chưa biến đổi .
Vung tay lên , theo ý thức của Quang Vân chưởng lực lập tức biến thành một cự kiếm chém vào hư không của không gian Vô Cực .
Lập tức cự kiếm biến mất . Quang Vân thần thức nở một nụ cười , rồi tâm ý nhất động liền biến mất khỏi không gian vô cực trở về với bản thể .
Oanh ! Long Long !
Ở bên ngoài ngọn núi vô dnah . Khi này thời gian đã qua hơn nửa ngày . Hiện tượng lốc xoáy và động đất vừa mới chấm dứt thì đúng vào lúc này Quang Vân chém ra một kiếm trong không gian Vô Cực . ở bên ngoài ngọn núi vô danh lập tức ầm ầm rung chuyển . Đất đá bay vèo vèo .
Một đạo thiên lôi tức khắc đánh thẳng vào đỉnh núi . Sau một hồi mù mịt đất cát . Một thông đạo lộ ra . Từ trong lòng ngọn núi chọc thẳng lên trời .
Bị thiên lôi đánh trúng người . Nếu phải người bình thường không hồn phi phách tán thì cũng thân tàn tan nát . Nhưng bản thân Quang Vân thì lại cứng rắn vô bì do không ngừng được tôi luyện trong quá trình hấp thu thiên địa linh khí . Khi ấy các kinh mạch của Quang Vân cứ nứt ra , nát ra thì Thái Cực Đồ lại truyền một cỗ năng lượng xuống trong nháy mắt vết thương lại liền .Cứ như thế tôi luyện mà cả thân thể giờ đây trở thành cứng rắn như vậy . Nên một đạo thiên lôi – Nhằm nhò gì .
Còn ý thức – Càng khủng khiếp hơn . Khi luồng điện quang qua đầu xuyên vào não Quang Vân tấn công ý thức , lập tức một không gian lực lượng kì dị bao bọc lấy ý thức Quang Vân . Tất cả điện quang chạm vào đó đều tiêu biến nhanh chóng . Không gian lực lượng này chính là do tinh thần cảnh giới của Quang Vân khống chế mà thành .
“ Sao lại có một đạo thiên lôi đánh ta thế này . May quá , suýt nữa thì vong mạng rồi .”
Vừa suy nghĩ như vậy Quang Vân vừa động người thuận theo thông đạo ban nãy hình thành do thiên lôi mà bay lên .
Ở bên ngoài , Vì thiên lôi giáng xuống quá nhanh và quá khủng khiếp nên khi hồi tỉnh lại thì đã thấy một nhân ảnh trường bào bạch y , đang từ dưới thông đạo bay lên .
Nhân ảnh bí hiểm này như còn đnag mơ hồ sau một giấc ngủ sâu . Nhưng toàn thân lại làm cho người ta phát sợ . Không phải vì khí thế quá mạnh mẽ mà là do không có một tia ba động nào phát ra .Vậy đấy . Không một tia khí thế cũng làm người ta phát run . Đến yêu mà , thi cương , quỷ quái cũng còn phát ra âm khí , tử khí . Vậy con người không phát ra khí gì là sống hay đã chết , là người hay ma …
Tất cả đều tròn mắt mà run lòng chứng kiến thêm một bất ngờ nữa .