Vấn Thiên Khúc
Quyển 1 - Chương 18
Quái sự bên dòng Asura
Người viết: lanhtamkhach
Nguồn: 4vn.eu
Tây nam Thương Châu siêu lục địa tiếp giáp với phần đại dương Baldtonero đóng băng quanh năm. Khi dương quang tỏa rạng, nơi này lập tức trở thành một vùng đất thần tiên mênh mông trắng tinh khôi. Tuy nhiên nếu nhìn theo cách khác, đây đồng thời là một vùng hoang vu không sự sống, ít nhất là với nhân loại.
Phần đất liền là lớp lớp núi đá nghìn trượng chạy liên tục phía giáp biển băng Baldtonero. Thung sâu, tuyệt vực xen kẽ giữa các dãy núi do đó cũng nhiều không kể xiết. Cây lớn hoàn toàn vắng bóng, hầu như chỉ lơ thơ cỏ dại vàng vọt khắc khổ chen lên từ những kẽ đá hoặc đám địa y xám ngoét rầu rĩ, trong những khoảng thời gian có nắng.
Vùng núi lại núi trập trùng này chỉ có hai mùa. Mùa tuyết đổ kéo dài non 8 tháng, nhưng đất đá cũng chỉ lộ ra trong hơn 3 tháng mà thôi.
Vòng đời của cây cỏ - vốn đa phần là các chủng loại nhỏ bé - vì vậy cũng gấp gáp, chỉ sống động một cách thảm hại trong bốn tháng không tuyết. Con người trong hoàn cảnh đó cũng không thể nào an nhàn chậm rãi cho nổi. Khái niệm thưởng thức cuộc sống trở nên xa xỉ đầy cay nghiệt.
Địa hình núi non hiểm trở cheo leo, nền đất bằng phẳng tìm đỏ mắt không thấy nên dân cư nơi này cũng không quần tụ. Một gia đình có khi chiếm cả quả đồi hay nguyên một ngọn núi. Nhà nào nhà nấy đều dựa vào vách đá tuyềnh toàng như nhau, gió lùa đêm hun hút buồn tênh. Trai gái trưởng thành cặp lại mà chẳng biết mùi vị tình yêu do xa xôi cách trở, cả năm may ra mới có một phiên chợ họp lưng chừng ngọn núi già nhất, cũng là sự kiện trọng đại nhất trong năm. Gặp nhau vội vội vàng vàng trao đổi vài thứ thiết yếu, rồi dắt díu vào bờ vào bụi, hoặc hấp tấp né vội sau đám cự thạch lô nhô khắp nơi. Lời thương chưa kịp lên môi, vầng dương chưa kịp ngả sang chiều đã xong xuôi, ngơ ngẩn sững sờ như không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Có lẽ vì vậy, năm sau cùng chồng hay vợ xuống chợ, bình tâm hơn, dễ gặp một ánh mắt, một khuôn mặt vừa cái bụng lắm, ưng cái bụng lắm. Nhưng để làm chi khi đã lỡ dở ? Đêm về nhớ, đêm về thương, sao trời thao thức, biết ở chưng mà gặp gỡ, mà kiếm tìm. Hơn nữa, biết bụng người ta có chờ có đợi có mỏi mong, hay lại tấp vào bụi cây vách đá cùng ai. Đời người sao buồn khổ quá. Buồn khổ hiện hữu thành tiếng kèn thô sơ làm vội từ lá, từ thân cỏ dại, cứ tu lên, cứ rít lên trong bóng tối như khóc như than van, như hờn tủi phận. Cùng đường nghẽn lối. Chỉ có tiếng vọng từ những vách đá trống không đáp lại u oa, tựa như một trò đùa giỡn phi nhân của lão trời già tai ác.
Nếu được lựa chọn hẳn nhiên không ai về sống tại Naraka, nơi chỉ toàn núi đá hiểm trở nhấp nhô và triền miên những bài ca buồn thảm của lãnh phong Baldtonero thổi về từ hướng tây.
Bờ bên kia, cách chừng bốn mươi dặm là dãy Deva ấm áp nơi hoa thơm cỏ lạ tươi tốt quanh năm. Giữa Naraka và Deva là thung lũng Manusya và dòng Asura đục ngầu đổ về biển, tiếng nước réo ầm ầm như thiên binh vạn mã chia cắt đôi bờ. Thượng nguồn Asura ở đâu, không ai tỏ tường. Tổ tiên người Naraka đã bao lần gửi gắm hy vọng theo đoàn người liều mạng đi ngược sông hòng tìm cách vượt sang bên Deva nhưng chưa một ai sống sót trở về.
Phù sa sông Asura may sao bồi đắp cho bờ Naraka tạo nên một dải đất hẹp màu mỡ chạy dài đến tận đại dương Baldtonero. Đây là nguyên nhân chính khiến dân cư Naraka sống sót qua vô vàn năm tháng.
Thế nhưng tại sao họ không ở ngay vùng đất bằng phẳng ấy có hơn không ? Tại sao hàng vạn năm trôi đi vẫn cam chịu sống trên các đỉnh núi cao hiểm trở lạnh cóng thân xác ?
Nguyên bởi lũ thủy quái hung hãn ẩn mình trong làn nước đục ngầu Asura. Cũng vì vậy dân Naraka dù sinh rất nhiều nhưng sống sót không bao nhiêu mỗi khi liều lĩnh lao xuống canh tác chăm sóc cây trồng.
Đáng sợ hơn cả là đám giao long kì dị thân chỉ chừng ba đến năm trượng nhưng đầu và đuôi có thể lên đến cả mười trượng mỗi phần. Tốc độ nhanh kinh người. Mỗi một lần giao long đột ngột phi đầu lên khỏi mặt nước đục, một kẻ xấu số lởn vởn gần bờ Asura lại ra đi.
Mùa hạ đến với Naraka chậm hơn vài tháng so với Mẫu Sơn. Khoảng thời gian này, tuyết trên các đỉnh núi mỏng bớt, vài nơi lộ ra màu đất lẫn đá bàng bạc khô khan. Đây cũng là thời điểm đẻ trứng của lũ giao long. Những con cái bụng phình ra kềnh càng nặng nhọc bò lên bờ đào ổ.
Trên không trung lũ quái điểu mỏ dài đến năm sáu thước, sải cánh khe khuất cả mặt trời, đang thi nhau chao liệng. Phần thân dưới phủ đầy lông vũ màu xanh nhạt như da trời, thân trên bạc phếch loang loáng ánh quang. Lũ ác điểu bay về từ thượng nguồn Asura đến Naraka hòng ăn trứng và săn cả những con giao long cái trong thời điểm vượt cạn hung hiểm.
Giao long sông Asura chỉ có thể sinh 3 lần trong suốt cuộc đời vạn năm của chúng, mỗi lần cách nhau cả nghìn năm và chỉ sinh được tối đa 3 trứng. Do vậy lũ giao long đực cũng luôn rình rập bên cạnh bảo vệ nguyên phối khỏi lũ ác điểu trên trời, lũ quái vật dưới sông, thậm chí cả lũ giao long đực trẻ hơn nhăm nhe phá ổ trứng, giết con đực đoạt con cái.
*
**
- Gần 1000 năm qua rồi !
Một tiếng cảm thán âm trầm phát ra từ một hắc y nhân bịt mặt chỉ lộ ra cặp mắt thâm thúy ẩn giấu hết những nét tinh anh. Bộ y phục màu đen bó sát lấy cơ thể gọn gàng săn chắc với những bắp cơ không quá cuồn cuộn nhưng không kém vẻ mạnh mẽ và đặc biệt dẻo dai.
Ông là người chịu trách nhiệm thống lĩnh mười môn đệ của Ly Sát điện đến Naraka rèn luyện trong 30 năm, vừa bảo vệ dân cư nơi này không bị tận sát bởi ác thú, vừa tu tâm dưỡng tính trong hoàn cảnh khắc nghiệt, đồng thời chứng kiến sự tranh đấu sinh tồn giữa quái điểu và giao long nhằm rút ra những kinh nghiệm quí báu cho bản thân.
Mười môn đệ mặc y phục màu xám, khăn bịt mặt đồng màu, chiếu ra 20 luồng tinh quang rực rỡ. Thấp thoáng đằng sau là khoảng 10 tên đệ tử mới nhập môn vận bạch y, cao thấp không đều, ánh mắt hiện ra vẻ cương nghị chen lẫn thích thú ngây thơ của những kẻ còn đang tuổi thiếu niên.
Tất cả đều lặng lẽ quan sát dải bãi bồi Asura dưới chân núi. Ngày hôm nay dòng sông ngầu đục hơn và cũng ồn ĩ hơn hẳn bình thường.
*
**
« - Quác ! Quá ...ác ... »
Những tiếng rít rợn như trường tiên vụt mạnh trong không gian, rạch xé màn âm ầm ĩ của dòng Asura đổ ra biển băng Baldtonero.
Một con cự điểu đầu trọc xoay vòng lao xuống như một mũi tên hai hai màu xanh bạc nhằm vào một con giao long nặng nề cách bờ xa nhất, cũng không gần đám giao long còn lại.
Con giao long này cũng khá đặc biệt khi trên đầu lộ ra ba chiếc sừng đen bóng, khác hoàn toàn so với lũ giao long còn lại, hai bên thân còn gồ lên một khoảng xương khuỳnh khuỳnh kì dị. Thân thể run rẩy như đã yếu lắm, chứng tỏ sắp đến thời khắc quan trọng.
« - Vụt ! »
Con giao long không chịu kém, thân nặng nề là vậy nhưng phần đầu dài hơn bốn trượng vẫn nhanh nhẹn quật chéo lên.
« - Vụt »
Quái điểu chỉ khẽ động cánh, quĩ đạo bay đã đổi, lượn nghiêng mổ vào phần cổ dài ngoẵng của giao long.
« - Bụp »
Khi chiếc mỏ quái điểu gần chạm vào cơ nhục giao long, phần đuôi dài hơn chục trượng đã bất ngờ xuất động quật trúng con ác điểu.
Lông vũ cả xanh cả bạc rụng lả tả. Thân chim nặng nề đập mạnh xuống bãi bồi của dòng Asura.
Nhưng hai con quái điểu khác đã đồng thời tả hữu giáp công.
« Phập ! » « Phập ! »
Hai khối khuỳnh khuỳnh vươn ra thành hai chiếc cánh có đầu xương nhọn hoắt đâm ngập vào thân hai con ác điểu khiến chúng giãy giụa điên cuồng, cố giành lấy những hớp dưỡng khí cuối cùng.
Đúng lúc đó, một con quái điểu to lớn đã kịp lao xuống, chỉ chậm hơn ba con quái điểu trước có vài giây. Cặp móng cong sắc như dao cạo xoay một vòng tiện sâu vào cần cổ phần sát thân con giao long cái.
« - Grào ! »
Con giao long ba sừng lập tức vật vã, huyết dịch đỏ lòm phún ra như mưa. Trên trời lũ quái điểu vội xếp cánh lao xuống. Cả vùng không gian chìm trong màn mưa tên nhị sắc, tiếng rít gió ào ào.
« Bộp ! Bộp ! Bộp ! ... »
Lác đác thân chim bị đánh gục, nhưng lũ ác điểu say máu vẫn lao tới không ngừng.
« Uỳnh ! »
Con giao long cái ba sừng quị xuống bãi đất bồi đắp màu mỡ của dòng Asura, máu loang đỏ nhầy nhụa một khoảng lớn.
Lũ giao long cái xung quanh vẫn thờ ơ như không có chuyện gì. Thường thường một năm có chừng gần chục con cái phải tán mạng như vậy. Sau đó lũ quái điểu cũng tản đi.
« - Hống, hống, hống ... ! »
Một tràng âm thanh trầm đục vang vọng như thạch cổ vọng lên từ đáy sông Asura. Một con giao long đực màu đá xám mình đầy thương tích huỳnh huỵch lao lên, toàn thân dài hơn bốn chục trượng. Đặc biệt là cái đầu phải lớn gấp đôi con cái, miệng hả ra toang hoác như đại khẩu.
Tiếng gió xé lại nổi lên.
Con cự đại giao long mầu đá xám đang há miệng vàng khè đầy răng hướng về một con cự điểu gần nhất hút mạnh.
Con cự điểu chới với bay về phía con giao long đực. Chưa kịp gượng lại sức hút đột ngột thì :
« Bộp ! »
Cái đuôi gai của giao long đực đã quất mạnh đập nát vụn con ác điểu, huyết nhục tung tóe.
Giao long đực bình thường mạnh gấp hàng chục lần con cái nữa là lúc con cái đang chuẩn bị sinh. Quái điểu dù cường hãn không tài nào chịu được một cú quất đuôi trực tiếp như thế.
- Là giao long vương ! Các ngươi chú ý phần đầu của con giao long đực kia vàng kim chứ không phải toàn một màu đá xám như các con khác ! Dù nó vẫn chưa thành niên hẳn nhưng công kích vật lý quả đáng nể ! Con cái của nó cũng không bình thường, yếu hơn hẳn những con cái khác, hình dạng trông tựa như một loại ác long. Vì vậy có thể khẳng định bình thường con cái này là cực mạnh. Loài thủy long có đặc điểm là càng mạnh bao nhiêu thì càng yếu khi đẻ trứng bấy nhiêu. Âu cũng là qui luật hạn chế kẻ mạnh của tạo hóa !
Vị thủ lĩnh điềm đạm dẫn giải. Âm thanh truyền thẳng đến tai đám môn đệ phía sau, bất chấp cuồng phong cực mạnh từ phía tây ào ạt thổi tới.
Lũ quái điểu lao xao tung cánh bay lên, nhưng hai con đồng thời bấu vào thân con giao long xấu số lặc lè bay lên – cũng có thể phần móng cong quặp không kịp rút ra, một vài con khác kịp tha phần cổ và đuôi.
Lập tức,
« Bốp ! »
« Quác »
Con quái điểu bấu vào phần thân trên con giao long cái lập tức tan xác. Con còn lại vì chấn động nên tuột khỏi xác con giao long kịp thời, phần móng cong tức thời quặp lấy một quả trứng màu trắng tinh, lao vút lên trời xanh, bỏ lại những âm thanh gầm hống giận dữ.
Phía bờ sông lục tục xuất hiện một vài con giao long đực khổng lồ khác.
Asura vẫn sôi lên ùng ục khác thường, không rõ do giao chiến của những loài quái nào với đám giao long đực cổ dài.
*
**
Phần lớn lũ quái điểu vẫn lượn vòng trên đám giao long. Chừng 5, 6 con thì cặp mắt vàng rực đã chấp chới hướng về phía một vài gian nhà liêu xiêu của cư dân Naraka.
- Xuất phát !
Vị thủ lĩnh toàn thân vận đồ đen quát khẽ.
Lập tức cứ hai người một cặp chia nhao lao đi bảo vệ dân thường, riêng vị thủ lĩnh cùng hai đệ tử áo xám lại lao xuống dưới ngăn con giao long vương đang điên cuồng bò lên một đỉnh núi nhanh như chớp. Có tới hai nhà dân nơi đó.
Phía xa xa cũng thấp thoáng những thân ảnh màu đen hoặc xám vùn vụt di động trên các đỉnh núi khác. Ly Sát điện lần này xuất nhân mã cũng không phải là ít. Dù sao gần nghìn năm mới có một lần giao long lên bờ đông đúc rải khắp hai bờ Asura. Bình thường chỉ cỡ một trăm con mà thôi.
Con cự điểu hai màu quắp được trứng của con giao long cái đã chết dường như thỏa mãn, liệng thân về phía dãy núi xa mờ, bay ngang qua nhóm 10 tên đệ tử áo trắng phụ trách bởi hắc y thủ lĩnh kể trên.
« Vụt ! »
Một lằn bạch quang sáng chói thanh mảnh xuất phát từ một thân thể thấp nhất, cực tốc xuyên qua thân con quái điểu.
- Hả ?
Chín kẻ còn lại kinh ngạc thốt lên.
Là phi kiếm! Ở tuổi đó, còn là bạch y đệ tử đã sử dụng được Bạch quang phi kiếm đả thương cự điểu đang bay ở khoảng cách chừng năm chục trượng sao ?
Thật khó tin.
« Hoét ! »
Con quái điểu rít lên một tiếng dài bất cam lảo đảo trong không trung. Thanh trường kiếm đâm lút vào thân nó tỏa khói khét lét. Nhiệt lực tạo bởi thần lực và ma sát lực đốt cháy thân thể nó.
Nhưng quái điểu đâu dễ đối phó, chao cánh quay lại. Cái mỏ thẳng băng hơi cong ở phần đầu hung dữ như lưỡi hái tử thần hướng tới lũ tân đệ tử Ly Sát điện.
- Bình tĩnh ! Ly Sát lôi kích !
Chín kẻ còn lại bất giác tuân theo đệ tử nhỏ tuổi nhất, một phần vì kinh sợ thiên tài, một phần bị trấn nhiếp bởi khí độ bất phàm, lập tức chụm tay tụ lực.
- Một, hai, ... BAAAA ...
10 luồng lôi điện sáng trắng tụ với nhau thành một điện xà rạch nát không gian đánh vào thân quái điểu đang điên cuồng bay tới. Quá muộn để chuyển hướng !
« Bùng ! »
Điện xà bò ngang dọc trên thân quái điểu khiến nó co giật, đôi chân sần sùi vô thức duỗi ra.
Bạch y thiếu niên thấp nhất lập tức lao đi đón lấy quả trứng màu trắng của giao long đang vùn vụt rơi xuống.
Trên không trung, quái điều rùng rùng giãy giụa.
Chỉ một thoáng, con ác điểu đã trấn định được, kim sắc nhãn như phún lửa, tiếp tục lao về phía đám bạch y thiếu niên.
Cả bọn lúc này đã yếu lắm, lần hợp công thi triển Ly Sát lôi kích đã lấy gần hết phần năng lượng ít ỏi của chúng.
- Thập Phương trận ! Mau !
Vẫn là cậu thiếu niên ít tuổi nhất ra lệnh. Nó đã đứng vào trung tâm 9 kẻ còn lại tự bao giờ.
Nguy không hoảng, không mất bình tĩnh. Quả thật khác người.
Ý nghĩ đó chỉ kịp xẹt qua trí não của những bạch y thiếu niên khác, chúng lập tức đứng vào vị trí của Thập Phương trận ứng với 10 người.
Một bạch quang cầu mờ ảo xuất hiện trùm lên 10 thân ảnh bé nhỏ.
« Bùng bùng bùng ! »
« Ho...e...ét »
Con quái điểu rít gào không ngừng.
Màng quang manh kì dị đẩy bắn được những công kích hung bạo của nó. Không rõ ác điểu muốn trả thù hay muốn cướp lại quả trứng màu trắng vì cự điểu cứ nghiên đầu dõi đôi mắt vàng chói chằm chằm về phía trung tâm Vạn Phương trận.
Chỉ trong nửa khắc thời gian, quái điểu điên cuồng tấn công dễ đến trăm lần.
Phía bên dưới hiện có thêm 7 vị hắc y thủ lĩnh lao xuống hợp sức chặn con giao long vương dù bị thương từ trước nhưng vẫn mạnh mẽ kinh khủng. Một phần sườn núi toàn cự thạch đã sụp đổ.
Phía trên một đỉnh núi, mười bạch y tân đệ tử Ly Sát điện đang duy trì Vạn Phương trận chống lại sự công kích của quái điểu.
Màn bạch quang lúc này đã thu hẹp và nhoáng lên không ngừng.
Một khắc thời gian nữa trôi qua.
Mười thân ảnh bắt đầu run rẩy. Để duy trì Vạn Phương trận cũng cần có thần lực không nhỏ bất kể người sáng tạo có khéo léo áp dụng thiên địa qui tắc lợi dụng lực thiên nhiên xung quanh bổ trợ thế nào đi nữa.
« Quác quác qua ...ác ... »
Những tiếng rít lanh lảnh vang động, cự điểu áng chừng mười phần mững rỡ.
Bỗng nhiên
« Roẹt»
Một đạo bạch quang nhỏ xả xuống. Thân thể quái điểu chia đôi, máu tanh phún đầy đỉnh núi.
Vị hắc y nhân thủ lĩnh đã trở lại kịp thời, nghiêm khắc nhìn tên nhỏ tuổi nhất trong lũ bạch y đệ tử y phục lấm tấm máu ác điểu :
- Số 6, Tạ Minh ! Tiểu tử ngươi quá nóng vội đẩy đồng môn vào hiểm cảnh ! Những kẻ khác còn lại thiếu trầm ổn và quyền biến ! Hừ, các ngươi lên xuống 100 lần đỉnh núi này cho ta trong một canh giờ !
*
**
Phía xa, một vài đệ tử áo xám vẫn liên tục đấu kiếm với lũ ác điểu, không vội tung sát chiêu.
Không dễ để kiếm đấu thủ linh hoạt và cường hãn như đám ác điểu đầu trọc hai màu này. Hơn nữa, với công lực hiện tại, đám đệ tử áo xám chưa chắc đã giết được cự điểu. Nếu vội vàng dùng sát chiêu khiến công lực thất thoát mà đen đủi không trúng đích thì còn gây nguy hiểm đến tính mạng.
- Xin lỗi !
Âm thanh còn non nớt của Tạ Minh vang lên trong gió. Chín kẻ còn lại có đứa gật đầu, có đứa không, thần tình thực phức tạp.
Thật không dễ chấp nhận một tiểu tử ít tuổi hơn nhưng trội hơn về công phu, cơ biến và cả mức độ liều lĩnh. Ngoài ra, vị thủ lĩnh còn lờ đi không hỏi han về quả trứng màu trắng trong tay Tạ Minh.
Không hiểu tiểu tử họ Tạ này giữ lại làm gì ? Ấp nở ra giao long hay đem hưởng thụ hòng đề thăng thần lực một cách cấp tốc.
Nhưng nói gì thì nói, ngay cả Tạ Minh vốn cơ biến thâm trầm nhất cũng không rõ tại sao Ly Sát điện năm nay cho bọn đệ tử nhập môn đi kiến tập tại Naraka sớm vậy. Thường phải đến năm thứ hai cơ mà ?
Ánh mắt Tạ Minh không khỏi liếc về dãy Deva nơi có năm đại điện gồm đại điện trung tâm Ly Sát và Tứ Phương điện bốn gồm phía đông Trì Quốc, phía tây Quảng Mục, phía nam Tăng Trưởng, phía bắc Đa Văn.
Nếu sát hại được một con thủy quái giao long đực cổ dài hoặc một ác điểu hoặc một dị thú tương đương, đệ tử áo xám có thể tới thung lũng Manusya tập luyện tại võ trường cùng tên. Sau khi liên tiếp đả bại 10 đối thủ có thể chọn đến một trong Tứ Phương đại điện. Nếu lại liên tiếp đả bại 30 đối thủ có thể tiến vào đại điện trung tâm, chính thức bước vào hàng ngũ nhân vật ưu tú nhất của Ly Sát điện.
Tạ Minh trong đầu nhẩm tính cần khoảng 3 tháng để tiến lên trình độ đệ tử áo xám. Căn cứ vào màu sắc y phục, nó cũng đoán vị thủ lĩnh bất quá mới là nhân vật trung bình tại thung lũng Manusya. Hẳn là ông đã thắng được 10 trận hoặc hơn nhưng không liên tục nên chưa có quyền đặt chân vào một trong bốn điện Trì Quốc, Quảng Mục, Tăng Trưởng, Đa Văn.
Tạ Minh đột ngột nhìn xuống phần bụng nơi giữ quả trứng màu trắng tuyệt hảo. Một luồng ấm nóng vừa dậy lên nơi đó.
Trên mấy đỉnh núi, bóng quái điểu đã thưa. Ánh dương quang hiện thời cũng chênh chếch về chiều.
*
**
Ghi chú: Trì Quốc, Quảng Mục, Tăng Trưởng, Đa Văn là tên hiệu Tứ đại thiên vương ngự trên núi Tu Di trấn giữ trời đất, chống lại cái ác.
Các danh từ Nakara, Manusya, Asura và Deva là phiên âm tiếng Phạn của bốn trong sáu đạo theo Phật giáo, ở đây lần lượt là Địa Ngục, Nhân đạo, Atula và Thiên đạo.
|