Vấn Thiên Khúc
Quyển 1 - Chương 21
Chim Pica Pica nhảy múa
Người viết: lanhtamkhach
Nguồn: 4vn.eu
Ngoại trừ các đại thần thú tối linh, yêu hầu và yêu hồ được xem là cường hãn nhất, khó đối phó nhất.
Hai con tam nhãn bạch hầu đang áp bức trước đại môn Thần Phong thân cao như núi, con mắt thứ ba phát tán hủy diệt chi quang hiện đang chiếm ưu thế so với Hỏa Hắc nhị phượng hoàng tu luyện trên chục vạn năm.
Hỏa phượng hoàng cùng Hắc phượng hoàng đứng đầu trong những loài thiên cầm dị điểu, hắc hỏa u lãnh âm âm toàn thân. Không gian méo mó bốc cháy, lưu lại đạo đạo những vệt mờ ảo khi nhị phượng lượn qua. Tốc độ của tối đại thần điểu rất nhanh.
Nhưng tam nhãn yêu hầu không chậm, hơn nữa chúng đứng trên mặt đất và chỉ cần xoay cổ là công kích được nhị phượng. Chênh lệch quá lớn.
Bất quá hủy diệt chi quang chưa hại tới thân chính đã bị hắc hỏa bùng lên đánh tan. Nhị phượng vẫn chao liệng ràn rạt đốt cháy bầu trời, thu nhỏ nhanh chóng để tránh bốn luồng hủy diệt quang mang đen thẫm, tốc độ do đó cũng tăng lên.
Nửa khắc qua đi, nhị phượng vùn vụt trên cao giờ thu lại chỉ bằng loài ưng thông thường nhưng tốc độ nhanh gấp trăm lần lưu lai vô số tàn ảnh liên tục nối nhau trông như hai dải lụa đen mềm mại uốn lượn giữa trời cao.
Thêm hai khắc thời gian
Tam nhãn yêu hầu bắt đầu suy yếu.
Hủy diệt quang có sức tàn phá khủng khiếp, dĩ nhiên cũng tiêu hao lượng lớn năng lượng. Bình thường gặp đối thủ khác, trong vòng một khắc, yêu hầu đã đánh cho tan thây. Đằng này, nhị phượng là tối linh thần điểu, sống qua chục vạn năm, cường hãn có thừa, chưa kể kinh nghiệm sâu dầy vô bì.
Thêm một khắc nữa, Hỏa Hắc nhị phượng vẫn bay liệng như hai lằn chớp màu đen rạch xé không gian, lớp hắc hỏa quanh thân cũng không vội tản rộng, vẫn giữ trạng thái bình ổn, tiết kiệm năng lượng.
Hai con bạch hầu dần lúng túng, thân thể cũng từ từ nhỏ lại.
Lập tức nhị phượng hóa lớn, sải cánh che lấp bầu trời. Vầng nguyệt trên cao mờ nhạt sau lớp không khí bị thiêu đốt méo mó u ám. Cuồng phong xoáy lên, cuộn theo nhị phượng khổng lồ đang nối nhau tạo thành một dải hắc sắc vây lấy hai con bạch hầu ở giữa.
Những đám mây thấp cũng bị ảnh hưởng bởi sức khuấy đảo kinh nhân của sức nóng, tốc độ của hỏa phượng hoàng cùng hắc phượng hoàng. Trên nền trời đêm thu hiện một cái phễu hút xuống phía dưới, càng lúc thân phễu càng sâu xuống phía nhị phượng đang bay vòng tròn.
Giữa vòng vây, tam nhãn yêu hầu chiếu ra hủy diệt chi quang dữ dội xoay theo chiều ngược lại.
Hắc quang bập bùng, nhị phượng chao đảo.
Nhưng dải vòng tròn màu đen vẫn vững vàng, mỗi lúc một thu hẹp. Lớp lông mao màu trắng lấp lánh như kim cương trên thân yêu hầu đã ngả sang vàng nhạt và quăn lại.
Hắc hỏa biểu thị cho nhiệt lượng bá đạo. E rằng vô hình và kì bí như linh hồn nếu rơi vào trung tâm bao vây của nhị phượng cũng phải tiêu tán.
“Bồng!”
Mặt đất đột ngột toác ra như một con quái vật khổng lồ há mõm. Nhị bạch hầu chỉ rống lên một tiếng ngắn ngủi đã biến mất trong miệng vực sâu hút.
Nhị phượng khép cánh lao tới thì đã muộn. Mặt đất đã khép miệng.
Tinh quang cháy sáng giận dữ trong song nhãn đôi thần điểu.
Phía trung tâm Thần Phong môn, Simorgh dị điểu trong truyền thuyết toàn thân tỏa ra thất thải quang mang linh khiết nhu hòa xua tan đám sương trắng độc hại. Nhưng đa phần đại thụ trong khuôn viên môn phái đã héo rũ , phần thân chìm trong sương trắng trở nên mục nát, thân cây đổ ngổn ngang khắp nơi.
Các trưởng lão tất bật huyễn hóa các loại công pháp bảo vệ những khu vực trọng yếu. Màn sương mỗi lúc một mỏng lộ ra vô số hình bán cầu đủ màu kích cỡ khác nhau trong khu vực Thần Phong môn.
*
**
Đúng lúc nhân ảnh hầu như vô hình chụp xuống Phương Đạt,
“Vụt!”
Một dải bạch sắc quang mang trải rộng ngay phía trên Phương Đạt, đánh bật vô hình nhân.
Thiện Di trưởng lão tóc thả tự nhiên lặng lẽ lướt tới:
- Là ngươi! Sau bao nhiêu năm …
Vô hình nhân ảnh phiêu phù trên quan tài pha lê chậm rãi xoay lại. Đột ngột song thủ huy động, mười ngón bắn mạnh cong queo uốn lượn như đám độc xà tràn tới.
Dải bạch sắc quang mang lay động tản ra chắn ngang.
« Bục ! »
Âm thanh trầm thấp vang lên. Mảng bạch sắc lay động dữ dội, mười tiếp điểm không ngớt biến ảo lần lượt qua các mầu đen, tím sẫm rồi xanh lam.
“Roạc!”
Dải bạch sắc bị xé toạc như lụa nhưng mười ngón tay vô hình của nhân ảnh cũng tan biến vào hư vô.
Thiện Di trưởng lão lảo đảo, ánh mắt vẫn lăng lệ:
- Giỏi lắm! 500 giam cầm mà ngươi vẫn phá được Thiên Thủy ty của ta!
Một tia bất nhẫn gợi lên trong đôi mắt cương nghị của Thiện Di trưởng lão khi nhìn về phía nhân ảnh đang quì mọp lững lờ giữa không trung:
- Ngươi vẫn không để sư đệ yên sao, đồ yêu nghiệt!
Mái tóc của bà bỗng lay động từ từ dựng ngược lên, dài ra mãi đến gần chục trượng. Không gian vang lên những âm thanh sè sè, mỗi sợi tóc từ từ di động quây lấy hai nhân ảnh vô hình.
“- Hừm!”
Vô hình nhân ảnh đang đứng phát ra một âm thanh mơ hồ. Tả thủ rung động, sợi dây ánh sáng mơ hồ nối với nhân ảnh còn lại ngoằn ngoèo trong không gian.
Nhân ảnh thứ hai đang quì, diện mạo ngốc trệ bỗng trở nên sống động hơn, linh hỏa từ từ bốc lên trong hốc mắt trong veo.
“- Dừng lại!”
Hai âm thanh cùng quát vang!
Thiện Di trưởng lão thu vội mái tóc dài, thoáng quay lại rồi khom người:
- Sư phụ!
Hoenir trưởng lão thấp tịt vừa lộn ra từ một đóa đại hoa màu vàng lợt nhoi ra từ kẽ đá. Cặp mắt ông đầy những tia thống khổ khi nhìn về nhân ảnh đang đứng:
- Diệp nhi! Dừng tay!
Nhân ảnh phiêu phù phía trên quan tài cẩm thạnh hoa lệ vẫn im lìm.
Đột ngột đóa bạch mai phía trên tỏa rộng như một cái lọng lớn chụp về phía Hoenir trưởng lão.
- Vô lễ!
Một đóa dị hoa màu trắng cực tốc nở ra trước mặt vị trưởng lão lùn tịt bị hói.
“Ọe”
Thiện Di trưởng lão tức tốc bịt mũi, nhăn mặt lùi nhanh về sau.
Không gian đặc quánh mùi xú uế. Thối kinh khủng! Có lẽ là mùi xác thối, mùi cơm thiu, ... ti tỉ thứ mùi kinh dị tổng hợp lại.
Saya bạch lang cong đuôi bắn vọt lên không, thân hình thu nhỏ, chạy biến đi cả trăm trượng, cái mũi vùi dưới đất, hai chi trước khụy xuống che đậy.
Đóa bạch mai rơi thẳng từ trên không, lăn lông lốc xuống chân núi. Cánh hoa đen sì, chẳng còn vẻ thánh khiết cao quí.
Nhân ảnh phiêu hốt trên quan tài cũng thét lên một tiếng kinh hãi nho nhỏ, đoạn lao xuống phía mặt đất.
Hoenir trưởng lão sắc diện buồn thảm buông tay. Đóa dị hoa nặng mùi với 7 cánh chè bè xòe rộng một cách thô thiển xoay tít như chong chóng đuổi theo.
Gió đêm rào rạt thổi. Nhưng xú khí vẫn nồng nặc không tan.
Thiện Di trưởng lão quấn ngang mặt bằng khăn tay màu đen thuê rua ren cầu kì, đoạn định thần tiến gần vị sư phụ thấp lùn hiện đang đứng bất động trong không gian.
- Sư phụ. Có nên … kiểm tra phần hồn này của …
- Im ngay!
Khuôn mặt vành vạnh của Hoenir trưởng lão bừng lên khiến Thiện Di quyền uy khép nép:
- Sư phụ thứ tội. Đồ nhi …
- Ta nói ngươi im ngay!
Thiện Di trưởng lão tức tốc quì sụp xuống tạ tội.
Hoenir trưởng lão phì ra một hơi, đoạn trầm giọng nói:
- Công phu của ngươi kém quá, không chịu rèn luyện chi cả!
Thiên Di tóc huyền tung bay trong gió chỉ biết cúi đầu vâng vâng dạ dạ.
- Hừ! Ngươi thu lấy, không được biếng nhác!
Vị sư tỷ làm khiếp hãi Diêu Lam, Ratto trưởng lão giờ tựa như mới nhập môn, đôi mắt phương uy nghi long lanh hàm ơn đón lấy con nhện màu xanh trong suốt, khấu tạ sư phụ.
Hoenir trưởng lão bỗng lộ vẻ hiền từ nhưng không quay lại, ánh trăng đổ xuống khuôn mặt hồng hào với vầng trán bóng lưỡng gồ cao của ông:
- Ngươi vẫn không buông bỏ được sau ngần đó năm ư ?
Thiện Di trưởng lão cố đè nèn xúc cảm đang dâng lên:
- Sư phụ, đồ nhi ngu dốt …
- Ngươi nói thế thì được gì! Hừ hừ …
Vị trưởng lão nổi tiếng nghiêm nghị với mái tóc huyền tuyệt đẹp buông lơi ngước mắt long lanh nhìn ân sư. Ánh mắt bà buồn vời vợi.
Hoenir trưởng lão khẽ ho nhẹ một tiếng, đoạn lăng không bước tới thân ảnh còn lại vẫn ngơ ngác nhìn xuống khoảng đất nơi nhân ảnh trước đã lao xuống.
Vị trưởng lão có chiều cao khiêm tốn nhìn đăm đăm khối nhân ảnh vô hình trước mặt như muốn ghi nhớ điều gì.
Thiện Di trưởng lão phía sau quay mặt đi, len lén lau hàng lệ long lanh cứ ứa ra từ khóe mắt.
Phía sau bà, Hoenir trưởng lão ngẩng mặt nhìn vầng trăng đã lên rất cao, mỏng mảnh giữa trời khuya xanh ngăn ngắt, hữu thủ của ông đặt phía đỉnh đầu của nhân ảnh đang quì. Tam muội chân hỏa lóe sáng.
“Xì xì xì …”
Thiện Di trưởng lão đè ngực như chặn lại tiếng nấc.
Nhân ảnh đang quì bị thiêu đốt, không gian phảng phất một sợi khói trắng rồi nhanh chóng tan biến giữa trời đêm.
Carpo bi lệ vẫn rì rào gió, hàng hàng lệ hoa thê lương vẫn đổ trắng dưới trăng.
- Về thôi con!
Hoenir trưởng lão khẽ nói. Thân hình Akhil và Phương Đạt lặng lẽ bay phía sau ông. Thiện Di trưởng lão đỡ Akira bằng một dải thiên ty màu xanh biếc, chậm dãi lướt theo.
Saya bạch lang hộc lên một tiếng, lon ton chạy theo, thỉnh thoảng hai chi trước vẫn đưa lên xua gạt đi mùi hôi thối còn vương vít trong không gian.
*
**
Hoenir trưởng lão nhìn xuống Akhil và Akira lo lắng:
- Hai tiểu tử này bị nặng quá! Cũng may chúng có hưởng dụng Thiên Quỷ mộc tương, sinh mạng lực mạnh hơn hẳn người thường. Nhưng không rõ chữa trị sao đây ? Haizz!
Sắc mặt ông lộ vẻ tò mò pha chút bất mãn khi nhìn sang vẻ say ngủ của Phương Đạt:
- Còn tên này sao lại chống đối được bạch mai hoa nhỉ ? Hừm hừm, thật vô lý! Còn chưa phải Ngọc Thanh tầng! Mà sơ nhập Thượng Thanh tầng chống đối còn khó, hừm hừm! Thật là ...
Hoenir trưởng lão lùn chùn chụt, tóc hất ngược ra phía sau không ngớt đi đi lại lại, những vết nhăn hằn sâu nơi vầng trán cao bóng loáng. Xong ông khoát tay bất lực:
- Thôi kệ, lo cứu hai tiểu tử kia trước! Nghĩ sau nghĩ sau!
Nhưng Hoenir trưởng lão chợt khựng lại khi đóa dị hoa nặng mùi ngóc lên từ phía nền đất lúc lắc, chẹp chẹp liên tục mà không tỏa ra mùi vị gì.
- Hả ? Sao lại không tìm được ?
Thân hình một mẩu của Hoenir trưởng lão nhảy loi choi, râu tóc dựng lên:
- Á!
Nhìn sơi râu bạc trên tay, vị trưởng lão khiêm nhường về chiều cao vội đưa tay sờ sờ mép trên, nhăn mặt khi thấy cảm giác dấp dính đầu ngón tay:
- Hừm! Chảy máu rồi ! Đen thật! Còn ngươi … vô dụng! Biến đi ! Chờ lĩnh thưởng gì nữa!
Đóa dị hoa bối rối khép cánh, lẩn vội xuống mặt đất vẫn đang toác ra. Còn Hoenir trưởng lão lạch bạch đi về phía ba tiểu tử đang nằm song song với nhau.
*
**
Trong một mật thất, một tiểu hài đang nằm bỗng vô thức bật dậy, là em gái của thiếu niên mặt mụn. Nó bỗng nhiên mở miệng phát ra một âm thanh ồm ồm như kèn hỏng:
- Cút! Ngươi ở đâu sao đến phá rối ta ?
Một âm thanh khác thanh tao vang lên, khuôn mặt cô bé đang từ sắc đen liền chuyển sang trắng hồng:
- Hừ, nếu bình thường ngươi đã tán mạng với ta vì tội vô lễ!
- Hố hố hố …
Khuôn mặt cô bé lại vặn vẹo ảo hóa thành hình ác quỉ.
- Đồ ngu! Ngươi muốn chết cả lũ sao ?
Diện mạo bé gái lúc này biến thành kì dị, nửa trái hình ác quỉ, nửa phải là thiên thần, khóe miệng cũng chỉ nhích động chủ yếu từng bên tùy theo là tiếng ồm ồm hay thanh tao.
Phần trái nhích động:
- Ngươi … ngươi …
Phần thiên thần đành hanh:
- Ngươi cái gì ? Ngươi bất quá mới là con quỉ non, vắt mũi chưa sạch! Im mà nghe lời ta không lũ cường giả nơi này không thanh tẩy ngươi ngay!
Phần ác quỉ chưa kịp lên tiếng thì cánh tay phải trắng nõn đã giơ lên táng mặt vào nửa trái khuôn mặt làm con mắt to thô lố bên trái chảy ra một dòng nước mắt:
- Hu hu hu, ngươi không được đánh ta! Ta khóc lớn cho ngươi coi!
Phần thiên thần bên phải tức khắc dịu lại dỗ dàng :
- À, là ta sai, ta sai, ta xin lỗi ! Xem ta tạ lỗi đây !
Cánh tay phải cầm lấy bàn tay đen sì lông lá bên trái vỗ mạnh vào phần phải khuôn mặt. Nửa trái quỉ dữ toét ra cười.
Phần thiên thần lên tiếng :
- Ngươi nghe ta nói đây ! Chủ nhân của ngươi thật ngu ngốc hoặc không hiểu gì về thực lực Thần Phong môn hết. Thế nào ngươi cũng chịu sự kiểm tra của Simorgh thần điểu. Nếu lộ ra ngươi sẽ chết ngay !
- Vậy ...
- Im, nghe ta nói hết ! Ngươi phải hợp tác với ta điều khiển linh trí hài nhi này. Phải theo ta ...
*
**
Nắng lọt qua khe cửa sổ khép hờ chiếu lên mặt Phương Đạt khiến nó tỉnh giấc, cặp mắt nâu chớp chớp rồi sực nhớ mọi chuyện. Nó chồm dậy, lập tức rên lên đau đớn.
- Nằm yên, nằm yên ! Đã có ta lo ! Bạn bè ngươi ổn cả !
Tiếng Hoenir trưởng lão thanh thanh líu lại vì nói quá nhanh vang lên từ phòng bên cạnh làm dịu sự lo lắng của Phương Đạt. Thế nhưng nó vẫn cố ngoái lại phía cửa nơi có âm thanh lệt xệt mỗi lúc một gần.
Ryu đỡ Atiyah mặt mũi sưng vù thâm tím tiến vào :
- Đỡ không Phương Đạt ?
Ryu và Atiyah đồng thời lên tiếng, một tay Atiyah đỡ lấy má trái ụ ra như một cái bát. Phương Đạt bật cười khi thấy Atiyah nói có một câu đã nhăn nhó vì đau.
Ryu cũng thích chí hòa theo. Atiyah lúng búng điều gì không rõ khi ngồi xuống một chiếc ghế dài cùng Ryu.
Tên tóc đen có khuôn mặt bầu bĩnh cười cười:
- Phương Đạt! Tên tóc bạc này muốn khoe là vừa đột phá lên Thái Thanh hạ tầng viên mãn kì đỉnh cao rồi … À, là do Akira bị điều khiển đã đặt cấm chế tâm trí Atiyah lúc hắn chạy từ thư viện về. Trong lúc cố chống lại cấm chế này, Atiyah đã đột phá!
Phương Đạt cười lớn, ánh mắt mừng vui chúc mừng Atiyah. Cặp mắt bạc của Atiyah cũng hoan hỉ nhìn lại nó khẽ gật gật đầu, nhưng vẫn không dám nói câu nào.
Thấy Phương Đạt tiếp tục nhìn về phía mình, Ryu gượng cười:
- Hết tin vui rồi … Chỉ là Akhil và Akira có chút nguy hiểm. Akhil bị thoát lực nhiều quá, hy vọng sẽ may mắn như ta. Hoenir sư phụ nói sẽ thương nghị với các trưởng lão khác. Còn Akira thì phải đợi mấy cây Vạn niên tử sắc thiên hoa kết trái đã. À à, mấy cây hoa thân cỏ cánh trắng có gân tím đó, mà ta đang nói thì các ngươi bỏ chạy đó. Mùi đặc trưng của Van niện tử sắc thiên hoa chuyên khắc chế các ám linh và quỉ hồn, ườm, kể cả tiên hồn nữa. Akira bị ai ám, Hoenir sư phụ cũng không chịu nói. Nhưng đáng sợ là không rõ tâm trí Akira bị ảnh hưởng tới mức nào, nó bị gần năm tháng rồi!
Phương Đạt muốn hỏi thêm nhưng Ryu đã lắc đầu:
- Phải đợi thôi! Ta không biết gì thêm đâu!
*
**
Trong một gian nhà rộng trong cấm địa Thần Phong môn, Ratto Thoth trưởng lão râu tóc trắng như cước hiền hòa nhìn bé gái tầm 5,6 tuổi đang ngồi trước mặt:
- Shorgh Salami! Con đã trải qua kiểm tra! Mọi chuyện ổn cả! Con có thuận làm đệ tử môn phái ta không ?
Cô bé Salami khuôn mặt tái nhợt hốc hác vội rời ghế quì xuống:
- Xin trưởng lão khai ân! Con muốn trả thù cho thân phụ mẫu cùng huynh trưởng!
Nhìn khuôn mặt ngây thơ đầy nước mắt của Salami, Ratto trưởng lão thoáng bất nhẫn:
- Việc nội bộ của Vạn Tà tông thì chúng ta cũng không tiện can thiệp. Con chỉ còn cách chuyên tâm tu luyện và chờ đợi thời cơ thôi … Âu cũng là mệnh số!
Salami khóc òa lên, đôi vai bé nhỏ rung bần bật. Một lúc sau, nó gượng kìm lại, khấu đầu trước Ratto Thoth trưởng lão.
- Thôi đủ rồi! Ta sẽ sắp xếp cho con! Tạm thời con lưu tại gian phụ phía trái. Con có thiên bẩm về vu thuật, sẽ học riêng với ta !
Nhìn Salami dập đầu tạ ơn rồi từ từ đứng lên, Ratto trưởng lão khẽ cười. Cặp mắt thâm thúy ẩn dưới cặp mày dài kì lạ lấp loáng những tia mừng rỡ. Ông kín đáo xem lại bàn tay trái nơi lóe lên một hình chim Pica Pica đang nhảy múa. Điềm báo xác quyết Ratto trưởng lão đã bắt gặp một đại vu sư thiên tài. Ông đã chờ đợi điềm báo này hàng mấy trăm năm đằng đẵng.
Nhưng Ratto trưởng lão dường như không để ý tới thực tế chim Pica Pica còn có hai tên khác là hỉ thước và ác là.
Chim hỉ thước, như tên gọi của nó, được một số đông cho là mang đến những điều may mắn, tốt lành.
Đồng thời, cũng vẫn loài chim này, cùng với tiếng ríu rít khàn khàn khó nghe của nó lại được một số không nhỏ dân cư quan niệm chỉ đem lại những xui rủi, thậm chí ngầm báo trước cái chết !
Hình chim Pica Pica vẫn không ngừng nhảy múa ca hót trong lòng bàn tay vị trưởng lão có đôi mày trắng xóa, dài đặc biệt.
*
**
Ghi chú: Salami có nghĩa là quà tặng trong một số ngôn ngữ vùng Trung Đông.
|