- Ha ha, Huyền Tinh, sao đệ lại biến thành hình dáng này.
Kiền Viên nhìn nam tử trước mặt nhỏ thó nhếch nhác mà trông như khỉ cười phá lên.
Lúc này hai người đang đứng bên cạnh một truyền tống trận, chuẩn bị rời khỏi đây đi tới Thiên Ứ tinh vực.
- Lão ca, đệ không có biện pháp khác ngoài cái này, khi đến nơi đó sẽ rất dễ bị người của Thiên Linh tông nhận ra nên chỉ có thể cải thành như này mới tốt.
Nam nhân nhếch nhác kia ủy khuất nói.
Hóa ra người này chính là Huyền Tinh.
- Ha ha, huynh hiểu nhưng mà thuật dịch dung của đệ vẫn rất cao minh, ngay cả huynh cũng nhận không ra.
Kiền Viên hơi sửng sốt, hắn biết rõ tu vi thần thức của mình rất cao , nhưng bây giờ khi hắn đối mặt với Huyền Tinh thì lại không phát hiện ra bất cứ sự nghi ngờ nào, điều này khiến cho Kiền Viên không khỏi không bội phục bản lĩnh cải trang cao minh của Huyền Tinh.
- Ồ, lão ca thậm chí cũng không nhìn ra a? kiểu này quả thực quá tốt.
Vốn thâm tâm Huyền Tinh đối với thuật dịch dung này không có bao nhiêu tin tưởng cho lắm, nhưng lại không thể tưởng tượng được ngay cả Kiền Viên cũng không nhìn ra chỗ nào sai khác. Nếu mình ra ngoài với hình dạng này nhất định sẽ không sợ bị người của tam đại phái phát hiện chăng?
Kỳ thật thuật dịch dung này là do sư phụ Tiện Nghi truyền lại cho hắn, phần kì nhân dị sự trong cuốn sách kia có không ít thứ kì quái được ghi chép lại, trong đó thuật dịch dung cũng là do chính hắn tự tìm ra.
- Ừ, huynh cũng không thể nào nhận ra điều gì thì tin rằng toàn bộ Tu Chân giới cũng không một ai có đủ khả năng phát hiện ra, đương nhiên ngoại trừ mấy gã bất tử thôi.
Kiền Viên khẳng định.
- Đúng rồi, Huyền Tinh, đệ có sư phụ không?
Kiền Viên cảm giác Huyền Tinh có chút gì đó thần bí, đầu tiên là kĩ thuật luyên đan, luyện khí của hắn, dù cho toàn bộ Tu Chân giới cũng không có một ai so được với hắn. Bây giờ hắn còn biết dùng cả thuật dịch dung, dù sao Kiền Viên cũng là một tán ma bát kiếp giả, từng trải qua nhiều chuyện, nhưng lúc này khi Huyền Tinh dụng thật dịch dung thì ngay cả Kiền Viên cũng chưa bao giờ gặp được.
Còn một điểm quyết định nữa chính là tu vi của Huyền Tinh, bản thân mình đã nhận ra tu vi của hắn chỉ mới đến Nguyên Anh kì, còn đến mức rốt cuộc là tiền kì, trung kì hay là hậu kì thì mình cũng không biết. Nhưng Kiền Viên không phải vì điều này mà có cảm giác vì sao sai , có lẽ nó có quan hệ với pháp quyết mà Huyền Tinh đang tu luyện. Thực ra cái Kiền Viên quan tâm nhất là Vẫn Ly Đan mà Huyền Tinh luyện chế, ngày đó vì hắn phải ra đi vội vã cho nên mình cũng không suy nghĩ chu đáo , nhưng sau khi Huyền Tinh đi rồi thì Kiền Viên mới phát giác điều không đúng.
Vẫn Ly Đan được Tu Chân giới xưng là thánh dược trị thương hữu hiệu nhất, đương nhiên không phải ai cũng có khả năng luyện ra nó, muốn luyện được Vẫn Ly Đan thì phải có tu vi Hợp Thể kỳ mới đủ khả năng làm được, Huyền Tinh còn chưa tới Xuất Khiếu kì mà đã luyện chế ra rồi.
Tổng hợp lại những nhân tố trên, Kiền Viên cảm giác sau lưng Huyền Tinh phải ẩn tàng một vị sư tôn huyền bí nào đó, nhưng chính mình cũng chưa từng nghe nói đến hắn có sư tôn a.
- Sư phụ? Có thể coi là có đi, tuy nhiên đệ chưa từng nhìn thấy gương mặt người, pháp quyết tu luyện và một chút kiến thức luyện đan khí của đệ đều do người truyền thụ cho, nhưng mà người không cho phép đệ truyền nó ra bên ngoài, nếu không đệ đã dạy cho lão ca huynh rồi.” hiện Huyền Tinh cảm thấy việc mình có sư tôn đã không còn là một bí ẩn quá lớn nữa, bản thân cũng không biết một chút gì về thân phận của sư phụ vì thế dù nói cho người khác sẽ chẳng vấn đề gì.
- Đệ đừng có nói như vậy, đệ tưởng rằng huynh muốn học những thứ đó của đệ a, huynh chỉ là tò mò thôi, không ngờ là đệ cũng có sư phụ a.
Kiền Viên nghe thấy Huyền Tinh muốn truyền thụ một ít pháp quyết gì đó liền vội vàng tỏ rõ thái độ.
- Ha ha, không nói mấy cái này nữa, chúng ta xuất phát đi thôi.
- Oa, lão ca, nơi đây vẫn còn nhiều người a, tiên khí sẽ xuất thế không phải ở nơi này đấy chứ?
Hai người Huyền Tinh vừa mới từ Truyền Tống trận đến Thiên Ứ tinh đã nhìn thấy trên bầu trời đều là các tu chân giả đang bay lượn, Huyền Tinh chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng náo nhiệt nào như vậy, nhịn không được hỏi Kiền Viên.
- Không ngờ nhiều người đến như vậy a, sức dụ hoặc của tiên khí quả nhiên là cường đại. Khi tiên khí chưa xuất thế thì ở nơi này chỉ là ở một tinh cầu bình thường, chúng ta hãy đi đi.
Kiền Viên cũng hơi bất ngờ khi chứng kiến nơi đây có nhiều tu chân giả như vậy, nói xong, lấy tinh thạch tiếp tục khởi động Truyền Tống trận.
- Đường Hùng, ý của ngươi là sao, lẽ nào tu ma giả các ngươi cũng muốn chen chân sao?
hai người Huyền Tinh vừa mới đi ra từ trong Truyền Thống trận đã nghe thấy cách đó không xa có một người đang hạnh họe chất vấn một hán tử. Huyền Tinh nghe cái tên Đường Hùng thì cảm giác có chút quen thuộc, nhưng trong nhất thời lại không nhớ đã từng nghe qua lúc nào. Nhưng ánh mắt Kiền Viên thì sáng lên:
- Đi, chúng ta qua xem.
nói xong tự mình bay về phía trước, Huyền Tinh vội vàng đuổi theo.
Huyền Tinh chỉ có thể nhìn thấy phía trước là một biển người, liếc mắt trước sau cũng không thể bao quát hết được, ngay cả trên bầu trời cũng không ít người đang đứng, Huyền Tinh muốn tiến vào bên trong quả thực còn khó hơn cả lên trời.
Tuy nhiên Huyền Tinh đã may mắn khi đi cùng Kiền Viên.
- Theo sát huynh, huynh sẽ mở đường.
dứt lời Kiền Viên lập tức đem khí thế của mình bộc phát ra.
Hắn chính là một bát kiếp tán ma, mặc dù chỉ là phát ra một chút khí thế thôi nhưng những tu chân giả ở gần đều cảm thấy như một cỗ áp lực, vì thế khi nhìn thấy Kiền Viên đi tới bọn họ đều chủ động tách ra nhường đường, Huyền Tinh chỉ còn việc thoải mái đi theo lão ca. Khí thế của Kiền Viên là nhằm vào người khác nhưng đối với lão đệ mình lại không có chút ảnh hưởng nào.
Những chỗ hai người đi qua, người nơi đó đều bất giác lùi về sau vài bước, bởi Kiền Viên khiến cho họ cảm thấy rất không thoải mái, mặc dù bọn họ ước ao cùng Huyền Tinh ung dung đi sau lưng Kiền Viên, nhưng không một ai dám làm như thế, đối mặt với áp lực mà Kiền Viên áp lên thì bọn họ muốn lẩn trốn còn chưa kịp nói gì đến việc dám lại gần.
Càng đi về phía trước Huyền Tinh càng phát hiện tu vi của vài tu chân giả càng cao, hiện cảnh giới thần thức của hắn sau khi trải qua lần bế quan trước đã đạt tới Độ Kiếp hậu kì, cho nên tu vi của mấy người này hắn có khả năng nhận biết, nhưng Huyền Tinh còn chưa đi đến nơi trung tâm thì đã phát giác có vài tu chân giả tu vi Độ Kiếp kỳ, nếu vậy không biết bên trong là cao thủ cỡ nào.
- Huyền Tinh, nơi này có mấy tên lục kiếp tán tiên, tán ma, đệ ngồi chỗ này đi, đừng có đi vào bên trong, một lát nữa đệ phải tự chiếu cố lấy bản thân, khi nào gặp khó khăn huynh sẽ quan tâm tới. Còn nữa, khi tiên khí xuất hiện ngàn vạn lần đệ đừng tới tranh đoạt, tất cả mọi thứ sẽ đều do huynh làm, đệ xem như đến đây coi náo nhiệt đi, huynh lấy được tiên khí sẽ đi luôn nếu không sẽ bị mấy tên gia hỏa kia phát hiện ra, đến lúc đó đệ hãy quay về nhé.
Kiền Viên khi cách trung tâm khoảng trăm thước mới dừng lại dặn dó Huyền Tinh.
- Vâng, lão ca, huynh cứ yên tâm đi.
Huyền Tinh ban đầu chỉ muốn đến xem náo nhiệt, nơi đây có nhiều tán tiên như vậy, hắn cũng không hy vọng có khả năng lấy được tiên khí.
- Ừ, trước tiên huynh phải đi tìm một nơi dừng chân tốt đã.
Hai người nói chuyện đều dùng truyền âm.
Cuối cùng Kiền Viên tìm được một ví trí cách trung tâm chừng năm mươi thước, giả vờ làm một tu chân giả bình thường chen chúc nơi đây, tuy nhiên do ít người cho nên Huyền Tinh dễ dàng trông thấy thân ảnh của Kiền Viên.
Nơi Huyền Tinh đang đứng vừa vặn có thể thấy hết được tình hình bên trong, chỉ thấy trung tâm là một hồ nước hình tứ phương diện tích vài trăm thước vuông, bên cạnh hồ nước có mấy trăm người đang đứng, những người đó tựa hồ đang tranh luận điều gì đó.