Từ Nhạc Dương Ä‘i đến hang Tý NgỠđưá»ng
không xa lắm. NÆ¡i đây là má»™t thắng cảnh lại gần vá»›i Hương TÃch Tá»± nên
thưá»ng có khách nhà n du Ä‘i lại hoà i. Riêng năm nay số ngưá»i tá»›i hang
Tý NgỠcà ng đông hơn bởi vì năm nay là năm Giáp Tý, đứng đầu trong
tháºp nhị Chi. Khởi nguyên tháºp nhị canh.
Nếu lấy lý do nà y há»i các bốc sư tướng số thì há» sẽ phì cưá»i ngay, năm
nà o chả là năm dù Giáp Tý có tốt đến mấy vẫn không thay đổi được số
mạng cá»§a con ngưá»i.
Vả lại hà cá»› gì phải là năm Giáp Tý má»›i Ä‘i du ngoạn. Äối vá»›i võ lâm
giang hồ thì năm Giáp Tý ở hang Tý NgỠlại khác hẳn, nó có tầm quan
trá»ng đặc biệt chỉ sáu mươi năm má»›i xảy ra má»™t lần.
Äó là ngà y rằm tháng tám ở Ma Vân Thiên Nham.
Cách hang Tý NgỠvỠhướng tây chừng năm dặm có một vách đá đen
bóng sừng sững như một bức quỷ thà nh trên trăm trượng và chạy dà i
mấy dặm. Ở đây quanh năm sương khói mỠảo, cảnh đẹp tuyệt trần,
nhưng ngoà i ra hoà n toà n không có gì khác lạ.
Riêng ngà y rằm tháng tám má»—i năm tiết trá»i trong sáng lại được ánh
minh nguyệt trong nhẹ soi và o nên thanh khà nổi lên, trược khà nặng ná»
trầm xuống, xảy ra biến chuyển rất lạ lùng.
Thông thưá»ng mây trắng và o đêm trung thu bốc lên cao khá»i vách đá
Hắc Nham lÆ¡ lững giữa trá»i, lá»™ rõ toà n bá»™ má»™t khoảng Ä‘en sừng sững
dưới ánh trăng mỠảo. Chẳng biết do đâu từ giỠTuất trở đi bắt đầu nổi
lên chi chÃt những chữ lá» má», rất khó Ä‘á»c bởi vì các chữ nà y khi tối khi
sáng nhấp nháy theo ánh trăng ná»a có ná»a không. Äám mây trắng lÆ¡
lững có hiện tượng ngược lại là hằn rõ những chữ mà u xam xám, đáng
lẽ Ä‘á»c được rất thoải mái, song tiếc rằng đám mây cứ quay đảo hoà i
khiến nét nà y mất má»™t tÃ, nét kia cong quẹo biến thà nh chữ khác hẳn
thá»±c huyá»n bà vô cùng.
Vì những lý do nà y dân chúng quanh đó má»›i gá»i nó bằng Ma Vân Quá»·
Tá»±. Qua khá»i giá» Tuất, những chữ kỳ quái nà y cà ng lúc cà ng rõ hÆ¡n
nhưng đến hết giỠTý lại bắt đầu mỠdần rồi tắt hẳn. Hiện tượng diễn ra
rất Ä‘á»u đặn, kéo dà i hÆ¡n trăm năm nay mà chẳng há» có ai khám phá
được toà n bộ văn bản là gì. Giới võ lâm giang hồ đặt tên cho nó là Ma
Ảnh Huyá»n CÆ¡ bà kÃp, bởi vì ngoà i mấy câu thÆ¡ chữ mất chữ không, phÃa
dưới toà n bộ là khẩu quyết rất trúc trắc khó nhớ.
Nghe nói hơn trăm năm nay chỉ có năm tay đại cao thủ văn võ song
toà n là nghiên cứu được hÆ¡n ná»a. Rất tiếc má»™t trong năm ngưá»i “tẩu
há»a nháºp ma†bạo tá» ngay đương trưá»ng. Hai ngưá»i mất tÃch, còn lại
hai ngưá»i phát Ä‘iên phát cuồng, tâm tÃnh thay đổi rất bất thưá»ng, vÃ
hà nh tung khi đây khi đó, mấy năm nay chẳng ai nghe đến nữa.
Ma Vân Thiên Nham giống như con giao long bà ẩn mỗi năm lại thấp
thoáng bóng dáng má»™t lần chỠđợi minh chá»§ váºy. Cứ tá»›i ngà y trung thu,
hà ng trăm nhân váºt giang hồ Ä‘á»u kéo vỠđây nghiên cứu trong vòng ba
tiếng rồi sau đó lặng lẽ má»—i ngưá»i má»—i ngã, thu tháºp nhiá»u Ãt là do cÆ¡
duyên và sá»± mẫn tiệp cá»§a mình. Äó là những năm bình thưá»ng, riêng
năm Giáp Tý thì khác hẳn.
Cà n khôn chu chuyển vô cùng huyá»n diệu, cứ đến Giáp Tý là ngà y rằng
tháng tám trăng sáng gấp mấy lần những năm khác, do đó thà nh tựu
cÅ©ng khác hẳn. Sáu mươi năm trước những ngưá»i kể trên chÃnh lÃ
những ngưá»i má»›i độ tuổi hÆ¡n hai mươi, hiện tại trên dưới tám mươi thì Ãt
có hy vá»ng còn sống để trở lại nghiên cứu. Hiện tại số ngưá»i trong võ
lâm kéo đến Ma Vân Thiên Nham toà n là khuôn mặt lạ, độ tuổi đa số từ
hai mươi đến ba mươi là cùng.
Biệt lệ có má»™t tiểu tá» chỉ chừng mưá»i bốn, mưá»i lăm. Hắn không Ä‘i mÃ
đang chạy trối chết bởi sau lưng có đến sáu đại hán diện mạo rất hung
ác đang đuổi theo.
Một tên lớn tiếng quát trầm:
- Bạch Thiếu Hồng, ngươi chạy đến cuối trá»i cÅ©ng không thoát đâu,
ngoan ngoãn đứng lại chịu tội may ra Hội chủ còn nương tình đó.
Mặc cho đại hán kêu gá»i khan cả tiếng, tiểu thiếu niên vẫn cắm đầu
chạy thục mạng. Tuy bộ pháp khinh công rất tệ hại nhưng nhỠsức mới
lá»›n nên tốc độ vẫn khá mau, tÃnh ra mấy đại hán khó bá» Ä‘uổi kịp. Má»™t
phần là do bá»n nà y khinh công cÅ©ng tầm thưá»ng chả ra gì.
Tiểu thiếu niên được gá»i là Bạch Thiếu Hồng vượt qua má»™t Ä‘oà n mãi võ
có bốn ngưá»i thong thả Ä‘i tay không, còn hòm xiêng đồ đạc thì do bốn
gia nhân lo liệu. Äiá»u nà y chứng tá» Ä‘oà n mãi võ nà y sinh kế tương đối
khá giả. Trong bốn ngưá»i đó có má»™t tiểu cô nương thân hình cá»±c kỳ
tuyệt mỹ, dáng Ä‘i rung động giống như rắn bò gá»i là “trưá»ng xà bộ†hấp
dẫn nhất trong các dáng Ä‘i cá»§a nữ nhân, vượt xa cả “Mỹ nhân ngư bá»™â€.
Äang Ä‘i uyển chuyển mê hồn cÅ©ng chưa đáng kể, nghe tiếng chân
chạy, tiểu cô nương chợt quay mặt lại quan sát. Lúc đó bất cứ nam
nhân nà o nhìn thấy lần đầu Ä‘á»u phải chết đứng ngay láºp tức bởi vì
dung mạo tuyệt thế đến mức chẳng bút nà o tả xiết.
Từ đôi môi đỠhồng hÆ¡i cong lên đầy vẽ khiêu khÃch, cho tá»›i sống mÅ©i
nhá» nhắn, mà y ngà i mắt phượng Ä‘á»u hoà n hảo không có chổ nà o đáng
chê trách. Thực là một mỹ nhân hãn hữu tuyệt thế vô cùng. Có lẽ
Ä‘oà n mãi võ nà y đạt được sung túc là nhá» sá»± diá»…m lệ nhiá»u hÆ¡n thi thố
võ công.
Cũng vì Bạch Thiếu Hồng đang chạy bỗng liếc mắt nhìn thấy tiểu giai
nhân liá»n thót tim má»™t cái. Gân cốt nÆ¡i chân hÆ¡i trùng mấy giây láºp tức
vấp luôn và o má»™t viên đá nhá». Bá»™ pháp mất thăng bằng khiến thân hình
suýt nữa thì ngã lăn ra đất.
Chỉ má»™t giây phút sai lầm nà y, má»™t đại hán vá»t ngưá»i phóng tá»›i dùng
bà n chân quét nhanh một cước trúng ngay bắp chân Bạch Thiếu Hồng.
“Bốp†má»™t cái nho nhá», tiểu thiếu niên không sao gượng lại được nữa,
miệng thét lên mấy tiếng “ối chà , nguy rồi†là thân hình ngã đụi xuống
đất liá»n. Mấy đại hán chạy đến cá»±c kỳ mừng rỡ, đồng loạt la lá»›n:
- Ngã rồi, đừng để hắn thoát thân nữa.
Cùng vá»›i lá»i nói, bá»n nà y tá»›i tấp nhảy đến bao vây Bạch tiểu tá» và o
giữa, vừa thở dốc vừa sá»a soạn xuất thá»§. Tiểu cô nương tÃnh tình rất
Ä‘oan trang nghiêm cẩn váºy mà không sao nhịn được báºt cưá»i nho nhá».
Âm thanh thánh thót như tiếng chim hót khiến sáu đại hán bất giác
rùng mình liếc mắt nhìn ngÆ¡ ngẫn. Nhá» váºy Bạch Thiếu Hồng có thể
gượng gạo đứng lên nhăn nhó cưá»i khổ.
Tuy rằng hiện tại mồ hôi lẫn vá»›i cát đất dÃnh đầy mặt mÅ©i, y phục lại rất
tầm thưá»ng vẫn không che dấu nổi những nét tuấn mỹ và uy vÅ© tá»±
nhiên cá»§a chà ng ta. Lá»i nói lại cà ng chứng tá» thêm tÃnh cách bất
khuất, Bạch Thiếu Hồng hạ giá»ng cưá»i khẩy má»™t cái:
- Ta xui xẻo không chạy thoát, sao các ngươi còn chần chá» gì mÃ
không ra tay đi?
Sáu đại hán giáºt mình, tên nà o cÅ©ng đỠbừng cả mặt mÅ©i vì hổ thẹn
tranh nhau quát tháo để che lấp:
- Äến bây giá» ngươi còn muốn chống trả nữa ư?
- Bạch Thiếu Hồng, không ngoan ngoãn theo ta vỠHoà ng Long Võ Hội
thì sẽ nhừ đòn đó.
Má»™t đại hán có vẻ nhân háºu nhất, trầm giá»ng khuyên bảo:
- Tiểu sư đệ, ngươi thà nh tâm nháºn lá»—i Ä‘i, ta nghÄ© chắc cÅ©ng không đến
nỗi phải đau khổ đâu.
Trong số bốn ngưá»i Ä‘oà n mãi võ có má»™t trung niên lão xấp xỉ ngÅ© tuần
đã toan bước ra há»i han, nghe nói váºy thì “A†má»™t tiếng tháºt to:
- Thì ra đây là sư huynh đệ Ở Hoà ng Long Võ Hội đất Nhạc Dương.
Tiểu cô nương sau cái cưá»i Bạch Thiếu Hồng vẻ mặt nhu hòa trở lại, hÆ¡i
nhÃu mà y há»i liá»n:
- Hoà ng Long Võ Há»™i là bang phái nà o váºy gia gia, hà i nữ chưa nghe
qua cái tên nà y bao giá».
Trung niên lão nhân vội liếc mắt gạt đi, sợ rằng câu nói sẽ xúc phạm
đến bốn đại hán:
- Kiến văn của chúng ta còn nhỠbé lắm, chưa nghe cũng không sao.
Äây là chuyện ná»™i bá»™ ngưá»i khác không nên bình phẩm là hÆ¡n, chúng ta
đi thôi.
Nói xong ông ta phẩy tay ra hiệu gia nhân tiếp tục hà nh trình, nhưng
đột nhiên má»™t đại hán lá»›n tiếng há»i to:
- Thứ lỗi, phải chăng các vị đi vỠMa Vân Thiên Nham?
Trung niên lão nhân dừng bước, nhÃu mà y gáºt đầu:
- ChÃnh thị, các hạ có gì chỉ giáo?
Äại hán vừa há»i, cưá»i nhạt má»™t cái:
- Không dám nháºn hai chữ chỉ giáo, có Ä‘iá»u tại hạ báo trước chư vị
đừng đến đó thì hơn.
Trung niên lão nhân cất tiếng cưá»i, miệng nói luôn mấy tiếng “hay lắmâ€
nhưng đó chỉ là cá» chỉ che dấu sá»± tức giáºn ngấm ngầm. Sau khi trầm
tÄ©nh sắc mặt, ông ta má»›i trầm giá»ng há»i lại:
- Theo các hạ thì nÆ¡i đó chẳng pbải là chá»— mãi võ kiếm tiá»n phải không?
Äại hán lạnh nhạt trả lá»i:
- Tại hạ không biết đúng sai nhưng năm nay bất cứ ai phải có võ công
cao siêu hÆ¡n bá»n thá»§ hạ Hắc Chu Bang má»›i được và o Ma Vân Thiên
Nham đấy.
Tiểu cô nương và trung niên lão nhân hÆ¡i giáºt mình bởi vì cái tên Hắc
Chu Bang mấy năm nay rất lá»™ng hà nh ở Tam Tương là Tương Äà m,
Tương Dương và Tương Âm.
Tiểu cô nương có vẻ nóng nẩy hÆ¡n “hừ†má»™t cái tháºt mê hồn rồi quát
lá»›n:
- Thì ra các ngươi muốn giở trò hăm dá»a phải không? Tại sao có Hắc
Chu Bang xen và o việc nà y?
Trung niên lão nhân vá»™i tiến lên chắn ngang mặt tiểu nữ cung tay đỡ lá»i:
- Ma Vân Thiên Nham từ hÆ¡n trăm năm nay ai cÅ©ng có quyá»n ra và o
nghiên cứu Ma Vân, các hạ nói váºy là có ý như thế nà o?
Má»™t đại hán lá»›n tuổi hÆ¡n trầm giá»ng quát lá»›n:
- Tam sư đệ, ngươi đừng nhiễu sự nữa, hãy mau bắt lấy hỠBạch cho
xong đi.
Nói xong, hắn đưa quyá»n lên, song bước chân vẫn đứng im chá»— cÅ© liếc
mắt chỠđợi đồng bá»n cùng hà nh động. Thái độ nà y rất khó hiểu bởi vì
vừa rồi há» gá»i Bạch Thiếu Hồng là tiểu sư đệ, tức phải ở vai vế thấp
kém nhất thì tại sao không dám đơn phương giao đấu hoặc ká»m chế.
Trung niên lão nhân rất tinh ý nên thấy ái nữ liếc mắt ra hiệu liá»n gáºt
đầu nhè nhẹ, chấp tay quan sát diễn biến.
Tiểu thiếu niên há» Bạch hiện tại diện mạo rất xÆ¡ xác nhưng vẫn cưá»i hì
hì cất tiếng há»i luôn:
- Các vị sư ca định cùng lúc loạn đấu vá»›i ngưá»i tiểu sá»± đệ nà y phải
không?
Äại hán lá»›n tuổi thoát đỠmặt, gáºt đầu trả lá»i trầm giá»ng:
- Äáng lý không nên thế, xong lệnh sư phụ phải thi hà nh cho bằng
được, dù là có mang tiếng một chút cũng không sao.
Dứt lá»i, đại hán tiến lên, chân bước theo Trung Bá»™ Tấn xuất phát má»™t
quyá»n gá»i là Hổ Hầu Song Hình quyá»n. Tay hữu nắm chặt tượng trưng
cho hổ đánh ra, tay tả vung vẫy giống như loà i hầu chỠđợi cơ hội áp
đảo. NgỠđâu Bạch Thiếu Hồng chẳng theo chiêu thức nà o đột ngột đá
hất chân má»™t cái kêu “bốp†thá»±c mạnh trúng hổ quyá»n khiến đại hán
gầm lên “ối chao†đầy đau đớn. Hắn vội quát lớn:
- Sao còn đứng đó để tên phạm đồ nà y đánh ta như váºy?
Láºp tức năm đại hán sư đệ đồng loạt quát tháo xông và o ẩu đả loạn xạ.
Tất cả Ä‘á»u sá» dụng những bà i quyá»n cước vô cùng tầm thưá»ng như lÃ
Hổ Hầu Song Hình, Túy đả quyá»n, v.v… và chẳng có tà ná»™i lá»±c nà o. Vì
váºy bá»n nà y liên tiếp đánh trúng ngưá»i Bạch Thiếu Hồng bồm bá»™p như
bắp rang mà tiểu thiếu niên vẫn chưa bị té ngã hay nội thương.
Trung niên lão nhân lắc đầu cưá»i khổ:
- Hóa ra Hoà ng Long Võ Há»™i toà n má»™t bá»n ngưu đả, thá»±c xấu hổ vá»›i võ
lâm giang hồ.
Tiểu cô nương thong thả gáºt đầu góp ý nho nhá»:
- Bá»n nà y múa may giống hát tuồng thá»±c, nhưng xem ra chỉ có tiểu tá»
hỠBạch là khá hơn cả.
Trung niên lão nhân phì cưá»i thà nh tiếng:
- Hắn giao đấu chẳng có chiêu thức gì váºy mà má»™t vẫn chống được sáu
tên kia khiến ta không khá»i tức cưá»i cho Hoà ng Long Võ Há»™i.
Thực ra nếu nhìn kỹ Bạch Thiếu Hồng thỉnh thoảng cũng có sỠdụng Hổ
Hầu Song Hình quyá»n nhưng không theo má»™t qui tắc nà o cả, tiện tay
chống đở thế nà o là xuất thá»§ như váºy. Äây chÃnh là bà quyết sÆ¡ đẳng
cá»§a “vô chiêu thắng hữu chiêuâ€, tiếc rằng chà ng ta có trà thông minh
nhưng tuổi còn quá nhỠkhông được danh sư chỉ bảo đến nơi đến chốn.
Trong khi hai phụ tá» Ä‘ang trò chuyện thì cuá»™c giao đấu sắp sá»a đến lúc
vãn hồi.
Bạch Thiếu Hồng có giá»i đến đâu cÅ©ng khó bá» chống nổi mưá»i cánh tay,
mặt mũi đã sưng phù lên mấy chục chỗ và máu tươi dây ra lẫn với cát
bụi có sẵn khiên diện mạo cà ng thêm tang thương. Chà ng thiếu niên
quá Ä‘uối sức nên mắt thấy rõ rà ng má»™t quyá»n Ä‘ang bay tá»›i vẫn không
sao tránh được, đà nh nghiến răng hứng chịu. Thế là lần nà y vang lên
tiếng “bốp†thực to, Bạch Thiếu Hồng té ngồi xuống đất ôm ngực ho
mấy tiếng vô cùng đau đớn.
Äại hán lá»›n tuổi nhất đưa cao tay hô hoán:
- Dừng lại kẻo hắn chết mất thì phiá»n. Sư phụ muốn chÃnh tay trừng trị
hắn má»›i thá»a lòng tức giáºn.
Äại hán thấy tất cả nghe lá»i bước lùi liá»n cưá»i lạnh lẽo:
- Bạch sư đệ, ngươi còn ngoan cố nữa không?
Thiếu niên gượng chống tay đứng dáºy khà n khà n quát lại mà hai mắt Ä‘á»
ngầu vì phẩn nộ:
- Há» Bạch nà y đến chết vẫn không chịu phục. Ta không có tá»™i lá»—i gì mÃ
Hoà ng Long Võ Hội hèn hạ cứ bắt ép thì thà chết ngay tại đây còn hơn.
Äại hán lá»›n tuổi không ngá» chà ng ta ương ngạnh quáºt cưá»ng như váºy,
trợn mắt quát lớn:
- ÄÆ°á»£c lắm, đã thế có đánh chết ngươi, sư phụ cÅ©ng không trách ta
được. Các sư đệ tiến lên đi.
Ở phÃa ngoà i, tiểu cô nương hoa nhưá»ng nguyệt thẹn chợt nói nhá» vá»›i
trung niên lão nhân:
- Gia gia, tiểu tỠnà y có chà khà lắm. Gia gia cứu hắn rồi cho đi theo
chúng ta mãi võ không chừng phát tà i hơn đấy. Vả lại… Trung niên lão
nhân tá»§m tiểm cưá»i ruồi, tay vuốt râu tay cầm quạt phe phẩy rất thong
thả:
- Tiểu nha đầu, ngươi còn có ý gì nữa đây?
Tiểu giai nhân bụm miệng cưá»i nhẹ:
- Vả lại gia gia đã lá»›n tuổi nếu không có truyá»n nhân xứng đáng thì cái
tên Äại Lá»±c Chưởng mai má»™t còn gì.
Trung niên lão nhân chợt thở dà i phiá»n não chầm cháºm gáºt đầu:
- Äúng váºy! Äại Lá»±c Chưởng cá»§a ta chỉ hợp vá»›i khà dương cương cá»§a
nam nhân nên ngươi chẳng sao táºp luyện được tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn. Hai tên
kia tư chất hèn kém theo ta đã năm năm nay mà chưa đạt tới ba phần
công lực khiến ta rất lo nghĩ.
Ngay lúc đó ngoà i kia sáu đại hán cùng lúc xông và o thượng cẳng tay
hạ cẳng chân cá»±c kỳ độc ác. Bạch tiểu tá» tuy rất ngoan cưá»ng vẫn
liên tiếp rú lên thảm thiết theo từng âm thanh “bốp†“chát†trúng và o
ngưá»i. Tiểu cô nương vá»™i và ng dáºm chân má»™t cái:
- Gia gia, nếu đã quyết định thì ra tay Ä‘i, nếu không thì phải nháºn má»™t
cái xác là m đệ tỠđó.
Trung niên lão nhân “hừm hừm†trong miệng lấy giá»ng quát lá»›n:
- Chư vị hãy dừng tay lại đi.
Âm thanh có nội công chân lực phổ và o nên tuy không lớn lắm vẫn rung
động Ä‘au nhót cả mà ng nhÄ©. Do đó sáu đại hán Hoà ng Long Võ Há»™i giáºt
bắn ngưá»i lên, dừng tay ngÆ¡ ngác há»i nhau:
- Lão nà y ghê gá»›m thá»±c. Chẳng biết định là m gì vá»›i chúng ta đó. Äại sư
ca mau há»i xem cho rõ.
Äại hán lá»›n tuổi gáºt đầu, gắng gượng cung tay tá» vẻ lá»… phép:
- Tại hạ là Ưng Mạnh, đại đệ tỠcủa Hoà ng Long lão sư gia trong Võ
Há»™i, xin thỉnh giáo cao danh tiá»n bối trước.
Trung niên lão nhân cúi đầu chặn lại:
- Không dám, lão là má»™t kẻ mãi võ độ nháºt, chẳng đáng để các hạ kÃnh
trá»ng.
Tuy nhiên đã há»i thì xin muối mặt trả lá»i váºy. Trước kia trong giang hồ
ngưá»i ta gá»i lão bằng ngoại hiệu Äại Lá»±c Thần Chưởng, nhưng từ khi
tha phương cầu thá»±c tá»± bá» bá»›t chữ Thần Ä‘i cho khá»i bẻ mặt.
Ưng Mạnh chợt giáºt bắn ngưá»i la nho nhá»:
- Äại Lá»±c Thần Chưởng, váºy ra tiá»n bối là Äông Môn Hóa ở Vân Thà nh
phải không?
Trung niên lão nhân hÆ¡i ngạc nhiên, nghiêng đầu ngáºm ngùi đáp lại:
- HÆ¡n mưá»i năm nay tưởng rằng cái tên Hòa há» Äông Môn đã mai má»™t
trong giang hồ, hóa ra vẫn còn lá»›p háºu bối nghe đến thá»±c cảm khái vô
cùng.
Thì ra thiên biến cố mưá»i năm trước ở Vân Thà nh Äông Bình Quân đã
đồn đại tá»›i đất Tam Tương. Trước kia Äông Môn Hóa nổi danh Äại Lá»±c
Thần Chưởng, gia sản lại rất phú quà nên được nhiá»u ngưá»i ngưỡng má»™.
VỠsau ông ta thà nh hôn với một giai nhân nức tiếng ở Tây Giang thì lại
cà ng được trầm trồ khen ngợi nhiá»u hÆ¡n. Tiếc rằng phước bất trùng lai
há»a vô đơn chÃ, cÅ©ng và o ngà y rằm trung thu Ä‘ang rá»™n rịp sắp đặc cổ
bà n thì Äông Môn phu nhân đột nhiên biến mất. Lúc đó hai ngưá»i đã có
vá»›i nhau má»™t nữ hà i nhi nên Äông Môn Hòa bá» hết má»i việc giang hồ
cÅ©ng như kinh doanh để chăm sóc cho cô tá».
Vì váºy Äông Môn Gia Trang ngà y cà ng sa sút và nổi nhá»› nhung thắc
mắc vá» ngưá»i hiá»n thê khiến ông ta quyết định lưu lạc giang hồ để tìm
tung tÃch. Trải qua mưá»i mấy năm vô vá»ng, và ng bạc tÃch lÅ©y đã hết
sạch, Äông Môn Hóa đà nh phải dùng võ há»c để sinh nhai, luôn tiện di
chuyển chân trá»i góc bể để tìm kiếm tiếp tục. Sắp tá»›i ngà y trung thu
bất hạnh gợi nhá»› biết bao kỹ niệm, Äông Môn Hóa má»›i quyết định tá»›i Ma
Vân Thiên Nham. Nơi đây có thể hội tụ hà ng ngà n bảo thủ võ lâm tất
sẽ dễ dà ng tìm được manh mối hơn là đi phiêu bạt kỳ hồ.
Ưng Mạnh nghe Äông Môn Hóa xác nháºn thì ngấm ngầm kinh hãi, vái dà i
một cái:
- Sư phụ lão nhân thưá»ng nhắc tá»›i đại danh tiá»n bối luôn nên bá»n tại hạ
má»›i được biết tá»›i. Nếu tiá»n bối không chê Hoà ng Long Võ Há»™i thì tại hạ
thay mặt sư phụ kÃnh má»i tiá»n bối đến chÆ¡i năm bữa ná»a tháng. Bao giá»
tới ngà y trung thu thì chúng ta cùng đến Ma Vân Thiên Nham nghiên
cứu võ há»c.
Thấy Ưng Mạnh lá»… phép, Äông Môn Hóa cÅ©ng hạ giá»ng ôn hòa trả lá»i:
- Ta đã quen vá»›i bụi phong trần chẳng muốn quấy nhiá»…u ngưá»i khác, Ä‘a
tạ hảo ý.
Ưng Mạnh không đợi gì hơn vội và ng hô lớn:
- Tiá»n bối đã không bằng lòng, tại hạ cung kÃnh rút lui liá»n.
Äông Môn Hóa chìa tay ra thong thả gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c lắm, các ngươi cứ tá»± tiện Ä‘i.
Ưng Mạnh mừng rỡ vô cùng, xoay ngưá»i hô lá»›n:
- Dẫn giải hỠBạch vỠVõ Hội.
Năm tên đại hán vừa cung tay định thi lá»… thì Äông Môn Hóa cưá»i gằn
một cái:
- Chỉ có các ngươi rút lui thôi, tiểu tỠhỠBạch để đó cho ta.
Ưng Mạnh giáºt nảy mình, ấp úng há»i mau:
- Äây là tiểu sư đệ vừa phạm phải lá»—i tà y trá»i vá»›i lão sư phụ, tiá»n bối
giữ hắn lại để là m gì?
Äông Môn Hóa tuy cưá»i mà ánh mắt lá»™ hẳn vẻ uy nghiêm bức ngưá»i:
- Äại Lá»±c Chưởng nà y có cần phải giải thÃch vá»›i háºu bối không nhỉ?
Ngươi cứ vỠbẩm báo với sư phụ là không bị trách phạt gì đâu.
Thực ra ông ta cũng không nhớ tên hỠvị sư phụ trong Hoà ng Long Võ
Há»™i nên chỉ nói hà m hồ cho qua. NgỠđâu Ưng Mạnh nhÃu mà y rất băn
khoăn, mãi sau mới nghiêm nghị vái dà i một cái:
- Tuy lão tiá»n bối danh trấn giang hồ thá»±c, nhưng tiểu bối không thể
nà o tuân theo.
Nếu tiá»n bối muốn giữ há» Bạch thì chắc sư phụ ưng thuáºn liá»n. Có Ä‘iá»u
tiá»n bối nên tá»›i Võ Há»™i nói qua má»™t tiếng thì hÆ¡n.
Äông Môn Hóa tảng lá» như không nghe thấy, đưa tay ngoắc Bạch Thiếu
Hồng:
- Tiểu tỠlại đây.
DÄ© nhiên chà ng thiếu niên cá»±c kỳ mừng rỡ, khoa chân chạy liá»n. Ngay
láºp tức hai đại hán đệ tỠđứng gần nhất lạng ngưá»i cháºn đưá»ng. Má»™t
tên đưa tay chộp sau gáy còn một tên dùng cước quét ngang đầu gối
cá»§a Bạch Thiếu Hồng theo chiêu “Thiên Quân Hoà nh Tảoâ€. Chà ng thiếu
niên tuy thấy rất rõ đưá»ng tấn công nhưng phản ứng thiếu sức lá»±c nên
hÆ¡i bị cháºm má»™t chút, cùng má»™t lúc cảm thấy sau gáy sắp bị tóm chặt
và hai đầu gối đã bị cước của đại hán chạm phải da thịt.
Do đó Bạch Thiếu Hồng kinh hoảng la lên “ối chà †để biểu lá»™. Chữ “ốiâ€
vừa ra khá»i miệng đã thấy mắt mình thấp thoáng bóng nhân ảnh, đến
chữ “chà †thì Äông Môn Hóa tiến sát từ bao giá». Tay tả ông ta như con
rắn sống luồn qua cổ Bạch Thiếu Hồng nắm lấy uyển mạch đối phương
trong khi tay hữu gạt nhẹ má»™t cái ngăn cản đưá»ng cước. Tay chạm
chân tất sức lá»±c không thể nà o hÆ¡n được, váºy mà tên đại hán rú lên
má»™t tiếng, đưá»ng cước như chạm phải sắt thép Ä‘au đớn đến mức khụy
ngay xuống đất.
Diễn biến mau lẹ hơn chớp nhoáng khiến Ưng Mạnh chưa kịp phản ứng
gì thì má»i việc đã xong xuôi.
Äông Môn Hóa nắm uyển mạch tên đệ tỠđẩy nhẹ má»™t cái, tá»›i lượt tên
nà y mất thăng bằng ngã quay dưới đất.
Äông Môn Hóa cưá»i nhẹ, ung dung nói vá»›i Bạch Thiếu Hồng:
- Ngươi cứ Ä‘i sau lưng ta là khá»i lo tên nà o dám xâm phạm.
Vừa nói Äông Môn Hóa vừa xoay ngưá»i để trở lại chá»— cÅ© không thèm
nhìn tá»›i bá»n đệ tá» Hoà ng Long Võ Há»™i ná»a mắt. Äã là ngưá»i há»c võ, tất
nhiên rất coi trá»ng sÄ© diện.
Ưng Mạnh tuy run rẫy trong lòng, vẫn nghiến răng lạng ngưá»i chặn
đứng rồi há»i:
- Nếu tiá»n bối muốn lấy ngưá»i Ä‘i thì phải bước qua xác sáu huynh đệ tại
hạ mới xong.
Äông Môn Hóa liếc mắt thở dà i má»™t cái:
- Là m gì đến nổi ghê gá»›m thế, ta đã nghÄ© đến việc nà y rồi. Äám bá»n
ngươi bị thương thì gây thù chuốc oán với Hoà ng Long Võ Hội, còn
không để lại tà bằng chứng bá»n ngươi sẽ khó khăn nói vá»›i sư phụ tháºt.
Lão xoay tay lại nói tiếp với tiểu cô nương:
- Tiểu nha đầu, ta mà dùng tá»›i chưởng lá»±c thì e rằng bá»n nà y khó bảo
toà n tánh mạng, vì váºy ngươi biểu diá»…n môn Tinh Phong Châm Ä‘i.
Giao đấu mà báo trước chứng tá» Äông Môn Hóa rất coi thưá»ng bá»n
Hoà ng Long Võ Há»™i. Tiểu cô nương thong thả gáºt đầu má»™t cái, hai cánh
tay trắng như mỡ Ä‘á»ng đôït ngá»™t vung lên. Láºp tức phát xuất má»™t luồng
khà mà u Ä‘en má» chụp xuống toà n bá»™ kể cả Äông Môn Hóa lẫn Bạch
Thiếu Hồng. Äám mây Ä‘en nà y chÃnh là mấy chục mÅ©i kim châm nên nó
xé gió phát ra âm thanh vù vù như đà n ong đang bay với tốc độ cực kỳ
mau lẹ.
Sáu tên đệ tỠđồng loạt hô lớn:
“Coi chừng độc châm†rồi lấy vạt áo múa tÃt lên bảo vệ toà n bá»™ thân
thể. Riêng Bạch Thiếu Hồng rất yên trà nên cứ đứng bất động quan sát
động tịnh, cả Äông Môn Hóa cÅ©ng không nhúc nhÃch tà nà o. Trong chá»›p
mắt đám mây Ä‘en tản lạc và biến mất liá»n nhưng bá»n đại hán vẫn
không dám thỠơ, múa may thêm một hồi nữa thấy không có gì khác lạ
má»›i dừng tay nhìn nhau cưá»i nhạt má»™t cái.
Thấy đối phương tá» vẻ khinh thưá»ng, Äông Môn Hóa cưá»i trả lại, thong
thả nói rất kỳ lạ:
- Các ngươi cứ mang mấy ká»· váºt trên đầu vá» cho sư phụ xem xét lÃ
chẳng bị tội gì nữa.
Lúc đó bá»n đại hán má»›i giáºt mình thi nhau đưa tay lên đầu, tên nà o
cũng kinh hãi “A†một tiếng kinh hoang. Thì ra trên búi tóc sáu đại hán
Ä‘á»u có mấy mÅ©i kim châm cắm tua tá»§a như lông nhÃm váºy. Ưng Mạnh
toan lần mò rút ra thì Äông Môn Hóa thở dà i nói tiếp:
- Con tiểu nha đầu nà y luyện táºp hoà i mà không có tiến bá»™ tà nà o, đã
gá»i là Tinh không biểu hiện được nó thì sai hết yếu quyết rồi đó.
Sáu đại hán vá»™i nhìn nhau, lần nà y tên nà o cÅ©ng đỠngưá»i ra kinh hoảng
thêm má»™t báºc bởi vì má»—i búi tóc Ä‘á»u có đúng năm mÅ©i kim xếp thà nh
hình ngôi sao rất Ä‘á»u đặn. Chỉ riêng Ưng Mạnh là đại đệ tá» nên võ công
khá nhất, kình lá»±c đánh bạt mấy mÅ©i tên xê xÃch Ä‘i má»™t chút chẳng ra
hình dạng ngôi sao nữa. Vì váºy Äông Môn Hóa má»›i lên tiếng chê trách ái
nữ. Tiểu cô nương hÆ¡i đỠmặt xấu hổ, dáºm chân tá» vẻ tức khiến phong
thái cà ng thêm yêu kiá»u.
Äông Môn Hóa không để ý đến, xoay qua há»i lá»›n:
- Nếu năm mÅ©i trâm nà y xÃch xuống mấy phân thì các ngươi vÄ©nh viá»…n
không thấy cảnh sắc thế gian nữa đó. Hiện tại mắt còn sáng thì lòng
đừng má» tối nghÄ© đến chuyện chống đối mà uổng mạng vô Ãch.
Lá»i nói tuy nhẹ nhà ng nhưng đầy vẻ lạnh lùng, chẳng phải nói đùa nên
sáu đại hán bất giác rùng mình một cái. Ưng Mạnh trấn tĩnh trước nhất,
tá»± biết má»›i là tiểu cô nương yểu Ä‘iệu kiá»u mỹ xuất thá»§ mà đã không
chống nổi thì nói gì đến Äông Môn Hóa.
Do đó hắn gắng gượng trầm giá»ng nói vá»›t vát:
- Bá»n tại hạ nháºn thua keo nà y đà nh phải để há» Bạch lại nhưng trong
vòng ngà y hôm nay Lão sư phụ không để tiá»n bối tá»± tiện thế đâu.
Äông Môn Hóa không muốn vÅ© nhục há» thêm, phất tay ra hiệu cÅ©ng vá»›i
lá»i đáp trả:
- ÄÆ°á»£c rồi, lão má»— cÅ©ng có tà lá»—i bức hiếp tiểu bối, sẵn sà ng chỠđợi bá»n
các ngươi tới thanh toán. Các ngươi bẩm báo cà ng sớm cà ng tốt, đừng
để dây dưa tới ngà y trung thu đấy.
Ưng Mạnh không trả lá»i, háºm há»±c co chân chạy vá» hướng Nhạc Dương
liá»n, năm tên đệ tá» biết thân biết pháºn hÆ¡n, cúi gầm mặt chạy theo vị
đại sư ca.