Tiêu Nhiên cuộc sống lại trở về với cuộc sống bình thường như trước. Ngày tháng cứ thế trôi đi.
Một hôm, trong tiết học, thầy giáo nói:
"Học trò kia, ngươi đứng lên giải quyết vấn đề này một chút cái?"
Tiêu Nhiên đang cùng con gái của Chu Công ở trên giường chơi đùa thì làm sao nghe được chứ? Thấy học trò đang mơ màng như vậy, giáo viên từng bước đi đến gần Tiêu Nhiên.
Đột nhiên, một vật thể dài khoảng 50cm gõ tới tấp vào đầu Tiêu Nhiên, làm cho hắn đang chơi vơi trong mộng ảo trở về thực tiễn.
"Người không có mắt nhìn sao, không thấy lão tử đang tìm cách cho Tiêu gia chúng ta có người nối dõi tông đường sao? Tránh nhanh ra một bên đi." Tiêu Nhiên đứng mạnh lên, lấy tay vỗ vỗ cái bàn nói.
Lúc này, vị giáo viên vừa dùng thước gõ vào đầu Tiêu Nhiên đang trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Chỉ thấy Tiêu Nhiên nói với vị sư phụ kia:
"Mặc dù ngươi là giáo viên, nhưng ngay cả chuyện này ngươi cũng quản được sao. Nếu Tiêu gia chúng ta từ nay về sau tuyệt hậu, ngươi phải chịu hoàn toàn trách nhiệm. Ta sẽ kiện ngươi." Nói xong, vẻ mặt bi phẫn bước ra khỏi phòng học.
"Cường a! Đầu năm nay ngươi thấy nơi nào cũng có yêu ma quỷ quái xuất hiện, ma chướng giăng đầy trời, không nghĩ tới hôm nay tự nhiên làm cho ta gặp một vị giáo viên. Đúng là đối với tu luyện thật có phúc phận, xem ra hôm nay ta phải đi ra miếu sau núi để thắp hương khấn vái thôi! " Một vị nhân huynh kích động nói.
Vị giáo viên kia vẻ mặt như ai oán đang bị treo ở trên bục giảng nói vọng xuống:
"Ta bất quá chỉ muốn tốt cho các ngươi nên dạy theo sách mà thôi, trời ạ, ngươi, ngươi tại sao muốn đối xử với ta như vậy, ta muốn dạy học a! " Người này vẻ mặt nói với nam nhân vừ rồi nỉ non y hệt như một người đàn bà, thậm chí còn có phần sinh động hơn. Nếu có thêm một bộ quần áo phù hợp, một âm thanh nhè nhẹ hơn, phỏng chừng nam nhân gặp được cũng không thể không động lòng.
Lúc này tiếng chuông vang lên, giáo viên trông như có cảm giác mất mát rời khỏi phòng học. Phòng học bên trong lập tức nổ ra những âm thanh hỗn độn, tiếng quần áo sột soạt đứng lên.
"Ta chỉ biết người này cũng không có bị tù túng bởi pháp tắc, không như chim lồng cá chậu, ai mà nghĩ được mới như vậy có vài ngày đã hóa rồng! " Một nam nhân cảm khái nói.
"Oa, hắn vừa rồi động tác treo giáo viên lên rất đẹp a, ta mà tìm bạn trai nhất định phải tìm người được như hắn." Một nữ sinh trông mặt giống như con La ái mộ nói.
"Hoa đại ca muốn tìm được người như hắn, xem ra nếu không có hơn mười năm công phu tu luyện chắc không được rồi." Một học sinh đang đeo cái kính đen, vẻ mặt nhăn nhó tái nhợt, hơn nữa mặt như hai bàn tay chéo nói......
Qua một hồi thời gian, lời đồn đãi đã truyền tới khắp các lớp học trong trường.
"Uy, ngươi biết không? Lớp thứ sáu mới có một đệ tử rất lợi hại. Đi học thì vào lớp nằm ngủ, được sư phụ đánh thức, trực tiếp đem vị sư phụ kia ra mắng cho một trận, sau đó vỗ mông bỏ đi. " Đây là lời học sinh ngay lớp bên cạnh nói lại.
""Uy, ngươi biết không? Lớp thứ sáu mới có một đệ tử rất lợi hại. Đi học thấy một nữ sinh đồng học đang bị sư phụ buông lời trêu chọc, trực tiếp đem vị sư phụ kia mắng cho một trận, sau đó vỗ mông bỏ đi." Đây lời học trò ở tầng hai, tầng ba thuật lại.
"Uy, ngươi biết không? Lớp thứ sáu mới chuyển tới một người rất phi thường, khi đi học đúng lúc đang đùa giỡn nữ đồng học, bị sư phụ phát giác, nhưng đã trực tiếp quẳng vị sư phụ kia ra khỏi lớp, sau đó tiếp tục đùa giỡn với nữ sinh đồng học kia." Đây là lời những học sinh dưới tầng một.
Cuối cùng tin đồn này cũng truyền tới tai hiệu trưởng, đó là một lần Hiệu trưởng nghe được hai cậu học trò nói chuyện trong khi đang đi nhà vệ sinh.
"Tiểu tử, nghe nói gần đây ngươi tại trường học tương đối quậy! Ngay cả những người không phải học cùng lớp ngươi cũng dám vươn tay sang." Nam sinh thứ nhất nói.
"Đúng thì thế nào? " Nam sinh thứ hai
"Ngươi tại sao lại không biết ở trường học này muốn làm như vậy phải được đại ca chúng ta đồng ý? " Nam sinh thứ nhất
"Đại ca các ngươi thì có gì đặc biệt hơn người? Nếu ta nói đại ca ta là ai chắc muốn hù chết ngươi." Nam sinh thứ hai
"Đại ca ngươi có điểm gì lợi hại? "
"Nghe đây, đại ca ta anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, uy vũ bất phàm, trí dũng song toàn, được xưng là Ngọc Diện Thanh Long, chính là Nhiên ca."
"Nhiên ca, người nào là Nhiên ca? " Nam sinh
"Ngươi ngay cả Nhiên ca của chúng ta cũng không nhận ra, còn nói là ở trường học cái gì cũng biết a. Tốt lắm, Nhiên ca chúng ta chính là học sinh lớp ba mươi sáu, Tiêu Nhiên, sợ chưa! " Nam sinh
"Huynh đệ, hiểu lầm a! Ta cũng là đi theo Nhiên ca a! "
"Ngươi cũng là…? Ta như thế nào chưa từng thấy qua ngươi a!"
"Tiểu đệ mới tới, bây giờ còn đang ở lớp dự bị thì làm sao mà biết được chứ! Sau này làm phiền huynh đệ trước mặt Nhiên ca nói tốt vài câu. "
"Nói tốt nói tốt, bây giờ ai chẳng biết đại danh của Nhiên ca a! Sự quang vinh của hắn vĩnh viễn đáng để chúng ta học tập. "
"Huynh đệ, tiểu đệ vừa tới, còn có rất nhiều điều không rõ ràng, ngươi nói qua một chút về sự vinh quang của Nhiên ca cho ta nghe đi!”.
"Nhìn ngươi như vậy thương tình ta nói cho ngươi một chút nghen! Không ngươi đi ra ngoài lại làm mất điểm của Nhiên ca chúng ta. Những chuyện trước đây ta không nói làm gì, ta nói cho ngươi một chút về chuyện gần đây nhất liên quan đến quang vinh của Nhiên ca nghen! ......Ngày đó, Nhiên ca đang ngồi ở phòng học, bên trong tâm hồn đang mơ về thời kỳ ngày xưa giáo huấn mấy người khi học trung học gì đó.. Đang nghĩ ngợi......Bỗng nhiên......một cô nữ sinh có nhan sắc chim sa cá lặn đi vào phòng học, Nhiên ca chúng ta thấy được, liền đem nàng ôm vào lòng, bàn tay tiến lại sờ mó bên ngoài quần áo nữ sinh kia. Nữ sinh kia có đôi bàn tay trắng ngần, mịn màng, khuôn mặt hồng hào, dáng người tuyệt đẹp! Sau đó......" Nam sinh đang nói tháo cặp kính ra, dừng kể lại lấy vạt áo lau lau mắt kính.
"Huynh đệ, ngươi như thế nào biết nàng có đôi bàn tay mịn màng, chẳng lẻ ngươi lúc ấy cũng ở đấy." Nam sinh này đã bắt đầu cảm thấy sùng kính nhiều lần.
"Hắc hắc, thật vô tình, bản thân ta lúc ấy đích xác là ở đó. Ngươi còn muốn nghe không! Muốn nghe thì đừng chen ngang, ta nói đến chỗ nào rồi? " Nam sinh này có vẻ tức giận nói.
"Ngươi nói đến chỗ sau đó …" Nam sinh kia cũng không dám nói gì nữa, ngữ khí càng mềm mỏng hơn.
"Sau đó a, Nhiên ca chúng ta một tay sờ mó khắp người nàng, tay kia nhẹ nhàng luồn vào trong ngực. Nữ sinh kia thấy Nhiên ca khí thế như vậy, một chút cử động cũng không dám. Cuối cùng dưới bàn tay Nhiên ca ôn nhu, nữ sinh kia phát ra những tiếng rên rỉ khoái trá. Nhiên ca nghe được tiếng kêu đó cũng bị kích động, một tay vuốt nhẹ xuống dưới, luồn vào trong quần nữ sinh kia, đang chuẩn bị......"
"Huynh đệ, có vẻ không đúng a, lớp học bao nhiêu người đang chứng kiến, nữ sinh kia chẳng nhẽ không có phản ứng gì sao? Không ai nói gì với nữ sinh kia sao?" Nam sinh nghe kể tò mò hỏi.
"Ta đã bảo ngươi đừng ngắt lời ta kia mà, có vấn đề gì chờ ta kể xong rồi hãy hỏi...nữa. Ngươi nghe rồi đó, khi mà Nhiên ca đã phát ra khí thế rồi, đó ai trong lớp dám động đậy a! Ngươi lại cắt đứt mạch lần nữa, ta sẽ không kể nữa đâu! " Nam sinh này nói
"Ta biết sai rồi, ta bịt mồm lại được không? " Nam sinh nghe kể nói xong, lại đưa cho nam sinh kể chuyện một điều thuốc, nam sinh này vừa hút vừa kể tiếp:
"Khi Nhiên ca đang chuẩn bị đi vào trong thì ở cửa lớp xuất hiện một vị thầy giáo. Kết quả thầy giáo thấy được chuyện này, thày giáo chẳng nói chẳng rằng, tiện tay cầm một cây thước ném về phái Nhiên ca. Nhiên ca vươn tay trái ra, nhẹ nhàng hất sang một bên, cây thước kia lập tức vỡ thành những mảnh nhỏ. Sau đó Nhiên ca đặt nữ sinh kia lên bàn, đi tới trước mặt vị thày giáo kia nói: “Ngươi định làm cái gì vậy, dám phá đám chuyện tốt của ta, ngươi muốn chết rồi. Nói xong, quyền cước đấm đá như mưa trút xuống vị giáo viên kia. Đánh xong liền đem vị sư phụ kia ném ra khỏi phòng học. Sau này ta nghe thấy vị giáo viên kia bị gãy mất năm cái răng, xương cốt cũng bị gãy mấy cái, toàn thân thương tích lớn nhỏ không dưới trăm vết a!
Nhiên ca thu thập vị sư phụ kia xong, trở về ngồi trước bàn, màn phiá sau này hơi khó kể, thôi ta không nói nữa."
"Huynh đệ đừng có dừng lại, tiếp tục kể đi, ta còn đang muốn nghe tiếp. Kể để ta học tập một chút đi nghen!"
"A a, kỳ thật sau đó ta đã không phát hiện được gì nữa. Nhiên ca đuổi chúng ta ra khỏi phòng học, bất quá chúng ta ở bên ngoài phòng học đợi đến hai giờ, Nhiên ca mới ôm nữ sinh kia đi ra. Ngoài cửa, chúng ta chỉ nghe được âm thanh của nữ sinh kia không ngừng vang lên, liên tục không đứt đoạn." Nam sinh này không có ý tứ nói.
"Như vậy thật là quá mạnh a! Xem ra lúc đầu nhận Nhiên ca làm lão Đại là chính xác." Nam sinh này nghĩ.
Sau đó Hiệu trưởng bắt đầu đi điều tra, qua nhiều lần kiểm chứng đối chiếu, chứng thật có chuyện này, chỉ là không tìm được vị sư phụ bị đánh và cô nữ sinh kia mà thôi.