Lý Duyên đang trầm tư, lại nghe nhị trưởng lão cười nói: “ Cũng có thể là làm cho Lý Chấn trúng độc, sau đó giao cho Lý Dịch giết chết? Một võ học phế tài, sao lại có thể trong năm năm mà giết được nhị lưu cao thủ như Lý Chấn? Hừ, đừng tưởng rằng bổn trưởng lão không biết, Lý Dịch này ngày đêm tại Thiên Thủy sơn trang chỉ ở trong cổ lâu đọc sách, có thể có được thành tựu gì?...ách, bổn trưởng lão cũng phải phái người dưới đi thăm tam thiếu gia, để nghe hạ nhân nói thế nào.”
Lý Sâm cũng không nói gì, trong lòng lúc này thầm mắng mình cực kỳ ngu xuẩn, đúng là khi bị kích động tức giận nghe nói về Lý Dịch thì lại buột miệng đem chuyện có người lén tiềm phục trong Thiên Thủy sơn trang mà nói ra, lần này xem như là lộ tẩy hết rồi!
Lời này vừa nói ra, các vị trưởng lão còn lại cũng chợt tỉnh ngộ.
Lý Mạc lạnh lùng châm chọc: “ Nguyên lai không biết, nhị trưởng lão Lý Sâm lại yêu thương tam thiếu gia như vậy, hiểu rõ hoàn toàn, ta thật là cực kỳ xấu hổ, đối với hậu bối thật sự là quá nhạt nhẽo không quan tâm, có mất phong phạm của tiền bối a!”
“ Đúng vậy đúng vậy, ta thật là cực kỳ xấu hổ.” Lý Trường cũng cười nói châm chích.
“ Các vị, là thế này, đem triệu hồi Lý Dịch lại tỷ thí, không phải lập tức sẽ biết ngay? Nếu là Lý Nhưng cố tình dấu diếm sự thật, ta sẽ không tha thứ cho hắn, nếu là thật như thế, Dịch nhi chính là sự kiêu ngạo của gia tộc Lý thị ta!
Mười ba tuổi, cao thủ nhị lưu, nói ra ngoài, người nào có thể tin?
Nếu là thật sự, Lý thị gia tộc, trong cuộc chiến năm năm tới, người nào có thể là địch thủ?” Lý Duyên ngạo nghễ nói, đối với Lý Nhưng, hắn tự nhiên rất tin không thể nghi ngờ, cũng là như vậy, hắn nói chuyện mặc dù đã kiềm chế kích động, nhưng trong lời nói cũng là đem chuyện lo lắng nói ra.
Làm cha của đứa nhỏ, bóng ma trong lòng Lý Duyện từ khi Lý Dịch sinh ra đã hình thành, thẳng đến khi xác định Lý Dịch là võ học phế tài, bóng ma này đã mở rộng đến cực độ, cho đến khi biết được trưởng lão nghị hội quyết định xử tử con của mình, thì bóng ma này đã bao phủ cả trái tim.
Bảo vệ con, cũng như là “ giam lỏng”, như vứt bỏ, làm cha, sự đau khổ trong lòng Lý Duyên quả nhiên cực kỳ thâm sâu.
Vì lòng thương con, Lý Duyên như thế, vợ của Lý Duyên, mẫu thân Lý Dịch Giang Tâm Mai cũng như thế.
Đi vào giang hồ, biết rõ một phế tài, nếu không thể hiện tên trên giang hồ, có lẽ còn có thể may mắn sống sót, nhưng một khi giang hồ biết được, không chỉ có thể diện của gia tộc, nhưng sẽ bị bức luận võ trên chiến trường, phải chịu sự cười chê của vạn người, mất hết thể diện gia tộc, vứt bỏ tất cả tôn nghiêm, hơn nữa cuối cùng có thể vô tình bị giết chết...
Cho nên vì yêu thương, chính vì yêu thương mà suốt năm năm, hai người cũng không gặp qua Lý Dịch một lần.
Mặc dù Giang Tâm Mai lấy nước mắt rửa mặt, mặc dù thường thường cầm quần áo con ngẩn người, Giang Tâm Mai cũng không có chủ động yêu cầu phu quân cho đi thăm con mình...
Duy nhất có vài lần, do Lý Phù nháo nhát lợi hại, nên đành lặng yên để cho con gái đi thăm mà thôi...
“ Hừ, Lý gia khi nào lại có được vận khí này? Mặc dù khó thể tưởng tượng, nhưng dù sao cũng có điểm hy vọng, thấy thì thấy, vậy cũng hay.” Lý Mạc trầm giọng nói, bốn vị trưởng lão kia cũng không nói gì nữa, đều tỏ vẻ cam chịu.
Nếu như trước còn có lời phản đối hay châm chọc, nhưng giờ phút này, muốn thấy bản lãnh thật sự, bốn vị trưởng lão đương nhiên không còn lời gì để nói.
Trước mặt năm vị trưởng lão cùng tộc trưởng, còn có thể giở trò dối trá gì? Võ công là chứng cứ rõ ràng, còn có thể giải thích gì nữa?
Bản lãnh thật vừa ra tay, liền biết thật hay không, mấy người luyện võ mấy chục năm chỉ một điểm ấy thì cũng dễ dàng xem ra.
“ Nếu tộc trưởng đại nhân và các vị trưởng lão đại nhân đã quyết định xong, thuộc hạ liền đi an bài cho thiếu gia đến Bích Lan thành.” Lý Nhưng khom người nói.
Lý Duyên và năm vị trưởng lão cùng gật đầu một cách nhất trí hiếm thấy.
Lý Nhưng đứng dậy, vội vã lui ra.
“ Tộc trưởng, nếu đó không phải là sự thật, việc này tình thế rung chuyển quá lớn, có thể dẫn tới gia tộc khác chú ý, vậy thì như thế nào?” Sắc mặt Lý Mạc có vài phần thận trọng hỏi.
Trong mắt Lý Duyện hiện lên quang mang phức tạp, dừng một chút không có lên tiếng.
Sau lúc này, bốn vị trưởng lão lần lượt thối lui, chỉ chốc lát, giữa sân chỉ còn lại Lý Duyên cùng Lý Mạc hai người.
Đối với Lý Mạc, Lý Duyên vẫn còn tương đối tín nhiệm, người này lời nói không tốt, nhưng làm việc nhanh chóng gọn gàng, sảng khoái cực kỳ, tuy ít nói, nhưng trung tâm khó được.
“ Nếu thật sự là như vậy, như vậy...vì gia tộc, chỉ có thể giết chết!” Trong lòng Lý Duyên đau xót, cũng bất đắc dĩ nói ra những lời này.
Thần quang trong mắt Lý Mạc chợt lóe, hồi lâu không nói gì, lúc này mới trầm giọng nói: “ Nếu thật sự là như vậy, con đường này cũng là lựa chọn tốt nhất cho tam thiếu gia, làm khó tộc trưởng rồi.”
“ Ai...”
“ Ai...”
Trong màn đêm, hai tiếng thở dài.
Trở lại trong phòng riêng, Lý Duyên nói cho Giang Tâm Mai việc hôm nay, biết được chuyện con mình sẽ quay lại, Giang Tâm Mai dĩ nhiên là vui vô cùng bật khóc, ôm phu quân thật lâu không nói ra lời, lời nói thật nghẹn ngào.
Trong lòng Lý Duyên cũng trầm trọng vài phần, vạn nhất những chuyện này không phải sự thật, thì mình thật sự có thể hạ sát thủ hay sao...
Giờ khắc này trong lòng Lý Duyện có một loại bất an, một loại bất an tựa hồ đến từ trong thật sâu tâm linh, loại bất an này khiến cho hắn phiền não, càng thêm bất an.
“ Đứa nhỏ Dịch nhi này, sau khi sinh ra vô cùng nhu thuận hiểu chuyện, nhưng ánh mắt lại quá mức đau thương, có lẽ hắn đã sớm biết mình là một phế nhân, mỗi khi nhìn thấy ánh mắt như vậy, trong lòng của ta giống như bị đao cắt đau đớn.” Nước mắt không ngừng chảy, Giang Tâm Mai nghẹn ngào nói.
“ Đứa nhỏ này, nếu sinh ra năm trăm năm trước, khi đó còn có thể thành tựu một đời văn hào, nhưng dõi mắt bây giờ, triều đình rung chuyển, tham quan hoành hành, giang hồ hiểm ác, giết người cướp của...một giang hồ đầm đìa máu tươi như vậy, một người không biết võ công cũng chỉ có thể mặc cho người khi dễ!
Nếu là như vậy cũng không sao, chỉ là sinh tại Lý gia, giang hồ quy củ không thể phá, người trong giang hồ, thân bất do kỷ( không tự mình làm chủ), cái chết là chuyện nhỏ, bại phá danh dự tổ tông, làm mất thể diện của gia tộc, đây mới là lớn, cho nên một khi chuyện có biến, chết, đối với Dịch nhi là lựa chọn tốt nhất.”
Lý Duyên trầm giọng nói, giờ phút này thân ảnh rũ rượi của hắn quả nhiên là lộ ra vẻ già nua cùng cực, nhưng hắn thật sự vẫn còn đang tuổi tráng niên.
Thân thể Giang Tâm Mai run lên, ôm lấy thân thể Lý Duyên, tay hung hăng nắm chặt cánh tay hắn, móng tay thật dài bấu vào trong da tay, cắt đứt tơ máu, nhiễm đỏ trường bào màu trắng.
“ Không...ông không thể giết Dịch nhi, nếu ông làm vậy thì giết luôn tôi đi...” Giang Tâm Mai tựa hồ như muốn nổi điên.
“ Tỉnh táo!” Lý Duyên quát to.
Giang Tâm Mai run lên, nhất thời gục mặt trên vai Lý Duyên khóc rống lên.
Ở cửa phòng, Lý Phù được mười một tuổi, đã có chút duyên dáng yêu kiều.
Trừng mắt thật to không thể tư nghị, hai mắt không thể tin, không thể tưởng tượng nổi nhìn cha mẹ của mình, thân thể nho nhỏ của Lý Phù run lên, đột nhiên nàng quát lớn: “ Các ngươi muốn giết Dịch ca ca, ta hận các ngươi, ta hận chết các ngươi! Tại sao các ngươi đối xử với Dịch ca ca như vậy! Ô ô ô, Dịch ca ca, Dịch ca ca, huynh chạy mau a, phụ thân muốn giết huynh!”