Triệu Liệt từ nhỏ đã đèn sách, dùi mài kinh sử ở quê. Năm 16 tuổi, vì không muốn chịu cảnh đói rách, suốt ngày vùi đầu vào sách vở như ông thầy, Triệu Liệt bỏ nhà lên thành thị với hy vọng đổi đời.
Tại thành thị, hắn làm đủ các việc để kiếm sống, từ giúp việc, khuân vác, cửu vạn... Năm 23 tuổi, hắn đã tích cóp được một số vốn, bắt đầu có cuộc sống khấm khá hơn, ăn sung mặc sướng. Nhưng trong một đêm, những tên cướp đã "thăm" nhà hắn, cướp của, giết hết tất cả những người trong nhà. Triệu Liệt may mắn nên trốn thoát được.
Lang thang khắp nơi, trải qua nhiều sóng gió, chứng kiến những cuộc chém giết kinh người, Triệu Liệt thấy được những hiệp khách giang hồ có một cuộc sống rất thoải mái, chi tiêu vô tư. Hắn bắt đầu tìm hiểu và tự nghĩ, nếu có võ công giỏi thì chẳng phải lo gì đến tiền bạc, cũng chẳng phải sợ ai.
Và hắn quyết định, khăn gói quả mướp đi bái sư học võ. Từ đây, một bản trường ca hoành tráng bắt đầu, cuộc đời hắn chuyển sang một trang khác, đầy ly kỳ.
Cái hay nhất của truyện này là tác giả diễn tả khá sinh động cuộc sống của nhân vật chính cùng với những đau khổ, được, mất của hắn. Được thì không nói, nhưng những mất mát thì lại rất nhiều, rất thật, tác giả tả rất sâu và chi tiết chứ không như những truyện khác, mất mát chỉ là tạm thời, tương đối. Đó là một thành công của tác giả.
Một điều nữa, sau khi trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, nhân vật chính sau này mới có đủ nghị lực, đủ tỉnh táo để vươn lên. Cho nên cách nhìn nhận sự việc, cách đối nhân xử thế của hắn sau này cũng có những điểm độc đáo, khác biệt đến khó tin.
Đây là một bộ truyện hay!