Trong khi Lâm Tịch đang phát rầu vì tình hình kinh tế của mình, hắn đâu biết rằng sự xuất hiện của hắn đã mang đến bao nhiêu sự quan tâm chú ý.
Căn cứ theo yêu cầu của Lâm Tịch, Hách Lý Tư trước tiên báo cáo đến tổng công hội về chuyện Lâm Tịch đề nghị thay đổi tiêu chí, hơn nữa đặc biệt đến bái phỏng cung đình pháp sư Cổ Lực Đặc.
Trong lúc Lâm Tịch đang mải suy nghĩ, tâm lý lúc này không biết phải xử lý như thế nào về chuyện chi phí cho bữa cơm.Một trung niên tướng mạo hòa ái,vóc người trung đẳng, trên mặt tươi cười thân thiết đi tới trước bàn hắn.
" Xin hỏi, hai vị có phải chính là hai ma kiếm sư nổi danh trên đại lục - Ma đạo sư Khải Kỳ tiên sinh và cao cấp pháp sư Lâm Tịch tiên sinh?" Thanh âm của hắn cũng như vẻ bề ngoài, tràn ngập thân thiết và ôn hoà.
Lâm Tịch quay đầu đưa mắt nhìn trung niên nhân, cẩn thận đánh giá một chút:quần áo sạch sẽ chỉnh tề, ăn mặc không chút thừa thãi,thái độ lộ vẻ khiêm tốn khiến cho đối tượng nói chuyện cảm thấy được sự tôn trọng của hắn, ánh mắt bình thản nhưng là tràn ngập tia khôn khéo.Thấy ánh mắt của hắn, Lâm Tịch trong đầu liền nhảy ra một cụm từ ngữ" Anh quốc quản gia"! Trong ấn tượng của Lâm Tịch, cử chỉ ưu nhã,hữu lễ, vĩnh viễn đều làm cho những người cùng hắn tiếp xúc lần đầu sinh ra cảm giác gần gũi, nhưng đồng thời cũng làm cho người ta không thể đoán nổi những loại người này đang nghĩ gì,loại người như thế này,trên địa cầu trước kia luôn được tầng lớp quý tộc cực kỳ hoan nghênh coi là hình tượng của" Anh quốc quản gia" . Mà người trước mặt này cũng cho hắn loại cảm giác tương tự.
Hình như là biết Lâm Tịch nghĩ gì, trung niên nhân dừng một chút tiếp tục nói:" Ta là Bối Lý,quản gia của Mông Đặc Lôi Tác công tước . Mông Đặc Lôi Tác công tước nghe nói có hai vị cao quý ma kiếm sư tới đế đô,liền thập phần muốn thưởng thức một chút về sự thần kỳ của kiếm ma pháp, bởi vậy sai ta đến mời nhị vị đến công tước phủ một chuyến, công tước đại nhân đã phân phó người làm vãn yến chiêu đãi nhị vị."
" Không ngờ lại tìm đến nhanh như vây?"Lâm Tịch nghĩ thầm.
Những hành động vừa qua của Lâm Tịch không khỏi đã làm cho Mông Đặc Lôi Tác công tước cảm thấy giật mình.Bội Kỳ chính là do Mông Đặc Lôi Tác công tước an bài ở nơi này làm nội tuyến cho riêng mình, tùy thời vì hắn mà cung cấp động tĩnh của ma pháp sư công hội .Bội Kỳ từ Hách Lý Tư biết được " Lý tưởng" của những ma kiếm sư này.Hách Lý Tư đã tự mình đến hoàng cung . Mông Đặc Lôi Tác công tước tự nhiên cũng biết được,ngay lập tức tại cung truyền ra mệnh lệnh phải tìm thấy bọn họ trước, cho dù phát hiện bọn họ không có giá trị lợi dụng gì cũng không có thể bỏ qua cơ hội này.
Lâm Tịch biết, mặc dù là người kiêu ngạo cũng phải tuỳ thời,lúc này người nào không thể trêu chọc vào thì không nên trêu chọc, tỷ như là Mông Đặc Lôi Tác công tước. Cho nên hắn lập tức hé ra khuôn mặt tươi cười, nhiệt tình hô:" Nguyên lai là Bối Lý đại tổng quản nha, thất kính thất kính! Gặp nhau không bằng ngẫu ngộ, nếu chúng ta hữu duyên gặp nhau ở chỗ này , không bằng do ta mời khách, chúng ta trước tiên no nê một chút cũng không muộn a"
Bối Lý lập tức nghĩ: “đúng là đồ rượu thịt”, nhưng hắn ngoài mặt không đổi nói:" Nếu Lâm Tịch tiên sinh còn chưa có no bụng, ta chờ một chút cũng không sao, chỉ là đừng làm cho công tước đại nhân nóng nảy."
" Ách, như vậy nha, để làm cho công tước đại nhân nóng nảy cũng quả thật bất hảo,vậy không bằng chúng ta đi ngay bây giờ, ta nghĩ công tước đại nhân hẳn là sẽ không để cho ta đói bụng rời công tước phủ à?" Lâm Tịch thật to nói, người không biết còn tưởng rằng hắn và Mông Đặc Lôi Tác công tước thân quen lắm rồi.
Bối Lý khuôn mặt vẫn nét tươi cười nói:" tự nhiên là sẽ không rồi."
Vì vậy Lâm Tịch đứng dậy tùy tiện xoa miệng nói:" Nếu như vậy chúng ta cũng đi luôn thôi." Nói xong cũng không quay đầu lại, trực tiếp hướng cửa đi đến.
Lúc này thật đúng là làm cho Bối Lý mở rộng tầm mắt, hắn chưa từng thấy qua ai như thế,không có một chút phong độ của ma pháp sư chút nào, đúng là tự mình phô trương. Vì vậy trong tâm lý liền đánh giá hình tượng của Lâm Tịch rơi xuống một tầng.
Ra cửa phạn điếm Lâm Tịch mới nhìn thấy, nguyên lai Bối Lý cũng không phải đi một mình, bên ngoài còn có bốn kiếm sĩ đang đứng, còn có mang theo một xe ngựa có tiêu chí đại diện của Mông Đặc Lôi Tác công tước. Bối Lý cũng lập tức đến thanh toán tiền ăn , sau đó bước nhanh đi ra đưa bọn họ đón nhận xe ngựa.
Lang Bối Tư đế quốc có bát đại công tước, trong đó có sáu vị đều nắm giữ quân quyền, tại đế quốc tuyệt đối là những nhân vật có thể nói dậm chân một cái là rung chuyển hoàng cung , mà Mông Đặc Lôi Tác công tước này chính là một trong hai người không có quân quyền. Bất quá như vậy thì sáu gia tộc kia cũng không dám xem thường, ngược lại mơ hồ bọn họ còn coi hắn như là người có tiếng nói nhất trong bát đại công tước. Đương nhiên không phải bởi vì Mông Đặc Lôi Tác quá mạnh,hay mị lực của hắn có khả năng chinh phục người khác.Lúc này trong quý tộc các mối quan hệ chỉ là lợi dụng lẫn nhau, muốn cho người khác phục thì mình phải xuất ra thực lực. Mông Đặc Lôi Tác nắm giữ chính là hệ thống tình báo của Lang Bối Tư đế quốc .
Mặc dù đã qua tuổi năm mươi,nhưng do nhiều năm chăm sóc tốt,bộ dáng Mông Đặc Lôi Tác công tước thoạt nhìn vẫn như chỉ hơn ba mươi. Hơn nữa hắn còn là một vị ma pháp sư xuất sắc, nghe nói Mông Đặc Lôi Tác công tước đối tinh thần hệ ma pháp đặc biệt nghiên cứu có chút thành quả.
Thoạt nhìn, Mông Đặc Lôi Tác như là một người hòa ái bình thường, một chút cũng không có cái gì là của một thượng vị giả.
" Vị này chính là tuổi trẻ thiên tài ma pháp sư Lâm Tịch tiên sinh sao? Tài năng ở mười sáu tuổi đã đạt tới cao cấp ma pháp sư trình độ, thật là rất hiếm thấy! Ta nhớ kỹ luyện kim đại sư Khắc Lao Tư Cáp Nhĩ nổi tiếng,chính là đang lúc mười lăm tuổi lấy được xưng hào ? Bất quá ta tin tưởng, nếu ngươi đã có thể sống hai năm mà đi ra từ Khắc Long sơn, vậy nhất định là sẽ có thể so sánh với Khắc Lao Tư Cáp Nhĩ đại sư, từng bước từng bước lấy được thành tựu không kém!" Vừa thấy mặt, Mông Đặc Lôi Tác công tước liền vỗ vai Lâm Tịch thân thiết nói.
Lâm Tịch biết,mình đến đế đô tất cả hành động gây nên Mông Đặc Lôi Tác đều đã biết, hắn nhắc tới Khắc Lao Tư Cáp Nhĩ hiển nhiên là đang ám chỉ chuyện mình đề nghị thay đổi cấp bậc tiêu chí, xem ra công tác tình báo của hắn quả nhiên là phi thường nhanh!
" Đó là đương nhiên! Ta lúc mười bốn tuổi đã từng giết chết ngũ giai ma thú, nếu không phải tại ma pháp sư công hội lúc xem xét cấp bậc, phương thức không thích hợp với ma kiếm sư chúng ta, ta bây giờ ít nhất cũng đã là ma đạo sư rồi!" Lâm tịch không chút khách khí, điềm nhiên nói.
" Thiếu niên đắc chí, tính tình ngạo mạn." Đây là ấn tượng đầu tiên của Mông Đặc Lôi Tác đối với Lâm Tịch.Nhưng hắn cũng không chỉ ra khuyết điểm của Lâm Tịch, đối với hắn mà nói, càng là có khuyết điểm thì là người càng dễ thao túng,hắn càng sẽ dễ dàng nắm trong lòng bàn tay những nhân tài có giá trị lợi dụng với tính cách kiểu này.
" A a, nói hay lắm, ta rất thích như vậy ,thật sự là tuổi trẻ nhân tài! Lại đây lại đây, chúng ta ngồi xuống hảo hảo nói chuyện!" Mông Đặc Lôi Tác chỉ cái ghế bên cạnh mình nói.