Mông Đặc Lôi Tác nhẹ nhàng vạch tấm khăn phủ trên mâm, giữa mâm lộ ra hai quả giới chỉ. Hắn tự tay lấy ra, Bối Lý tức thì lui xuống.
Với nhãn lực của Mông Đặc Lôi Tác, đương nhiên có thể nhìn ra tình trạng kinh tế của Lâm Tịch, hơn nữa hắn thấy Lâm Tịch vẫn đeo trên lưng ba thanh kiếm, cho rằng bọn họ không có không gian giới chỉ, cho nên vừa rồi âm thầm phân phó Bối Lý đi lấy.
" A a, ta nghĩ các ngươi vừa mới từ Khắc Long sơn đi ra, còn chưa có kịp đến phòng đấu giá mua không gian giới chỉ? Vừa lúc ta nơi này có dư ,tặng cho các ngươi coi như làm lễ gặp mặt ." Nói xong liền cầm hai quả không gian giới chỉ phân biệt đưa cho Lâm Tịch và Khải Kỳ.
Không gian pháp sư trên đại lục vẫn luôn là những nhân tài ít ỏi ,mà chỉ có không gian pháp sư mới có thể chế tác không gian giới chỉ,vì thế không gian giới chỉ được coi như những loại hàng quý giá, thường thường phải đến phòng đấu giá mới có thể mua được.
Lâm Tịch không chút khách khí nhận lấy không gian giới chỉ, sau đó đặt trên lòng bàn tay ngắm nghía xem xét.Giới chỉ này có ước chừng một trăm năm mươi cạnh không gian, tựa như một hình cầu đường kính sáu tấc. Bên trong cũng không phải trống rỗng, mà là đã có một đống kim tệ,khoảng một vạn mai.
Không gian giới chỉ này so với “Càn Khôn Đại”* của hắn thì còn kém xa, nhưng không gian giới chỉ chỉ là thứ yếu so với số kim tệ bên trong .Lâm Tịch căn cứ vào kinh nghiệm mấy năm nay, đời sống của dân chúng tại vùng phụ cận Khắc Long sơn,một tiểu quý tộc một năm lợi nhuận thu vào từ hai ngàn mẫu đất, cũng bất quá chỉ là một số lượng nhỏ kim tệ mà thôi!Mông Đặc Lôi Tác công tước hào phóng tặng nhiều kim tệ như vậy, không khỏi làm Lâm Tịch cảm thấy sợ hãi,thế giới này giàu nghèo quá mức chênh lệch!
Vuốt ve không gian giới chỉ, Lâm Tịch trên mặt toát vẻ tươi cười:" Công tước đại nhân thật sự là quá khách khí, phải biết rằng ma kiếm sư chúng ta cần nhất chính là không gian giới chỉ ! Bây giờ này ba thanh kiếm ta còn có thể mang,chứ nếu sau này nhiều hơn, à lúc đó mới thật phiền toái! Huống hồ đấu giá cũng không phải lúc nào cũng mua được không gian giới chỉ, nếu công tước đại nhân có tâm ý như vậy, chúng ta đây xin đa tạ ngươi! Sau này nếu công tước đại nhân có chuyện gì muốn ta trợ giúp, cứ đến tìm ta!" Vừa nói , Lâm Tịch thu hết kiếm trên lưng vào không gian giới chỉ, thuận tiện cũng đưa toàn bộ vật mang theo vào trong giới chỉ.
Cùng lúc gia nhân đến báo vãn yến đã sớm chuẩn bị xong,Mông Đặc Lôi Tác liền đích thân cùng Lâm Tịch đi ra, dọc theo đường đi hai người không ngớt trò chuyện thân mật,người không biết còn tưởng rằng đây là phụ tử một nhà!
Hách Lý Tư đến hoàng cung gặp Cổ Lực Đặc cũng không có nghĩ tới, hắn có cơ hội dùng cơm cùng Cách Tư Đằng bệ hạ! Chủ yếu là hắn đi đúng thời gian xảo diệu,cùng Cổ Lực Đặc nói chuyện,tiến hành nghiên cứu về chuyện của Lâm Tịch,cả hai liền quyết định cấp báo ngay cho Cách Tư Đằng bệ hạ ,vừa lúc Cách Tư Đằng đang chuẩn bị bữa cơm trưa.
Một bên dùng cơm, Hách Lý Tư hướng tới Cách Tư Đằng bệ hạ thuật lại sự thần kỳ về kiếm ma pháp, Cổ Lực Đặc cũng cho rằng việc này tuyệt đối cần phải quan tâm . Đương nhiên, Hách Lý Tư tự nhiên không quên bẩm cáo lại đề nghị của Lâm Tịch.
Cách Tư Đằng thân là hoàng đế chí tôn, trên người tự nhiên mang theo sự uy nghiêm của một thượng vị giả. Chỉ là khi nghe được " lý tưởng" của Lâm Tịch thì cũng không nhịn được nở nụ cười nói:"Tiểu ma pháp sư này thật không kiêng kỵ gì hết, ngay cả điều này cũng dám nói. Nếu kiếm ma pháp của hắn thật sự lợi hại như ngươi kể,phong cho hắn làm tử tước cũng chẳng sao."
Hách Lý Tư tưởng Hoàng đế bệ hạ vẫn nghi ngờ chưa tin, vội vàng giải thích nói:" Bệ hạ, theo như lời bọn họ nói là đã từng đánh chết ngũ giai ma thú việc này ta mặc dù không có nhìn thấy, nhưng kiếm ma pháp kia là tận mắt thấy.Kiếm ma pháp không chỉ có công kích sắc bén,còn có thể hỗ trợ ma pháp sư lúc thi triển ma pháp khi di chuyển với tốc độ cao, có thể nói là đền bù khuyết điểm lớn nhất của ma pháp sư! Hơn nữa ta tin rằng, một người có thể di chuyển trong không trung với tốc độ cao như thế, khi thi triển ma pháp hoàn toàn có thực lực giết chết ngũ giai ma thú!"
Cách Tư Đằng cũng không phải vô kiến thức, tự nhiên cũng hiểu lợi hại trong đó. Hắn suy nghĩ một chút nói:" Nói như thế, người này được trọng dụng! Nếu Lang Bối Tư đế quốc có một ma kiếm pháp sư đoàn,vậy chẳng phải Duy Nạp đế quốc sẽ không còn trấn áp nổi chúng ta!" Nói xong hắn vỗ mạnh bàn tay xuống quyết định, hướng bên cạnh thị vệ nói:" Phái người lập tức đi tìm hai ma kiếm sư kia, truyền cho bọn họ ngày mai buổi sáng đến hoàng cung, ta muốn kiến văn rộng rãi một chút về kiếm ma pháp ."
Thị vệ lĩnh mệnh, một đường thẳng đến Mông Đặc Lôi Tác công tước phủ đi đến.Cũng chẳng phải bọn họ biết ngay Lâm Tịch ở nơi nào, mà là Mông Đặc Lôi Tác công tước chưởng quản tình báo toàn đế quốc, đế đô có động tĩnh gì cũng hoàn toàn nằm trong tầm giám thị của hắn,biết thị vệ tìm người,Mông Đặc Lôi Tác lập tức thông tin đến.
Khi bọn thị vệ đến cũng là lúc bọn Lâm Tịch mấy người đã dùng xong bữa cơm tối. Vì vậy tại hoa viên của Mông Đặc Lôi Tác công tước phủ, mấy thị vệ cao hứng trở về phục mệnh, ngày mai Mông Đặc Lôi Tác sẽ đích thân dẫn Lâm Tịch và Khải Kỳ đến hoàng cung.
Ở đại lục này chế độ thượng triều cũng có điểm khác biệt,mỗi ngày hoàng đế sẽ đăng triều cùng các đại thần thương nghị quốc sự. Mông Đặc Lôi Tác không phải là đại thần bình thường,nếu không có sự tình gì quan trọng hắn cũng không cần phải vào chầu mỗi ngày,hôm nay hắn đặc biệt mang theo Lâm Tịch cùng Khải Kỳ đồng thời hướng hoàng cung đi tới.
Cùng Trung Quốc có chỗ bất đồng chính là, nơi này thượng triều các đại thần sẽ được cung cấp ghế ngồi,còn lại những người khác đứng quanh như khai hội.Lâm Tịch và Khải Kỳ mặc dù là những ngoại nhân đặc biệt cũng chỉ có thể ở ngoài cửa hầu đợi.
Ước chừng một giờ mới có lệnh cho vào.Nhìn thấy Cách Tư Đằng bệ hạ cũng không cần tam quỵ cửu khấu, chỉ cần hành lễ theo nghi thức của ma pháp sư
" Thân thể an khang, quốc vận xương long".
" Hai vị có thể đến Lang Bối Tư đế quốc của ta,tuyệt đối là nhất đại hạnh sự, chức danh ma pháp trên đại lục đã có thêm một tên gọi mới ….ma kiếm sư! Người đâu,nhanh cấp ghế ngồi cho hai vị khách quý!" Cách Tư Đằng nhìn Lâm Tịch, Khải Kỳ đang hành lễ, cười lớn nói.
Lập tức có người mang hai ghế lớn đến,Mông Đặc Lôi Tác công tước ra ý đặt ghế ở bên cạnh chỗ ngồi của hắn.Chỗ ngồi của Mông Đặc Lôi Tác chính là xa hoa chỉ kém Cách Tư Đằng một chút, bởi vậy vị trí của hắn cũng gần Cách Tư Đằng nhất, mà chỗ ngồi của Lâm Tịch sát ngay bên Mông Đặc Lôi Tác vì vậy so với Cách Tư Đằng cũng rất gần.
" Tạ bệ hạ,vì đế quốc ra sức chính là điều tâm nguyện của ta!" ngày hôm qua ,buổi tối Mông Đặc Lôi Tác đã phái người đến dạy Lâm Tịch một chút lễ nghi cung đình, vừa lúc hắn liền mang ra ứng dụng.
……………………………….
(*).Càn Khôn Đại: Đẫy Càn Khôn
“chữ Đại ở đây có nghĩa là cái đẫy”