Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng đắm say
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đã tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo vợ không là gì?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm, không gì hơn đâu
Việc nhà vợ có công đâu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cát-sét, vợ là ti-vi
Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta
|