“ Xem ra các ngươi sớm đã thông đồng rồi, các ngươi còn thủ đoạn gì nữa thì xuất ra hết đi, Thiên Linh Tông ta sẽ tận lực bồi tiếp.” Diêu Nguyên Lâm thẹn quá thành giận nói.
Lúc này Diêu Nguyên Lâm đã đầy một bụng nộ hỏa, cơn tức giận trong lòng hắn vẫn chưa có nơi phát tác, không ngờ vừa đến đây đã thấy Thiên Dự và Cao Kiện bức bách hết mức. Sớm biết thế này thì trước đó đã từ chức vị trí trưởng môn , nếu không sao bị bực mình như hôm nay.
Nghĩ tới đây Diêu Nguyên Lâm càng tức giận thêm, mấy năm nay hắn vẫn đảm nhiệm chức chưởng môn hoàn toàn là vì truy tìm tung tích của Huyền Tinh, không ngờ gần năm năm qua ngoại trừ việc ba năm trước phát hiện ra tung tích của hắn còn lại không tìm thấy nữa, hơn nữa lần đó một tổ gần hai mươi người không một ai có khả năng sống sót trở về, điều này khiến Thiên Linh Tông tổn thất không nhỏ. Vì chuyện đó mà lão còn bị nhóm trưởng lão phê bình, ban đầu bọn họ đã định thông qua nhưng vì hắn hận Huyền Tinh thấu xương, cho nên mới cực khổ cầu khẩn chúng trưởng lão cho thêm một cơ hội.
Sự bức ép của Thiên Dự và Cao Kiện khiến oán giận mấy năm nay của Diêu Nguyên Lâm rốt cuộc cũng tìm được chỗ phát tiết, đem toàn bộ sự căm hờn đối với Huyền Tinh chuyển sang người bọn họ.
Nghe xong lời Diêu Nguyên Lâm, Thiện Dự và Cao Kiện càng thêm tin vào lời nói của Kiến Minh, lời nói cùng thái độ của Diêu Nguyên Lâm hoàn toàn giống như theo lời của Kiến Minh.
“Hừ, Diêu chưởng môn, đây là ngươi uy hiếp à? Ngươi nên biết hai phái bọn ta mà liên hợp lại thì Thiên Linh Tông của ngươi không có khả năng chống đỡ lại đâu, nếu ngươi có thể trả lời vừa lòng cho bọn ta thì việc này sẽ coi như không đề cập đến nữa.” lúc này Thái thượng trưởng lão Tán tiên tứ kiếp Đạo Minh của Huyền Minh Tông lên tiếng.
Diêu Nguyên Lâm trông thấy Đạo Minh chân nhân thì không khỏi cảm thấy trong lòng run lên, Đạo Minh chính là Tán tiên tứ kiếp, lại là Thái thượng trưởng lão của Huyền Minh Tông, địa vị cao đến mức kinh nhân, nếu như trêu chọc đến lão thì bản thân nhất định sẽ không nhận được kết quả tốt. Nhưng nghĩ đến bên cạnh cũng có vài Tán tiên, trong lòng lão mới yên tâm hơn.
“Sư thúc tổ, người xem …” Diêu Nguyên Lâm xoay người lại hỏi một lão nhân tóc bạc ở phía sau. Lão nhân đó cũng là Thái thượng trưởng lão của Thiên Linh Tông, tu vi giống như Đạo Minh, đều là Tán tiên tứ kiếp!
“ Đạo Minh huynh, nhiều năm không gặp tính tình của ngươi vẫn như xưa a, hơi tí là đánh đánh giết giết.” lão nhân đó đi tới phía trước cười với Đạo Minh.
“ Đới trưởng lão, lão ít cười hi ha với ta đi, chuyện trước mắt đã rất rõ ràng, nhiều đồng đạo nơi đây cũng nhìn thấy.” Đạo Minh chân nhân nghiêm mặt lạnh nhàn nhạt nói, không cho Đới trưởng lão kia chút mặt mũi nào.
Bị Đạo Minh đem ra làm trò trước mặt nhiều tu chân giả như vậy, Đới trưởng lão khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
“Đạo Minh huynh, lão nói Thiên Linh Tông ta sát hại đệ tử Thanh Hư Tông, lão có chứng cứ gì để chứng minh điều ấy? Ta hy vọng lão chớ nên quá lỗ mãng, ta không muốn quan hệ của ba phái chúng ta se bị chuyện này làm căng thẳng.” Đới trưởng lão thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm túc nhìn Đạo Minh nói.
“ Bọn ta có nhân chứng, Kiến Minh tận mắt thấy Linh Hư bị người của Thiên Linh Tông giết chết, hơn nữa ta cũng đã hỏi qua trong môn, Linh Hư quả thật hồn phi phách rồi.” Cao Kiện lúc này nói chen vào.
“ Đúng vậy, chắc chắn Kiến Minh không có lá gan đi gạt bọn ta, đối với chuyện này rốt cuộc Thiên Linh Tôn các ngươi định giải thích như thế nào?” lúc này từ hướng Thanh Hư Tông lại có một trung niêm nam tử đi ra.
“ Không ngờ Miêu trưởng lão cũng tới, về việc này thì ta nhất định sẽ cho các ngươi một câu trả lời, sau khi ta trở về sẽ lập tức điều tra ai là hung thủ sát hại người của quý phái, đến lúc đó sẽ giao cho các ngươi, mặc các ngươi xử trí.” Đới trưởng lão hướng Miêu trưởng lão mà cam đoan.
Lão biết rõ sự đáng sợ của Miêu trưởng lão đang đứng trước mặt này, hắn cùng Đạo Minh hai người năm xưa đã giết không biết bao nhiêu tu ma giả, chỉ cần tu chân giả bị tu ma giả đụng tới, hai người họ sẽ toàn lực giết chết, tu ma giả chết trong tay bọn họ không một vạn thì cũng tám ngàn, chỉ có điều sau đó hai người chuyển sang tu Tán tiên mới không ra ngoài đi lại nữa.
“ Truy tìm hùng thủ? Đới trưởng lão, theo như lời của Kiến Minh thì hung thủ đã bị Linh Hư tự bạo nguyên anh mà đồng quy vu tận, lão không phải là nói cho có lệ chứ?” Miêu trưởng lão nhìn chằm chằm Đới trưởng lão.
Nếu Đới trưởng lão tiếp tục nói cho qua chuyện, hắn sẽ ra tay liền!
“Cái này …” Đới trưởng lão không biết nên làm như nào bây giờ, bởi lão cũng không hiểu rõ chuyện này lắm, ban đầu hắn định khi trở về sẽ tùy tiện tìm một tên thế mạng giao cho hai phái xử lý, hiện nhìn lại kế hoạch này thì đúng là không thể thực hiện được.
“ Tốt nhất là lão cho chúng ta một lời giải thích, nếu không đừng trách hai phái bọn ta động thủ đối với các ngươi.” Miêu trưởng lão âm lạnh nói.
“ Đệ tử Thanh Hư Tông nghe lệnh …”
“ Đệ tử Huyền Minh Tông nghe lệnh …”
Sau khi Miêu trưởng lão và Đạo Minh trao đổi một cái ánh mắt thì hai người đồng thời hướng xuống dưới truyền mệnh lệnh!
Lập tức, tất cả đệ tử Thanh Hư Tông và Huyền Tinh Tông ở đây đều tụ tập lại, thần sắc nanh vuốt nhìn chằm chằm vào Đới trưởng lão, nếu hắn không cho bọn họ một câu trả lời vừa lòng, người hai phái sẽ không chút do dự mà ra tay với môn nhân của Thiên Linh Tông.
Hiện tại ngay cả đệ tử hai phái ở bên ngoài cũng chen nhau đi vào, tất cả tu chân giả đang vây xem cũng lui về phía sau, nhường đường cho người của ba phái.
Rốt cuộc sắp có chiến tranh hay không? Đây là chuyện mà các tu chân giả đều mong chờ đã lâu.
Chỉ thấy đám đệ tử của ba phái đang đằng đằng sát khí tiến đến, chỉ có điều nhìn qua môn nhân của Thiên Linh Tông thì rõ ràng là đang lo lắng, thực lực của một phái như Thiên Linh Tông có thể chống lại sự công kích của hai phái khác hay không? Bản thân là đệ tử Thiên Linh Tông cũng không dám tin.
Tam đại phái, thực lực của mỗi phái hơn kém nhau không có bao nhiêu, nếu trong đó có hai phái liên hợp nhau chèn ép một phái khác, cơ hồ sẽ không phải ngạc nhiên khi phái đó bị tiêu diệt hoàn toàn!
Huyền Tinh vừa mới nghe thấy Cao Kiện nói Linh Hư tự bạo nguyên anh thì nhất thời trở nên lo lắng, hắn đã hơi sơ xuất, tại sao lúc đó lại quên không tiêu hủy thi thể Linh Hư chứ.
Nhưng thấy sau đó bọn chúng đều không phát hiện có gì sai khác mới yên tâm ngồi xuống. Hiện tại trông thấy bất cứ lúc nào ba phái cũng có thể phát sinh binh đao, trong lòng rất cao hứng.
“ Đánh đi, đánh đi, càng hung ác càng tốt …” Huyền Tinh hi vọng ba phái can qua nhanh hơn nữa. Nhưng hắn cũng hiểu rõ là không thể lưu lại chỗ này, sớm muộn gì ba phái cũng sẽ hoài nghi hắn cho nên tốt nhất là rời đi sớm hơn.
Nhưng hiện bọn họ cũng chưa có thời gian đi hoài nghi hắn, ba phái đều đang bị dính kế của hắn, đều đang làm theo kế hoạch của hắn. “Hay là nán lại xem một chút rồi hãy đi.” trong bụng Huyền Tinh nghĩ như thế, tam đại phái tự tàn sát lẫn nhau là chuyện mà hắn thích chứng kiến nhất, chuyện tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua.
“Miêu trưởng lão, Đạo Minh trưởng lão, xin cho ta một chút thời gian, ta hứa sẽ cho các ngươi một câu phúc đáp vừa ý.” ngay lúc hai người Đạo Minh hạ lệnh cho môn hạ đệ tử thì Đới trưởng lão biết Thiên Linh Tông lần này đã gặp phiền toái, vội vàng hướng hai ngươi mà phát thệ cam đoan.
“Hừ ! …” Đạo Minh đang muốn nói tiếp thì đột nhiên ánh mắt của lão hướng về phía trước hồ.
Nhìn bộ dáng của Đạo Minh, vài người khác cũng hướng về hồ nước kia nhìn lại.
Chỉ thấy mặt hồ lúc đầu vốn yên tĩnh đã bắt đầu xao động, hơn nữa còn có trận trận kim quang bắn lên.
“ Tiên khí xuất thế rồi.” không biết ai ở đằng xa lớn tiếng hô lên.
“ Chuyện này để sau hãy giải quyết được không?” Đới trưởng lão hỏi ý kiến của hai người Đạo Minh.
Miêu trưởng lão cùng Đạo Minh căn bản không để ý tới lời của lão, bay thẳng về hướng hồ nước, cao thủ Huyền Minh Tông và Thanh Hư Tông cũng đồng thời bay theo.
Thấy người của hai phái đều đã đi, Đới trưởng lão mới hồi tỉnh, “ theo ta đi.” lão phân phó mười mấy tên cao thủ bên cạnh.
Lúc này Đường Hùng cũng dẫn tu ma giả bay tới, đồng thời Tán tu cùng các cao thủ môn phái nhất lưu cũng hướng bên hồ lao theo.
Ban đầu những Tán tu và các môn phái nhất lưu này xác định có thể chiếm được một vị trí, không ngờ về sau tam đại phái mỗi phái chiếm cứ một vị trí, kết quả là còn phải tranh đoạt vị trí cuối cùng với tu ma giả, điều này khiến trong bụng tất cả tu chân giả đều cảm thấy rất tức giận!
“Ai … xuất hiện thực không đúng lúc.” nhìn vở kịch hay cứ như vậy mà hạ màn khiến Huyền Tinh cảm giác vô cùng đáng tiếc.