“ Người của ba phái đều không ít, tối thiểu cũng phái đi một phần ba số đệ tử đấy, nếu như tiếp tục đánh nhau như thế này thì…” trong đám đông thỉnh thoảng nổi lên các câu nói bình luận có liên quan đến ba phái.
“ Tốt nhất Thiên Linh tông nên bắn tin cầu viện về cho môn phái bọn họ, nếu quả như thế thì chiến trường tất sẽ gay cấn hơn, đến lúc đó tin rằng ba phái sẽ khai chiến toàn diện” ở trung tâm đám đông Huyền Tinh đang nghĩ thế.
Nếu đúng như điều hắn muốn, sau này Thiên Linh tông nhất định tránh không khỏi vận mệnh bị hủy diệt, còn nguyên khí của Huyền Minh tông và Thanh Hư tông lúc đó cũng sẽ tổn thất lớn.
Tuy nhiên tất cả đều chỉ là giả thuyết, hiện Huyền Tinh đang quan sát ba người Đạo Minh ở trên không, hi vọng ba người bọn chúng sẽ động thủ.
“ Đạo Minh trưởng lão, Miêu trưởng lão, xem ra các ngươi không định dừng tay rồi, chỉ có điều Thiên Linh tông ta không phải là thứ để mặc ý các ngươi ức hiếp” Đới trưởng lão lúc này đã bình tĩnh trở lại, nhưng hắn cũng phóng toàn bộ khí thế của mình ra bên ngoài, biểu hiện này đồng nghĩa với việc Đới trưởng lão muốn động thủ với hai người kia.
Khí thế của Tán tiên Tứ kiếp lập tức khiến cho vài đệ tử bên dưới cảm thấy hô hấp khó khăn, không ít người vì không chịu nổi cái áp lực khủng bố đó mà tự bạo! Trong đó có cả đệ tử của Huyền Minh tông và Thanh Hư tông, thậm chí ngay cả đệ tử của Thiên Linh tông cũng bị, khí thế mà Đới trưởng lão phóng ra đều như nhau, ai chạm phải tất xui xẻo.
“ Ha ha, Đới trưởng lão, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được bất kì ai trong số chúng ta sao” Đạo Minh cười lớn, lão và Miêu trưởng lão đều là các cao thủ đương thời ở Tu Chân giới! Kẻ cùng đẳng cấp tu vi căn bản không phải là đối thủ của họ, dù cho sau này có chuyển sang tu Tán tiên cũng vẫn như cũ, Đạo Minh có rất nhiều khả năng đánh bại Đới trưởng lão.
“ Cái gì? Vậy sao, ngược lại ta muốn coi xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh! “ dứt lời Đói trưởng lão lôi ra toàn bộ chiến giáp cùng phi kiếm của mình.
Đạo Minh nhìn nhìn Miêu trưởng lão, ai ngờ Miêu trưởng lão lại ngoảnh mặt đi nơi khác, làm như không có quan hệ gì với lão, xem ra hắn không định giao thủ với Đới trưởng lão.
“ Ai…” Đạo Minh thở dài, hơn hai ngàn năm qua lão đã chưa từng động thủ cùng ai, ban đầu lão cũng không muốn ra tay, nhưng nhìn Miêu trưởng lão lúc này, hiển nhiên có ý muốn nhường lão tự ra tay đối phó.
Sau đó, Đạo Minh cũng xuất ra phi kiếm của mình, chỉ có điều lão không mặc chiến giáp, xem ra Đạo Minh rất tự tin vào bản thân mình
Phi kiếm và chiến giáp của hai người bọn họ đều là bán tiên khí, mức công phá cường đại hơn nhiều so với linh khí, nhưng so với tiên khí lại rất kém.
“ Hừ..ngạo mạn thật!” Đới trưởng lão nhìn thấy Đạo Minh cả chiến giáp cũng không thèm lấy ra, rõ ràng là coi thường mình, cả hai đều là Tán tiên Tứ Kiếp! Hành động của Đạo Minh khiến Đới trưởng lão cảm thấy vô cùng tức giận, lão nâng phi kiếm lên trước mắt.
“ Đinh..” một âm thanh vang lên, Đạo Minh nhẹ nhàng dùng phi kiếm đỡ lấy thế công của Đới trưởng lão, phi kiếm của Đới trưởng lão đã đánh lệch mục tiêu ban đầu, coi như lần tấn công này thất bại.
“ A a, muốn đánh cũng không cần phải nóng vội như thế a, cả một tiếng hô đánh cũng bỏ qua” Đạo Minh ung dung nói, nhưng sau khi nói xong lão đã xông đến trước mặt Đới trưởng lão, đây không phải là do Đạo Minh dụng thuấn di mà là vì tốc độ của lão quá nhanh, cho nên chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện sát người Đới trưởng lão.
Đới trưởng lão dù sao cũng là một Tán tiên Tứ Kiếp, khi Đạo Minh biến mất, lão toàn lực bắn ra phía sau, cuối cùng đã tránh được một chưởng của Đạo Minh.
“ Phản ứng không tồi đấy” hiện Đạo Minh đang đứng ở chỗ mà Đới trưởng lão vừa rời khỏi, nói châm chọc Đới trưởng lão.
Lúc này Đới trưởng lão đã ý thức được sự đáng sợ của Đạo Minh, vừa rồi là do lão hoàn toàn dựa vào bản năng để lui lại, nếu như chậm hơn một chút tất sẽ bị Đạo Minh đánh trúng.
“ Huyền Minh quyết quả nhiên thần kì, lại có thể nâng tốc độ lên mức này” mặc dù Đạo Minh vẫn giữ tốc độ như cũ, nhưng Đới trưởng lão cũng không quá lo lắng, bởi Thanh Hư quyết của lão cũng không kém gì Huyền Minh quyết của hắn.
Pháp quyết tu luyện của ba phái Thiên Linh tông, Huyền Minh tông và Thanh Hư tông phân biệt thành Thiên Linh quyết, Huyền Minh quyết và Thanh Hư quyết.
Ba bộ pháp quyết này được cả Tu Chân giới công nhận là những pháp quyết tu luyện đỉnh cao nhất.
Huyền Minh quyết thiên về tốc độ, Thiên Linh quyết thiên về công kích còn Thanh Hư quyết sở trường khôi phục. Ba bộ pháp quyết này đều có ưu thế riêng.
“ Cái vừa rồi chỉ là đòn cảnh cáo ngươi, lần này ngươi nên cẩn thận hơn” Đạo Minh cảnh báo Đới trưởng lão.
Đới trưởng lão nhìn chăm chú Đạo Minh, đồng thời lão đang cố gắng hấp thu linh khí xung quanh, bởi lão muốn phát động một pháp quyết với lực cường đại.
“ Cái gì? Phệ Linh Không Bạo?” Đạo Minh liếc mắt đã nhìn ra ý định của Đới trưởng lão. “ Đã lâu chưa lĩnh giáo tuyệt học của Thiên Linh tông các ngươi, hôm nay ta sẽ lĩnh giáo qua xem” tuy Đạo Minh hiểu rõ Phệ Linh Không Bạo là chiêu thức có uy lực lớn nhất trong toàn bộ linh quyết công kích của Thiên Linh tông, nhưng cái đó cũng không thể làm Đạo Minh lo lắng, ngược lại còn khiến chiến ý đã chôn vùi trong lòng lão dẫn phát ra ngoài.
“ Hừ, không sợ chết thì ngươi qua đây” lúc này Đới trưởng lão đã ngừng việc hấp thu linh khí.
“ Ha ha, ta cũng đang muốn động thủ đây” Đạo Minh đang hưng phấn, dứt lời thân ảnh của lão đã lại biến mất.
“ Phệ Phong trảm!”
“ Phệ Linh Không Bạo!” hai đạo thanh âm vang dội khắp cả tinh cầu.
Toàn bộ các đệ tử đang kịch chiến bên dưới đều dừng tay lại, vì bọn họ đã nhìn thấy một cảnh khó quên trong đời.
Chỉ thấy hai người Đạo Minh đang phát ra những luồng bạch quang chói mắt, những âm thanh:” uỳnh…uỳnh…” quấn chặt lấy nhau liên miên vào tai, lấy hai người làm trung tâm, trong phạm vi vài ngàn thước vuông khắp nơi đều tràn ngập linh khí cuồng bạo mà mắt thường có thể nhìn thấy, nó giống như từng đợt thủy triều cuồn cuộn trong cơn cuồng phong.
Trải qua một hồi, cuồng phong linh khí kia dần dần biến mất không còn tăm hơi.
“ Hừ…” chỉ thấy Đới trưởng lão đang lơ lửng trên không, khóe miệng đã xuất hiện một tơ máu, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, hiển nhiên đã bị nội thương.
“ Ha ha, thống khoái thật” còn Đạo Minh đang cao hứng thét lên, đạo bào trên người lão chỉ rách một ít, chẳng qua đó là những dấu vết bên ngoài , kỳ thật Đạo Minh căn bản không có bất kì thương tổn nào.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên bên dưới truyền đến một tiếng nổ chấn động.
“ Nguyễn trưởng lão!” chính mắt Đới trưởng lão thấy Nguyễn trưởng lão bị ba tán tiên của hai phái bức phải tự bạo!
Tán tiên! Bản thân hắn là một Nguyên anh siêu đại! Tán tiên mà tự bạo, uy lực của nó tất lớn hơn nhiều so với những tu chân giả tu vi Đại Thừa kỳ tự bạo.
Những Tán tiên vây công Nguyễn trưởng lão căn bản không ngờ lão lại dám tự bạo, cho nên ba người đều bị thương không nhẹ.
“ Đạo Minh, Miêu trưởng lão! Thiên Linh tông ta thề không đội trời chung với các ngươi!” Đới trưởng lão phát điên thét lớn.
Hiện Thiên Linh tông chỉ còn có mười tán tiên xung quanh, không ngờ vừa mới ra trận đã tổn hại một người, đây là sự đả kích quá lớn với Thiên Linh tông.
“ Đới trưởng lão! Dù ngươi không nói thì hai phái bọn ta cũng sẽ không dừng tay lúc này!” Miêu trưởng lão nheo nheo mắt nhìn Đới trưởng lão, hiện Miêu trưởng lão đã nổi sát ý với Đới trưởng lão: dù gì đi chăng nữa mình cũng phải cùng Đạo Minh liên thủ giết chết hắn, trong lòng lão suy nghĩ như vậy.
“ Các ngươi là quân hỗn đản!” bỗng nhiên trong lúc đó một giọng nói vừa mờ hồ vừa uy nghiêm truyền vào trong tai mỗi người ở trường chiến đấu.
Đám tu chân giả đều không biết giọng nói đó từ đâu truyền đến, đối với chủ nhân của nó lại càng hiếu kỳ hơn.
“ Bái kiến sư tổ” Miêu trưởng lão vừa nghe thấy âm thanh kia liền vội vàng từ không trung hạ xuống đất quỳ gối.