Việc này không đơn giản như vậy!
Vốn việc này Khổng Trác đã không suy nghĩ nhiều, chỉ tưởng là Chu Tuyết đó thật sự không muốn gả cho Lâm Ngọc Phong thôi nên mới đào cưới. Việc này không phải là quá khó nói, nhưng đồng thời giải thích sẽ khiến Lâm Ngọc Phong thống khổ, hắn cũng có thể hiểu vì sao nha đầu này khó xử. Vì đã có mối quan hệ sâu từ trước, nói cho cùng thì Khổng Trác vẫn đứng về phía nha đầu này.
Chính là đêm nay, hắn lại suy nghĩ chuyện này một lần nữa, càng lúc càng thấy không hợp lí, phi thường không hợp lí.
“ Nếu nói Tiểu nha đầu này không phải đào cưới, việc này lại càng phiền toái hơn.”
Nếu Tiểu nha đầu này không phải đào cưới thì đi đâu mất chứ ?
Đây là một suy nghĩ rất đột ngột, kế tiếp càng suy nghĩ sâu từng bước, nếu Tiểu nha đầu bị người ta bắt cóc thì ở đâu chứ ?
Một suy nghĩ này vừa lóe qua, đồng thời như tia chớp mất đi, vẫn bị Khổng Trác giữ lại.
Tại sao lại có suy nghĩ như vậy?
Tại sao lại muốn tìm hiểu ngay việc này?
Bởi vì Khổng Trác với Chu Tuyết hiểu rõ.
Tiểu nha đầu này bề ngoài là bỏ trốn, nhưng tính ra mà nói từ bé đến giờ, trong miệng đều nói :” La Phù chúng ta, La Phù chúng ta!”. Đúng, luôn luôn lấy La Phù làm vinh dự, hơn nữa từ tính cách mà nói, nàng vẫn còn mềm yếu lắm, điểm này có thể nhìn từ Phương Thiếu Bạch ra ngay.
Nếu nói tính cách của nàng cứng rắn, căn bản không cần chờ tới bây giờ, ngay lúc đó đã bỏ đi cùng Phương Thiếu Bạch, cho dù lúc đấy có cố kị an toàn của Phương Thiếu Bạch nhưng lúc Phương Thiếu Bạch thoát khỏi La Phù nàng đã đi theo ngay. Lùi lại từng bước, nếu lúc đó còn không có chủ ý này, nếu biết mình và Lâm Ngọc Phong sớm có ước cưới, nàng cũng nên đi, mà không nên đi bây giờ, không nên đi hôm qua, không nên đi lúc này.
Trừ phi lúc ấy Phương Thiếu Bạch ở bên cạnh nàng, chính là Khổng Trác có thể xác định, lúc ấy Phương Thiếu Bạch không ở đó.
Hắn đối với việc mình ra tay nặng nhẹ nắm rất chắc, mặc dù không hề làm cho Phương Thiếu Bạch trọng thương, nhưng ít nhất có thể làm cho hắn phải nằm liệt mấy tháng không nhúc nhích. Từ sức mạnh của Lôi thuật và Nguyên từ lực của mình mà nói tiểu tử này trong nửa tháng đã bị phế, chỉ giống người bình thường, cho nên hắn không có khả năng sáng ngày thứ hai lên La Phù sơn, mang Chu Tuyết đi được.
Cái này, hắn có chút luống cuống.
Hắn có nên nói với chưởng giáo sư bá chuyện này ?
Không, nếu nói ra, vậy chuyện mình cố tình để cho Phương Thiếu Bạch chạy thoát sẽ lộ hết.
“ Ta có nên nói với Thường Việt không nhỉ ?” Nghĩ đến chuyện cố tình để Phương Thiếu Bạch chạy thoát, hắn lại muốn tìm Thường Việt, hai suy nghĩ này càng ngày càng phức tạp trong đầu hắn.
“ Ta làm sao có thể khẳng định Thường Việt sẽ không đem chuyện tối hôm nay nói với chưởng giáo sư bá chứ? Ta cùng hắn đâu có quan hệ thân thiết? Chưởng giáo sư bá chính là sư phụ của hắn, quan hệ tốt hơn ta nhiều!”
“ Vẫn có một số việc tương đối tốt, có thể không đúng với suy nghĩ này.” Khổng Trác cầm bao quần áo mình vừa sắp xếp, rồi vác lên vai,” Bất quá, cũng có lúc mà nói, tâm lí của mình tương đối an toàn, thông minh vĩnh viễn sẽ có người thông minh hơn, mình có một chút suy nghĩ thông minh nhưng người ta lại có nhiều, ta có thể nghĩ một điểm như vậy, người khác cũng có thể. La Phù ngũ kiếm trừ Bạc Chân đang ở bên ngoài, người nào chẳng phải đã thành tinh rồi, ở bề mặt của chuyện này, ta chỉ cần mắt nhìn xa hơn người khác một chút là được rồi. Ngoài hắn ra, không dễ còn ai ta có thể nói chuyện này nữa, bảo ta xuống núi tìm ta cũng xuống núi, bảo ta mang người về ta cũng cố đi tìm người mang về, Tiểu nha đầu là con ruột của Chu sư bá, là thân nhân duy nhất của hắn, ta nói chuyện này cho hắn vậy !”
Nghĩ tới điểm này, hắn lắc lắc đầu, đem tất cả những suy nghĩ đang rối loạn trong đầu quẳng hết ra ngoài.
“ Xuống núi một chút cũng không sao, nhanh như vậy đã có cơ hội xuống núi, bất quá phải đi chơi một chút đã, coi như xin lỗi chính mình .”
Lúc này mới nhớ, Lăng Già Thượng Nhân tựa hồ không cho mình kì hạn xuống núi a!
……………….
Thu ý ở khắp mọi nơi.
Gió trong trẻo nhưng lạnh lùng thổi bay những cành khô lá úa xuống đất.
Gió cuốn mạnh, là vàng khô bay đầy trời.
Khổng Trác lê thân hình to lớn, đi trên cành khô lá vàng, vẻ mặt đầy cổ quái.
Xuống núi đã nửa tháng nhưng tin tức về Chu Tuyết một điểm cũng không có, không biết cả tin tức gì trên núi.
Khổng Trác có chút nóng nảy, việc này càng ngày càng đi theo hướng quỷ dị, hiển nhiên bây giờ mọi người đều cho rằng Chu Tuyết là trốn theo Phương Thiếu Bạch.
Việc này ban đầu được bưng bít kín, nhưng ô a ô a, cuối cùng tin tức không được che, chậm rãi truyền khắp La Phù. Theo tin tức dọc đường hắn nghe được, bây giờ Lâm Ngọc Phong đang như phát cuồng trên núi, mà bây giờ tin tức với một tốc độ đáng sợ đang lan ra khắp cả tu chân giới.
Ai nói người tu hành không tán chuyện ?
Có đôi lúc, không quan tâm đến chuyện nhân gian, chỉ tập trung tu luyện, nhưng có lúc tu luyện đến nhàm chán vô cùng, đối với việc tán chuyện còn hơn cả người bình thường, không muốn nói là điên cuồng.
Mấy ngày hôm trước, hắn trên đường đi gặp một người tu hành khác, vừa thấy mặt liền báo một chút về môn phái, rồi lên tiếng gọi đồ, uống rượu ừng ực như trâu, từng ngụm, từng ngụm ăn kèm thêm thịt, đây quả thực là chuyện thích ý.
Chính là giờ đây, hắn thấy trốn được người tu hành khác môn phái, là trốn thật xa.
Chỉ sợ người khác hỏi rốt cuộc hôn lễ nổi danh tại tu hành giới xảy ra chuyện gì nhỉ .
Cái loại tâm tình này, trong gió thu lại đặc biệt có cảm giác thê lương.
Đây là một căn nhà thôn quê nhỏ, cách La Phù bốn ngàn năm trăm dặm.
Đối với việc tìm kiếm Chu Tuyết, hắn quả thực một chút đầu mối cũng không có.
Thường Việt trước khi xuống núi nói với mình cũng đúng, nơi này rộng mênh mông, muốn tìm một người, đặc biệt người này lại bị một người khác bắt đi, thật là khó khăn a.
Bất quá, nửa tháng này với nửa tháng trước không giống nhau, hắn không thể đem hi vọng kí thác lên người Chu Tuyết nữa.
Cho nên, hắn quyết định … tìm Phương Thiếu Bạch trước.
Phương Thiếu Bạch bị mình đánh trọng thương, không ngoài mười ngày nửa tháng hắn không lành được, nhớ lại đoạn cuối cùng một chút, hắn chạy hướng Tây Bắc. Đem lực lượng mà tính toán, đêm đó hắn cách La Phù khoảng trên dưới năm ngàn dặm, chính mình đã từng nghĩ khiến cho hắn ngày thứ hai không lên được La Phù, không để làm bậy, bởi vậy đã khống chế địa tâm nguyên từ lực, ra tay nặng một chút.
Bây giờ, địa tâm Nguyên từ lực bố trí thành lưới trọng lực thì lấy Khổng Trác làm trung tâm sẽ bao trùm được một phương viên tầm mười dặm, mà theo hành động của hắn thì phạm vi của lưới trọng lực cũng không ngừng di động.
So với trước kia, bây giờ hắn đối với sự vận dụng của lưới trọng lực ngày càng cao thâm, có thể nói là hoàn toàn thực hiện được ngay khi tâm ý vừa động, trên ý nghĩa mà nói, bởi vì lúc đầu chứng kiến con nhện bố trí lưới nhất thời cao hứng, từ nghĩ chơi rồi sáng tạo ra kỹ pháp này, hoàn toàn hướng theo phương pháp cường lực thuật mà phát triển đi lên, mà đặc điểm lớn nhất của nó là công phòng nhất thể.
Chỉ cần có người bước vào phạm vi lưới trọng lực của mình, cho dù thân pháp của hắn có nhanh bao nhiêu đi nữa, tu vi có cao bao nhiêu, chỉ cần không chú ý tới địa tâm nguyên từ lực dị thường, liền dễ dàng không thoát được linh giác của Khổng Trác.
Khổng Trác căn cứ vào tình huống hiện tại, trong lúc vô ý bước vào lưới trọng lực của chính mình thì rất khó nhận thấy sự tồn tại của nó, điểm này có thể chứng minh bằng một số chuyện cũ, bắt đầu trên một mỏm nùi, từ Tu La Kiếm Lý Nguyên Hóa cùng Thanh Bình Kiếm Bạc Chân đã thấy được những biểu hiện ngoài ý muốn.
Hai người này đều là hai kiếm tiên đứng đầu, trong tu hành giới cũng là tuyệt đỉnh cao thủ nhưng ở trên mỏm núi kia cũng ngây người hồi lâu, không hề cảm thấy trọng lực dưới chân có điểm khác thường, từ đó có thể thấy được lưới trọng lực của mình là tuyệt đối ẩn mật.
Công dụng thế nào là tùy Khổng Trác sắp xếp, đầu tiên, khu vực có trọng lực dị thường nhỏ nhất, là các khu có một vài đường hoặc có thể nói là một vài tia nhỏ như sợi tơ, tiếp theo xung quanh các khu có trọng lực nhỏ dị thường đó, có khi là các khu kém gấp vạn lần khu vực đó, nếu không ngưng thần cảm nhận thì rất khó có thể nhận ra. Cho dù là người tu hành có cực độ mẫn cảm dù có phát hiện một chút dị thường thì cũng tự nhiên quên ngay đi, bởi vì địa tâm nguyên từ lực vốn phân bố trên mặt đất cũng không đồng đều giống nhau mà.
Mặc dù có thân thể to lớn quá cỡ như vậy, nhưng đối với các địa phương khác lại có chênh lệch khác nhau, mà loại chênh lệch này cũng có khi lên đến vạn lần, đây là nặng nhất có thể, bởi vì dạng thứ nhất này, trải qua bị Khổng Trác dùng địa tâm nguyên từ lực điều chỉnh trọng lượng thân thể, khiến cho bản thân như một mảnh lá cây như biến mất trong một mảng rừng rậm làm người ta không cách nào để ý phát hiện ra, điều đó là điều Khổng Trác tin tưởng nhất.
Sau khi nắm giữ được các quy luật cơ bản cùng cách thức của địa tâm nguyên từ lực, vốn lại là đặc tính của hắn, hắn lại đem lưới trọng lực này ra thi triển cùng với vận dụng các phương pháp cải tiến, nói trắng ra chính là kết hợp với nguyên lí của trận pháp để tiến hành gia cố. Cứ như vậy, về sau hắn thi triển chiêu này, liền dễ dàng không mất sức lực, tiêu hao pháp lực không đáng kể, làm cho bây giờ phương viên mười dặm của địa tâm nguyên từ lực gần như trở thành pháp bảo bình thường của hắn, tùy ý lấy ra sử dụng.
“ Ân, có người tu hành tiến vào trong vòng phạm vi mười dặm, thực lực không kém !” Khổng Trác đang đi về phía trước thân thể ngừng lại, nheo mắt lại, linh giác khẩn trương tỏa ra khắp lưới trọng lực, cảm ứng từ trong những sợi tơ trọng lực truyền đến cho hắn một trận tin tức,” Hai người tu hành này hẳn là mới bước vào cảnh giới Luyện khí hóa thần, có thể sơ bộ ngự kiếm phi hành, chờ một chút, hơi thở của bọn họ hình như là thuộc La Phù ta mà .”
Nheo hai mắt lại trong giây lát, vẻ mặt của hắn lúc này có chút kinh ngạc.
Luyện khí hóa thần cảnh giới ở La Phù sơn không ít, nhưng trong Tam đại đệ tử cũng không có mấy người, may ra chỉ biết được vài tên trong hạch tâm đệ tử môn phái thôi, chẳng lẽ bọn họ lại là Nhị đại đệ tử ?
Cũng không đúng.
Nhẹ nhàng chuẩn bị xuất ra trọng lực ti, linh giác của hắn bắt đầu lan theo trọng lực ti mà mở rộng.
Khóe miệng nở ra một nụ cười yếu ớt, rất cổ quái, Khổng Trác lau lau cái mũi.
“ Bọn họ tu hành đều là La Phù chánh tông công pháp, Tiên Thiên Tử khí, như vậy lại càng thú vị hơn .”