Mấy ngày nghỉ em nhồi truyện này đến chương 45 quyển 11, càng đọc càng vãi đái, đúng là sắc hiệp, không khác mì ăn liền, thằng ất ơ Lưu Phong lúc nào cũng như thánh luôn, tình huống nào chưa thèm đọc cũng biết kết cục là nó giết, chơi, hoặc chửi người khác. Tâm lý thằng tác giả chắc chắn không bình thường. Cộng thêm có thể hiểu cách suy nghĩ tởm lợm của giới trẻ TQ hiện nay về vấn đề bành trướng và cách cư xử với các nước láng giềng.
|