Yêu tộc thiên tâm hỗn độn, mệnh nguyên tạp nham không thuần, lệ khí quá mạnh bởi vậy kẻ có thể vượt qua thiên kiếp phi thăng thiên giới từ xưa tới nay lại càng ít hơn. Thành ra bọn họ cực kỳ đố kỵ với những sự ưu đãi của ông trời đối với loài người.
Thế nhưng Yêu tộc cũng có ưu thế riêng, người trong Yêu tộc bình thường của bọn họ cũng đã có sinh mệnh dài gấp mấy lần con người, sự mạnh mẽ của thân thể thì con người lại càng không cách nào bì được, có thể thích ứng với những hoàn cảnh sinh tồn vô cùng khắc nghiệt. So với sự yếu đuối của con người thật như hổ báo so với cừu non. Hơn nữa trong Yêu tộc, lại càng có nhiều cá thể bẩm sinh tự nhiên đã có thiên tính, có cơ hội luyện khí tu hành, lấy riêng biệt những cá thể đó mà nói thì rõ ràng vượt loài người rất xa.
Bởi vậy, dưới con mắt của Yêu tộc, bọn họ chính là những sinh linh ưu tú hơn loài người nên chính bọn họ mới có tư cách làm chủ đại địa.
Thái độ phục tùng kẻ mạnh, coi thường kẻ yếu của Yêu tộc vốn là tự nhiên rõ ràng khồng cần phải nói.
Thế nên một trường huyết chiến kinh thiên thời cổ vốn bởi nguyên nhân tự nhiên đó mà bùng nổ ra.
Được làm vua, thua làm giặc, cái lý lẽ đó ở loài người thế nào thì trong Yêu tộc cũng vậy thôi.
Ba ngàn năm qua, Nhân loại ở Cửu châu phát sinh nhiều biến hóa lớn lao mà Yêu tộc di cư ra ngoài đại dương cũng phát triển lớn mạnh vô số, hầu hết là cũng không còn là Yêu tộc của ngày xưa nữa.
Còn chúng Yêu tộc chín bộ bị phong ấn, lại chỉ là những kẻ thất bại được trùng sinh.
Những kẻ thống trị trật tự trước kia còn có thể tiếp tục cầm đầu thời đại Yêu tộc mới chăng? Đó chính là nghi vấn bất an ở trong lòng của chúng yêu chín bộ.
Yêu hoàng là kẻ bá giả không ai sánh bằng thời thượng cổ, tự nhiên càng hiểu rõ vấn đề này. Nhưng những thứ mà ông ta đã có sao có thể dễ dàng từ bỏ? Cái tôn nghiêm của kẻ cường giả, bá giả, vương giả sao có thể nói quên là quên được?
Hành động giải cứu của Long Dận rõ ràng mang phong thái của một kẻ cường giả, rõ ràng có ý đồ ngấm ngầm khiêu chiến với Yêu hoàng, năng lực lãnh đạo chúng yêu chín tộc về cả sức mạnh lẫn trí tuệ đều vẹn toàn, vào lúc này bọn họ có chọn hắn cũng chẳng có gì phải nghi ngờ.
Hiện tại, "Dương Chân" gầm lên một tiếng đầu tóc đổi thành màu đỏ bầm không gió mà xổ tung, từng sợi tóc dựng ngược lên trời uốn lượn như cuồng xà, tứ chi căng phồng thân hình khôi vỹ mạnh mẽ, cả thân thể lơ lửng trên đầu chúng yêu mà pháp lực vô hình tựa hồ như đã tỏa ra khắp không gian rộng lớn.
Có điều thật không ngờ, Yêu hoàng sau nửa khắc vẫn không thể nào hoàn toàn hạ gục được gã thiếu niên Côn lôn đó.
Trong đám cầm đầu chín bộ, đã có vài kẻ không nhẫn nại nổi nữa.
Long Dận đang nắm Giang Sơn Xã Tắc Đồ lúc này đang ẩn trong bóng tối, trong lòng có một sự thôi thúc mãnh liệt. Đó là thừa lúc Yêu hoàng chưa thể hoàn toàn quy thể nhập thần, xuất thủ tiêu diệt ông ta đi!
Suy xét nhiều lần, dưới sự nhất trí quy thuận của chúng yêu chín bộ không khỏi làm hắn lưỡng lự muốn hành động một lần vinh danh thiên cổ.
Hắn tuyệt không dám khẳng định ý đồ của Mạc Vấn Thiên, cho dù là hắn với ông ta cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau nhưng hắn không có cách nào nắm bắt được cái quyết tâm của Mạc Vấn Thiên, cũng giống như Mạc Vấn Thiên không có cách nào nắm bắt được hắn vậy.
Giả sử nếu lúc này hắn cùng với Yêu hoàng lưỡng bại câu thương ắt sẽ làm chín bộ yêu tộc từ thượng cổ bị tan vỡ, đó mới là mục đích cuối cùng của Mạc Vấn Thiên sao?
Từ thời xưa trong Yêu tộc đã có truyền tụng rằng Yêu hoàng là tuyệt đại cường giả không thể chiến bại, không thể khiêu khích, không thể vọng ngôn.
Nói theo cách của người Trung Nguyên thì thế nhân cũng đều vì lợi ích của mình mà thôi. Cái lợi ích ở đây chính là sức mạnh và quyền uy trong Yêu tộc nói chung.
Trong tộc nhân chín bộ nơi đất cũ, hắn có vị trí chí cao vô thượng, không ai có thể khiêu chiến. Thế nhưng trong chín bộ thời thượng cổ, hắn bất quá chỉ là một gã tiểu bối có đạo hạnh nhất định, tuyệt không hề có tư cách và uy quyền khiến cho vạn chúng quy tâm.
Hắn đột nhiên minh bạch, nếu hắn muốn sau này kiến tạo quyền lực, nếu hắn muốn lợi dụng sức mạnh của lớp tiền bồi thượng cổ này thì nhất định phải có được sự ủng hộ của bọn họ.
Chỉ có cách đánh đổ ngai vị của Yêu hoàng vào lúc đỉnh cao nhât hắn mới có thể thu phục được toàn bộ chín bộ Yêu tộc, mới có thể khiến vạn chúng quy nhất. Trong giây lát đó, trong đầu hắn đã xoay chuyển vô số ý niệm.
Đột nhiên trong khoảnh khắc đó, hắn cũng minh bạch ra mưu đồ cổ quái trong sự giao dịch của Mạc Vấn Thiên, mượn tay hắn để giải quyết Yêu hoàng. Nghĩ tới đó trong lòng hắn chợt phát lạnh.
Hắn có thể khẳng định, nếu hắn ngấm ngầm hạ sát thủ, cho dù có thể kích sát được Yêu hoàng đang trong tình trạng chưa khôi phục hoàn toàn cũng nhất định không có được sự chấp nhật của chúng yêu thượng cổ, thậm chí còn trở mặt thành thù, Yêu tộc càng có khả năng bị tan rã, nếu điều đó xảy ra thì...
Hơn ai hết, hắn hiểu rõ một Yêu tộc mạnh ai nấy làm so với một Yêu tộc vạn chúng quy tâm có khác biệt cực lớn.
Hắn lại chợt phát hiện ra trước đây mình tự tay sắp xếp tất cả thật đã quá coi thường Mạc Vấn Thiên bởi vậy mới bị gã ta lợi dụng nhược điểm của mình mà kết thành một cái bẫy liên hoàn vạn kiếp bất phục. Thế nhưng nếu bảo hắn hạ thủ giết chết hảo hữu từ nhỏ tới lớn của mình thì vô luận thế nào hắn cũng không đành lòng.
Bá nghiệp của Yêu tộc mới chỉ là đang bắt đầu những bước đầu tiên thôi.
Long Dận thở dài trong lòng, chuyển nhìn xuống phía dưới, thế cục trước mắt đã không thể để hắn tiếp tục do dự nữa.
"Chư vị thủ lĩnh, còn chần chừ gì nữa?"
"Được rồi, các người đi theo hắn đi." Yêu hoàng cất tiếng.
Lúc này "Dương Chân" đã hoàn toàn mất đi vẻ tinh nhanh trước đây, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như đang nở rộng ra, bắp thịt toàn thân cuồn cuộn sung mãn như hổ báo, cả người cao lớn hẳn lên một cách kỳ diệu, xem ra đã có thêm ba phần khí yêu tà bá đạo.
Đặc biệt là mái tóc như máu bầm xổ tung cùng cặp mắt đỏ khé khiến cho người ta chẳng còn chút nào liên hệ được với gã đệ tử tiên gia của Côn Lôn nữa.
"Dạ, thưa Ngô hoàng."
Bầy yêu thấy Yêu hoàng sau khi có được nhục thân rõ ràng đã mạnh mẽ hơn mấy phần thì mừng rỡ vô cùng không còn nề hà gì nữa, kể cả mấy gã yêu không muốn cũng đành phải theo sau biến mất vào thiên môn của cuộn tranh trong nháy mắt.
"Chúc mừng Yêu hoàng túc hạ." Long Dận vẫy tay thu hồi Giang Sơn Xã Tắc Đồ bay xuống.
Yêu hoàng cúi đầu xem xét lại thân thể mới của mình một lượt rồi ngẩng lên cười nói: "Cơ thể của loài người tuy có phần yếu đuối mỏng manh, nhưng lại được tạo hóa ưu đãi, xem ra quả thực là rất dễ tu hành."
Ánh mắt Long Dận quét suốt từ trên xuống dưới, do dự thốt: "Yêu hoàng túc hạ, dường như..."
Yêu hoàng chỉ cười không đáp, phất tay phản chưởng một cái.
Không khí trong chu vi nửa dặm tức thì bắt đầu cuồng loạn, một luồng cuồng phong theo chưởng thế của Yêu hoàng nổi lên mãnh liệt xoay quanh, lấy thân ông ta làm tâm nháy mắt hình thành một cái vòi rồng cực lớn, phong lôi ầm ầm bao bọc cả Yêu hoàng và Long Dận vào giữa.
Đúng vào sát na Yêu hoàng phất tay ra, Long Dận rõ ràng cảm ứng được cả thiên địa đều bị dẫn động, cả thế giới đều chịu sự vận chuyển của Yêu hoàng. Hắn biết đó tuyệt không phải là cảm nhận sai lầm, đó chính là một pháp lực mang tu vi thông thiên.
Bản thân của Yêu hoàng tựa như một tòa núi cao không thể vượt qua sừng sững trên mặt đất, ngạo nghễ từ trên cao nhìn xuống chúng sinh, khí thế ngưng trọng ấy khiến Long Dận chỉ có thể ngước nhìn. Hắn đã minh bạch, Yêu hoàng vẫn còn là một Yêu hoàng chí tôn vô thượng.
Vòi rồng từ nhỏ hóa thành to nháy mắt đã bao bọc cuộn xoáy khắp cả không gian phong ấn, càn quét một hồi rồi nhanh chóng chìm ngập vào trong biển dung nham xung quanh.
Trong tiếng nổ ầm ầm, cả khu vực phong ấn trong lòng đất hoàn toàn tan rã, vòi rồng ở trong biển dung nham đã cuốn lên một dòng nham thạch, đầy một trời nham tương cùng độc hỏa bắn tung tóe ra tám hướng.
Long Dận khẽ rung trong lòng, rõ ràng Yêu hoàng đang thị uy với hắn, thần sắc lập tức thu liễm đi mấy phần.
"Chưa được ba thành tu vi của lúc mạnh nhất, bất quá không phải là đám mũi trâu ở mức Tán tiên trở lên thì khó có người làm khó được mỗ." Yêu hoàng cười đắc ý, tiếng cười đột nhiên biến đổi, ánh mắt trừng nhìn Long Dận nói: "Ta biết ngươi muốn gì, chỉ cần ngươi có thể khiến cho yêu tộc thêm lớn mạnh, ta lập tức để người bước lên vị trí chí tôn của chín bộ, thế nào?"
Long Dận vội vàng cúi đầu đáp: "Long Dận không dám."
Lúc này một đóa mây tím và một bóng xám bay vọt lên, khi còn ở đằng xa một người đã cất tiếng: "Long Dận, cái đồ vô lương tâm nhà ngươi kia đừng có bỏ nô gia lại chứ."
Thương Long Toa từ từ tế khởi, sắc vàng chiếu sáng rực cả lòng đất đầy lửa hừng hực rồi lao thẳng lên không.