Huyền Ảo: Phong Lâm Dị Thế - Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Quyển 01: Sơ lâm dị thế
Chương 01
Hi sinh cứu mỹ
Người Dịch: rongbang
Nguồn: ***************
Truyện này đọc rất hay ,ko biết có ai Dịch ko nè 
_Dưới cái nắng chói chang mùa hè, Lăng Phong cưỡi trên chiếc xe đạp hiệu Vĩnh Cửu xuyên qua con đường thành thị huyên náo.
Trong lòng hắn ra sức khinh thường từng chiếc lại từng chiếc xe hơi vượt qua hắn, taxi chất lượng cao thì đã sao, chẳng phải vẫn chết dí ở đó sao, tốc độ còn chậm hơn cả kiến nữa.
Trung Quốc hiện giờ xe tư nhân ngày càng nhiều, những người có xe cho dù khoảng cách ngắn cũng lái xe đi nên mới tạo thành tắc xe như bây giờ. Bãi đậu xe ít ỏi, mức tiêu thụ dầu mỏ của chúng ta tăng vùn vụt, mỗi năm đều phải nhập khẩu một lượng lớn, những chiếc xe tư nhân này chỉ lãng phí xăng mỗi ngày mà thôi.
Có điều chính vì như vậy Lăng Phong mới có công việc hiện giờ, đạp xe đưa hàng trong nội thành, bởi vì tốc độ của xe đạp trong nội thành nhanh hơn nhiều so với xe hơi, hơn nữa lại không tốn xăng, không nhả khói, rất an toàn với môi trường.
"♪ A ha... cho tôi một ly vong tình thuỷ... ♪" Lúc này điện thoại trong túi Lăng Phong kêu lên.
"A lô!" Lăng Phong lôi chiếc di động Nokia của hắn ra.
"Lăng Phong, cậu ở đâu vậy, tại sao còn chưa đến. khách hàng đã giục mấy lần rồi." Trong điện thoại truyền lại tiếng quát.
"Sắp đến rồi, hai phút nữa." Lăng Phong vừa đáp vừa gia tăng tốc độ, nếu không phải vừa rồi giúp một tiểu bằng hữu tìm mẹ cũng không muộn như vậy. Người bây giờ trẻ con cũng không trông tử tế, chỉ biết hưởng tiện nghi một mình.
o 0 o
Tối đó, Lăng Phong kết thúc một ngày làm việc trở về góc nhỏ của mình, đó là thế giới của riêng hắn. Nơi ở của hắn là một khu vườn nhỏ, một xó xỉnh bị mọi người quên lãng, cho nên Lăng Phong mới có giá thuê 200 đồng một tháng.
Một góc trong khu vườn chất đầy đồ điện tử phế thải, trong phòng ngoại trừ một chiếc giường, không gian còn lại đều bị đồ cơ khí chiếm hết, mà mấy thứ đó hiển thị đều chứng minh những chiếc máy đó là máy vi tính.
Lăng Phong là một thiên tài, những máy móc này đều là hắn thông qua tự học, thêm vào nghiên cứu nhiều lần, dụng chính tay mình lắp ráp thành, khả năng tính toán của những chiếc máy này có thể nói còn đi trước cả chiếc máy tính hiện giờ trên thế giới một khoảng cách.
Vì sao một thiên tài lại đi làm công việc hiện giờ, đó là bởi vì hắn không có bằng cấp. Mặc dù từ nhỏ thành tích toán lý hoá của Lăng Phong gần như tuyệt đối, nhưng thành tích các môn xã hội lại chẳng ra gì, nhất là môn Anh lại càng kém cỏi, chỉ nhận ra được hai mươi sáu chữ cái, cho nên hệ thống máy tính hiện giờ của hắn lập trình toàn bộ bằng tiếng Hán.
Vốn hắn còn có cơ hội lên đại học, một trường đại học để ý tới thành tích thi cao đẳng toán lý hoá gần như tuyệt đối của hắn, nhưng một năm phải đóng hai vạn học phí, nếu thêm cả tiền sinh hoạt, một năm phải cần hơn ba vạn, điều đó gia đình Lăng Phong không thể gánh nổi, trong tình hình đó Lăng Phong đành theo phong trào lên Thượng Hải làm thuê.
Ở Thượng Hải mấy năm nay, Lăng Phong phát hiện xem sách ở thư viện là miễn phí, bởi vì thư viện thật sự quá lớn, hơn nữa rất nhiều người đều xem sách tại thư viện, đi theo trào lưu xem sách, từ đó mỗi ngày Lăng Phong đều tới đây xem các môn toán lý hoá mà hắn thích. Thời đại này bất cứ ai đều phải dùng đến máy tính, từ khi Lăng Phong động đến máy tính liền vùi đầu vào lĩnh vực này.
Thế nhưng tiền lương của hắn nếu không ăn uống gì cũng phải nửa năm mới mua được máy tính, huống chi hắn còn phải gửi tiền về nhà, bởi vậy hắn chỉ đành đọc những sách về lĩnh vực máy tính, bất kể là lập trình hay là phần cứng, mỗi tuần lại lên mạng một lần.
Có một ngày hắn đi qua một khu thu gom phế liệu, vừa hay nhìn thấy một dàn máy tính vứt trong đó, bởi vậy hắn liền mặc cả với ông chủ, tốn mất 500 đồng mới mua được bộ máy tính đầu tiên trong đời.
Bộ máy cũ kĩ đó sau khi được hắn sửa chữa vẫn có thể dùng được, Lăng Phong dùng bộ máy tính đó hoàn thành thí nghiệm lập trình tiếng Hán của hắn, có điều hắn biết muốn phát huy hoàn mỹ lập trình tiếng Hán của mình không thể như vậy, hắn cần một bộ máy tính của riêng mình. Từ đó về sau, ngoại trừ mỗi ngày tới thư viện đọc sách, cứ cách một khoảng thời gian hắn còn tới chỗ ông chủ nơi thu gom phế liệu tán chuyện, thuận tiện mua chút ‘rác điện tử’.
Trong đó không tránh khỏi có những Lăng Phong không thể nào tự chế tạo được, vì những thứ đó hắn đã chịu đủ mọi khổ sở, trải qua trăm ngàn cay đắng mới có được, sự chua xót trong đó người khác không thể nào hiểu được cũng khó có thể tưởng tượng được.
Lăng Phong lấy bàn phím ra ngõ nhoay nhoáy, hiện giờ hắn đang lập trình một chương trình trí tuệ nhân tạo, đã sắp hoàn thành. Sau khoảng ba giờ, cuối cùng hắn đã hoàn thành chương trình của mình. Hắn liền lên mạng thí nghiệm chương trình đó. Internet là do hắn ***** tín hiệu vệ tinh mới có được, đương nhiên còn có một chiếc Router do hắn chế tạo.
Rất nhanh Lăng Phong đã xâm nhập vào máy tính một căn cứ quân sự của nước Mỹ, đó là việc hắn vẫn thường làm sau khi có thể lên mạng. Bởi vì kỹ thuật nơi đây tốt hơn thư viện rất nhiều, cho nên hắn muốn 'mượn xem' một chút. Mấy năm nay, một vài máy dịch vụ của Mỹ và Nhật Bản hắn đều đã đi qua, căn cứ quân sự này hắn có được khi chặn được một tin tức từ Lầu Năm Góc đề cập tới, cũng chỉ khi không có mục tiêu mới hắn mới tới đây xem xét.
Đồng thời vì có thể xem hiểu tiếng Anh, hắn còn làm một phần mềm phiên dịch dành riêng, vốn với trí thông minh của hắn, muốn học tiếng Anh không phải quá khó, có điều hắn không thích dùng ngôn ngữ khác ngoài tiếng Hán nên không đi học.
Có điều cho dù như vậy, hắn vẫn cần nghiên cứu một vài thuật ngữ chuyên ngành cho nên không thể không tìm hiểu tiếng Anh, hiện giờ hắn mặc dù không thể nói chuyện nhưng vẫn có thể đọc hiểu được. Đó là sự bất lực của cuộc sống, có một vài chuyện không thể nào cưỡng lại được.
o 0 o
Lúc này trước một màn hình lớn trong căn cứ, một lão nhân cường tráng đang đứng đối diện với người bên cạnh quở trách: "Đây là máy vi tính tiên tiến nhất của chúng ta, cậu lại nói hiện giờ ta đang bị người xâm nhập, hơn nữa đã thành công rồi."
Người đứng bên trả lời: "Đúng vậy, tướng quân, nếu không phải có người phát hiện tư liệu bị download, chúng ta căn bản không biết đã bị xâm nhập, người này tuyệt đối là tuyệt đỉnh cao thủ."
"Có phát hiện ra nguồn gốc xâm nhập không?" Tướng quân nhíu mày hỏi.
"Chỉ có thể tra ra là vệ tinh của Nhật Bản, còn chưa tra đến nguồn gốc, cần tìm thêm một thời gian nữa."
"Nhật Bản?" Tướng quân trầm ngâm, mặc dù bề ngoài hai bên đều là đồng minh chiến lược nhưng cạnh tranh âm thầm vẫn không dứt. Về điểm này tướng quân vô cùng rõ ràng, bởi vậy lập tức hạ lệnh sai người điều tra rõ chuyện gì đang diễn ra.
o 0 o
Lúc này Lăng Phong còn đang xem những tư liệu của căn cứ Mỹ đó, đột nhiên chương trình phòng vệ từ một máy hiển thị khác hiện lên ‘Cảnh báo!’
Phản ứng đầu tiên của hắn là muốn ngắt kết nối, có điều lập tức hắn lại có chủ ý khác. Mau chóng gõ lên bàn phím xâm nhập vào mạng Nhật Bản, hắn dẫn sự truy tìm của Mỹ tới Nhật Bản, chuyển việc xâm nhập Nhật Bản đến Mỹ, lại quay về xâm nhập vào mạng nước Mỹ, khơi mào cuộc chiến trên mạng của hai nước.
“Ngươi tiếp tục làm việc, ta ra ngoài ăn đêm.” Hắn ra lệnh cho chương trình tiếp tục đảo loạn hệ thống mạng của Mỹ và Nhật, thuận tiện thử nghiệm chương trình một chút.
Lăng Phong cưỡi chiếc xe hiệu Vĩnh Cửu đáp như bay ra quán mì bên đường gọi một bát mì.
Sau khi ăn xong rời khỏi quán, hắn chợt nhìn thấy một mỹ nữ từ bên kia đường đi về phía hắn (trong đầu tưởng bở, mỹ nữ căn bản chỉ là qua đường, có điều Lăng Phong vừa hay lại ở bên này đường).
Có điều hiện giờ không phải đèn đỏ, mỹ nữ chạy đến bên ta cũng không cần gấp vậy chứ. Lăng Phong đang nghĩ như vậy, hắn chợt nhìn thấy một chiếc BMW đang lao tới, mỹ nữ cũng phát hiện ra chiếc xe đó, có điều chẳng biết làm thế nào cứ đứng bất động một cách ngây ngốc. Lăng Phong tình toán cho dù hiện giờ phanh xe cũng đâm vào (đừng hỏi vì sao có thể tính được, Lăng Phong là một thiên tài về phương diện này)
Không suy nghĩ nhiều, Lăng Phong theo bản năng vứt bỏ xe đạp, dùng tốc độ nhanh nhất hắn có được chạy tới lao người đẩy mỹ nữ ra. Mỹ nữ được đẩy ra nhưng hắn biết mình khẳng định bị đâm trúng, có điều vừa mới đẩy vào bộ ngực mỹ nữ, cảm giác thật tuyệt.
“Rầm…” một tiếng lớn vang lên, Lăng Phong cảm giác mình đang bay, trên thực tế hắn quả thực đang bay, bị đâm bay ra.
“Rầm…’ lại một tiếng lớn vang lên, Lăng Phong không còn tri giác nữa.
Rất nhanh hắn đã được đưa đến bệnh viện để cấp cứu, có điều trên đường đi tim hắn đã ngừng đập.
o 0 o
Lăng Phong cứ như vậy rời khỏi thế giới này, đúng như câu: ‘ta đi nhẹ nhàng, không mang theo một ánh mây’(2), thế nhưng hắn có rất nhiều thứ để lại, chỉ là hắn không biết mà thôi.
Sau khi mỹ nữ biết người cứu nàng đã chết, nàng cứ ở bệnh viện đợi cha mẹ Lăng Phong đến nhận thi thể của hắn. Khi biết chỉ có một người con là Lăng Phong, nàng quyết định phải chiếu cố hai ông bà cả đời.
Lăng Phong còn để lại rất nhiều phiền phức, chính là chương trình trí tuệ nhân tạo đó, bắt đầu từ lúc hắn ra lệnh tiếp tục, chương trình cứ luôn gây phiền hà cho hai quốc gia, khiến hai nước tổn thất rất lớn, cả Mỹ và Nhật đã dùng tất cả biện pháp nhưng vẫn không thể ngăn chặn chương trình xâm nhập vào hệ thống mạng.
Mới đầu hai nước còn cho rằng đối phương đang xâm nhập, về sau khi Nhật Bản tiến hành kháng nghị với Mỹ, nước Mỹ mới phát hiện không phải Nhật Bản. Tin tức này nhanh chóng được toàn thế giới biết đến, mỗi một ngóc ngách đều suy đoán tổ chức hacker đó rốt cuộc là thế lực nào. Kỹ thuật có sức mạnh như vậy đã hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Bọn họ nằm mộng cũng không nghĩ được đó chỉ là một chương trình ra Lăng Phong tạo ra, về sau khi thật sự không còn biện pháp nào, hai nước Mỹ Nhật liên hợp lại treo thưởng truy nã ‘tổ chức hacker’ đó, phần thưởng cũng đến mức chưa từng có - một tỷ Đô-la Mỹ.
Cho đến một tuần sau, mỹ nữ cùng cha mẹ Lăng Phong tới thu thập di vật của Lăng Phong mới phát hiện những thứ hắn để lại. Nói ra mỹ nữ này cũng là một thương nhân IT có tiếng trên quốc tế, đương nhiên cũng biết giá trị của những thứ này, vì vậy liền thông báo cho quốc gia. Không phải nàng không muốn những thứ này, mà là nhìn máy hiển thị đó phát hiện ra bộ máy này chính là nguyên nhân tạo thành hỗn loạn của Mỹ và Nhật Bản.
Mà vì nó, một tuần nay tổn thất kinh tế trực tiếp của Mỹ Nhật đã vượt mức 600 tỷ Đô-la Mỹ, nếu tính cả gián tiếp thì quả là một con số khổng lồ, phiền phức lớn như vậy nàng không thể gánh vác nổi, hơn nữa nàng cũng là một người theo chủ nghĩa yêu nước nên không bán thứ đó cho Mỹ Nhật.
Khi Viện Khoa Học Trung Quốc nắm được những thứ này, trong đầu chỉ biết cảm thán sau cùng chỉ có tê liệt, hoàn toàn không thể tự rút ra được.
Kỳ tài, một kỳ tài như vậy không ngờ chúng ta lại không phát hiện, mà hiện giờ lại chết rồi, tổn thất đó đối với quốc gia không thể tính được, có điều sau khi có những thứ này, kỹ thuật máy tính của chúng ta sẽ cao hơn một bậc so với nước Mỹ.
Khi phát hiện chương trình trí tuệ nhân tạo trong đó, bọn họ rất kinh ngạc. Chương trình dùng tiếng Hán để lập trình là mộng tưởng của mỗi một kỹ thuật viên máy tính Trung Quốc, huống hồ còn có trí tuệ. Cuối cùng khi phát hiện những tư liệu Lăng Phong ‘mượn xem’ mấy năm nay trong ổ cứng, tất cả mọi người đều không thể xoay cổ được.
Chuyện về sau giống như tiểu thuyết ảo tưởng vậy, Trung Quốc dựa vào kỹ thuật trong đó tạo ra một siêu máy tính ‘Lăng Phong’ (Vì sao lại gọi như vậy còn cần giải thích sao). Hầu hết là dùng nghiên cứu mô phỏng, gia tăng tiến trình nghiên cứu.
Còn Mỹ Nhật vì lần này tổn thất nặng nề, quan hệ hai bên sứt mẻ, thường xuyên phát sinh xung đột thương mại. Cho đến khi bọn họ phát hiện Trung Quốc nổi lên mới nghĩ biện pháp liên kết chèn ép Trung Quốc, có điều đã muốn, Trung Quốc nổi lên không gì ngăn được, trong đó công lao của Lăng Phong là chất xúc tác, tăng nhanh tiến trình Trung Quốc trở thành một siêu cường quốc.
|