Họa Đế - Tác giả: Lư Trung Hỏa - New: Chương 52
Họa Đế - Tác giả: Lư trung hỏa
Quyển thứ nhất: Phong khởi
Tóm tắt:
Là thể loại truyện tiên hiệp, Họa Đế miêu tả về Lục Thiên Phong, còn gọi là Tiểu Phong, một thiếu niên trong lúc tìm cách cứu sống lại mẹ của mình, vô tình bị hút vào một thế giới khác. Thế giới cậu lạc vào không chỉ có võ thuật, ma pháp, mà còn có khoa học kỹ thuật, tất cả đan xen lại với nhau tạo thành một mộng giới (final fantasy). Ở nơi cường giả vi tôn, Tiểu Phong chỉ có cách nỗ lực hết sức, bằng vào một bộ Họa gia tuyệt học, khai mở bí mật của vận mệnh, tìm cách trở lại đoàn tụ cùng thân nhân.
Chương 1: Dĩ mệnh vi họa (Lấy sinh mạng vẽ tranh)
Cầm gia, thi gia, họa gia trong vòng trăm năm nay vốn được xưng tụng là thiên hạ tam đại thế gia, không chỉ bởi ba nhà đản sinh ra nhân tài như mây, gia sản cự vạn, mà bởi vì gia chủ của ba nhà lần lượt sở hữu ba môn tuyệt học đệ nhất đương thời: Thiên Âm Quyết, Vạn Tự Huyễn Điển, Tâm Kính Bảo Lục.
Trên đỉnh Phong Trụ sơn, hai trăm dặm về phía tây Sa Mộc trấn, dù là giữa trưa nhưng ánh mặt trời không thể xuyên thấu qua làn sương mù quanh năm bao phủ. Đối diện một vách đá thẳng đứng nhẵn nhụi tồn tại hai thân ảnh một cao một thấp. Người lớn hơn là một trung niên trên dưới bốn mươi, toàn thân áo bào trắng, hai tay chắp sau lưng. Phía sau hắn là một đứa nhỏ tuổi chừng mười ba, mười bốn.
“Ba ba, có thật là có cách cứu được mụ mụ không?”
Đứa trẻ ngẩng đầu hỏi trung niên nhân.
“Phong nhi ngoan, dĩ nhiên ba ba có cách”
Đưa tay xoa đầu đứa nhỏ, trung niên nhân vẫn đăm đăm nhìn vào vách đá: “Mười năm, rốt cục sau mười năm ba ba đã đột phá tầng thứ bảy của Bách Tâm Tả, có thể vẽ ra được Cửu U Môn. Xuyên qua Cửu U Môn này, là có thể cứu sống lại mẹ của con rồi.”
Bách Tâm Tả, đúng là một trong ngũ đại thủ pháp của Tâm Kính Bảo Lục – Họa gia tuyệt học. Hai người này dĩ nhiên chính là Họa gia gia chủ Lục Thiên Nhậm cùng con trai Lục Thiên Phong. Mười năm trước, Lục phu nhân đột ngột qua đời vì bạo bệnh. Lục gia chủ để lại gia sản cho nhị đệ, một mình dắt theo con trai chu du tứ hải.
“Theo bổn gia Bảo Lục ghi chép, phàm là còn giữ được nhất hồn nhất phách, là có thể thông qua Cửu U Môn hồi sinh một mạng. Dĩ nhiên, nghịch thiên pháp tất có trừng phạt, nhưng để cứu lại mẫu thân con, ta chấp nhận mọi giá.”
Tay phải song chỉ duỗi thẳng, bàn tay Lục gia chủ trở nên trong suốt, xuyên qua thủy tinh thủ, có thể nhìn thấy rõ ràng gân mạch cùng xương cốt. Tay trái chụm lại trước người, lòng bàn tay tràn ngập huyết sắc.
“Lấy chỉ làm bút, lấy huyết làm nghiên, hiện ra đi Cửu U Chi Môn”.
Phi thân lên vách đá, tay phải Lục Thiên Nhậm bắt đầu vũ lộng. Từng đường huyết tuyến hiện lên trên thạch bích, không hề khô đi mà lưu động tựa như gân mạch bình thường. Từng nét bút mang theo lực đạo mạnh mẽ phác xuống, không tới nửa canh giờ trên thạch bích bắt đầu hiện hình một tòa cự đại môn. Trên hai cánh cửa lưu động thiên vạn chủng thú cùng nhân hình, không ngừng động đậy như muốn phá bích mà ra. Tinh vụ nồng nặc, cùng âm khí toát ra từ khe cửa làm người ta khó thở, khiến Lục Thiên Phong phải bước lui hơn mười bước.
Lúc này, Lục Thiên Nhậm sắc mặt đã trắng bệch. Dùng hơn một phần ba lượng máu trong cơ thể dẫn họa, trông hắn đột nhiên già đi cả chục tuổi, kiệt sức hạ xuống bên cạnh con trai. Run run thò tay vào trước ngực lấy ra một chiếc cổ hạp, Lục gia chủ từng bước đi đến trước phiến đại môn. Cổ hạp này, chính là lưu giữ nhất hồn nhất phách của Lục phu nhân, trước khi qua đời được hắn phong lại.
“Cửu U vạn chuyển, miễn bất luân sinh, hồn phách tựu tại, nhất mệnh năng hồi. Khai môn đi.”
Kì dị một màn xảy ra, phiến đại môn bắt đầu chậm rãi chuyển động. Khi hai cánh cửa hoàn toàn mở ra, chỉ thấy bên trong là một vòng xoáy hắc vụ cùng tử khí bạch sắc lẫn lộn. Một tia khói cực mỏng từ trong cổ hạp bị hút vào trung tâm vòng xoáy. Mơ hồ có một tiếng rên rỉ tựa như thỏa mãn vọng ra, đồng thời Cửu U Chi Môn cũng từ từ mà khép vào.
“Không thể thế được”
Hai cha con cùng kinh hãi lao tới. Đáng tiếc, vụ khí càng ngày càng dầy khiến không ai tiến lên được nửa bước, thậm chí Lục Thiên Phong công lực thấp kém còn bị sức ép đến ngất đi.
Khàn đục một tiếng, lúc này hai cánh của đã hoàn toàn khép lại. Đột nhiên, vạn tiếng rít gào đồng thời nổi lên, những đồ hình con người và muông thú trên mặt cánh cửa lại càng thêm điên cuồng. Phía tả môn, một nhân hình bị trăm cánh tay đẩy ra, nặng nề rơi xuống mặt đất. Cũng đồng thời, hữu môn vươn ra trăm cánh tay khác như vẫy gọi. Không trung hấp lực trống rỗng sinh ra, kéo lê đứa nhỏ Lục Thiên Phong đang hôn mê trên đất, càng ngày càng nhanh, rồi như cọng cỏ bắn đến vách đá. Không có va chạm xảy ra. Lục Thiên Phong như hòa tan vào Cửu U Chi Môn.
Tinh khí chậm rãi tiêu mất, vách đá vẫn còn mờ mờ đường nét của một phiến đại hình môn. Dưới mặt đất vẫn là hai thân hình, nhưng là một nam nhân quì phục ôm lấy một mỹ phụ. Một người nhắm mắt như ngủ say, còn một người hai mắt vô thần nhìn chăm chăm vào vách đá.
Có thật là nghịch thiên phải trả giá, dùng một mạng đổi lấy một mạng? Dĩ mệnh vi họa, nhất mệnh hoán nhất mệnh. Nhưng không phải lấy tử hoán tử, mà chỉ là một bắt đầu một cuộc hành trình mới của Họa đế Lục Thiên Phong mà thôi.
Last edited by Tepga; 21-10-2009 at 11:09 PM.
|