“Lôi ca, tốc độ của huynh là nhanh nhất, huynh có thể bắt hộ đệ một đầu Tử Sắc Phi Thử được không?”
Trong Phi Ưng tầm bảo đội, Tiểu Phong thân thiết nhất với 2 người, người thứ nhất là tỷ tỷ Trữ Phong Linh, người còn lại, chính là thích khách giả Tiết Lôi.
“Hắc hắc, không thành vấn đề, đệ chỉ cần nói tốt về huynh trước mặt Như Hồng, mười đầu Phi Thử cũng được.”
Ái mộ Như Hồng, chính là “bí mật” lớn nhất mà Tiết Lôi đã kể cho Tiểu Phong. Đáng tiếc, vị trị liệu sư ôn nhu này lại không hề để ý đến hắn.
Nói đi cũng phải nói lại, Tiết Lôi quá là mất hình tượng đi. Không kể thân thể có phần phì nộn thấp lùn, chỉ riêng hàng ria mép cùng đôi mắt đạo tặc của hắn cũng đủ để nữ nhân tránh xa. Suốt một năm liền, Tiểu Phong chưa hề thấy Tiết Lôi thể hiện phong phạm của một thích khách giả. Suốt ngày hoạt nháo, trêu chọc mọi người. Nếu không phải nhìn thấy nhẫn giả hắc sắc phục trang của hắn, cùng bản lĩnh khinh công chuyên để hù dọa nhân, có đánh chết Tiểu Phong cũng không tin vị Lôi ca của hắn là một cao cấp thích khách.
“Hình tượng đối với một thích khách giả chỉ là phù phiếm!”
Bát nháo thì bát nháo, nhưng Tiết Lôi đối xử với mọi người cực tốt. Chính hắn là người dạy cho Tiểu Phong ngôn ngữ cùng tình thế đại lục. Trong mắt Tiết Lôi, Tiểu Phong không khác gì thân đệ đệ của hắn. Thông qua Phong Linh, Tiểu Phong mới hiểu được tại sao Tiết Lôi đối với hắn lại đặc biệt hảo như vậy.
Từ năm mười tuổi, ngôi làng nơi Tiết Lôi sinh sống bị một bầy Thực Nhân Ma tấn công, ba mẹ hắn vì cứu hắn mà tử nạn. Thân là cô nhi, Tiết Lôi lang thang cho đến khi gặp được Phi Ưng đội trưởng Mã Thiên Vân, truyền thụ sơ cấp vũ kỹ. Sau khi tốt nghiệp thích khách hệ loại ưu, việc đầu tiên Tiết Lôi làm là trở lại ám sát tên Thực Nhân thủ lĩnh và đánh sập hang ổ của lũ Thực Nhân Ma kia. Việc thứ hai, chính là quay lại Phi Ưng tầm bảo đội, thề đi theo hộ pháp Mã Thiên Vân cả đời.
Nếu tình hình đại lục là do Tiết Lôi giảng giải, thì ma pháp cùng khoa kỹ lý thuyết Tiểu Phong đều học được từ vị nữ viễn trình cơ khí thao khống giả Trữ Phong Linh.
Phong Linh bản thân không phải là nhân loại, mà la bán ải nhân. Nếu nói trên đại lục, ải nhân tự nhận là đệ nhị khoa kỹ chế tạo giả, thì không dân tộc nào dám tự xưng là đệ nhất.
Lần đầu tiên được Phong Linh giảng giải về ma pháp cùng khoa kỹ, Tiểu Phong chỉ là tò mò, nhưng rất nhanh, hắn trở nên kinh ngạc.
Ma pháp, bản chất chính là sử dụng tinh thần lực khu động thất nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang, ám trong không gian, thông qua chú ngữ đặc thù áp súc lại thành ma pháp lực. Khác với vũ kỹ ai cũng có thể luyện, chỉ có những người có tinh thần lực cường đại mới có thể trở thành ma pháp sư.
Phong Linh từng đưa hắn một máy kiểm tra tinh thần lực, kết quả ngoài sức tưởng tượng, tinh thần lực của Tiểu Phong tương đương trung cấp ma pháp sư! Mười lăm tuổi, nên nhớ Tiểu Phong chỉ mới mười lăm tuổi thôi a!
Trong khi Phong Linh còn đang há hốc mồm, nghi ngờ tinh thần lực dò xét đồ của mình có vấn đề, Tiểu Phong đã rất nhanh có đáp án.
Kiên định lực. Tinh thần lực không phải đâu xa chính là kiên định lực!
Tâm Kính Bảo Lục sở dĩ được bài danh đệ nhất trong tam đại tuyệt học ở cựu giới, chính bởi đặc thù kiên định lực này. Bách Tâm Tả có thể thông qua việc họa tranh mà không ngừng nâng cao kiên định lực của họa sư. Kín đáo dò hỏi rồi so sánh, Tiểu Phong nhận thấy tốc độ đề tăng kiên định lực của Bách Tâm Tả chí ít cũng phải gấp ba bốn lần việc minh tưởng thông thường để rèn luyện tinh thần lực.
Mà tu luyện Bách Tâm Tả, là phải thông qua họa tranh.
Họa thư có thể mua tại bất cứ thành thị nhỏ nào, họa chất lại càng đơn giản. Nghiền nát phấn thạch, trộn cùng lục diệp và nhựa cây theo tỷ lệ nhất định trong Họa Chất bách giải, chính là họa phẩm tự nhiên.
Tiểu Phong nhờ Tiết Lôi săn hộ một đầu Tử Sắc Phi Thử, chính bởi vì bộ lông mượt mà của nó. Tử sắc mao, cự nhiên là vật liệu cực tốt để chế tạo mao bút.
Vốn tại tiền giới, Tiểu Phong đã bắt đầu tu luyện cả năm loại thủ pháp trong Họa gia Bảo Lục. Lưu lạc tới Tinh Vũ đại lục, khát vọng trở về càng khiến hắn khắc khổ tu luyện. Chỉ có cường đại lực lượng, mới có hi vọng phản hồi, tái kiến thân nhân.
Mã Thiên Vân không thích ràng buộc, bởi vậy nhiệm vụ của Phi Ưng Tầm Bảo đội thường là liệp sát ma thú hoặc tìm kiếm hi hữu quáng thạch. Ngoại trừ thời gian về trả nhiệm vụ, cả đội thường hoạt động ngoài hoang sơn hoặc sâm lâm.
Tác phong này khiến Tiểu Phong vô cùng thoải mái. Ngoại trừ thời gian nấu nướng bổ cấp, Tiểu Phong không hề bị quản thúc. Nên nhớ, trước đây hắn đã gần mười năm theo cha chu du tứ hải. Chuyên tâm tu luyện, Tiểu Phong mơ hồ cảm giác được Bách Tâm Tả cùng Thủy Tinh Thủ của mình sắp đột phá tới đệ nhị tầng.