Xem bài viết đơn
  #2  
Old 21-05-2008, 05:48 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Đạo
 
Tham gia: Apr 2008
Đến từ: Đông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thời gian online: 93817
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 2 : Đồng Môn Tương Tàn



Vào đúng lúc này, gã bịt mặt kia đột nhiên xuất thủ, tả chưởng vung ra đánh về phía sau, đồng thời như xuất ra vô số chưởng ảnh nhắm vào đầu Phong Hồng Nguyệt phóng tới.

Sự biến diễn ra quá đột ngột, Phong Hồng Nguyệt hốt hoảng, không kịp nghĩ ngợi gì cả, đảo người loạng choạng mấy bước, thân hình như con thoi di động, đây chính là tuyệt học U Vân Bộ của nàng, chưởng thế của gã kia tuy linh lợi bá đạo, nhưng toàn bộ đều bị nàng tránh khỏi.

Nhưng rốt cuộc nàng vẫn là người đang mang thai, vẫn bị chưởng phong đánh "soạt" một tiếng, phá rách phần áo trước ngực.

Nhãn quang của gã bịt mặt kia chợt lóe sáng.

Thì ra chỗ áo bị rách của Phong Hồng Nguyệt để lộ ra làn da trắng như tuyết cùng với chiếc yếm đỏ.

Nhìn thấy thần thái xấu xa của gã bịt mặt, Phong Hồng Nguyệt vừa bực vừa giận, hai mắt trừng to hết cỡ. Mất cái nón rộng vành, bấy giờ nàng bị nước mưa thấm ướt toàn thân, lớp ngụy trang trên mặt cũng dần dần trôi mất, lộ ra diện mạo mỹ lệ kinh thế hãi tục.

Chỉ có điều gương mặt này hiện giờ đã trở nên trắng bệch như giấy.

Năm tên còn lại thấy gã bịt mặt kia không nói không rằng đã động thủ, không khỏi tức giận, cùng nhau xông vào.

Nhưng chỉ có ba người tấn công gã bịt mặt kia, hai người còn lại xông thẳng về phía Phong Hồng Nguyệt.

Khi đó, hai tỳ nữ của Phong Hồng Nguyệt vẫn còn khổ chiến với hơn mười tên thủ hạ của Phong Phi Tinh.

Hai tỳ nữa của Phong Hồng Nguyệt, một người tên Hạ Hà, một người tên Đông Thanh, là người thân tín nhất của Phong Hồng Nguyệt. Bình thường, Phong Hồng Nguyệt cũng đối xử với họ như chị em, chưa từng dùng thân phận chủ tớ để sai khiển họ, lại không ngừng dạy họ tập võ luyện kiếm, cho nên cảm tình của hai người đối với Phong Hồng Nguyệt rất sâu đậm, đã sớm hận bọn mặt người dạ thú Phong Phi Tinh vào tận xương tủy.

Thấy Phong Hồng Nguyệt trước mặt rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, Hạ Hà và Đông Thanh càng bừng thêm lửa giận, thi triển toàn những chiêu thức nặng sát khí nhất trong số kiếm pháp mà Phong Hồng Nguyệt dạy họ, lại thêm vào U Vân Bộ kỳ dị kinh tuyệt quỷ thần, tuy bộ pháp chưa đạt đến mức tinh yêu nhưng cũng đủ khiến bọn thủ hạ của Phong Phi Tinh khốn đốn.

Cứ như thế, hai người cũng chống đỡ được sự tiến công của hơn mười tên kỵ sĩ áo vàng.

Nhưng rốt cuộc thì họ vẫn là phận nữ nhi, U Vân Bộ cũng chưa thành thục, sau một lúc chiến đấu đã bắt đầu mệt mỏi, kiếm thế lộ rõ vẻ chậm chạp.

Hơn mười tên đại hán thấy thế, trong lòng mừng rỡ, tấn công càng lúc càng gấp hơn. Đã thấy Hạ Hà, Đông Thanh công ít thủ nhiều, hiểm tượng phát sinh.

Cục thế của Phong Hồng Nguyệt cũng càng nguy hiểm hơn.

Nàng cùng các sư huynh vốn là người cùng môn phái, võ học hơn kém nhau không nhiều, nhưng hiện giờ nàng đang mang thai, cùng liều mạng với hai, thậm chí có lúc là ba - bốn người, làm sao tránh khỏi nguy hiểm ?

Nếu không phải mấy gã sư huynh bịt mặt trong lúc tấn công nàng, lại có lúc tập kích lẫn nhau thì thậm chí ra tay chống đỡ sự tấn công của một người, sợ là Phong Hồng Nguyệt cũng đã sớm ngã gục.

Chiến cục như vậy, vô cùng quỷ dị.

Gã sư huynh nào cũng đều muốn đưa Phong Hồng Nguyệt đến chỗ chết, nhưng không ai muốn để Phong Hồng Nguyệt chết trong tay kẻ khác, bởi vì trên người nàng có kinh thế tuyệt học Dị Phật Tâm Kinh.

Do vậy nên vị sư huynh nào cũng tận lực thay Phong Hồng Nguyệt gạt đỡ đòn công kích của vị sư huynh khác, có thể chiêu kế tiếp sẽ công hướng về Phong Hồng Nguyệt, còn người vừa mới ra đòn sát thủ với Phong Hồng Nguyệt thì lại có thể sẽ lập tức dốc sức chống đỡ cho Phong Hồng Nguyệt.

Tuy rằng như vậy nhưng bị tấn công nhiều nhất vẫn là Phong Hồng Nguyệt.

Thoáng chốc, Phong Hồng Nguyệt cũng đã bị trúng thương vài chỗ, nhưng đều không trúng vào bụng, vì nãy giờ nàng vẫn cực lực bảo vệ đứa con chưa ra đời của mình.

Nhưng đánh rồi đỡ như vậy, liệu có ý nghĩa gì ? Trước mắt nàng vẫn trong tình thế khả nguy. Tổ bị lật nghiêng, trứng có thể bảo toàn được chăng ?

Có lẽ, đứa bé đã mang chín tháng trong bụng vĩnh viễn không có cơ hội nhìn thấy mặt trời, nói chi là đến người mẹ thân yêu của nó.

Phong Hồng Nguyệt lại vận lực chuẩn bị đón tiếp một chiêu của Phong Phi Tinh, chợt cảm thấy một trận đau nhói dưới bụng, chân khí hư trầm, cước bộ loạng choạng, dường như bị trúng chưởng của một gã sư huynh bịt mặt.

Phong Hồng Nguyệt thất kinh, nàng biết chắc chắn là động đến thai khí rồi.

Nghĩ vậy, nàng không khỏi sợ hãi, lúc ra tay cũng không dám xuất toàn lực đả đấu.

Sau khi nghe Phong Hồng Nguyệt "hự" một tiếng, chân bước không còn linh hoạt vững vàng như trước mà công lực xuất chiêu cũng giảm đi khá nhiều, Phong Phi Tinh và đám sư huynh bịt mặt không khỏi mừng thầm trong bụng.

Đột nhiên, có hai gã sư huynh bịt mặt, một trái một phải đồng thời đánh ra hai chưởng công kích về phía Phong Hồng Nguyệt, chưởng phong như có thể dời cả non lấp cả biển.

Lúc này, bọn sư huynh khác không kịp trở tay ngăn cản đòn hợp kích uy lực kinh người này.

Phong Hồng Nguyệt thất kinh, tả hữu song chưởng phát kình cùng lúc.

Người khác nhìn thấy ắt cũng không khỏi nghĩ rằng : "Lần này nàng chết chắc, không còn nghi ngờ gì nữa. Với công lực hiện tại của nàng, làm sao có thể ngạnh tiếp lực hợp kích của hai người khác được ?"

Chân lực của Phong Hồng Nguyệt với tả hữu hai vị sư huynh vừa chạm nhau, nội gia chân lực từ hai bên trào ra bốn phía rồi cuốn ngược về phía Phong Hồng Nguyệt.

Vì võ học của hai gã sư huynh kia đều cùng từ một thầy nên phương thức xuất chiêu và tình trạng vận hành chân khí đều giống hệt nhau. Sau khi chân lực của Phong Hồng Nguyệt bị đánh dội lại, chạy theo các đại kinh mạch ở hai bên tả hữu cuộn về. Đồng thời, chân lực của hai gã sư huynh cũng theo sát phía sau, xâm nhập thẳng vào kinh mạch toàn thân của Phong Hồng Nguyệt, chớp mắt đã bức đến ngũ tạng lục phủ, Phong Hồng Nguyệt cảm thấy trong nội tạng mình nóng như bị thiêu đốt.

Nhưng ngay lập tức, trong ý thức của Phong Hồng Nguyệt đã sử dụng một chiêu thần kỳ nhất trong U Vân Bộ là Thâu Lương Hoán Trụ, trong tích tắc thân người đã chuyển đổi phương hướng.

Chiêu này vốn là một chiêu rất hữu hiệu, nhưng nàng hiện nay tả hữu đều thọ địch, chuyển hướng rồi cũng không thể tránh khỏi hai mặt tập kích.

Do hai luồng kình lực mạnh mẽ như sóng cuộn đánh tới rất nhanh, chạy thẳng vào các đại kinh mạch. Nhưng chân khí xâm nhập mới được vận hành, còn chưa lan rộng, lúc chưa kịp đổ vào nội tạng đã bị một chiêu Thâu Lương Hoán Trụ của Phong Hồng Nguyệt làm cho hậu kình đứt đoạn, hai luồng chân khí liền dừng lại và giữ nguyên vị trí.

Như Tại Phủ Huyệt còn chưa tràn tới Thủy Thái Dương Phế Kinh của hai cánh tay; Duy Đạo Huyệt chưa tới Đái Mạch hai bên sườn; Thiên Trì Huyệt cũng chưa tới tả hữu Thiếu Thủ Âm Tâm Kinh …

Hai luồng chân lực ngưng trệ tại các kinh mạch chưa tan, như một nguồn lửa thiêu đốt thông lộ giữa các đại kinh mạch, chân khí tại các chỗ này có thể mở rộng phạm vi chuyển động rất lớn.

Loại ngưng trệ này chỉ tồn tại trong chớp mắt, vì hai luồng chân lực sau đã tiếp tục phóng đến, chỉ là đổi chỗ hai bên trái phải mà thôi.

Chân khí ngưng trệ cùng với chân lực hậu tiếp không phải phát ra do cùng một người nên nhất thời khó dung hợp thành một, tương kích lẫn nhau tại các đại kinh mạch.

Đáng lẽ sau khi chịu một trận rung động của đợt chân lực ngừng trệ, mấy chỗ này sẽ khá thông thoáng, như nay lại gặp thêm một trận xung đột, hai luồng nội lực cực lớn bất khả tư nghị thuận thế liên tục tràn vào, tả hữu quán thông.

Kinh mạch của con người vốn dĩ được phân bố đối xứng hai bên, kinh mạch của người thường là bị ngăn cách tuyệt đối, không thể nào quán thông được, trừ khi hai mạch Nhâm – Đốc đã được đả thông, chân lức mới có thể liên tục luân chuyển hai bên mạch Nhâm – Đốc.

Mà hai mạch Nhâm – Đốc của Phong Hồng Nguyệt lại chưa được quán thông, hai luồng chân lực này lại có thể đả thông trực tiếp, quả là kỳ tích.

Nếu không phải chiêu Thâu Lương Hoán Trụ trong U Vân Bộ thần kỳ dị thường, nếu không phải công lực của hai gã kia tương đương mà còn là đồng môn võ học thì chắc đã không có kỳ tích này xuất hiện.

Nếu muốn đả thông hai mạch Nhâm – Đốc, không có kinh thế nội gia chân lực thì không thể được. Nhưng nếu kinh mạch hai bên đã tương thông, không cần nghĩ ngợi gì thêm, muốn đả thông cũng dễ hơn rất nhiều.

Sau khi hai luồng chân lực quán thông kinh mạch trong cơ thể Phong Hồng Nguyệt, liền tụ lại một phần, xung phá về hướng Nhâm – Đốc nhị mạch.

Chân lực hai vị sư huynh của Phong Hồng Nguyệt tuy cực cao, lại không đủ để đả thông hai mạch Nhâm – Đốc của Phong Hồng Nguyệt, nhưng cơ thể người mẹ đang mang thai, kinh mạch mẫu tử tương liên, cùng lúc hai luồng chân lực xung phá mạch Nhâm – Đốc của Phong Hồng Nguyệt, cũng xung phá luôn cả mạch Nhâm – Đốc của đứa trẻ trong bụng Phong Hồng Nguyệt.

Đứa bé chín tháng trong bụng tuy chưa ra đời, nhưng các cơ quan nội tạng, xương cốt, kinh mạch toàn thân đều đã đầy đủ. Đứa trẻ trong bụng Phong Hồng Nguyệt cũng không ngoại lệ.

Nếu là một đứa trẻ tầm thường, chịu sự xung kích của hai luồng chân lực như thế vào mạch Nhâm – Đốc thì chắc chắn sẽ chết ngay lập tức trong bào thai.

Nhưng kinh mạch trái phải của Phong Hồng Nguyệt vừa thông, kinh mạch trái phải hai bên của đứa trẻ cũng được quán thông, nhờ thế mà chân lực tràn vào thể nội đứa trẻ lại không làm tổn thương nó.

Cũng nhờ thế mà hai mạch Nhâm – Đốc của đứa trẻ cũng dễ đả thông hơn người đã trưởng thành, nguồn chân lực của hai gã sư huynh tuy không thể đả thông mạch Nhâm – Đốc của Phong Hồng Nguyệt nhưng lại xung khai được mạch Nhâm – Đốc của đứa trẻ.

Dài dòng như vậy nhưng kỳ thực đó chỉ là cảm giác của Phong Hồng Nguyệt trong chớp mắt.

Phong Hồng Nguyệt chỉ cảm thấy kinh sợ trong lòng sau khi hai luồng chân lực xâm nhập vào cơ thể, nàng nghĩ thầm : "Lần này tính mệnh chắc khó bảo toàn rồi."

Đâu ngờ sau khi chân lực tràn vào thì chỉ thấy bụng vừa nóng lên, không những không thọ thương mà cơn đau vì bị động thai khí lúc nãy cũng ngừng hẳn, không còn thấy đau nữa.

Phong Hồng Nguyệt bất ngờ không hiểu gì cả.

Không phải chỉ có nàng ngạc nhiên mà cả hai gã sư huynh của nàng cũng há mồm trợn mắt như gặp phải quỷ mị.

Bọn họ biết quá rõ công lực của Phong Hồng Nguyệt, làm sao trong đòn tấn công toàn lực của bọn họ mà nàng chẳng hề bị tổn thương tí nào ?

Ngay lúc này, sau lưng Phong Hồng Nguyệt có một thanh loan đao phạt qua, đồng thời ba mũi ám khí cũng xé gió vụt đến.

Thì ra Phong Phi Tinh thấy Phong Hồng Nguyệt bị trúng đòn giáp công của hai người, sợ rằng Dị Phật Tâm Kinh bị chúng đoạt mất, liền lập tức huơ đao xông tới, mưu đồ ngư ông đắc lợi.

Hắn nghĩ rằng Phong Hồng Nguyệt bị hai người giáp công, dù không chết thì cũng bị trọng thương, cho nên lưỡi đao của hắn vốn chém về phía hai gã bịt mặt, nhưng lưỡi đao đi được nửa đường thì hắn lại kinh ngạc phát hiện Phong Hồng Nguyệt dưới sự hợp kích của hai người mà lại không hề bị tổn thương gì.

Trong cơn kinh ngạc, hắn cho rằng Phong Hồng Nguyệt đã tập thành thần công gì đó của sư phụ, nhưng lại thâm tàng bất lộ nên mới có thể bình an vô sự dưới sự hợp lực tấn công của hai vị sư huynh.

Do vậy nên Phong Phi Tinh muốn thu chiêu.

Nhưng tiếp đó hắn phát giác khuôn mặt Phong Hồng Nguyệt cũng đang ngạc nhiên không kém.

Phong Phi Tinh lay động tâm niệm, biết chắc có sự trùng hợp gì đấy ở bên trong, tuy hắn không rõ sự trùng hợp đó ở đâu.

Vì thế, hắn lại phóng lên, vung thanh Huyền Nguyệt Cuồng Đao trong tay ra, đồng thời vung tay trái phóng ra ba mũi ám khí.

Lúc này, Phong Hồng Nguyệt và hai gã bịt mặt đều đứng một chỗ, đúng là lúc hắn có thể thừa cơ.

Đợi khi Phong Hồng Nguyệt phản ứng lại thì Huyền Nguyệt Cuồng Đao của Phong Phi Tinh đã uy mãnh phóng đến, ba mũi ám khí cũng đã gần trong gang tấc.

Phong Hồng Nguyệt hoảng sợ, thân hình tiến lui lên xuống, nhanh như điện xẹt, đã tránh được ba mũi ám khí.

Nhưng như thế thì Huyền Nguyệt Cuồng Đao của Phong Phi Tinh đã đến gần bên người nàng.

Đặc trưng của Huyền Nguyệt Cuồng Đao là kỳ và hiểm, bởi vì nó được cầm bằng lưng bàn tay, thân đao lại cong như khúc nguyệt nên chỉ cần đến gần thân địch thì uy lực tăng lên, bám sát vào cơ thể người như con giòi, bay lượn liên tục trước ngực sau lưng đối thủ.

Thân đao như cánh cung, đường đi của nó cũng như nhiều vòng cung quấn lại, mà sợi vòng lại dễ thay đổi phương hướng nhất. Phong Hồng Nguyệt vì tránh ám khí, bị Phong Phi Tinh tấn công phía sau, muốn toàn thân thoái lui thì đã quá trễ.

Huyền Nguyệt Cuồng Đao của Phong Phi Tinh như u linh bất tán, bay lượn bốn phía xung quanh Phong Hồng Nguyệt.

Phong Hồng Nguyệt ra sức chống đỡ. Một chiêu, hai chiêu, …

Đao pháp của Phong Phi Tinh đích xác xứng với chữ "cuồng", chỉ cần chiếm được tiên cơ thì bám riết không tha, trong chớp mắt đã tấn công hai mươi mấy chiêu.

Trong đao ảnh chỉ nghe Phong Phi Tinh hét lớn : "Trơ !"

Liền thấy thân hình Phong Hồng Nguyệt khựng lại, tay trái ôm trước ngực, máu tươi từ trong lòng bàn tay nàng tuông ra không ngừng.

Hạ Hà, Đông Thanh vốn đang vất vả gắng gượng, bỗng thấy Phong Hồng Nguyệt thọ thương, không khỏi kinh hãi cực độ, thất thanh : "Tiểu thư !"

Phong Hồng Nguyệt thấy mình đã bị trọng thương, hôm nay chắc là khó thoát khỏi kiếp số, liền muốn dốc toàn lực liều mạng, cam nguyện cùng đối phương đồng quy ư tận. Bấy giờ lại nghe tiếng Hạ Hà, Đông Thanh, bất giác lại thay đổi chủ ý, nghĩ thầm : "Chỉ cần Hạ Hà, Đông Thanh chạy thoát khỏi đây, học được võ công trên Dị Phật Tâm Kinh, nói không chừng ngày sau vẫn có thể thay ta báo thù. Hơn nữa, việc này vốn không liên quan đến chúng nó, làm sao mình có thể để chúng nó liên lụy vì mình ?"

Nghĩ thế, nàng không thiết đến vết thương trước ngực, thân người ngừng lại, lướt lên không trung, bắn thân về bên phía Hạ Hà, Đông Thanh.

Đề khí như vậy lại khiến cho nàng cảm thấy ngực mình càng đau, máu tươi chảy ra càng nhanh. Trong chớp mắt, người nàng đã ướt đầy máu.

Hạ Hà, Đông Thanh thấy hình dạng tiểu thư như vậy, vừa sợ vừa giận, nghiến răng tấn công hai tên thuộc hạ của Phong Phi Tinh đang muốn vây lấy Phong Hồng Nguyệt, công mà không thủ, kiếm pháp chỉ muốn cùng chết với đối phương.

Hình thế như vậy, bọn thuộc hạ của Phong Phi Tinh làm sao không khiếp đảm ? Liền ngay khi bọn chúng còn trù trừ, lưỡi kiếm của Hạ Hà, Đông Thanh thừa cơ quét như điện xẹt, hai tên kia vừa muốn thoái lui thì đã cảm thấy trước ngực nhói đau, hai tên ngã xuống cùng lúc, máu tuôn xối xả trước ngực.

Hai tên này là do Phong Hồng Nguyệt giết chết, nàng vừa giết được hai tên liền ôm chặt lấy vết thương, máu chảy càng nhiều, không kiềm được ho khan một tiếng.

Hạ Hà, Đông Thanh vừa nghe thấy, không khỏi hồn phi phách tán, giọng đau đớn : "Tiểu thư !" nhưng rồi lại không biết nên nói tiếp như thế nào.

Phong Hồng Nguyệt gượng cười, khí tức đứt quảng nói : "Hai em phải … phải tìm cách phá vây, ta đến yểm hộ hai em. Ngày sau tìm cơ hội báo thù cho ta !"

Hạ Hà, Đông Thanh vừa nghe nói vậy, không nén được bi thương cất tiếng nói : "Nếu tiểu thư có gì bất trắc, hai người chúng em cũng không muốn sống trên thế gian nữa. Chúng em nguyện cùng tiểu thư đồng sinh cộng tử."

Phong Hồng Nguyệt vừa nghe, không khỏi cảm động, miệng lại nói : "Thật là ngốc nghếch ! Như thế thì chẳng phải là đúng như ý bọn cầm thú này muốn sao ? Nếu các em không phá vây mà thoát thì ta chết cũng không nhắm mắt !"

Phong Phi Tinh lạnh lùng cười nói : "Sư muội cho rằng chúng nó chạy thoát được sao ?"

Hắn còn chưa dứt lời, Phong Hồng Nguyệt đột nhiên xuất thủ.

Nhưng nàng chưa tấn công về bất kỳ người nào mà lật tay trái lên, ngón giữa và ngón vô danh cong lại vào trong, còn ba ngón khác giơ ra, điểm thẳng vào ba huyệt Liêm Tuyền, Nhân Ngưỡng, Phù Đột của mình.

Bốn phía vang lên một tràn tiếng la kinh hãi.

Tiếng la hét là do bọn người phía Phong Phi Tinh phát ra, vì bọn chúng biết dụng ý của sư muội khi có hành động này.

Bọn người bịt mặt cùng Phong Phi Tinh và Phong Hồng Nguyệt đều là học trò của Tà Phật Thượng Nhân - Ôn Tự Hàn, bọn chúng biết chiêu này của Phong Hồng Nguyệt gọi là Bình Bộ Thanh Vân, một trong những kỳ thuật được sư phụ truyền thụ.

Ba huyệt Liêm Tuyền, Nhân Ngưỡng, Phù Đột thuộc ba đại kinh mạch không tương thông với nhau trong cơ thể là Đốc mạch, Túc Âm Minh Vị Kinh, Thủ Thái Dương Tiểu Trường Kinh.

Nhưng chiêu này của Phong Hồng Nguyệt sau khi đồng thời điểm trung ba huyệt, lại dùng tốc độ cực nhanh giải khai theo thứ tự Liêm Tuyền, Nhân Ngưỡng, Phù Đột; lập tức trong một thời gian cực ngắn, công lực toàn thân có thể gia tăng gấp hai.

Nhưng chiêu này chỉ có thể dùng để quyết thắng bại với đối thủ sau khi công lực tăng lên, nửa canh giờ sau, hiệu lực vừa mất thì toàn thân nhất định cạn kiệt sức lực, chỉ còn có nước nằm cho người ta chém.

Cho nên khi Tà Phật Thượng Nhân Ôn Tự Hàn dạy chiêu này, đã từng căn dặn đệ tử bình thường không được dễ dàng sử dụng, nếu không thì trong nửa canh giờ mà không giết được đối thủ, chỉ còn có nước chịu chết.

Chiêu này nhìn thì rất đơn giản, nhưng lại rất khó vận dụng được, vì sau khi điểm huyệt, phải dùng thủ pháp với tốc độ cực nhanh để giải khai mới được. Đoạn thời gian đó chỉ hạn trong một phần mười giây, nếu không thì khi huyệt đạo bị điểm, kinh mạch bị cản, toàn thân không cách nào động đậy được thì làm sao cự địch ?

Bởi thế nên bảy tên sư huynh của Phong Hồng Nguyệt chưa từng nghiêm túc luyện chiêu này.

Không ngờ rằng Phong Hồng Nguyệt thiên tư dị thường, khiến nàng học được.

Nhưng trong tình thế hôm nay, thêm vào nàng thọ trọng thương, làm như vậy càng nguy hiểm vạn phần, vì dù công lực của nàng có tăng lên gấp hai cũng không thể nào thủ thắng được trong nửa canh giờ, như vậy thì sau nửa canh giờ nàng cầm chắc cái chết.

Thậm chí không cần chờ đến nửa canh giờ, nàng cũng mất hết máu mà chết.

Cho nên bọn Phong Phi Tinh thấy Phong Hồng Nguyệt làm vậy mới kinh hoảng.

Nhưng Hạ Hà, Đông Thanh không phải đệ tử đồng môn, không hiểu dụng ý của Phong Hồng Nguyệt.

Nhưng sau khi thấy Phong Hồng Nguyệt vừa điểm, người bỗng bật dậy, hai mắt híp lại, thét lớn : "Còn không đi mau !" giọng nói vô cùng đáng sợ.

Đồng thời, xà kiếm đã triển khai toàn lực.

Những chỗ kiếm quang rọi đến, kỳ thế như sơn, gió lướt vù vù, mũi kiếm khuấy đảo cả một góc trời. Thanh xà kiếm uốn lượn như một con quái mãng linh xà, theo thân hình Phong Hồng Nguyệt tiến lui lên xuống, nhanh như điện xẹt.

Lại phối hợp với tuyệt học U Vân Bộ kinh thế hãi tục của nàng, kiếm chiêu lại càng xuất quỷ nhập thần.

Trong chớp mắt đã có ba tên thuộc hạ của Phong Phi Tinh máu phun tứ phía, ngã xuống dưới kiếm của Phong Hồng Nguyệt.

Gương mặt bọn Phong Phi Tinh thất sắc, Hạ Hà và Đông Thanh lại mừng rỡ trong lòng.

Hạ Hà, Đông Thanh thấy công lực của Phong Hồng Nguyệt đột nhiên tăng vọt, nghĩ rằng Phong Hồng Nguyệt nhất định có thể đột phá vòng vây, tinh thần tự nhiên phấn chấn, không những không tìm cách trốn thoát mà ngược lại còn xông bổ về phía mấy tên thuộc hạ còn lại của Phong Phi Tinh, muốn kề vai cùng với tiểu thư của họ chiến đấu.

Chỉ nghe Phong Hồng Nguyệt thét lên một cách thảm thiết : "Ngu ngốc, còn không mau mau chạy đi ! Ta đếm ba tiếng, các ngươi còn chưa đi thì giữa ta và các ngươi từ nay nhất đao lưỡng đoạn !"

Nói rồi, nàng liền đếm : "Một !"

Hạ Hà, Đông Thanh cùng lúc hét lên : "Đừng !"

Phong Hồng Nguyệt không để ý gì đến, xà kiếm cuồng thổ, bức ba gã sư huynh bịt mặt thoái lui một bước, lại thét lên : "Hai !"

Hạ Hà, Đông Thanh hoảng hốt, nước mắt tuôn rơi như mưa, bi thương cực độ nhìn Phong Hồng Nguyệt : "Tiểu thư … em … "

Vừa nói đến đây, bỗng nghẹn ngào dừng lại, rồi hai người tuyệt vọng thét lên một tiếng, từ hai hướng khác nhau xung phá thoát khỏi vòng vây.
Tài sản của giacuongly

Trả Lời Với Trích Dẫn