“ Đát...đát...đát...”
Tiếng bước chân kịch liệt, quanh quẩn trong hẻm nhỏ, một đạo thân ảnh thon dài, nhẹ nhàng xẹt qua dưới ánh trăng trong con đường tắt, gió nhẹ thổi xuyên qua...
Tới rồi!
Chỉ trong một sát na tích tắc rời khỏi được con đường tắt, thân ảnh thon dài ngừng lại, nhìn hiện trường tai nạn xe thảm thiết xa xa, không khỏi giơ lên tay phải, xoa xoa mồ hôi trên mặt.
Đó là một người thân cao một thước tám, vóc người thiếu niên dị thường kiện mỹ, trên người mặc một bộ đồ màu xám, bộ đồ này, kỳ thật vốn là màu lam, là bởi vì giặt tẩy vô số lần cho nên biến thành màu tro xám!
Vốn, một bộ quần áo như vậy, mặc cho ai cũng không ra hình dạng gì, nhưng thần kỳ chính là, bộ đồ màu xám mặc trên cơ thể người tuổi trẻ này thì lại làm cho người ta có một loại cảm giác khiết tịnh dị thường!
Tên hắn là Vương Minh, năm nay mười sáu tuổi, anh tài cao trung cao nhất, gương mặt bình thường, chính là loại người tùy tiện đi ra ngoài đập bể vài cái thì cũng tìm ra được ba người, không thể nói xấu, nhưng cũng không được gọi là tuấn tú!
Lạnh lùng nhìn trung ương ngã tư đường bận rộn vội vàng cảnh sát giao thông, cùng với việc rời đi khỏi cụ thi thể quỷ dị vặn vẹo này, Vương Minh không khỏi hận hận cắn chặt răng, một đôi nắm tay, càng nắm chặt gắt gao, phát ra từng trận thanh thúy âm thanh!
Trong mắt người bình thường, đây chỉ là một sự cố giao thông bình thường, là ngoài ý muốn mà thôi, nhưng Vương Minh biết, chuyện không phải như thế!
Thở dốc vài tiếng, sau một khắc...Vẻ mặt Vương Minh mãnh liệt nghiêm túc lên, hai tay đưa lên trước ngực, mười ngón tay bay nhanh lần lượt thay đổi xuất ra một ấn quyết, chỉ một giây đồng hồ thời gian, biến biến hóa ít nhất hơn mười loại chỉ quyết! Cùng lúc đó, trong miệng thì thào nói: “ Minh nói là hai mươi ba- Minh Nhãn!”
Theo thanh âm của Vương Minh, sau một khắc...hai tay Vương Minh hợp trên trán, hai ngón tay tịnh thành ấn quyết, chút ở trên trán, theo sau...Chỉ Quyết từ giữa trán, hướng hai trắc bay ra!
Nương theo động tác của Vương Minh, một đạo huỳnh quang không thể tra, từ vị trí mi tâm Vương Minh chợt lóe tức diệt, nếu không cẩn thận quan sát, thì căn bản không cách nào phát hiện chuyện gì khác thường! Chính là trong lúc huỳnh quang sáng diệt, thế giới trong mắt Vương Minh, đã xảy ra biến hóa!
Trước mắt có chút sáng ngời, Vương Minh nhìn thấy trên ngã tư đường có hai đạo hư ảnh, trong đó một đạo, là người nằm trên đường, là người bị đụng xe chết, mà người kia, còn lại là một người có gương mặt hung ác!
Giờ phút này, hư ảnh của người bị đụng chết kia, chẳng biết làm sao mà tồn tại ngay trước mặt thi thể của mình, hai tay ôm đầu, thoạt nhìn thống khổ dị thường, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì! Mà hư ảnh kia, giờ phút này đang hưng phấn tồn tại ngay giữa trung gian ngã tư đường có hàng rào cản, không ngừng vươn dài đầu lưỡi, liếm vào góc miệng mình!
Nhìn thấy một màn quen thuộc này, nội tâm Vương Minh phẫn nộ như sắp nổ bạo, hắn rất rõ ràng, sự cố lần này, đúng là do con quỷ đã đụng vào hàng rào làm ra, mà hắn sở dĩ làm như vậy, chỉ là vì để cho người khác cùng nếm thống khổ giống như hắn! Điển hình là hại người không lợi cho mình a!
Chính là hận thì hận, Vương Minh hết lần này tới lần khác không có biện pháp gì giúp đỡ, người quỷ không chung đường, Vương Minh bây giờ có khả năng làm được, cũng chỉ là chứng kiến mà thôi! Vương Minh sở dĩ hận, kỳ thật là hận chính mình không có khả năng làm được gì!
Cùng một con đường, cùng một vị trí, tính cho tới hôm nay, con quỷ ngay hàng rào cản kia, trong tám tháng đã đắc thủ tới lần thứ sáu, đã có sáu tính mạng còn đang sống khỏe mạnh, bởi vì hắn mà chết nơi ngã tư này, nhưng đối mặt với hết thảy những chuyện này, Vương Minh lại hoàn toàn không cách nào ngăn cản!
Kỳ thật, con quỷ kia cũng không có gì lợi hại, hắn chỉ bất quá là lợi dụng lực lượng tinh thần, quấy nhiễu đại não của tài xế mà thôi, trong tích tắc bị quấy nhiễu, tài xế bị quấy nhiễu gặp phải sự ngây ngốc, bối rối, tay chân mất đi chỉ huy, thậm chí là có hiện tượng đại não trống rỗng!
Đương nhiên điều này cũng không phải dễ dàng đắc thủ, trong trạng huống bình thường, một người đang khỏe mạnh, trong trạng thái thanh tỉnh, là hoàn toàn có thể nhìn thấy sự quấy nhiễu như vậy, nhưng một khi uống rượu quá nhiều, hoặc là liên tục thức đêm, tinh thần trạng thái không tốt, thì cơ hội của con quỷ này thật lớn, người lái xe càng mệt mỏi, tinh thần càng rũ rượi, thì khả năng nó đắc thủ lại càng cao!
Ai...
Nghĩ tới đây, Vương Minh không khỏi thở dài một tiếng, trên sự thật, vấn đề cuối cùng vẫn tại người kia, nếu họ không uống rượu, không thức đêm, bảo trì sự thanh tỉnh của đại não, cẩn thận cẩn thận một chút, vậy sự cố giao thông xảy ra, đem vài lần, thậm chí hơn mười lần, giảm bớt đi a!
Có chút lắc đầu, Vương Minh biết, bây giờ duy nhất hắn có thể làm, hay là làm cho linh hồn đã chết đi này sớm được nghỉ ngơi một chút, khỏi bị sự hành hạ không muốn có, cùng lúc đó, trong quá trình này, cũng là quá trình tu hành của Vương Minh!
Nghĩ tới đây, Vương Minh nhìn người không may đang ôm đầu nhìn thi thể mình, từ giờ trở đi, trong vòng bảy ngày, hắn không cách nào rời đi bảy thước chung quanh thi thể!
Trong dân gian tập tục của Trung Quốc, có thói quen bảy ngày, từ ngày người chết bị tử vong tính đi, liên tục bảy ngày, đều được cúng vái, kỳ thật tập tục này, cũng không phải không có đạo lý, người có bảy phách, mỗi một ngày lại tiêu tán một phách, thẳng đến ngày thứ bảy, bảy phách tán hết rồi, linh hồn mới có thể giải thoát, ở bảy ngày này, cả một lời một chuyện của ai, người chết đều có thể chứng kiến.
Trước kia, trái tim người đình chỉ nhảy lên, cũng có nghĩa là tử vong, bây giờ khoa học tiến bộ, định nghĩa của tử vong, là từ tim đập cải thành đại não, chỉ có khi não tử vong, mới thật sự là tử vong!
Nhưng trên sự thật, người chính thức tử vong, hẳn là não đã tử vong bắt đầu từ ngày thứ bảy, bởi vì chỉ có lúc đó, linh hồn của người kia mới chính thức thoát ly thân thể, hồn quy minh minh, ở trước này, linh hồn người vẫn như cũ không có tiêu tán, là có ý thức, đã có ý thức, như thế nào có thể nói là tử vong?
Vương Minh bây giờ muốn làm, hay là đem bảy phách của người chết đã từ từ suy bại thu đi, đối với Vương Minh mà nói, bảy phách của người chết, kỳ thật là Tử Linh nguyên tố mà thôi! Chính là Tử Linh Khí, lợi dụng Tử Linh Khí, có thể phát động Tử Linh pháp thuật! Đúng vậy...trên sự thật, Vương Minh đúng là một Tử Linh pháp sư nho nhỏ ẩn nặc trong đô thị!
Trong bất tri bất giác, Vương Minh hai tay lại bay nhanh vũ động, ấn quyết phức tạp nhanh chóng xuất ra, cùng lúc đó, Vương Minh thì thào nói: “ Minh nói một trong thập tứ- Nhiếp Phách!”
Theo tiếng trầm trầm của Vương Minh, cùng với đột nhiên hướng trước lộ ra, năm ngón tay phải trương ra, sau một khắc...bảy đạo sắc thái khác nhau, quang cầu ngũ thải ban lan, một tiếp một từ thi thể trên mặt đất nhẹ nhàng đi ra, xuyên thành cả viên châu hướng Vương Minh tiến lại!
Ba...ba...ba....
Liên tiếp trong tiếng chuỗi vang rất nhỏ, đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím bảy đạo quang cầu cỡ nắm tay, một tiếp một nhảy vào tay phải Vương Minh đang mở ra, nhất nhất biến mất không thấy!
Cùng lúc đó, bên kia...hư ảnh đang thống khổ ôm đầu ngồi ngay trước thi thể mình, quanh thân tản ra quang mang thánh khiết, trong quang mang thánh khiết, hư ảnh dần dần mơ hồ, hóa làm một mảnh bạch quang thánh khiết, theo gió tiêu tán....
Hô...
Làm xong hết thảy việc này, Vương Minh không khỏi thở dài một tiếng, quay đầu lại nhìn hàng rào vẫn đang tồn tại kia, cùng con quỷ đang hung hăng nhìn qua mình, không khỏi bĩu môi, xoay người đi trở về!
Theo bước chân Vương Minh dần dần đi xa, sau một khắc...Vương Minh chậm rãi hướng phía bên phải mở rộng cánh tay của mình, tay nắm chặt, ngón giữa thẳng tắp chỉ hướng bầu trời!
Chứng kiến động tác của Vương Minh, con quỷ thật sự tức giận nổi điên, tám tháng nay, chính mình gây ra sáu lần, chính là mỗi một lần, đều là do tiểu tử này đến phá hư chuyện tốt của hắn, làm cho hắn căn bản cảm thụ không được khoái cảm của sự thành công, phải biết rằng...Chỉ có nhìn bộ dáng thống khổ của người bị hại, hắn mới có khoái cảm a!
Chính là hận thì hận, cũng như Vương Minh không có biện pháp gì với hắn, hắn cũng không có biện pháp gì với Vương Minh, hắn bất quá chỉ là một con quỷ nho nhỏ ti vi mà thôi, bản lĩnh lớn nhất chính là hay thừa dịp người khác tinh thần suy yếu, quấy nhiễu người ta, trừ chuyện này ra, hắn có thể làm cái gì chứ?