“ Äát...đát...đát...â€
Tiếng bước chân kịch liệt, quanh quẩn trong hẻm nhá», má»™t đạo thân ảnh thon dà i, nhẹ nhà ng xẹt qua dưới ánh trăng trong con đưá»ng tắt, gió nhẹ thổi xuyên qua...
Tới rồi!
Chỉ trong má»™t sát na tÃch tắc rá»i khá»i được con đưá»ng tắt, thân ảnh thon dà i ngừng lại, nhìn hiện trưá»ng tai nạn xe thảm thiết xa xa, không khá»i giÆ¡ lên tay phải, xoa xoa mồ hôi trên mặt.
Äó là má»™t ngưá»i thân cao má»™t thước tám, vóc ngưá»i thiếu niên dị thưá»ng kiện mỹ, trên ngưá»i mặc má»™t bá»™ đồ mà u xám, bá»™ đồ nà y, kỳ tháºt vốn là mà u lam, là bởi vì giặt tẩy vô số lần cho nên biến thà nh mà u tro xám!
Vốn, má»™t bá»™ quần áo như váºy, mặc cho ai cÅ©ng không ra hình dạng gì, nhưng thần kỳ chÃnh là , bá»™ đồ mà u xám mặc trên cÆ¡ thể ngưá»i tuổi trẻ nà y thì lại là m cho ngưá»i ta có má»™t loại cảm giác khiết tịnh dị thưá»ng!
Tên hắn là Vương Minh, năm nay mưá»i sáu tuổi, anh tà i cao trung cao nhất, gương mặt bình thưá»ng, chÃnh là loại ngưá»i tùy tiện Ä‘i ra ngoà i Ä‘áºp bể và i cái thì cÅ©ng tìm ra được ba ngưá»i, không thể nói xấu, nhưng cÅ©ng không được gá»i là tuấn tú!
Lạnh lùng nhìn trung ương ngã tư đưá»ng báºn rá»™n vá»™i và ng cảnh sát giao thông, cùng vá»›i việc rá»i Ä‘i khá»i cụ thi thể quá»· dị vặn vẹo nà y, Vương Minh không khá»i háºn háºn cắn chặt răng, má»™t đôi nắm tay, cà ng nắm chặt gắt gao, phát ra từng tráºn thanh thúy âm thanh!
Trong mắt ngưá»i bình thưá»ng, đây chỉ là má»™t sá»± cố giao thông bình thưá»ng, là ngoà i ý muốn mà thôi, nhưng Vương Minh biết, chuyện không phải như thế!
Thở dốc và i tiếng, sau má»™t khắc...Vẻ mặt Vương Minh mãnh liệt nghiêm túc lên, hai tay đưa lên trước ngá»±c, mưá»i ngón tay bay nhanh lần lượt thay đổi xuất ra má»™t ấn quyết, chỉ má»™t giây đồng hồ thá»i gian, biến biến hóa Ãt nhất hÆ¡n mưá»i loại chỉ quyết! Cùng lúc đó, trong miệng thì thà o nói: “ Minh nói là hai mươi ba- Minh Nhãn!â€
Theo thanh âm của Vương Minh, sau một khắc...hai tay Vương Minh hợp trên trán, hai ngón tay tịnh thà nh ấn quyết, chút ở trên trán, theo sau...Chỉ Quyết từ giữa trán, hướng hai trắc bay ra!
Nương theo động tác cá»§a Vương Minh, má»™t đạo huỳnh quang không thể tra, từ vị trà mi tâm Vương Minh chợt lóe tức diệt, nếu không cẩn tháºn quan sát, thì căn bản không cách nà o phát hiện chuyện gì khác thưá»ng! ChÃnh là trong lúc huỳnh quang sáng diệt, thế giá»›i trong mắt Vương Minh, đã xảy ra biến hóa!
Trước mắt có chút sáng ngá»i, Vương Minh nhìn thấy trên ngã tư đưá»ng có hai đạo hư ảnh, trong đó má»™t đạo, là ngưá»i nằm trên đưá»ng, là ngưá»i bị đụng xe chết, mà ngưá»i kia, còn lại là má»™t ngưá»i có gương mặt hung ác!
Giá» phút nà y, hư ảnh cá»§a ngưá»i bị đụng chết kia, chẳng biết là m sao mà tồn tại ngay trước mặt thi thể cá»§a mình, hai tay ôm đầu, thoạt nhìn thống khổ dị thưá»ng, hoà n toà n không biết xảy ra chuyện gì! Mà hư ảnh kia, giá» phút nà y Ä‘ang hưng phấn tồn tại ngay giữa trung gian ngã tư đưá»ng có hà ng rà o cản, không ngừng vươn dà i đầu lưỡi, liếm và o góc miệng mình!
Nhìn thấy má»™t mà n quen thuá»™c nà y, ná»™i tâm Vương Minh phẫn ná»™ như sắp nổ bạo, hắn rất rõ rà ng, sá»± cố lần nà y, đúng là do con quá»· đã đụng và o hà ng rà o là m ra, mà hắn sở dÄ© là m như váºy, chỉ là vì để cho ngưá»i khác cùng nếm thống khổ giống như hắn! Äiển hình là hại ngưá»i không lợi cho mình a!
ChÃnh là háºn thì háºn, Vương Minh hết lần nà y tá»›i lần khác không có biện pháp gì giúp đỡ, ngưá»i quá»· không chung đưá»ng, Vương Minh bây giá» có khả năng là m được, cÅ©ng chỉ là chứng kiến mà thôi! Vương Minh sở dÄ© háºn, kỳ tháºt là háºn chÃnh mình không có khả năng là m được gì!
Cùng má»™t con đưá»ng, cùng má»™t vị trÃ, tÃnh cho tá»›i hôm nay, con quá»· ngay hà ng rà o cản kia, trong tám tháng đã đắc thá»§ tá»›i lần thứ sáu, đã có sáu tÃnh mạng còn Ä‘ang sống khá»e mạnh, bởi vì hắn mà chết nÆ¡i ngã tư nà y, nhưng đối mặt vá»›i hết thảy những chuyện nà y, Vương Minh lại hoà n toà n không cách nà o ngăn cản!
Kỳ tháºt, con quá»· kia cÅ©ng không có gì lợi hại, hắn chỉ bất quá là lợi dụng lá»±c lượng tinh thần, quấy nhiá»…u đại não cá»§a tà i xế mà thôi, trong tÃch tắc bị quấy nhiá»…u, tà i xế bị quấy nhiá»…u gặp phải sá»± ngây ngốc, bối rối, tay chân mất Ä‘i chỉ huy, tháºm chà là có hiện tượng đại não trống rá»—ng!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải dá»… dà ng đắc thá»§, trong trạng huống bình thưá»ng, má»™t ngưá»i Ä‘ang khá»e mạnh, trong trạng thái thanh tỉnh, là hoà n toà n có thể nhìn thấy sá»± quấy nhiá»…u như váºy, nhưng má»™t khi uống rượu quá nhiá»u, hoặc là liên tục thức đêm, tinh thần trạng thái không tốt, thì cÆ¡ há»™i cá»§a con quá»· nà y tháºt lá»›n, ngưá»i lái xe cà ng mệt má»i, tinh thần cà ng rÅ© rượi, thì khả năng nó đắc thá»§ lại cà ng cao!
Ai...
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, trên sá»± tháºt, vấn đỠcuối cùng vẫn tại ngưá»i kia, nếu há» không uống rượu, không thức đêm, bảo trì sá»± thanh tỉnh cá»§a đại não, cẩn tháºn cẩn tháºn má»™t chút, váºy sá»± cố giao thông xảy ra, Ä‘em và i lần, tháºm chà hÆ¡n mưá»i lần, giảm bá»›t Ä‘i a!
Có chút lắc đầu, Vương Minh biết, bây giá» duy nhất hắn có thể là m, hay là là m cho linh hồn đã chết Ä‘i nà y sá»›m được nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, khá»i bị sá»± hà nh hạ không muốn có, cùng lúc đó, trong quá trình nà y, cÅ©ng là quá trình tu hà nh cá»§a Vương Minh!
NghÄ© tá»›i đây, Vương Minh nhìn ngưá»i không may Ä‘ang ôm đầu nhìn thi thể mình, từ giá» trở Ä‘i, trong vòng bảy ngà y, hắn không cách nà o rá»i Ä‘i bảy thước chung quanh thi thể!
Trong dân gian táºp tục cá»§a Trung Quốc, có thói quen bảy ngà y, từ ngà y ngưá»i chết bị tá» vong tÃnh Ä‘i, liên tục bảy ngà y, Ä‘á»u được cúng vái, kỳ tháºt táºp tục nà y, cÅ©ng không phải không có đạo lý, ngưá»i có bảy phách, má»—i má»™t ngà y lại tiêu tán má»™t phách, thẳng đến ngà y thứ bảy, bảy phách tán hết rồi, linh hồn má»›i có thể giải thoát, ở bảy ngà y nà y, cả má»™t lá»i má»™t chuyện cá»§a ai, ngưá»i chết Ä‘á»u có thể chứng kiến.
Trước kia, trái tim ngưá»i đình chỉ nhảy lên, cÅ©ng có nghÄ©a là tá» vong, bây giá» khoa há»c tiến bá»™, định nghÄ©a cá»§a tá» vong, là từ tim Ä‘áºp cải thà nh đại não, chỉ có khi não tá» vong, má»›i tháºt sá»± là tá» vong!
Nhưng trên sá»± tháºt, ngưá»i chÃnh thức tá» vong, hẳn là não đã tá» vong bắt đầu từ ngà y thứ bảy, bởi vì chỉ có lúc đó, linh hồn cá»§a ngưá»i kia má»›i chÃnh thức thoát ly thân thể, hồn quy minh minh, ở trước nà y, linh hồn ngưá»i vẫn như cÅ© không có tiêu tán, là có ý thức, đã có ý thức, như thế nà o có thể nói là tá» vong?
Vương Minh bây giá» muốn là m, hay là đem bảy phách cá»§a ngưá»i chết đã từ từ suy bại thu Ä‘i, đối vá»›i Vương Minh mà nói, bảy phách cá»§a ngưá»i chết, kỳ tháºt là Tá» Linh nguyên tố mà thôi! ChÃnh là Tá» Linh KhÃ, lợi dụng Tá» Linh KhÃ, có thể phát động Tá» Linh pháp thuáºt! Äúng váºy...trên sá»± tháºt, Vương Minh đúng là má»™t Tá» Linh pháp sư nho nhỠẩn nặc trong đô thị!
Trong bất tri bất giác, Vương Minh hai tay lại bay nhanh vÅ© động, ấn quyết phức tạp nhanh chóng xuất ra, cùng lúc đó, Vương Minh thì thà o nói: “ Minh nói má»™t trong tháºp tứ- Nhiếp Phách!â€
Theo tiếng trầm trầm của Vương Minh, cùng với đột nhiên hướng trước lộ ra, năm ngón tay phải trương ra, sau một khắc...bảy đạo sắc thái khác nhau, quang cầu ngũ thải ban lan, một tiếp một từ thi thể trên mặt đất nhẹ nhà ng đi ra, xuyên thà nh cả viên châu hướng Vương Minh tiến lại!
Ba...ba...ba....
Liên tiếp trong tiếng chuá»—i vang rất nhá», Ä‘á», cam, và ng, lục, xanh, lam, tÃm bảy đạo quang cầu cỡ nắm tay, má»™t tiếp má»™t nhảy và o tay phải Vương Minh Ä‘ang mở ra, nhất nhất biến mất không thấy!
Cùng lúc đó, bên kia...hư ảnh đang thống khổ ôm đầu ngồi ngay trước thi thể mình, quanh thân tản ra quang mang thánh khiết, trong quang mang thánh khiết, hư ảnh dần dần mơ hồ, hóa là m một mảnh bạch quang thánh khiết, theo gió tiêu tán....
Hô...
Là m xong hết thảy việc nà y, Vương Minh không khá»i thở dà i má»™t tiếng, quay đầu lại nhìn hà ng rà o vẫn Ä‘ang tồn tại kia, cùng con quá»· Ä‘ang hung hăng nhìn qua mình, không khá»i bÄ©u môi, xoay ngưá»i Ä‘i trở vá»!
Theo bước chân Vương Minh dần dần Ä‘i xa, sau má»™t khắc...Vương Minh cháºm rãi hướng phÃa bên phải mở rá»™ng cánh tay cá»§a mình, tay nắm chặt, ngón giữa thẳng tắp chỉ hướng bầu trá»i!
Chứng kiến động tác cá»§a Vương Minh, con quá»· tháºt sá»± tức giáºn nổi Ä‘iên, tám tháng nay, chÃnh mình gây ra sáu lần, chÃnh là má»—i má»™t lần, Ä‘á»u là do tiểu tá» nà y đến phá hư chuyện tốt cá»§a hắn, là m cho hắn căn bản cảm thụ không được khoái cảm cá»§a sá»± thà nh công, phải biết rằng...Chỉ có nhìn bá»™ dáng thống khổ cá»§a ngưá»i bị hại, hắn má»›i có khoái cảm a!
ChÃnh là háºn thì háºn, cÅ©ng như Vương Minh không có biện pháp gì vá»›i hắn, hắn cÅ©ng không có biện pháp gì vá»›i Vương Minh, hắn bất quá chỉ là má»™t con quá»· nho nhá» ti vi mà thôi, bản lÄ©nh lá»›n nhất chÃnh là hay thừa dịp ngưá»i khác tinh thần suy yếu, quấy nhiá»…u ngưá»i ta, trừ chuyện nà y ra, hắn có thể là m cái gì chứ?