“ Các học sinh, hoan nghênh các ngươi gia nhập anh tài cao trung, đại gia đình cao nhất sáu ban này!” Theo thanh âm của chủ nhiệm lớp Hoàng sư phụ, bên trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!
Lạnh lùng ngồi ở cuối phòng học, Vương Minh lạnh lùng nhìn hết thảy những chuyện trước mắt, nhưng không có vỗ tay, hắn rất rõ ràng cho dù là Hoàng sư phụ người đang nói ra những lời này, cũng sẽ không tin tưởng vào lời nói của chính nàng vừa nói!
Đại gia đình hay sao?
Ngu ngốc...trên thế giới này, làm sao lại có thể phát sinh chuyện như vậy? Người là động vật tự tư( ích kỷ), nhân tính vốn ác, từ lúc bắt đầu cho đến cả đời, cũng chỉ biết đòi hỏi, có ai nghĩ tới sẽ phụng hiến ra chút gì?
Trong lúc suy tư, Hoàng Thu Nhã Hoàng sư phụ, rốt cuộc phát biểu xong lời nói của mình, kế tiếp...mỗi một đệ tử cao nhất của sáu ban đều thay nhau đi lên đài để tự giới thiệu mình!
Đối với loại chuyện nhàm chán này, Vương Minh không có đầu nhập quá nhiều tinh lực, ngay cả lúc hắn tự giới thiệu, cũng chỉ đơn giản nói tên của mình, cũng may người giống như hắn, tựa hồ cũng không có thêm ai, cho nên tất cả cũng không có làm khó khăn với hắn! Dù sao...người bên trong cũng không nhiều lắm, nhưng cũng là không ít a!
Đinh...!
Rốt cuộc, tiếng chuông kịch liệt, vang lên chói tai, nghe được tiếng chuông, Hoàng sư phụ quyết đoán tuyên bố tan học, theo sau xoay người, là người thứ nhất đi ra cửa phòng học!
Theo Hoàng sư phụ rời đi, sau một khắc...cả phòng học nhất thời rối loạn lên, mọi người đều đem sách vở thu thập vào trong cặp, theo sau nhất nhất đi ra khỏi phòng học.
Ngẩng đầu nhìn ngoài cửa sở, đã là lúc giữa trưa, yên lặng từ chỗ ngồi đứng lên, Vương Minh biết...là phải tìm chỗ để ăn trưa! Hai tay miễn cưỡng đút trong túi quần, Vương Minh vừa suy nghĩ tâm sự, vừa hướng ra cửa trường học đi đến...
Khoảng cách tan học đã hơn mười phút đồng hồ rồi, chính là...lúc này giờ phút này, anh tài cao trung ngoài cửa lớn người vẫn không ít, giờ phút này...vài ba người tạo thành một nhóm, đang dương dương tán dóc tại cửa lớn của trường học, một đôi ánh mắt, thỉnh thoảng lại nhìn người bên trong sân đi ra.
Đối với màn như vậy, tin tưởng phàm là những người thường đi qua cao trung, cũng không cảm thấy xa lạ, chỉ bất quá...chính thức biết bọn người kia đang làm gì, đã không có bao nhiêu người nữa!
Đối với người bình thường mà nói, cao trung là một thông đạo đi thông tới đại học, chính là...đối với một ít người mà nói, cao trung là thanh xuân cùng nhiệt huyết đan nhau tạo thành chiến trường, là bình thai triển hiện bản thân ta! Không chỉ vậy mà thôi...
Trong lúc mọi người đang nhìn kỹ, Vương Minh yên lặng đi ra cửa trường, có chút nhìn quanh, Vương Minh cũng không cho rằng bọn họ có quan hệ gì tới mình, vẫn hướng phía trước đi tới...
“ Uy!” Mới vừa đi ra vài bước, một tiếng quát trầm thấp, một đạo thân ảnh xuất hiện ngay trước người Vương Minh! Yên lặng dừng lại bước chân, Vương Minh khó hiểu nhìn người đang ngăn cản đường đi...
Đó là một người thân cao ngoài một thước bảy, vóc người dị thường rắn chắc, từ trên những cơ bắp của hắn có thể thấy được, thể chất của người này quả thật không tệ! Chỉ bất quá...Hắn ngăn cản chính mình, rốt cuộc là có chuyện gì đây?
Ba tháp...
Đang trong lúc Vương Minh khó hiểu suy nghĩ, tên khôi ngô đối diện mạnh mẽ đưa cánh tay phải, khoát lên cổ Vương Minh, nửa kéo nửa lôi đi qua một bên hàng rào trường học, từ bề ngoài mà xem, người không biết còn tưởng rằng Vương Minh cùng người này thân mật biết bao nhiêu cơ chứ!
Có chút nhíu mày, Vương Minh cũng không có phản kháng, mà là cảnh giác nhìn chung quanh dò xét, theo quan sát của Vương Minh, ba người cao chừng ngoài một thước bảy, nhanh chóng đi theo lại đây, hơn nữa...quan sát cẩn thận thì Vương Minh vẫn phát hiện, trong người bọn người kia, nhất định có trữ vũ khí!
Quan sát tới đây, Vương Minh không khỏi nghi hoặc, hôm nay chính là ngày đầu tiên hắn đến cao trung, cũng không có đắc tội người nào a? Tại sao bọn người này muốn làm khó mình?
Trong suy tư, đoàn người đã tiến vào hẻm nhỏ, cùng lúc đó một tên phía sau ba người kia, đã chạy đi lên, vẻ mặt âm trầm nhìn Vương Minh!
Nhiều năm qua, Vương Minh mỗi ngày cùng Tử Linh giao du, cơ hồ không có bằng hữu gì, cũng không có địch nhân, nhìn vẻ mặt hung ác của bốn người trước mặt, hắn thật sự không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Còn đang nghi hoặc, tên bên cạnh đã chậm rãi buông lỏng tay ra, trên dưới đánh giá Vương Minh, vươn tay phải, dùng ngón tay cái chỉ vào mình, nói: “ Huynh đệ, biết ta là ai không?”
Ân?
Nghi hoặc nhìn tên tráng kiện đã kẹp cổ mình từ cửa trường kéo dài tới nơi này, Vương Minh không khỏi càng nghi hoặc hơn, đối với người kia, hắn thật sự không có một chút ấn tượng nào!
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Vương Minh, tên tráng kiện kia ngạo nghễ ưỡn ngực lên, bĩu môi nói: “ Ngươi mới tới, có lẽ không biết, bất quá đừng lo, ta có thể nói cho ngươi, ta gọi là Thành Cương, là lão đại năm hai ngũ cấp của cao trung!”
Nga!
Đương nhiên gật đầu, Vương Minh rốt cuộc đã biết thân phận người đối diện kia, lão đại học năm hai hay sao? Chỉ là, rốt cuộc hắn tìm mình làm gì chứ?
Nghĩ tới đây, Vương Minh bình tĩnh nói: “ Ngươi tìm ta tới, có chuyện gì sao?”
Không để ý Vương Minh, Thành Cương lấy ra một điếu thuốc lá, nhàn nhã đốt thuốc, hơn nữa hút một hơi, thở ra một luồng khói màu lam, cùng lúc đó, Thành Cương lấy ra một bộ dáng lão đại của xã hội đen, nói: “ Hôm nay tìm ngươi tới, không có ý gì khác, chỉ vì đệ đệ ta học cùng lớp với ngươi!”
Nói tới đây, Thành Cương quay đầu, quay về ba người kia, vẫy vẫy tay, đồng thời...Thành Cương tiếp tục nói: “ Đây là đệ đệ ta, tên gọi Thành Kim!”
Nghe xong Thành Cương nói, Vương Minh không khỏi trên dưới đánh giá Thành Kim vài lần, hơi chút có ấn tượng, sở dĩ có ấn tượng, là bởi vì tên này không giống như người thô kệch bình thường, không phải một bộ trời lão đại, đất lão nhị, mà hắn là bộ đức hạnh của lão tam! Làm cho người ta vừa nhìn sẽ không thoải mái.
Có chút nhíu mày, Vương Minh quay đầu, nhìn Thành Cương nói: “ Hôm nay ngươi gọi ta tới, chính là vì giới thiệu đệ đệ ngươi cho ta nhận thức?”
Hô...
Thành Cương nhẹ nhàng thổi ra một luồng khói, sương khói màu lam nhạt liễu nhiễu, Thành Cương híp mắt nói: “ Con người của ta thẳng tính, có cái gì nói cái đó, hôm nay tìm ngươi tới, là cảnh cáo ngươi, tốt nhất đừng cho ta có rắc rối! Nếu không ta có thể chơi tàn ngươi, hiểu không?”
Nghe xong Thành Cương khiêu khích, Vương Minh không khỏi nheo con mắt lại, thật sâu nhìn vẻ mặt hung ác của Thành Cương, lại một câu cũng không nói!
Cùng lúc đó, Thành Kim cũng đã đốt một điếu thuốc lá, đánh giá Vương Minh vài lần, đem khói trong miệng, hướng trên mặt Vương Minh phun đi, theo sau đùa cợt nói: “ Đừng xem ta có cái đầu nhỏ, nếu thật đánh nhau, một mình ta chấp ngươi ba người!”
Lạnh lùng nhìn hai tên kiêu ngạo đối diện, Vương Minh nheo mắt lại, quang mang lóng lánh nguy hiểm nổi lên, cùng lúc đó, thanh âm Vương Minh, trầm thấp vang lên: “ Các ngươi là đang uy hiếp ta sao?”
Nghe được Vương Minh nói, Thành Cương cùng Thành Kim không khỏi sửng sốt! Lập tức...Thành Cương cười lên nanh nọc vươn tay phải, nặng nề vỗ lên gương mặt vẫn không nhúc nhích của Vương Minh, nghiến răng nói: “ Đừng giả bộ với ta! Muốn chết nói một tiếng!”
Muốn chết sao?
Nghe được Thành Cương nói, trên mặt Vương Minh không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười âm hiểm, cùng lúc đó, tay phải của Vương Minh có chút vươn tới, nhắm ngay Thành Cương trước mặt!
Ân?
Nhìn thấy động tác này, Thành Cương không giận còn cười, quay đầu nhìn ba người khác nói: “ Các ngươi thấy được không? Tên tiểu tử này còn muốn hoàn thủ!”
“ Minh nói chi thất – Suy Yếu!” Ngay khi Thành Cương quay đầu đi trong tích tắc, một đạo thanh âm trầm thấp lạnh lẽo, vang lên bên tai Thành Cương...
Cái gì?
Nghe được thanh âm của Vương Minh, Thành Cương tưởng rằng Vương Minh đang nói chuyện với mình, nghi hoặc xoay người thì, sau một khắc...một loại mệt mỏi, cảm giác suy yếu, từ thân thể phát ra! Phảng phất liên tục như tăng ca suốt ba đêm, cả người cao thấp lãng đãng trống rỗng, một tia khí lực cũng không có!
Ca!
Chứng kiến thân thể ca ca lung lay muốn ngã, Thành Kim không khỏi vội vàng quát to một tiếng, tưởng rằng ca ca bị độc thủ của Vương Minh, không nói hai lời, mạnh mẽ sờ tay vào ngực, rút ra bên trong quần áo, giắt tại đai lưng một vật dài chừng một thước, hướng Vương Minh vọt qua...