Vừa suy nghĩ đến đây, Vương Minh chỉ cảm thấy trong mũi như có vật gì đang lưu động, vô thức đưa tay sờ soạng một cái, máu tươi đỏ tươi, trong nháy mắt nhiễm đỏ cả ngón tay hắn!
Ngất...
Nhìn thấy một màn này, Vương Minh không khỏi cười khổ một tiếng, nhanh chóng từ chỗ ngồi đứng lên, rất nhanh chạy ra khỏi phòng học, vọt tới nhà vệ sinh, dùng nước mát vuốt lại cái ót của chính mình!
Bây giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt, dưới sự phát đạt trình độ cao, các loại tạp chí bài báo, cũng không ít in hình những mỹ nữ, bởi vì mỹ nữ mà có thể làm cho người phải chảy máu mũi, đã càng ngày càng ít, sắp tuyệt chủng rồi!
Chính là rất hiển nhiên, Vương Minh không phải như thế, ước thúc của điều kiện gia đình, khiến cho hắn cho tới bây giờ không có xảy ra chuyện này, cho dù là tạp chí, cho tới bây giờ cũng không có tiền đi mua, ngẫu nhiên chứng kiến lúc bạn học len lén xem, cũng chỉ là xa xa, mông lung nhìn một cái, nào dám nhìn gần thật kỹ, vô luận như thế nào, dù sao chuyện này cũng là chuyện xấu hổ nhất!
Nhưng là, rất nhiều lúc luôn là như vậy, làm hết thảy rõ ràng, rõ ràng đặt ở ngay trước mặt ngươi, liền mất đi lực hấp dẫn, người hấp dẫn nhất, chính là trong mông lung mờ ảo, tựa hồ như lộ liễu, nhưng rồi lại có cảm giác mơ hồ không rõ lắm!
Đương nhiên, Vương Minh cũng không phải là người ngu ngốc, bây giờ đã đề xướng ra sự giáo dục, mặc dù không có gặp qua vật thật, cũng không có rõ ràng nhìn trên tạp chí, nhưng cấu tạo sinh lý của nam nữ, cùng với công năng của sự tương quan, Vương Minh vẫn còn biết rất rõ ràng, cũng có thể kết hợp với ảo tưởng của chính mình, hết thảy đẹp đến không cách nào hình dung!
Hô...
Rốt cuộc, trải qua dòng nước trong mát lạnh tẩy rửa, đại não của Vương Minh tỉnh táo lại, cùng lúc đó, máu mũi của Vương Minh cũng đã ngừng lại, có chút thở ra một hơi, Vương Minh chật vật vịn vách tường, thì thào nói: “ Cuối cùng ngừng rồi, ***...thật là xấu hổ a!”
Uy!
Đang lúc Vương Minh thì thào lẩm bẩm, một đạo thanh âm thanh thúy như chim hoàng anh, từ phía sau lưng Vương Minh vang lên, cùng lúc đó, một thanh âm kiều nhuyễn mở miệng nói: “ Ngươi không có chuyện gì chứ! Cần ta hỗ trợ gì không?”
Ân?
Nghe thanh âm như thế, Vương Minh nghi hoặc quay đầu, nhìn ra cửa nhà vệ sinh, sau một khắc...con mắt Vương Minh mở to thật lớn, vẻ mặt như vừa nhìn thấy quỷ!
Sự thật, nếu thật là thấy quỷ, Vương Minh tuyệt đối ngay cả mày cũng không chau một chút, sống lớn đến như vậy, hắn đã không biết đã nhìn thấy bao nhiêu con quỷ rồi, làm sao lại sợ hãi!
Giờ phút này, đứng ngay trước cửa phòng vệ sinh, là một nụ cười mỹ lệ, một thân quần áo màu lam, lộ ra một đôi chân trắng nõn như tuyết, một mái tóc dài đen nhánh, mềm mại phủ xuống sau lưng nàng!
Hết thảy chuyện này, còn không làm cho Vương Minh thất sắc như thế, để cho Vương Minh thất hồn lạc phách chính là gương mặt của nàng, gương mặt này không hề có chút tỳ vết nào, nụ cười tràn đầy phát ra từ nội tâm! Cũng với thân hình đầy đặn, bộ ngực cao vút!
“ Lão Thiên a! Đây là bộ ngực của nữ sinh cao trung có được hay sao?” Vương Minh không khỏi thì thào lẩm bẩm.
Hô...
Đang lúc Vương Minh thì thào lẩm bẩm, sau một khắc...Một đạo gió lạnh, theo hành lang cuốn lên, gió lạnh lướt qua, cát bay đá chạy, trong lúc nhất thời, gió lạnh bốc lên, không chút kiêng kỵ tại hành lang bắt đầu khởi động...
Nha!
Trong một tiếng thét chói tai, Vương Minh ngơ ngác nhìn quần của cô gái đang đứng ngay cửa bị gió thổi tung lên, ước chừng hai ba giây thời gian, Vương Minh rõ ràng thấy được cặp chân ngọc do ống quần che giấu, đây là tuyệt đối mà Vương Minh gặp qua, thậm chí là có thể tưởng tượng ra một đôi chân có đường cong hoàn mỹ nhất a!
Phốc...
Khi Vương Minh đem ánh mắt hướng lên trên, sau một khắc....cặp đùi tròn đầy của cô gái, trong nháy mắt xuất hiện trong mắt Vương Minh, một con mèo cà phê đang trấn thủ nơi cấm địa của cô gái, chỉ tiếc....con mèo này hẳn không quá tận trách nhiệm, ngay cả vài sợi lông mao tinh nghịch màu đen từ bên trong vươn ra mà con mèo kia cũng không có phát hiện!
Từ khi sinh ra cho tới nay lần đầu tiên, Vương Minh chưa từng ở khoảng cách gần như vậy, nhìn thấy được thân thể của một cô gái, nhìn khe hở tuyệt vời lộ ra từ chiếc quần nhỏ, cùng với vài sợi lông mao màu đen tinh nghịch lộ ra từ chiếc quần nhỏ kia, trong lúc nhất thời...Vương Minh hoàn toàn ngây người!
Đáng tiếc, trong phút chốc, cuồng phong hoành hành kia được lướt qua, cô gái ở cửa đã kịp thời dùng hai tay ngăn chận quần của mình, bất quá nàng cũng rất rõ ràng, vừa rồi trong tích tắc gió nổi lên, chính mình đã lộ hết!
Ngượng ngùng nhìn quần của mình, cô gái có tâm lý may mắn, hướng Vương Minh nhìn lại, nội tâm âm thầm cầu khẩn đối phương không có chứng kiến, nhưng là...khi nàng nhìn thấy Vương Minh đang ngây người như gỗ nhìn chỗ bí ẩn nhất của mình, máu tươi trong mũi sầm sầm chảy ra, cái gì cũng trở nên rõ ràng!
Trong phút chốc, gương mặt cô gái xấu hổ cười đỏ bừng, có chút mấp máy môi, muốn nói gì đó, lại phát hiện căn bản mình không có gì để nói, mạnh mẽ dậm chân, nổi giận xoay người chạy đi...
Một hồi lâu! Vương Minh rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, hồi tưởng cô gái vừa rồi, cùng với một màn kinh hồn lạc phách, trong lúc nhất thời Vương Minh không khỏi ngây dại, thật đẹp quá...Thật đẹp vô cùng! Trong lúc nhất thời, nội tâm của Vương Minh tựa hồ có con mèo nhỏ điên cuồng dao động, dương dương sắp không được nữa!
Đừng tưởng rằng Vương Minh đang phát hoa si( mê gái), trên sự thật...Vương Minh mặc dù vẫn là thanh tân, nhưng ánh mắt hắn đối với nữ hài tử vẫn còn là rất cao!
Nhiều năm như vậy, cô gái vừa rồi mặc dù không phải người thứ nhất làm cho hắn cảm giác được kinh diễm, nhưng loại hơi thở thanh tân này, cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được!
Cô gái như vậy, đúng là để cho Vương Minh tâm động, ngươi không cách gì đem sự dơ bẩn gì đó nhập vào chung với nữ hài tử này, ngay cả mồ hôi từ thân thể nàng xuất ra, hẳn là hương vị cũng ngọt ngào! Nếu đem nàng ngậm vào trong miệng, nhất định so với mật đường còn ngọt ngào hơn vô số lần!
Mỹ nữ khó cầu, nhưng là mỹ nữ như thế thì càng khó cầu hơn, vừa rồi màn kịch kinh diễm này, Vương Minh rõ ràng chứng kiến, trên đôi chân hoàn mỹ tú lệ kia, không có một chút tỳ vết, bóng loáng mềm mại...
Ai...
Nghĩ tới đây, Vương Minh không khỏi thở dài một tiếng, có đôi khi...hắn thật sự rất không hiểu, nữ hài tử như vậy, rốt cuộc là làm sao lớn lên? Cha mẹ nàng, làm sao bồi dưỡng dạy dỗ? Sao lại có thể hoàn mỹ đến như thế! Điều này đã là không nên nói rằng vẻ xinh đẹp của thế gian nữa!
Có chút lắc đầu, Vương Minh cô đơn xoay người, mở vòi nước tiếp tục rửa mặt, vừa rồi kịch tính, có thể sánh bằng sự tưởng tượng của mình, mà còn nghiêm trọng hơn nhiều, máu mũi đã chảy ra nhiều lắm!
Một bên lau rửa vết máu trên mặt mình, Vương Minh lại một bên khổ sở suy tư, đúng vậy...Nữ hài tử như vậy, quả thật là thiên chi kiều nữ, chỉ có nhân trung chi long( rồng trong loài người) mới có thể xứng được với nàng!
Có chút đứng thẳng thân thể, Vương Minh mất mác nhìn một thân áo xám của mình, hắn rất rõ ràng...vô luận như thế nào, chính mình cùng nàng, là hoàn toàn không có gì hòa hợp, bọn họ hoàn toàn thuộc về người của hai thế giới!
Mỹ nữ, không có nam nhân nào không muốn chiếm hữu, Vương Minh cũng không ngoại lệ, nhưng là...đặc điểm lớn nhất của Vương Minh, biết người biết mình, lấy điều kiện bây giờ của hắn, đừng nói có bạn gái, ngay cả bản thân hắn sẽ còn nhanh chóng ăn không đủ no!
Nhưng, mỹ nữ..giống như đóa hoa anh đào đang thành thục, nếu ngươi không hái, vậy người khác sẽ hái đi, tay sắp có, tay quá chậm, Vương Minh rất rõ ràng, nếu mình không chủ động truy kích, thì đại anh đào để cho hắn tâm động này, khẳng định sẽ bị người khác hái đi!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?