Trần Thanh Vân
Âm Dương Thần Chưởng
Hồi 1
Len lá»i trong lượn sóng ngưá»i cuồn cuá»™n trong thị trấn, Thảo Sương nắm chặt lấy tay Hồ SÆ¡n và Giang Lâm há»i han tÃu tÃt. Cả ba dừng lại trước má»™t gian hà ng lá»›n lá»±a chá»n. Chiá»u mai là ngà y mừng tuổi thá» cá»§a sư phụ Lâm Bình nên ba ngưá»i rá»§ nhau ra thị trấn mua sắm lá»… váºt.
Lát sau mua hà ng xong, hỠdắt nhau trở ra ngoà i quan lộ.
Bá»—ng má»™t chiếc kiệu từ từ lướt qua, đột nhiên dừng lại, má»™t tên võ sÄ© bước lại gần ba ngưá»i nói giá»ng cợt nhã:
− Äại công tá» mượn tiểu cô nương nà y má»™t đêm, xin hai thiếu hiệp vui lòng nháºn lá»i cho.
Thảo Sương tròn mắt há»i ngây ngô:
− Tôi là ngưá»i chứ có phải đồ váºt đâu mà đại công tá» há»i mượn chứ? Mà ngưá»i mượn ta vỠđể là m chi?
Má»™t tên võ sÄ© khác cất giá»ng đểu cáng:
− Äể là m vợ chứ là m chi? Nếu nà ng khéo chìu chuá»™ng ngà i sẽ ban tặng nhiá»u và ng bạc lắm đó.
Thảo Sương đỠmặt thét:
− Lũ khốn kiếp, đừng ăn nói hồ đồ. Ta đi thôi hai anh.
Cả ba ngưá»i im lặng lướt tá»›i, nhưng bốn tên nà y đã rút kiếm ra khá»i vá»:
− Äứng lại.
Giang Lâm báºm môi, lá»a giáºn bừng bừng, liá»n rút nhanh thanh kiếm cá»§a mình ra.
Hồ Sơn vội đưa tay chặn lại:
− Khoan đã! Nhị đệ chỠta thương lượng cùng công tỠđã.
Nói xong Hồ SÆ¡n tiến đến bên chiếc kiệu nói gì đó, nhưng chá»§ nhân chiếc kiệu dưá»ng như chẳng bằng lòng nên vẻ mặt chà ng đã biến đổi. Chà ng bước lại gần Giang Lâm và Thảo Sương nói nhá»:
− Chúng ta đã gặp phải cá»p dữ rồi, hắn là đại công tá» cá»§a Thái An Hầu. Sư phụ đã dặn chúng ta đừng gây sá»± vá»›i bá»n nà y. Hãy nhịn chúng má»™t bước.
Thảo Sương nheo nheo con mắt trái:
− Nhịn là sao hở đại ca?
− Bây giá» muá»™i tạm theo hắn vá» phá»§, đợi hai anh vá» bẩm vá»›i sư phụ rồi ngưá»i sẽ xuống cứu em vá».
Giang Lâm dựng cặp lông mà y lưỡi kiếm:
− Äại ca! Anh nói gì lạ váºy? Sao lại để cho Thảo muá»™i và o đó. Rủị..
Hồ Sơn đưa mắt nhìn bốn tên võ sĩ nói nhanh:
− Vá»›i uy tÃn cá»§a chưởng môn nhân Thái Bình giáo. Sư phụ thừa sức lãnh Thảo muá»™i vá» mà không tốn má»™t giá»t mồ hôi.
Giang Lâm quắc mắt:
− Äà nh rằng váºy! Nhưng không thể để cho bá»n nà y ngang ngược như thế được.
Äệ quyết bảo vệ Thảo muá»™i đến cùng.
Tên võ sĩ tiến tới quát:
− Sao? Bà n tÃnh đã xong chưa?
Hồ Sơn vội nói:
− Xin quý ngà i thư thả cho má»™t chút rồi cô em tôi sẽ vâng lá»i đại công tá».
Thảo Sương kêu lên kinh ngạc:
− Äại ca bá» em sao?
Giang Lâm nắm tay nà ng:
− Muội an tâm, ca ca còn muội còn, ca ca mất muội mới mất.
Hồ SÆ¡n tức giáºn:
− Nếu đệ không nghe lá»i đại ca, háºu quả sẽ không lưá»ng. Äại ca vá» báo vá»›i sư phụ đây.
Nói xong, chà ng phi thân phóng qua đầu bốn tên võ sÄ© mất dạng. Thảo Sương buông theo má»™t câu tức giáºn:
− Äồ hèn nhát.
Rồi nà ng cÅ©ng rút kiếm ra khá»i vá» hét lá»›n:
− Bá»n cẩu trệ hãy xem kiếm cá»§a bổn cô nương.
Ãnh kiếm chá»›p lòa, Thảo Sương đã động thá»§. Äồng thá»i, Giang Lâm cÅ©ng vừa vung kiếm nhảy và o vòng chiến.
Trong chá»›p mắt bốn tên võ sÄ© đã bị hai ngưá»i sát hại. Cùng lúc, cánh cá»a chiếc kiệu báºt mở. Má»™t chiếc bóng lao ra ngoà i. Äó là đại công tá» Hắc Chiêu.
Hắc Chiêu quát:
− Các ngươi muốn chết!
Láºp tức thanh Ä‘oản Ä‘ao to lá»›n cá»§a hắn chém thẳng xuống đầu Giang Lâm nhanh như là n chá»›p.
Thảo Sương hốt hoảng phóng tới vung kiếm đón đỡ.
Xoảng!
Hà ng trăm ngà n tia lá»a bắn xẹt ra khi hai món vÅ© khà va chạm và o nhau. Thanh kiếm cá»§a Thảo Sương đã bị bảo Ä‘ao chặt đứt má»™t ná»a.
Nà ng lùi lại trố mắt nhìn.
Giang Lâm láºp tức đẩy nà ng sang má»™t bên:
− Muội dang ra để mặc ngu ca.
Thanh kiếmt rên tay chà ng cÅ©ng chỉ là má»™t thanh kiếm thưá»ng, nhưng vì ná»™i lá»±c cá»§a chà ng khá cao nên từ nãy đến giá» thanh bảo Ä‘ao chưa là m gì cả. Tuy gần chợ nhưng hai ngưá»i giao đấu đã lâu mà chẳng có má»™t ngưá»i dân nà o dám bén mảng lại gần. Há» sợ bị liên lụy vì Hắc Chiêu công tá» là má»™t tên hung ác khôn lưá»ng. Tiếng kiếm khà dáºp và o nhau chan chát, mồ hôi bắt đầu thấm ướt trên lưng Giang Lâm. PhÃa xa lại có tiếng quát tháo vang dá»™i, đó là viện binh cá»§a tên công tá» Ä‘ang kéo đến.
Giang Lâm vá»™i hoà nh kiếm theo thế “Giao long Ä‘oạt nhãn†trong lúc tay kia váºn kình lá»±c lên chá» sẵn.
Hắc Chiêu vừa tiến lên là chà ng tung lưỡi kiếm lên không, tay kia phóng theo một luồng kình lực. Nhưng hắn nà o phải tay vừa. Tay trái múa bảo đao, tay phải phóng ra một luồng kình lực mạnh bạo nhằm giữa ngực Giang Lâm.
Giang Lâm vá»™i tréo chân chùn ngưá»i xuống tránh khá»i, cùng lúc đưa song chưởng đánh lên. Hắc Chiêu bất ngá» bị chưởng phong đánh trúng té ngá»a ra sau. Tiếng quan huyện Äạt Khanh kêu lên hốt hoảng:
− Trá»i! Tên tiểu tỠđánh công tá» bị trá»ng thương rồi! Mau đưa ngưá»i vá» phá»§.
Hắc Chiêu được bá»n thuá»™c hạ dìu Ä‘i. Äạt Khanh quát:
− Các ngươi, trói nó Ä‘em vá» huyện đưá»ng cho ta.
Vòng vây bao lấy Giang Lâm và o giữa. Thảo Sương bị gãy mất gươm đà nh bất lực đứng yên nhìn chà ng tả xông hữu đột giữa vòng vây trùng điệp.