Người trong hắc vân không tin vào những gì xảy ra trước mắt hơn 2 chục huyết quỷ ảnh gần như đã rút hết tinh lực của hắn vậy mà không hề làm suy chuyển con hắc long đó.
Thần bí nhân giận rữ rống lên.
“Bùng!” một tiếng
Một màn lửa đỏ như u minh ma hoả từ chín tầng địa ngục nổi lên chặn lấy hắc long, hắc long mờ dần rồi biến mất hắc vân toán loạn lộ ra nguyên hình một người đang mặc chiến giáp từ đầu đến chân toả ra kim quang chói loá, trên tay cầm một thanh trường đao. Không nhìn rõ gương mặt và tuổi tác chỉ nhìn thấy cặp mắt tỏ ra hung quang lồ lộ sát ý kinh người.
Phong thiên đức sắc mặt kinh hãi không dám tin một đòn mạnh mẽ nhất uy lực nhất hàm chứa tu vị cả đời của ông ta lại không làm gì được kẻ này.
Chỉ thấy người này trên thân giáp toả ra một thứ chính khí lẫm liệt, khí thế thần thánh như tiên nhân hạ phàm ở giũa ngực nổi lên 2 chữ “anh hùng” nhưng thanh đao trong tay hắn ta lại toả ra ma khí kinh thiên như thiên địa đệ nhất ma đang hiện thân trong thanh đao này.
Thần bí nhân này gằn giọng rít lên : “
khốn khiếp nếu không nhờ 2 kiện bảo vật này thì ta đã chết dưới tay ngươi rồi, không ngờ ta lại phải dùng nó hôm nay ta sẽ cho ngươi chết không có đất chôn.”
Trên người thần bí nhân bùng lên một màn huyết hoả rừng rực cháy như lửa từ atỳ địa ngục, hai tay nhanh chóng khua đao bắt pháp quyết chỉ trong phút chốc huyết vân trên trời cuồn cuộn lên không ngừng sấm sét oanh kích như những con giao long màu đỏ uốn luợn trên không trung, giữa đất trời một luồng sát khí vô hạn nổi lên ma khí kinh thiên như tuyệt đại ma vương cổ xưa nhất trong truyền thuyết xuất hiện nhưng ở giữa ma khi kinh thiên đó thần bí nhân vẫn toả ra khí thế thần thánh vô thượng.
Đối với phong thần thì chưa có hôm nào kì lạ như hôm nay vừa được thấy cha cùng người khác giao chiến lại có huyết vân mầu đỏ gần như xà suống mặt đất, chưa có tia sét nào lại kì lạ như hôm nay hôm nay cậu bé nhìn thấy vô số tia set mầu đỏ rung động màng nhĩ may mà cậu đã luyện qua công pháp của phong gia lên đến giờ này vẫn còn miễn cưỡng trụ được.
Hốt nhiên nó nhìn thấy trên cao bao nhiêu tia sét màu đỏ rạch ngang bâu trời rồi lũ lượt đậu lên đao của cái gã đang đấu với phụ thân của nó.
Trong phút chốc ánh chớp chói người chiếu sáng cả Phong phủ, cả bầu trời như đổ một màu máu.
Từng tầng điện quang màu đỏ lưu chuyển trên thân đao, bên ngoài lại bao phủ một tầng liệt diễm thao thiên.
“goaa! thật là kì diệu”
Thần bí nhân nét mặt thống khổ cổ gáng chịu đựng hét to một tiếng, tay dẫn đao quyết tập chung toàn bộ tu vị bổ mạnh về phía Phong thiên đức. Trên đường bất kể là cây cối đá sỏi đều bị khí thế kinh thiên này bức thành mạt phấn. Sấm sét trên thiên không không ngừng bổ xuống phong thiên đức
- Kinh thiên ma lôi! nhất trảm diệt thiên địa. Phong thiên đức chịu chết đi.
Phong thiên đức cũng không dám buông lỏng cắn răng tập chung toàn bộ tu vị chuẩn bị đánh một đòn cuối cùng
Vậy mà trước khí thế bài sơn đảo hải, kinh thiên nhất phách này cũng phải lùi lại 3 bước mới có thể dừng lại song chưởng thu lại hai tay bắt ấn pháp, thái cực bất tử ấn pháp phát huy hết uy lực ông đốt cháy hai nguyên thần của mình thành hai sinh mệnh chi hoả hoà cùng thái cực đồ hai mầu đen vàng lao lên đón đỡ toàn bộ các tia sét màu máu đỏ được bao phủ bởi địa ngục u minh hoả đang phóng xuống, mặt khác cũng nhanh chóng dùng niệm dụng đao sử ra: Thần long thốn thiên.
Diệt nhật long đao dường như hiểu được tâm ý của chủ nhân từng tràng long khiếu vang động cửu thiên năng lượng ba động mạnh mẽ hùng dùng như vân hải ba đào cuồn cuộn đổ ra bốn phương tám hướng, bao quanh phong thiên đức vô số thần long hư ảnh không ngừng bay luợn. Đột nhiên thần long hư ảnh như bị diệt nhật long đao hấp thụ vào, thân đao bỗng chốc toả ra hắc sát chi khí khủng bố xen lẫn kim sắc chi khí chí hoàng chí thánh.
Chỉ thấy một thần long ảnh nhanh chóng xuất hiện dài hơn trăm trượng nộ hống một tiếng rồi há miệng lao thẳng vào một đao kinh thiên hãi tục đang phách tới. Không gian lại dường như co rút lại vạn vật dưòng như dừng lại , thời gian như ngừng trôi trong khi thần long ảnh vẫn đang điên cuồng lao tới một đao tuyệt thiên địa kia.
Phong thần cảm thấy toàn thân không thể cử động huyết dịch sôi lên lục phủ ngũ tạng đảo lộn hết cả, nó không thở đựoc nữa nỗi sợ hãi bao chùm lên đầu óc, toàn thân đẫm mồ hôi lạnh. Phong thần ngất đi bất tỉnh nhân sự.
“bùng” lên một tiếng, cú va chạm lần này đã huỷ đi gần như toàn bộ phong phủ chỉ còn có chỗ của phong thần đang nằm là chưa đổ xuống, mặt đất nứt toạc ra một hố sâu hoắm đen kịt như cánh cửa địa ngục u minh mở ra vậy.
Mặt mũi của thần bí nhân méo xệch khoé miệng trào máu nhưng do hắn có thần giáp bao phủ bên ngoài lên cũng không đến mức bị phản lực của lần giao tranh này làm thương tổn nghiêm trọng bất quá hắn chỉ có bị cạn kiệt sức lực chân nguyên hao tổn nặng nề. Nhưng phong thiên đức không được may mắn như vậy ông ta đã bị phản lực kích bay đến hơn 50 trượng người nằm bẹp dưới đất không nhúc nhích, dường như năng lượng sinh mệnh không ngừng thất thoát khỏi người ông ta toàn thân người từ trên suống dưới đâu đâu cũng là máu.
Thần bí nhân lấy tay quệt vết máu lưu trên khoé miệng bộ dạng đắc ý nhìn phong thiên đức đang nằm trên mặt đất, quả thật một đòn khi nãy của đôi bên quá kinh thế hãi tục nếu không phải hắn có thần giáp kì bí toả ra khí tức thần thánh bảo hộ thì có lẽ bộ dạng của hắn bây giờ cũng không khác phong thiên đức là bao nhiêu. Nhưng tình trạng của hắn bây giờ cũng hư nhược lắm rồi, hắn lạnh lùng nói:
- Phong thiên đức ngươi chết được rồi đấy! thanh đao của ngươi rất lợi hại nhưng ngươi có long đao thì ta cũng có long giáp, thần giáp của ta cũng không thua kém thanh đao của ngươi đâu.
Trong lúc thần bí nhân nói hắn đã điều khiển chiến giáp bao quanh người rã ra rồi trong chớp mắt ráp lại thành hình một con thiên long thân dài ba chục trượng. Thiên long vừa thành hình đã nộ hống vang rội chín tầng trời sấm sét lại ì ùng nổi lên thần long khí tức bao phủ khắp thiên không, thần bí nhân nhanh chóng điều khiển thiên long nhanh chóng lao về phía long thiên đức.
Quả thật thần bí nhân này đã quá hao tổn tinh lực không thể tiếp tục ra tay được nữa vì vậy hắn đã dựa vào điểm thần kì của thần giáp hắn đang mặc trên người quyết lấy mạng của phong thiên đức cho bằng được.
Đúng vào lúc phong thiên đức đang nằm chờ chết hai mắt bắt đầu mờ dần mất ý thức thiên long chỉ còn cách người nửa trượng thì bỗng một cột quang trụ màu xanh loé lên tại thiên không lao thẳng vào người thiên long, nhìn kĩ thì đó chính là phi kiếm một thanh phi kiếm của tu chân giả.
Một tiếng nổ lớn vang lên phi kiếm đã cắm ngay trước thân người phong thiên đức còn thiên long đã rã ra thành hàng ngàn mảnh nhanh chóng hội tụ lại với một tốc độ nhanh như chớp quay lại khảm chặt lên người của thần bí nhân.
Người mới tới lao nhanh xuống phía phong thiên đức kiểm tra tình hình rồi quay sang phía thần bí nhân quát:
- Yêu nhân phương nào lại dám lộng hành dưới địa phận của thiên đạo môn.
Người vừa xuất hiện là một lão đạo cao gầy nhưng vẫn toả rõ dáng vẻ tiên phong đạo cốt hai mắt rạ ra tinh quang sáng rực như sao trên trời, lão đạo đỡ lấy thân mình của phong thiên đức gọi to:
- Đại ca, hãy cố gắng, không được buông xuôi, đệ sẽ đưa huynh rời khỏi nơi này, đệ nhất định phải cứu được huynh, nhất định cứu sống huynh, huynh phải gắng lên! Đại ca...đại ca, huynh có nghe không?
Thấy vậy thần bí nhân ngẩn người ra rồi lẩm bẩm:
- Là một tên đạo sỹ thối của thiên đạo môn, khốn khiếp dám đến đây phá hỏng việc tốt của ta. Bây giờ chân nguyên của đã tiêu hao hết không còn đủ sức đánh tiếp, ba sáu kế chuồn là thượng sách.
Thân ảnh của thần bí nhân thoáng chốc ma hoả bao phủ toàn thân, rồi ...xẹt một tiếng hắn lao nhanh như lưu tinh phá không về đằng sa rút lui khỏi chiến trường.
Lão đạo sỹ của thiên đạo môn đó cũng không đuổi theo mà chỉ ra sức truyền chân nguyên mạnh mẽ tiến nhập vào người phong thiên đức
Cảm nhận được luồng chân nguyên mạnh mẽ từ sau lưng nhập vào cơ thể, phong thiên đức đang hấp hối bắt đầu có phản ứng, ánh mắt tán loạn nhìn bóng người mờ ảo đó, thấp giọng hỏi:
- Là ai vậy? ai đã cứu ta?
Nghe phong thiên đức nói vậy lão đạo sỹ vội vàng đáp:
- Đại ca, là đệ, lẽ nào huynh không nhận ra giọng đệ nữa sao, đệ là thần minh đây mà là đệ đệ kết nghĩa với huỵnh, huynh nhận ra chưa?
Phong thiên đức sắc mặt xám như tro tàn xuất hiện một tia kích động, giọng run run hỏi:
- Thần minh, là đệ sao. Mau, thần nhi đệ hãy xem giúp ta thần nhi có sao không.
Lão đạo sỹ thần minh giọng run run:
- đại ca đệ đã xem rồi thần nhi nó không sao đâu nó chỉ bị ngất đi thôi.
Phong thiên đức gắng gượng ngồi dậy nói:
- thế thì tốt, nhanh đệ hãy đánh thức nó dậy ta có một số điều rặn dò nó.
Phong thiên đức do lúc trứoc dùng nguyên thần đốt cháy tạo thành sinh mệnh chi hoả đối kháng cùng thần bí nhân nên giờ phút này ông ta đã như ngọn đèn khô dầu có thể tắt bất cứ lúc nào.
Sau khi thần minh đánh thức phong thần dậy, ông ta bắt đầu nói:
- thần nhi, cha muốn dặn dò con một số điều con hãy ghi nhớ kĩ đây.
Phong thần sau khi tỉnh dậy nhìn thấy bộ dạng của cha thì bất chợt oà khóc:
- cha, kẻ nào đã đánh cha như vậy có phải cái tên lúc nãy không, thần nhi phải giết hắn.
Phong thiên đức dùng hết sức soa đầu con:
- thần nhi, phong gia chúng ta không có người nào yếu đuối con cũng vậy chính vì lẽ đó con khôngđược rơi nước mắt. Nào nín đi ta còn có một vài việc căn rặn con
Phong thần cố gắng không bật ra tiếng nhưng nước mắt vẫn lưng chòng:
“ thần nhi nghe lời cha”
tốt! như vậy mới là con ngoan của ta là người kế thừa của phong gia. Thần nhi ta đã từng dạy cho con tâm pháp của "thái cực bất tử ấn pháp" con còn nhớ chứ?
Phong thần vội vàng trả lời:
- thần nhi còn nhớ
Phong thiên đức mỉm cười:
- thế thì tốt, về sau con hãy cố gắng luyện tập cho tốt để không phụ lòng mong mỏi của cha và mọi người trong phong gia. Bây giờ ta giao diệt nhật long đao cho con. Từ nay về sau ta sẽ gủi gắm con cho thần minh thúc thúc con hãy đi theo thúc ấy mà học hỏi cho tốt.
Sau khi căn dặn song phong thần phong thiên đức quay sang thần minh nói:
- Đệ đệ ta gửi gắm thần nhi cho đệ từ nay đệ hãy thay ta chăm sóc tốt cho nó.
Thần minh vẻ mặt xúc động nắm chặt lấy tay phong thiên đức:
- đại ca đệ nhớ rồi, đệ sẽ chăm sóc tốt cho thần nhi. Chỉ tại đệ bất tài đã đến chậm.
“Đó không phải lỗi của đệ, chỉ trách ngu huynh bất tài”
phong thiên đức lại thổ ra một ngụm máu lớn đen sì.
“Cha, cha không thể chết” Phong thần hoảng sợ hét lên
“Thần nhi à, chỉ tại cha bất tài tu luyện không tốt chưa thể tham thấu hết huyền cơ trong gia truyền pháp quyết. Con về sau phải cố gắng thay ta tu luyện thành công nó giương danh lại cho phong gia ta, thái cực bất tử ấn khi tu luyện đến đại thành thì giống như tên gọi có thể thần hồn bất tử, tuy ta bất tài chưa tu luyện thành công nhưng ta không dễ chết đâu”
Phong thiên đức trầm ngâm một hồi rồi quay lại nói với phong thần: “thần nhi con phải nhớ rõ những lời cha rặn, bây giờ ta tạm không thể ở bên con nhưng về sau 2 cha con ta sẽ gặp lại nhau”
Nói đoạn phong thiên đức gom toàn bộ chút sức tàn của mình ngồi xếp bằng hai tay bắt một thủ ấn kì lạ: “ thái cực vạn vật, thần hồn bất tử.......”
Cả người phong thiên đức bắt đầu phát xuất kim quang le lói, thái cực đồ dần dần xoay tròn trên đỉnh đầu ông ta. Ông ta đang tiến hành tự phong ấn mình để liệu thương, nhưng do bị thưong quá nặng lục phủ ngũ tạng nát hết lại bị kì độc công tâm lên quả thực phương pháp này không mấy có hy vọng, nhưng đây lại là cách duy nhất tại thời điểm này.
Phong thiên đức bắt đầu tiến nhập vào không minh trạng thái cả người như biến thành đá không có bất cứ cảm nhận gì về thế giới bên ngoài.
Lúc này lão đạo sỹ Thần minh mới lên tiếng:
- Đi, ta đưa cháu và cha cháu về Thiên đạo môn