Xem bài viết đơn
  #19  
Old 08-09-2009, 10:46 PM
A Lìn
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online:
Do đâu có từ “khủng bố trắng” và từ “nhạc vàng”?

Trích:
Hỏi: Sau 1975, tôi thường được nghe các từ là lạ như “khủng bố trắng” hay “nhạc vàng”. Ý nghĩa của nó thì tôi cũng hiểu, song không biết chúng có xuất xứ từ đâu, vì tôi sống ở miền Nam, và trước năm 1975 chưa bao giờ nghe đến các từ này. Xin nhờ báo Kiến Thức Ngày Nay giải đáp. (Ông Lê Công Thi – Bình Quới)

Trả lời: Đây là những từ được dịch trực tiếp từ những thuật ngữ trong tiếng Hán hiện đại, gần như sát nghĩa:

a. “Khủng bố trắng” được dịch từ thuật ngữ “bạch sắc khủng bố”, dùng để chỉ chiến dịch khủng bố và tàn sát bằng bạo lực trên qui mô lớn.

b. “Nhạc vàng” được dịch từ thuật ngữ “hoàng sắc âm nhạc” dùng để chỉ những loại nhạc thiên về tình cảm sướt mướt, uỷ mị. Theo giáo sư Tô Vũ, thuật ngữ này đã xuất hiện vào các năm 1952-1953 tại Trung Quốc trên những chuyên san âm nhạc Bắc Kinh và Thượng Hải, trong chiến dịch bài trừ tàn dư văn hoá cũ.

Trong tiếng Hán hiện đại, từ hoàng sắc bên cạnh nghĩa chính là “màu vàng” quen thuộc, như hoàng sắc chủng tộc“chủng tộc da vàng”, còn được dùng để chỉ những gì có tính vàng vọt, thiếu sức sống, hoặc hàm nghĩa đồi truỵ, suy đồi. Tự điển Hoa-Anh Welin (Văn Lâm) có liệt kê một số từ theo nghĩa này:

- Hoàng sắc điện ảnh: phim khiêu dâm (pornographic movie).
- Hoàng sắc ca khúc: ca khúc uỷ mị, suy đồi (decadent music/songs)
- Hoàng sắc công hội: tổ chức của các cô gái bán dâm (prostitutes’ union).
- Hoàng sắc thư san: sách/tạp chí khiêu dâm (pornographic books and magazines).

Ở nước ta, do ảnh hưởng của văn hoá Trung Quốc nên các nhà nghiên cứu thường dùng thuật ngữ “nhạc vàng” khi phê bình âm nhạc, nhất là thể loại nhạc tình của miền Nam trước 1975, để phân biệt với loại “nhạc xanh” chỉ những ca khúc “lãng mạn cách mạng”, hoặc loại “nhạc đỏ” để chỉ những ca khúc hùng tráng, mang tính chiến đấu. Có điều lạ là trong tiếng Hán hiện đại lại không có các thuật ngữ “thanh sắc âm nhạc” để chỉ “nhạc xanh” hoặc “hồng/xích sắc âm nhạc” để chỉ “nhạc đỏ”, mà chỉ có “hoàng sắc âm nhạc” để chỉ “nhạc vàng”.

Song theo thiển ý của chúng tôi, âm nhạc cũng như thơ văn đều là phương tiện dùng nghệ thuật để biểu hiện tâm tư tình cảm, chỉ nên phân thành hai loại: haydở. Vậy thôi.

(KTNN số 641, ngày 01.06.2008)
Tài sản của A Lìn

Trả Lời Với Trích Dẫn