Chương Mở Ãầu:
Sau khi Ãức Thế Tôn thà nh đạo, Ngà i suy nghÄ© rằng: “Con đưá»ng ly dục là con đưá»ng tốt nhất để đạt được sá»± thanh tịnh. An trú trong đại thiá»n định má»›i hà ng phục được chúng maâ€.
Ở tại vưá»n Lá»™c Uyển, Ngà i chuyển bánh xe pháp vá» 4 chân lý độ cho 5 anh em Kiếu Trần Như Ä‘á»u chứng được đạo quả. Má»—i khi có những thầy Tý Kheo nà o nêu lên những Ä‘iá»u chưa rõ, cầu Pháºt chỉ giáo, Ãức Thế Tôn giảng giải là m cho tất cả đếu được khai ngá»™, chấp tay cung kÃnh theo lá»i Pháºt dạy.
Chương 1:
Từ giã cha mẹ Ä‘i xuất gia há»c Ãạo, thấu rõ nguồn tâm, hiểu vô vi pháp, được gá»i là báºc Sa môn, thưá»ng giữ gìn 250 giá»›i, sống Ä‘á»i thanh tịnh, thá»±c hà nh 4 chân đạo, thà nh tá»±u quả vị A La Hán.
Vị chứng quả A La Hán có thể phi hà nh, biến hoá, kéo dà i mạng sống, ở Ä‘á»i động cả trá»i đất. Thứ đến là quả A Na Hà m. Vị chứng A Na Hà m, khi tuổi thá» hết, thần thức sẽ sinh lên cõi trá»i thứ 19 thì chứng quả A La Hán. Thứ đến là quả Tư Ãà Hà m, ngưá»i chứng quả Tư Ãà Hà m, má»™t lần sanh lên cõi trá»i, má»™t lần sanh xuống cõi ngưá»i thì chứng quả A La Hán. Kế đến là quả Tu Ãà Hoà n. Ngưá»i chứng quả Tu Ãà Hoà n phải 7 lần sanh, 7 lần tá» má»›i chứng quả A La Hán. Ngưá»i chứng quả A La Hán là ngưá»i đã Ä‘oạn táºn ái dục, như tay chân bị chặt không thể sá» dụng trở lại được.
Chương 2:
Ãức Pháºt dạy rằng: “Ngưá»i xuất gia là m Sa môn thì phải từ bỠái dục, biết được nguồn tâm, thấu triệt giáo pháp cá»§a Pháºt, hiểu pháp vô vi. Bên trong không có cái để được, bên ngoà i không có chổ để cầu. Tâm không chấp thá»§ nÆ¡i Ãạo, cÅ©ng không hệ lụy bởi nghiệp, không có suy tưởng, không có tạo tác, không có tu, không có chứng, chẳng cần trải qua các thà nh vị mà tá»± thà nh cao tá»™t, gá»i đó là Ãạoâ€.
Chương 3:
Ãức Pháºt dạy: “Cạo bá» râu tóc để trở thà nh vị Sa môn, lãnh thá» giáo pháp cá»§a Pháºt thì phải xả bá» cá»§a cải thế gian, mong cầu vừa đủ, giữa ngà y ăn má»™t bá»a, dưới gốc cây ở má»™t đêm, cẩn tháºn không trở lại lần thứ hai. Ãiá»u là m cho ngưá»i ta ngu muá»™i là ái dục.â€
Chương 4:
Ãức Pháºt dạy: “Chúng sanh lấy 10 việc là m Ä‘iá»u thiện, cÅ©ng lấy 10 việc là m Ä‘iá»u ác. Mưá»i việc ấy là gì? Thân có 3, miệng có 4, ý có 3. Thân có 3 là : giết hại, trá»™m cắp, dâm dục. Lưỡi có 4 là : nói hai lưỡi, nói độc ác, nói dối trá, nói hoa mỹ. à có 3 là : táºt đố, sân háºn, ngu si. Mưá»i Ä‘iá»u ấy không phù hợp vá»›i con đưá»ng cá»§a báºc Thánh, gá»i là hà nh vi ác. Nếu mưá»i Ä‘iá»u ác nấy được đình chỉ thì gá»i là 10 Ä‘iá»u thiện váºyâ€.
Chương 5:
Ãức Pháºt dạy: “Ngưá»i có lầm lá»—i mà không tá»± sám hối để mau chấm dứt tâm tạo tá»™i ấy, thì tá»™i lá»—i cà ng chồng chất và o thân như nước chảy vá» biển, dần dần trở nên sâu rá»™ng. Nếu ngưá»i có tá»™i mà tá»± nháºn biết tá»™i, bỠác là m là nh thì tá»™i lá»—i tá»± diệt, như bệnh được đổ mồ hôi, dần dần sẽ khá»i bệnhâ€.
Chương 6:
Ãức Pháºt dạy rằng: “Ngưá»i ác nghe nói ai là m Ä‘iá»u thiện thì đến để phá hoại. Khi gặp ngưá»i như váºy, các ông phải tá»± chá»§, đừng có tức giáºn trách móc. Bởi vì, kẻ nà o mang Ä‘iá»u ác đến thì há» sẽ lãnh thá» Ä‘iá»u ác đóâ€.
Chương 7:
Ãức Pháºt dạy: “Có ngưá»i nghe ta giữ đạo, thá»±c hà nh tâm đại nhân từ, nên đến mắng ta; ta im lặng không phản ứng. Ngưá»i kia mắng xong, ta liá»n há»i: ‘Ông Ä‘em lá»… váºt biếu ngưá»i khác, ngưá»i kia không nháºn thì lá»… váºt ấy trở vá» vá»›i ông không?’. Ãáp: ‘Vá» chứâ€. Ta bảo: ‘Nay ông mắng ta, ta không nháºn thì tá»± ông rước há»a và o thân, giống như vạng theo tiếng, bóng theo hình, rốt cuá»™c không rá»i nhau được.’ Váºy, hãy cẩn tháºn, đừng là m Ä‘iá»u ácâ€.
Chương 8:
Ãức Pháºt dạy: “Kẻ ác hại ngưá»i hiá»n giống như ngước mặt lên trá»i mà nhổ nước miếng rÆ¡i xuống mặt mình. Ngược gió tung bụi, bụi chẳng đến ngưá»i khác, trở lại dÆ¡ thân mình. Ngưá»i hiá»n không thể hại mà còn bị há»a diệt thânâ€.
Chương 9:
Ãức Pháºt dạy: “Há»c rá»™ng, nghe nhiá»u, mến đạo thì đạo khó gặp. Thá»§ chà hà nh đạo thì đạo rất lá»›nâ€.
Chương 10:
Ãức Pháºt dạy rằng: “Thấy ngưá»i thá»±c hà nh bố thÃ, hoan hỉ giúp đỡ thì được phước rất lá»›nâ€.
Có vị Sa môn há»i Pháºt: “Phước nà y có hết không?†Pháºt đáp: “Và như lá»a cá»§a ngá»n Ä‘uốc, và i trăm ngà n ngưá»i Ä‘em Ä‘uốc đến mồi lá»a vỠđể nấu ăn hay để thắp sáng, lá»a ngá»n Ä‘uốc nầy vẫn như cÅ©. Phước cá»§a ngưá»i hoan há»· hổ trợ cho ngưá»i thá»±c hà nh bố thà cÅ©ng váºyâ€.
Chương 11:
Ãức Pháºt dạy “Cho má»™t trăm ngưá»i ác ăn không bằng cho má»™t ngưá»i thiện ăn. Cho má»™t ngà n ngưá»i thiện ăn không bằng cho má»™t ngưá»i thá» ngÅ© giá»›i ăn. Cho má»™t vạn ngưá»i thá» ngÅ© giá»›i ăn không bằng cho má»™t vị Tu Ãà Hoà n ăn. Cho má»™t mưá»i vạn vị Tu Ãà Hoà n ăn không bằng cho má»™t vị Tư Ãà Hà m ăn. Cho má»™t ngà n vạn vị Tư Ãà Hám ăn không bằng cho má»™t vị A Na Hà m ăn. Cho má»™t ức vị A Na Hà m ăn không bằng cho má»™t vị A La Hán ăn. Cho mưá»i ức vị A La Hán ăn không bằng cho má»™t vị BÃch Chi Pháºt ăn. Cho má»™t trăm ức vị BÃch Chi Pháºt ăn không bằng cho má»™t vị Pháºt ba Ä‘á»i ăn (Tam Thế Pháºt). Cho má»™t ngà n ức vị Pháºt ba Ä‘á»i ăn không bằng cho má»™t vị Vô niệm, Vô trụ, Vô tu, Vô chứng ănâ€.
Chương 12:
Ãức Pháºt dạy: “Là m ngưá»i có 20 Ä‘iá»u khó: Nghèo nà n bố thà là khó – Già u sang há»c đạo là khó – Bá» thân mạng quyết chết là khó – Thấy được kinh Pháºt là khó – Sanh và o thá»i có Pháºt là khó – Nhẫn sắc nhẫn dục là khó – Thấy tốt không cầu là khó – Bị nhục không tức là khó – Có thế lá»±c không dá»±a là khó – Gặp việc vô tâm là khó – Há»c rá»™ng nghiên cứu sâu là khó – Diệt trừ ngã mạn là khó – Không khinh ngưá»i chưa há»c là khó – Thá»±c hà nh tâm bình đẳng là khó – Không nói chuyện phải, trái là khó – Gặp được thiện tri thức là khó – Thấy tánh há»c đạo là khó – Tùy duyên hóa độ ngưá»i là khó – Thấy cảnh tâm bất động là khó – Khéo biết phương tiện là khóâ€.