Phải lấy ngưá»i như anh - Trần thu trang
Trái tim em có ước mơ.
Em vẫn nghÄ© rằng lấy chồng phải lấy ngưá»i như anh.
Äêm đêm ngước nhìn trăng, mÆ¡ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thà nh đôi vì ai.
Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh.â€
(Lá»i bạn tôi hát khi say)
Tắc đưá»ng. Dòng xe dồn thà nh má»™t búi ở nút giao thông, nhÃch từng mươi phân má»™t. Ngà y nghỉ nên vẻ mặt cá»§a những nạn nhân cÅ©ng đỡ cau có hÆ¡n má»™t chút. Vân lần tay và o túi quần jeans kéo chiếc Ä‘iện thoại ra. Chưa kịp mở khoá bà n phÃm, nà ng đã bị những ngưá»i phÃa sau giục giã. “Äi Ä‘i chứ!†“Nhanh nhanh lên tà nà o!†Hà ng loạt giá»ng nói ẩn chứa sá»± sốt ruá»™t. Tặc lưỡi, nhét Ä‘iện thoại trở lại túi quần, nà ng nhÃch lên má»™t chút cho vừa lòng đám đông. Thôi thì kệ con bạn nà ng chá» vêu mặt ngoà i đưá»ng váºy.
Mưá»i phút sau, nhá» sá»± tÃch cá»±c cá»§a mấy ông cảnh sát giao thông vá»›i đám thanh niên xung kÃch, đám kẹt xe đã biến mất. Nút giao thông thoáng đãng, cứ y như chưa từng biết tá»›i ùn tắc bao giá». Vân tăng ga phóng thẳng trên con đưá»ng ven công viên, gió mát lạnh Ä‘em hÆ¡i thu ùa và o mặt. Dù hôm nay trá»i rất đẹp, nà ng cÅ©ng không dám Ä‘em “tình yêu mini má»›i cưới†ra bát phố mà quyết định cưỡi chiếc 82 cÅ©. Quả nhiên nà ng quyết không lầm. Nếu để “tình yêu mini†đang trong kỳ trăng máºt cá»§a nà ng mắc trong đám tắc đưá»ng, không khéo nà ng đã khóc ròng vì xót xa vá»›i những vệt xước sÆ¡n rồi. Mà có khi nà ng lại góp phần gây ra ách tắc vì “tình yêu†nghẹn ngà o đứng khá»±ng giữa đưá»ng cÅ©ng nên.
Quán café vỉa hè yêu quý cá»§a nà ng đây rồi. Vẫn gốc cây bà ng vá»›i cái bệ xi măng ố và ng vết đáy cốc, vẫn đám khách lố nhố ngồi Ä‘á»c báo trên những chiếc ghế nhá»±a xanh đỠvà những đốm nắng rung rinh trên mái hiên nhà cổ. Con bé Ä‘ang ngồi bó gối nhìn ngÆ¡ ngáo kia rồi, chắc là nó bá»±c nà ng lắm, vì xưa nay nó rất đúng giá» mà . Nà ng dá»±ng xe, không thèm khoá cổ, chạy à o vá» phÃa bạn:
- Chá»§ nháºt mà vẫn tắc đưá»ng. Äến là bá»±c! Xin lá»—i mà y.
- Không sao. Tao không báºn gì, ngồi đây ngắm đưá»ng phố cÅ©ng vui.
Con bé mỉm cưá»i nhẹ nhà ng, nà ng thÃch cái kiểu nói từ tốn và điệu bá»™ thanh nhã cá»§a nó. Nó tên là Hoà i Äan, con gái Hà Ná»™i chÃnh cống chứ không phải Hà Ná»™i nhảy dù như nà ng. Nó kém nà ng hai tuổi nhưng nà ng lại cùng khoá vá»›i nó ở trưá»ng đại há»c, do nà ng đã và o cháºm má»™t năm vì thi trượt, lại bị ngừng thêm má»™t năm vì mấy việc lá»™n xá»™n há»c phÃ. Nó há»c giá»i hÆ¡n nà ng nhiá»u lắm, và cÅ©ng ngoan ngoãn hÆ¡n nhiá»u. Mãi đến khi sắp ra trưá»ng má»›i có mối tình đầu nhưng tháºt không may là lại yêu nhầm ngưá»i…
Hôm nay, Äan mặc má»™t chiếc áo nỉ có mÅ© và mang già y vải, bá»™ dạng cá»§a nó chẳng khác thá»i bá»n nà ng còn hay rá»§ rê nhau Ä‘i xem nhạc Rock là bao. Nà ng đón chiếc ghế từ tay bạn, không ngồi ngay, ngó nghiêng và o phÃa trong nÆ¡i mấy cô bé phục vụ Ä‘ang hối hả pha pha chế chế rồi há»i:
- Mà y uống gì chưa?
Con bé không nói, chỉ và o tách cà phê má»›i vÆ¡i chút Ãt trên bệ xi măng cá»§a cây bà ng. Sáng chá»§ nháºt, quán café đông khá»§ng khiếp, đến phải gà o lên để gá»i đồ uống mất! Nà ng đứng hẳn lên để vẫy cô nhóc phục vụ quen mặt, thấy có tÃn hiệu “đã nháºn†rồi má»›i yên tâm hạ tay phá»§i ghế ngồi. Má»™t chiếc lá bà ng rÆ¡i ngay xuống trước mặt nà ng để lại má»™t lá»— hổng trên tà ng cây. Ãnh nắng rá»i xuống ấm áp, mùa thu sao mà dá»… chịu.
Äan hất hà m sang bên cạnh hấp háy mắt ra hiệu gì đó. Vân tò mò nhìn theo hướng mắt nó và suýt nữa thì buá»™t miệng chá»i tục. Khỉ tháºt, oan gia ngõ hẹp rồi đây! Hà Ná»™i quả là nhá» bé. Quanh Ä‘i quẩn lại rồi thể nà o cÅ©ng có ngà y đụng mặt ngưá»i quen ở mấy quán café vỉa hè như thế nà y. Ngưá»i quen ở đây là Vinh, gã bạn trai cÅ© cá»§a Äan. Nà ng chưa bao giá» khoái tên tóc dà i ấy, kể cả khi ban nhạc cá»§a hắn là m mưa là m gió trong há»™i diá»…n văn nghệ trưá»ng nà ng. Bây giá» hắn Ä‘ang ngồi lù lù ngay bên cạnh con bé cứ như thể chưa từng có chuyện gì giữa hai đứa. Nhìn gã trai “ngưá»i quen†và gã đầu Ä‘inh Ä‘i cùng Ä‘ang bà n luáºn say sưa vá» bóng đá thêm má»™t giây, nà ng nhăn mặt, ngoắc tay:
- Äi quán khác, mà y!
- Sao lại phải đi? Tao coi hắn như bức vách thôi mà .
“Giá»ng nó má»›i bình thản ghê chứ!†Vân nghÄ© thầm, quay lại nhìn gương mặt xinh xắn dịu hiá»n cá»§a bạn, há»i nhá»:
- Tháºt không?
- Tháºt! - Äan gáºt đầu mỉm cưá»i - Hẹn mà y để đưa thiếp cưới đây.
- Cưới á?
Suýt nữa thì Vân ngã ngá»a ra sau, nà ng báºt lên má»™t tiếng kêu thất thanh là m những ngưá»i xung quanh, kể cả Vinh và gã đầu Ä‘inh, phải quay nhìn. Äón cuốn album và chăm chú và o những tấm ảnh rạng rỡ cá»§a Äan vá»›i chồng sắp cưới, nà ng vẫn khó có thể tin ngay được. Con bé vá»›i cái thằng đểu giả kia má»›i chia tay nhau hồi đầu năm thôi mà . Vân Ä‘em thắc mắc ấy ra há»i, và Äan bình thản trả lá»i. Nó kể cho nà ng nghe vá» anh chà ng chú rể tương lai mặt mÅ©i ngầu xị cá»§a nó. Anh chà ng hÆ¡n bạn nà ng tá»›i 10 tuổi, hầu như chẳng có Ä‘iểm gì chung ngoà i má»™t hai sở thÃch lặt vặt, ấy thế nhưng lại Ä‘em đến cho nó má»™t tình cảm say đắm và lãng mạn không ngá». Cứ như có mối hẹn ước từ kiếp xa xưa nà o váºy.
Nghe lá»i kể và nhìn ánh mắt dịu dà ng cùng nụ cưá»i mÆ¡ mà ng cá»§a Äan, bất giác Vân nhá»› đến cuá»™c tình hiện tại cá»§a mình. Ngưá»i đà n ông tạm gá»i là cá»§a nà ng cÅ©ng hÆ¡n nà ng nhiá»u tuổi, tháºm chà hÆ¡i quá nhiá»u đối vá»›i má»™t quan hệ tình cảm bình thưá»ng, cÅ©ng là ngưá»i là m kinh doanh và cÅ©ng khá khó tÃnh. Nhưng không giống Äan, nà ng không cảm thấy mình được yêu, không cảm thấy ná»—i nhá»› khi xa cách và cÅ©ng chẳng có cảm giác bình yên khi ở gần. Tháºm chà nà ng cÅ©ng chẳng buồn ghen tuông dù…
Vừa má»›i nghÄ© đến đó thì chiếc Ä‘iện thoại trong tay nà ng rung lên. Trên mà n hình hiện ra số cá»§a ngưá»i nà ng Ä‘ang nghÄ© đến. “Ờ, cÅ©ng có chút thần giao cách cảm vá»›i nhau đấy chứ!†- nà ng đứng dáºy Ä‘i sang vỉa hè trống bên đưá»ng rồi má»›i bấm máy nghe.
- Äi Chà Linh không?
- Không, cô bạn em hẹn café, mới...
Như đã biết đủ thông tin, không để cho nà ng nói hết, đầu dây bên kia phát ra tÃn hiệu ngắt cuá»™c gá»i. Vân chưng há»ng má»™t tÃch tắc rồi nhún vai, trở sang vỉa hè cá»§a quán café. Vinh Ä‘ang cưá»i nói gì đó vá»›i Äan. Mặt con bé rà nh rà nh má»™t ná»—i chán ghét. Nà ng cÅ©ng ghét cung cách trÆ¡ tráo cá»§a tên tóc dà i nà y, phải cho hắn má»™t câu tháºt bõ má»›i được!
- Anh vẫn còn mặt mÅ©i để nói chuyện vá»›i nó sao? - Nà ng cao giá»ng - Tôi tưởng anh phải biết xấu hổ chứ nhỉ?
Äôi môi chẻ đà ng Ä‘iếm kia còn chưa kịp phát ra lá»i nà o, nà ng đã phẩy tay:
- Äan, mình Ä‘i chá»— khác, ở đây có mùi chuá»™t chết kinh quá!
Có hai tiếng cưá»i cùng lúc vang lên, má»™t từ phÃa Äan và má»™t, khẽ hÆ¡n, từ phÃa gã đầu Ä‘inh mặc quần túi há»™p Ä‘i cùng vá»›i Vinh. Nà ng liếc sang phÃa gã má»™t cái sắc lẻm và nháºn thấy đôi mắt nâu Ä‘ang nhìn trả nà ng bình thản.
* * *
Sau bữa trưa vá»›i con bạn tốt số sắp lấy chồng già u, Vân uể oải gá»i xe rồi Ä‘i bá»™ dá»c khu phố bán sách hạ giá. Nhà ở táºn ngoại ô mà nà ng thì chưa há» muốn vá» rúc mình trong cái há»™p đơn Ä‘iệu ấy là m gì, nhất là lúc tâm trạng Ä‘ang xao xác như thế nà y. Phải nói là nà ng Ä‘ang cảm thấy ghen tị vá»›i Äan quá thể. Con bé quả là có quý nhân phù trợ. Tuy có chút bất hạnh vì mẹ mất sá»›m nhưng nó được bù đắp lại không biết bao nhiêu mà kể. Nà o sắc đẹp, tà i năng, tÃnh cách, công việc… rồi bây giá» là chồng và tà i sản nữa. Vân thở dà i, nà ng cảm thấy mình thua kém bạn bè nhiá»u quá. Ngay cả thứ dá»… dà ng và … nhạt nhẽo nhất là má»™t tấm chồng vá»›i má»™t đứa con nà ng cÅ©ng không có.
Äã 26 tuổi, bảy tám năm trá»i sống ở nÆ¡i thà nh thị bon chen, tất cả những gì nà ng có Ä‘á»u phù phiếm trôi nổi y như cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Má»™t công việc mà tiá»n kiếm được phụ thuá»™c và o thá»i vụ và tâm trạng cá»§a nhiá»u ngưá»i, má»™t địa chỉ không biết má»™t và i tháng sau có còn là cá»§a mình hay không, má»™t đống quần áo cùng đồ đạc lặt vặt đẹp đẽ nhưng vô dụng, hai chiếc xe máy, chiếc sà nh Ä‘iệu thì quá Ä‘á»ng đảnh, chiếc không Ä‘á»ng đảnh thì quá cà tà ng trong mắt tất cả má»i ngưá»i. À, cả má»™t ngưá»i đà n ông nữa chứ nhỉ, má»™t ngưá»i cÅ©ng giống những ngưá»i trước đó, lá»›n tuổi, đã hoặc Ä‘ang có vợ, nhiá»u tiá»n và nhiá»u mối báºn tâm, chẳng thiếu mỡ bụng vì những tráºn ăn nháºu ê há» và cÅ©ng thừa thấp thá»m vì mối quan hệ không chÃnh đáng!
Vân rẽ từ phố ngách nhá» bán sách ra con phố lá»›n. Nà ng chợt nhá»› ra là mình có gá»i ảnh ở má»™t photo gallery ở đây, đã và i tuần trôi qua, có lẽ mấy bức nà ng chụp hồi mùa hè trong chuyến Ä‘i Phù Lãng đã được ai đó mang Ä‘i vá»›i cái giá tà m tạm đủ để nà ng đổ xăng cho “tình yêu†mấy bữa. Gallery chỉ bán ảnh, những bức ảnh chụp cuá»™c sống phong cảnh Việt Nam đẹp và có hồn. Vì thế mà cái cá»a hiệu nhá» xÃu chẳng trang trà ná»™i thất sang trá»ng lại khá nổi báºt giữa đám gallery hà o nhoáng, đầy những bức tranh khổ lá»›n vẽ mái ngói lô xô nhái phong cách Bùi Xuân Phái hoặc vẽ ngưá»i đội nón ngoẹo mặt theo kiểu Thà nh Chương, trên cùng dãy phố.
Chỉ có má»™t ngưá»i khách du lịch mặc quần cá»™c Ä‘eo ba lô cao nghệu Ä‘ang ngÆ¡ ngáo ngắm nghÃa. Những tấm ảnh lá»›n đóng khung bà y kÃn ba mặt tưá»ng còn trên kệ là hà ng xấp ảnh nhá» kiểu bưu thiếp. Vân liếc qua như để tìm xem ảnh cá»§a mình ở đâu rồi ngó qua bức bình phong nhìn và o gian trong. Ông chá»§ Ä‘i vắng, chỉ có cô nhân viên mặt mÅ©i nhẹ nhõm Ä‘i ra tiếp nà ng. Nói chuyện vá»›i cô thì cÅ©ng dá»… chịu đấy, nhưng nà ng thÃch tiá»n hÆ¡n. Há»i han thêm và i câu xã giao nữa, nà ng bước ra vỉa hè.
Nắng trải trên những viên gạch đỠkẻ chéo khấp khểnh. Sao má»™t đưá»ng phố trung tâm lại có thể lưu giữ những tà n dư cá»§a má»™t thá»i Hà Ná»™i buồn tẻ như những viên gạch nà y nhỉ? Vân còn Ä‘ang oẳn tù tì lá»±a chá»n giữa hai hiệu kem nổi tiếng chỉ cách nhau và i số nhà thì Ä‘iện thoại cá»§a nà ng rung lên. Má»™t số lạ nhưng đẹp, dãy số tượng trưng cho hà nh động “san bằng tất cảâ€!
- A lô, Thái Vân nghe.
- Bắt quả tang Ä‘i shopping má»™t mình mà không gá»i em nhé!
- À, Phương hả? - Vân dáo dác nhìn ngang dá»c, cô gái Ä‘ang gá»i cho nà ng chắc phải ở đâu đó quanh đây. Chắc cô ta lại Ä‘i vá»›i má»™t vệ tinh nà o đấy và tiện tay dùng Ä‘iện thoại cá»§a anh ta gá»i trêu nà ng.
- Hi hi, em ở hà ng kÃnh cÆ¡ mà !
Nà ng quay lại nhìn và o cá»a hà ng kÃnh thá»i trang và thấy ngay Hạnh Phương, cô con gái cá»§a bà chá»§ công ty nà ng, Ä‘ang đứng tươi cưá»i trong bá»™ váy yếm bò nhà nhảnh. Thấy Vân đã nhìn ra mình, Phương duyên dáng gỡ cặp kÃnh mà u hồng Ä‘ang thá» ra khá»i mắt và kéo tay ngưá»i đứng cạnh. Vân không có ý định bước và o cản trở việc cô chá»§ là m Ä‘iệu vá»›i… vệ tinh nên chỉ giÆ¡ tay chà o và tá» ra hết sức thân thiện tươi tỉnh. Chợt nụ cưá»i cá»§a nà ng kém rạng rỡ Ä‘i má»™t chút khi ánh mắt nà ng lướt sang anh chà ng tháp tùng Hạnh Phương. Anh chà ng đầu Ä‘inh quần túi há»™p lúc sáng cÅ©ng Ä‘ang hết sức thân thiện và tươi tỉnh cưá»i vá»›i nà ng.
Chỉ và o đồng hồ ra hiệu như mình có hẹn, Vân giÆ¡ tay vẫy vẫy chà o Phương và cất bước sang bên kia đưá»ng. Nà ng lẩn và o đám ngưá»i xếp hà ng mua kem đông nghịt. Nà ng đã thừa kinh nghiệm vá»›i cái trò là m bá»™ là m tịch gá»i ngưá»i quen khi Ä‘ang Ä‘i vá»›i đà n ông rồi! Chắc chắn ngưá»i quen ấy sẽ đóng vai má»™t mảnh vải xanh nhợt nhạt là m phông ná»n, hoặc cái báºc và ng sang trá»ng để ngưá»i gá»i leo lên, tuỳ và o hoà n cảnh. Hoà n cảnh cá»§a nà ng lúc nà y có lẽ là cái phông nhợt nhạt thôi. Lại còn cả cái gã vệ tinh cá»§a Phương nữa chứ. Vân chẳng thấy thú vị gì khi phải gặp lại kẻ ngồi cạnh “con chuá»™t chết†cả buổi sáng ấy. Hẳn là cái gã non choẹt đó phải hãnh diện ghê gá»›m vì đã được ngưá»i đẹp Hạnh Phương… hạnh tá»›i.
Dẹp gã vệ tinh ra khá»i đầu, chống nạnh để ngăn đám ngưá»i Ä‘ang chen lấn lố nhố không ụp thẳng những túi giấy đựng kem lên ngưá»i mình, Vân len và o trước quầy. Nà ng dõng dạc nói vá»›i bà bán hà ng mặc áo trắng vạt sau xẻ giữa theo đúng kiểu đồng phục cá»§a máºu dịch viên thá»i bao cấp:
- Cho cháu má»™t Ä‘áºu xanh má»™t cốm!
Cầm hai que kem lách ra khá»i đám đông, nà ng cháºm rãi cắn lần lượt má»—i que má»™t miếng, chẳng báºn tâm đến chuyện tránh để kem rá»›t trên áo. Hôm nay nà ng mặc quần jeans vá»›i áo sÆ¡mi carô cÅ© rá»™ng thùng thình, đến cả đôi già y vải cÅ©ng bạc phếch, chẳng có gì phải nghÄ© ngợi cả.
Thong thả Ä‘i má»™t vòng con phố vá»›i những toà nhà bách hoá, cá»a hiệu sách ngoại văn và gallery, cuối cùng thì Vân cÅ©ng thanh toán hết hai chiếc kem. Nà ng dừng lại chỠđèn xanh cho ngưá»i Ä‘i bá»™ để sang đưá»ng. Chưa đến 3 giá» chiá»u, ánh nắng trà n trên vỉa hè, dá»™i lên đầu đám ngưá»i dạo phố cuối tuần. Và i mươi phút Ä‘i bá»™ là m nà ng cảm thấy khá nóng ná»±c.
Vân còn Ä‘ang phân vân xem có nên phanh cúc chiếc sÆ¡mi carô sá»n tay ra không thì má»™t đám con gái sà nh Ä‘iệu lướt qua chá»— nà ng đứng, mấy chiếc váy hai dây Ä‘iệu đà ng phô những cặp vai trắng nõn và những đôi dép cao gót là m phần hông sau cá»§a các cô nâng lên đầy khiêu khÃch. Má»™t ná»—i ghen tị trà o lên khiến nà ng bá»±c bá»™i. Cởi phăng chiếc áo carô buá»™c ngang ngưá»i, mặc kệ ánh mắt cá»§a những ngưá»i vừa dừng đèn đỠđổ dồn vá» phÃa mình, nà ng hất mặt Ä‘i sang đưá»ng trong má»™t bá»™ dạng khác hẳn. Vòng hông chao đảo nhịp nhà ng theo những bước dứt khoát cá»§a đôi chân dà i. Chiếc áo hai dây mà u và ng đất hợp vá»›i mái tóc ngắn tỉa loe xoe nhuá»™m nâu cá»§a nà ng kinh khá»§ng! Và chẳng cần đến đôi guốc gót nhá»n dá»±ng đứng như chiếc ghế đẩu kia, nà ng vẫn cao ngang mấy cô ả Ä‘ang vênh váo Ä‘i phÃa trước, cuá»™c Ä‘á»i đẹp thế đấy.
|