Xem bài viết đơn
  #1  
Old 28-05-2008, 09:50 AM
hhhhh1 hhhhh1 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 2
Thá»i gian online: 1021200
Xu: 0
Thanks: 490
Thanked 0 Times in 0 Posts
Khoái kiếm - Tác giả: Nghệ Khương (Truyện ngắn - đủ)

Hồi 1 Äệ nhất kiếm ra oai phục chúng


Hai con tuấn mã đang lao nhanh vỠphía trước bỗng dừng lại.
Hai ngưá»i kỵ mã là má»™t trai má»™t gái. Chàng trai mày rậm mắt to, tướng mạo thật chất phác.
Cô gái xuân xanh vào trạc hai mươi. Vẻ mặt tinh ranh, khóe mắt long lanh. Nàng có một vẻ đẹp lộng lẫy.
Hai ngưá»i vừa dừng lại chú ý lắng tai nghe.
Bá»—ng phía sau há» văng vẳng có tiếng gió ngá»±a dồn dập chạy tá»›i. Thiếu nữ trầm giá»ng nói :
- Sư ca Æ¡i! Bá»n chúng Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i rồi!
Chàng trai cau mày đáp :
- Sư muá»™i! Chúng ta lại chạy vá» phía trước. Bang Trưá»ng Thắng rất nhiá»u cao thá»§, chúng ta đừng gây sá»± vá»›i há» nữa.
Thiếu nữ dương cặp lông mày lên hừ một tiếng rồi nói :
- Chẳng gây sá»± thì cÅ©ng đã trót rồi. Nếu tiếp tục chạy vá» phía trước là Ä‘i tá»›i gần Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng. Vừa rồi bá»n ta đã động thá»§ vá»›i há», sao chưa thấy má»™t tay cao thá»§ nào?
Chàng trai đáp :
- Tiểu huynh e rằng chuyến này bá»n chúng...
Chàng nói tới đây thì bảy tám con ngựa xông đến.
Bảy tám ngưá»i Ä‘á»u chân tay mau lẹ tung mình xuống ngá»±a, tay cầm binh khí bao vây chàng trai và thiếu nữ.
Thiếu nữ quát lên má»™t tiếng lanh lảnh rồi quất ngá»±a cho xông thẳng vá» phía trước mặt hai ngưá»i. Nàng vung tay lên vá»— mạnh vào đùi ngá»±a đồng thá»i nhảy vá»t vá» phía sau.
Con ngá»±a bị thiếu nữ phát vào đùi nhảy vá»t vá» phía trước. Hai ngưá»i đứng đó hoang mang né tránh. Nhưng thiếu nữ đã rút kiếm ra khá»i vỠđâm veo véo hai nhát. Hai ngưá»i kia rú lên má»™t tiếng quái gở rồi té nhào xuống đất.
Thiếu nữ ra tay cá»±c kỳ mau lẹ, thanh trưá»ng kiếm vừa lóe ánh vàng đã nhận rõ ngay nó khác hẳn vá»›i trưá»ng kiếm thông thưá»ng. Thanh kiếm này vừa nhá» vừa dài, cá»±c kỳ sắc bén.
Hai ngưá»i kia té xuống nhưng chưa chết. Trên vai chúng bị đâm má»™t vết rất sâu. Máu tươi vá»t lên như suối. Chúng lồm cồm bò nhanh vá» phía trước.
Thiếu nữ đả thương hai ngưá»i rồi lập tức lùi lại phía sau.
Chàng trai cÅ©ng Ä‘ang động thá»§ vá»›i những ngưá»i kia. Binh khí trong tay chàng cÅ©ng là má»™t thanh kiếm vàng vừa dầy vừa to bản coi có vẻ rất trầm trá»ng, so vá»›i thanh trưá»ng kiếm cá»§a thiếu nữ bé nhá» nhẹ nhàng thật khác nhau xa.
Lát sau bá»n kỵ mã chạy tá»›i má»—i lúc má»—i đông. Cả thảy có tá»›i ba mươi mấy ngưá»i. Äoàn kỵ mã bao vây chàng trai và thiếu nữ trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, chúng quát tháo om xòm và xông vào đánh hai ngưá»i.
Chàng trai và thiếu nữ tuy Ä‘á»u nhá» tuổi nhưng võ công không phải tầm thưá»ng. Chỉ trong khoảnh khắc hai ngưá»i đã đả thương mấy địch nhân.
Bá»—ng thấy má»™t tên vừa cao vừa gầy phóng mình lẹ ra khá»i vòng chiến trèo lên má»™t cây lá»›n. Hắn đứng trên má»™t cành đâm ngang ra rồi cởi má»™t khúc dây lá»›n bằng đầu ngón tay ở trên lưng ra.
Vù má»™t tiếng! Hắn đã nhằm đầu thiếu nữ liệng dây thòng lá»ng xuống đồng thá»i cất giá»ng quái gở la lên.
- Hạ Liên Hoa! Ngươi còn chạy nữa không?
Quăng dây thừng má»™t đầu buá»™c thòng lá»ng. Thiếu nữ Ä‘ang chú ý đối phó vá»›i địch nhân thì đầu thòng lá»ng đột nhiên quăng xuống. Nàng hốt hoảng toan xoay tay chặt đứt dây thừng.
Nhưng giữa lúc ấy má»™t thanh trưá»ng kiếm đâm tá»›i trước mặt. Nàng bắt buá»™c phải vung kiếm lên đỡ.
Hai thanh kiếm đụng nhau bật lên một tiếng choang rùng rợn.
Trong thá»i gian chá»›p nhoáng này, thòng lá»ng tụt xuống cá»™t cả hai tay cùng ngưá»i nàng lại.
Ngưá»i trên cây bật lên tràng cưá»i khanh khách nhảy xuống trúng lưng má»™t con ngá»±a. Con ngá»±a giật mình kinh hãi nhảy chồm lên vá»t vá» phía trước.
Khúc dây thừng dài không đầy hai trượng. Con ngá»±a vừa vá»t Ä‘i, thiếu nữ không tá»± chá»§ được bị ngã lăn ra và lôi Ä‘i.
Chàng trai thấy thế cả kinh toan chạy theo giải cứu thì lại bị Ä‘oàn ngưá»i bao vây không thể xông ra được. Chàng vá»™i lá»›n tiếng gá»i :
- Sư muội! Sư muội!...
Thiếu nữ bị lôi đi hơn trượng rồi nàng gắng gượng đứng dậy được nhưng vẫn phải chạy theo ngựa.
Hán tá»­ ngồi trên lưng ngá»±a ra chiá»u đắc ý ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i rá»™.
NgỠđâu giữa lúc ấy trên ngá»n cây khác má»™t ngưá»i nhảy xuống. Ngưá»i này hạ mình mặt ngá»­a lên trá»i, lưng hướng xuống đất, vẫy cả tay chân xuống rất mau.
Hán tá»­ cưỡi ngá»±a Ä‘ang ngá»­a mắt lên cưá»i khanh khách, đột nhiên thấy ngưá»i từ trên cây rá»›t xuống thì không khá»i thá»™n mặt ra. Hắn xoay tay phóng chưởng ngược lên trúng vào lưng ngưá»i kia đánh bốp má»™t cái. Nhưng đà xuống cá»±c kỳ trầm trá»ng, phát chưởng không đẩy nổi ngưá»i xích ra bên.
Bá»—ng nghe đánh “cắc†má»™t tiếng! Xương bàn tay ngưá»i kỵ mã bị gẫy rá»i. Äà xuống vẫn tiếp tục đè lên ngưá»i kỵ mã.
Tiếp theo lại má»™t tiếng cắc vang lên. Xương đầu ngưá»i kỵ mã cÅ©ng bị gẫy gập. Vì ngưá»i đó Ä‘ang ngá»­a mặt lên cưá»i nên cái đầu bị gẫy như Ä‘ang treo vào vai.
Ngưá»i kia Ä‘ang rÆ¡i xuống đột nhiên xoay mình hạ chân chấm đất trước đầu ngá»±a. Y liá»n vươn tay không cho nó chạy nữa.
Con ngá»±a vừa dừng bước thì thiếu nữ cÅ©ng dừng lại. Nàng thở lên hồng há»™c, mình lấm bê bết bụi đất. Ngưá»i nàng cÅ©ng xây xát mấy chá»—. Äầu tóc tán loạn trông rất tá»™i nghiệp.
Thiếu nữ đưa mắt nhìn ngưá»i kia thì đó là má»™t chàng thanh niên vào trạc hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, toàn thân mặc đồ xám. Chàng cÅ©ng Ä‘ang trông thiếu nữ mà cưá»i rồi chạy gần lại. Khi thanh niên đến trước mặt thiếu nữ, nàng thấy trước mắt mình má»™t làn tinh quang lấp loáng.
Trong lúc chá»›p mắt này, mắt nàng lóe lên mà trên trá»i vẫn không có ánh chá»›p. Ãnh tinh quang vụt tắt, thanh niên đã đứng tá»§m tỉm cưá»i, vẻ mặt rất ung dung. Thiếu nữ cảm thấy ngưá»i được cởi mở liá»n cúi đầu nhìn xuống thì ra khúc dây thừng cá»™t nàng đã bị đứt thành ba Ä‘oạn rá»›t xuống đất.
Nàng giật mình kinh hãi cất tiếng há»i :
- Các hạ dùng cách gì để cắt đứt khúc dây này?
Thanh niên cưá»i đáp :
- Dĩ nhiên tại hạ chặt bằng kiếm.
Thiếu nữ kinh hãi nói :
- Các hạ ra kiếm mau quá chừng...
Nàng nói tá»›i đây bá»—ng ngần ngưá»i rồi đột nhiên la thất thanh :
- Các hạ! Các hạ là Khoái Kiếm Long Oai!
Bốn chữ này vừa thoát ra khá»i cá»­a miệng thiếu nữ dưá»ng như có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n.
Chỉ trong chá»›p mắt bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang động thá»§ vá»›i chàng trai Ä‘á»u dừng tay lại. Trong bá»n bá»—ng má»™t ngưá»i hít lên mấy tiếng còi. Thế là cả bá»n tá»›i tấp lên ngá»±a bảo nhau chạy trốn.
Gã trai rượt theo đả thương hai tên nữa rồi mới quay trở lai bên thiếu nữ. Lúc này thiếu nữ đang khép nép thi lễ nói :
- Äa tạ Long anh hùng!
Chàng chưa dứt lá»i thì gã trai đột nhiên nắm lấy tay nàng kéo lại nói :
- Sư muội! Chúng ta đi thôi! Gã hỠLong này có chi là anh hùng?
Thiếu nữ ngẩn ngưá»i ra há»i :
- Sư ca! Long anh hùng đã cứu viện chúng ta mà không được má»™t lá»i tạ Æ¡n ư?
Gã trai trợn mắt lên nhìn Khoái Kiếm Long Oai đáp :
- Bất quá là y gặp lúc trùng hợp mà thôi. Sớm muộn gì ta cũng phá được vòng vây ra cứu sư muội.
Thiếu nữ giậm chân nói :
- Long anh hùng! Sư ca của tiểu muội tính tình thẳng thắn nhưng nóng nảy, xin anh hùng đừng trách y.
Long Oai nét mặt thuá»· chung vẫn tươi cưá»i đáp :
- Không sao! Tại hạ bất quá chỉ tiện tay mà thôi, quả chẳng có chi đáng cảm tạ. Hạ cô nương bất tất phải quan tâm.
Thiếu nữ kinh ngạc há»i :
- Sao các hạ biết tiểu muội hỠHạ?
Long Oai cưá»i đáp :
- Tại hạ vừa nghe một tên giặc kêu: “Hạ Liên Hoa! Ngươi còn chạy nữa không?†Vậy hai chữ Liên Hoa là phương danh của cô nương?
Thiếu nữ nhoẻn miệng cưá»i gật đầu đáp :
- Äúng rồi!
Gã trai ra chiá»u nóng nảy kéo tay thiếu nữ nói :
- Sư muội! Chúng ta đi thôi! Sư phụ đã nói: Gã Long Oai này chẳng ra tuồng gì đâu. Ba năm trước có dịp luận kiếm võ lâm thiên hạ, gã may thắng được lão gia nửa chiêu mà thành danh thiên hạ đệnhất kiếm thủ. Thực ra chỉ là hư danh mà thôi.
Long Oai nghe nói không khá»i sá»­ng sốt há»i :
- Té ra lệnh sư đã phê bình tại hạ như vậy? Không hiểu lệnh sư là ai?
Gã trai ngửng đầu phưỡn bụng đáp :
- Sư phụ ta lừng lẫy tiếng tăm đã ba kỳ liá»n cá»™ng chín năm là Thiên hạ đệ nhất kiếm thá»§ Kim Kiếm Cái Thiên Hào.
Khoái Kiếm Long Oai đáp :
- Té ra là Cái lão anh hùng. Kiếm pháp cá»§a Cái lão anh hùng trầm trá»ng phi thưá»ng, bản lãnh hiếm có. Nhưng lão anh hùng phê bình kiếm pháp cá»§a tại hạ như vậy là quá khắc nghiệt mà còn là bất công nữa. Nếu kiếm pháp cá»§a tại hạ kém cá»i thì trong cuá»™c đại há»™i luận kiếm đã chẳng thể nào thắng được lão anh hùng.
Gã trai thẹn đỠmặt lên nói :
- Sư phụ ta nói là chỉ thua ngươi ná»­a chiêu thì Ä‘iá»u chi không ổn. Tháng sau đã đến kỳ luận kiếm. Lão nhân gia nhất định sẽ thắng ngươi và Ä‘oạt lại danh hiệu “Thiên hạ đệ nhất kiếmâ€.
Khoái Kiếm Long Oai thở dài nói :
- Trước nay tại hạ vẫn Ä‘em lòng kính trá»ng Cái lão anh hùng. Thá»±c ra thắng bại là chuyện thưá»ng cá»§a nhà binh. Ai thua tá»± nhiên là thua. Không ngá» lão anh hùng lại mất phong độ đến thế.
Gã trai tức quá lá»›n tiếng há»i :
- Ngươi dám vô lễ với sư phụ ta như vậy?
Long Oai lắc đầu đáp :
- Không phải là chuyện vô lá»…, nhưng lão anh hùng coi trá»ng hư danh đến thế thì e rằng không phải là chân anh hùng...
Long Oai mới nói tới đây thì gã trai đã nổi giận đùng đùng, tay cầm Kim kiếm đâm vỠphía trước.
Hạ Liên Hoa kinh hãi la lên :
- Sư huynh!...
Nhưng nàng chưa dứt lá»i thì thanh kim kiếm cá»§a gã trai phóng tá»›i trước ngá»±c Long Oai chỉ còn cách ná»­a thước.
Äá»™t nhiên hàn quang xuất hiện rồi nghe đánh choang má»™t tiếng.
MÅ©i kiếm chí vào cổ há»ng gã trai.
Hạ Liên Hoa đứng ngay bên Long Oai, nhưng chàng rút kiếm ra chiêu mà nàng cũng không trông rõ.
Gã trai bị thanh trưá»ng kiếm Long Oai chí vào cổ há»ng rồi, mặt gã lúc đỠbừng, lúc xanh xám, rồi lợt dần gã không dám nhúc nhích.
Long Oai tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Kiếm pháp cá»§a huynh đài đây hãy còn há»i hợt lắm!
Gã trai không nói gì chỉ rên lên một tiếng.
Long Oai rụt tay vá». ánh hàn quang lại xuất hiện. Cạch má»™t tiếng! Thanh kiếm tra vào vá». Chàng đưa mắt nhìn vá» phía Ä‘oàn ngưá»i rút lui nói :
- Hạ cô nương! Bá»n ngưá»i là đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng. Bang Trưá»ng Thắng này nổi tiếng Ä‘a sá»±, chẳng nên dây vá»›i há». Bang chúa Kim Khô Lâu chẳng những võ công cao cưá»ng lại nhiá»u thâm mưu ngụy kế. Hai vị mà có Ä‘i vá» phía trước thì phải cẩn thận lắm má»›i được. Hay hÆ¡n hết là quanh đưá»ng khác mà Ä‘i.
Gã trai lớn tiếng :
- Ngươi sợ Kim Khô Lâu chứ bá»n ta không sợ hắn.
Khoái Kiếm Long Oai không muốn tranh luận vá»›i gã chỉ mỉm cưá»i vẫn giữ thái độ ung dung rồi lạng ngưá»i Ä‘i.
Hạ Liên Hoa đứng ngẩn ngưá»i ra trông bóng sau lưng chàng. Gã trai lấy làm khó chịu há»i :
- Sư muá»™i! Chúng ta Ä‘i thôi! Nhìn hạng ngưá»i như gã làm chi?
Hạ Liên Hoa tức giận đáp :
- Sư ca coi thưá»ng y nhưng tiểu muá»™i thấy y anh hùng lắm, chứ không giống sư ca.
Gã trai đỠmặt lên đáp :
- Äó là những lá»i cá»§a sư phụ, tưởng sư muá»™i cÅ©ng nghe thấy rồi.
Hạ Liên Hoa cúi đầu tiến vỠphía trước hai bước nói :
- Tiểu muá»™i nhận thấy y nói đúng. Tá»· kiếm thua là thua việc gì phải để tâm? Nếu quả bản lÄ©nh không bằng ngưá»i mà chỉ tranh Ä‘oạt hư danh thì còn ra nghÄ©a lý gì nữa...
Gã trai trợn mắt nhìn Hạ Liên Hoa. Hạ Liên Hoa cưá»i há»i :
- Sư ca! Sư ca nhìn gì vậy? Hay là muốn đánh tiểu muội hay chăng?
Gã trai nghe nàng nói đâm ra luống cuống ấp úng đáp :
- Không phải thế! Dĩ nhiên không phải thế!
Rồi hai ngưá»i cất bước tiến vá» phía trước.
* * * * *
Trước cổng lớn sơn son đặt hai con sư tử đá phúc xuống coi có vẻ rất uy võ. Hai bên cột cổng đỠđôi câu đối bằng chữ vàng.
Một bên là :
Trưá»ng bá giang hồ xưng hảo hán.
Một bên là :
Thắng toàn thiên hạ thị anh hùng.
Äây là cổng Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng.
Ngoài cổng có sau đại hán võ phục ngắn ôm quỷ đầu đao canh giữ rất nghiêm chỉnh.
Khoái Kiếm Long Oai từ từ tiến tá»›i trước bậc đá. Sáu hán tá»­ đồng thanh quát há»i :
- Ai đó?
Long Oai cưá»i mát đáp :
- Coi các vị hùng dÅ©ng lắm. Nhưng e rằng sẽ có ngưá»i đến làm cho các vị phải bá» vía chạy dài.
Sáu hán tá»­ này đứng hai bên, má»—i bên ba ngưá»i đứng đối diện nhau. Lúc này cả sáu đại hán cùng xoay mình ra nhìn Long Oai.
Long Oai nói :
- Tại hạ muốn gặp Kim bang chúa. Xin các vị thông báo giùm cho một tiếng.
Hai gã đứng đầu quát há»i :
- Ngươi là ai?
- Tại hạ hỠLong tên Oai.
Sáu hán tá»­ ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi đột nhiên tiến lại vung Ä‘ao nhằm Long Oai chém tá»›i, Ä‘ao phong rít lên veo véo.
Nhưng Long Oai đã liệu trước sẽ có cá»­ động này, ngưá»i chàng đột nhiên luồn vá» phía trước.
Bá»—ng nghe hai tiếng choang choảng vang lên. Chàng đã vào tá»›i trước cổng mà sau thanh Ä‘ao Ä‘á»u chém vào quãng không. Lúc bá»n đại hán dừng lại má»›i nhìn thấy những dây thao đỠnhư máu buá»™c ở đầu Ä‘ao Ä‘á»u bị đứt hết.
Cả sáu ngưá»i sợ quá mặt xám như tro tàn đứng ngây ngưá»i ra không nhúc nhích. Long Oai cưá»i nói :
- Sáu vị đã không chịu thông báo vậy tại hạ đành gõ cửa.
Äoạn chàng cầm lấy chiếc vòng đồng trên cánh cá»­a giật luôn ba cái.
Cánh cổng mở ra. Long Oai nhìn vào thì thấy má»™t cái sân con. Hai bên có đến bốn chục hán tá»­ áo Ä‘en tay cầm giáo dài sáng quắc, sắc nhá»n phi thưá»ng.
Ãnh hào quang lấp loáng. Những mÅ©i giáo chÄ©a vào Long Oai chỉ để còn má»™t khe rá»™ng chừng ba thước vừa lá»t cho má»™t ngưá»i Ä‘i.
Long Oai nét mặt vẫn ung dung tươi cưá»i. Dưá»ng như chàng chẳng buồn để tâm đến cách phòng thá»§ sâm nghiêm. Chàng dừng lại má»™t chút rồi nhắc lại :
- Long mỗ muốn vào ra mắt Kim bang chúa!
Bá»—ng nghe từ trong sảnh đưá»ng có thanh âm lạnh lão cất lên :
- Má»i các hạ vào đây!
Long Oai vẫn tươi cưá»i đáp :
- Cách tiếp khách của Bang chúa khá đặc biệt.
Chàng vừa nói vừa vá»t ngưá»i lên.
Giữa lúc ấy bốn mũi giáo dài đang giơ ngang đột nhiên đưa chênh chếch lên đâm tới.
Long Oai rung tay má»™t cái đã rút kiếm ra khá»i vá». Rồi chỉ trong chá»›p mắt cả bốn mÅ©i giáo phía trước phía sau bên tả bên hữu Ä‘á»u bị gẫy đứt mà ngưá»i chàng đã hạ xuống rồi.
Long Oai vừa hạ mình xuống lại lạng ngưá»i vá» phía trước. Chàng huy động thanh trưá»ng kiếm hai bên mình thành hai luồng kim quang. Thế là mÅ©i giáo tá»›i tấp rá»›t xuống. Chàng đã xông vào qua cái sân con đứng ngay trước cá»­a sảnh đưá»ng cưá»i há»i :
- Kim bang chúa! Bang chúa chơi trò này chả thú gì cả. Sao bằng ra mặt gặp nhau có hay hơn không?
Thanh âm kia lại vang lên :
- Äúng rồi! Äúng rồi! Bất quá tại hạ muốn thưởng thức thần oai vá» môn Khoái Kiếm cá»§a Long anh hùng mà thôi. Quả nhiên kiếm chiêu cá»§a Long anh hùng chẳng khác gì gió táp mưa sa, khiến cho tại hạ khâm phục vô cùng.
Thanh âm đó má»—i lúc má»™t gần lại. Kẹt má»™t tiếng, cánh cá»­a mở ra. Phía trong là má»™t toà đại sảnh trần thiết toàn là những đồ quý giá. Má»™t ngưá»i mình mặc áo Ä‘en trước ngá»±c có thêu má»™t cái đầu lâu lấp loáng sắc vàng. Ngưá»i này đứng ở giữa nhà sảnh đưá»ng.
Ngưá»i áo Ä‘en thân hình cao lá»›n đứng ở chá»— này càng lá»™ vẻ hiên ngang. Mặt lão xanh lướt nhưng cặp mắt nhoang nhoáng rất tinh thần.
Long Oai chắp tay nói :
- Kim bang chúa! Tại hạ mạo muội tới đây, mong Bang chúa lượng thứ cho.
Kim Khô Lâu cưá»i há»i :
- Äại giá Long anh hùng quang lâm tệ bang từ trên xuống dưới Ä‘á»u lấy làm vinh dá»±! Không hiểu Long anh hùng tá»›i đây vá»›i mục đích gì?
Long Oai ngồi xuống nói :
- Kim bang chúa! Buổi sáng hôm nay tại hạ đã đả thương mấy ngưá»i cá»§a quý bang rất lấy làm hối hận.
Kim Khô Lâu cưá»i khằng khặc hai tiếng chứ không nói gì. Long Oai lại nói :
- Vụ này do môn hạ cá»§a Kim Kiếm Cái anh hùng cùng bang chúng quý bang có chuyện tranh chấp gây nên. Hai ngưá»i đệ tá»­ Kim Kiếm đã bị quý bang vây đánh rồi bắt mất. Tại hạ muốn xin cho há», chẳng hiểu Bang chúa có vui lòng buông tha há» chăng?
Kim Khô Lâu vẫn cưá»i khô khan há»i :
- Có việc ấy ư? Kim mỗ chưa hay biết gì...
Hà hà! Long Oai cưá»i đáp :
- Tại hạ cùng bá»n há» chia tay rồi chợt nhá»› tá»›i má»™t việc, phải lập tức quay lại Ä‘uổi theo, nhưng chưa thấy hỠđâu. Khi ấy có má»™t vị bằng hữu cá»§a quý bang cho tại hạ hay há» bị bắt rồi.
Kim Khô Lâu hÆ¡i biến sắc há»i :
- Vụ này...
Lão chưa dứt lá»i đột nhiên nghe thấy tiếng ngưá»i huyên náo lẫn vá»›i tiếng khí giá»›i chạm nhau chát chúa.
Kim Khô Lâu liá»n dừng lại không nói nữa.
Bá»—ng nghe đánh sầm má»™t tiếng. Má»™t cánh cá»­a rá»›t xuống. Má»™t ngưá»i thân thể rất to lá»›n nhảy vào đại đưá»ng.
Ngưá»i này thân thể khôi vÄ©, râu trắng phất phÆ¡, đầu báo mắt tròn, khí thế rất uy mãnh. Tay lão cầm má»™t thanh Kim kiếm bản lá»›n bằng bốn ngón tay. Lúc lão hạ mình xuống đất thì những viên gạch xanh lát dưới đất vang lên những tiếng lạo xạo. Bốn viên bị vỡ tan nát. Ngưá»i lão vừa đứng vững đã vung tay ra. MÅ©i kim kiếm rít lên má»™t tiếng vèo chỉ vào mặt Kim Khô Lâu. Lão cất tiếng oang oang há»i :
- Hai tên đồ đệ của ta là Phạm Hồng và Hạ Liên Hoa hiện ở đâu?
Lão này chính là Kim Kiếm Cái Thiên Hào. Cái Thiên Hào xuất hiện đột ngá»™t khiến cho Long Oai ngẩn ngưá»i ra.
Kim Khô Lâu chưa kịp trả lá»i thì Cái Thiên Hào đã nghếch mắt nhìn Khoái Kiếm Long Oai. Mặt lão bá»—ng rung động, lão buông tiếng cưá»i lạt nói :
- Té ra Äệ nhất kiếm thá»§ cÅ©ng ở đây rồi!
Long Oai đáp :
- Tại hạ há» Long tên Oai, chứ không phải là Äệ Nhất, tên là Kiếm Thá»§.
Cái Thiên Hào bật lên tiếng cưá»i khành khạch. Trong tiếng cưá»i lạt này má»™t ta nhận ra lão đã căm hận đến cá»±c Ä‘iểm. Long Oai cÅ©ng biết vậy nhưng trong lúc nhất thá»i chàng không hiểu trong lòng Cái Thiên Hào vì lẽ gì mà giận mình đến thế? Chàng còn nghi ngá» không hiểu lão oán hận mình hay căm hận Kim Khô Lâu?
Cái Thiên Hào vừa cưá»i lạt vừa há»i :
- Té ra giữa Long anh hùng và Kim Khô Lâu đã quen biết nhau. Nếu vậy thì lão phu thất kính mất rồi! Chà chà! Hành động này của Kim Khô Lâu chắc Long anh hùng cũng đã dự phần?
Cái Thiên Hào nói những câu buá»™c tá»™i ngưá»i ta má»™t cách rất vu vÆ¡. Nguyên bang Trưá»ng Thắng tuy oai danh hiển hách, nhưng hành vi cá»§a há» khiến cho võ lâm bất bình và liệt há» vào hàng đốn mạt. Cái Thiên Hào chỉ trích Long Oai như vậy là má»™t Ä‘iá»u rất nghiêm trá»ng.
Nhưng Long Oai tính tình khoát đạt, không tranh biện với Cái Thiên Hào. Chàng chấp tay để sau lưng không nói gì.
Lúc này ba mươi lăm ngưá»i bang Trưá»ng Thắng đã ùa vào. Cái Thiên Hào cùng bá»n há» liá»n xảy ra cuá»™c động thá»§. Còn Long Oai và Kim Khô Lâu vẫn tá»± thá»§ bàng quang.
Thế kiếm cá»§a Cái Thiên Hào rất lợi hại. Thanh kiếm cá»§a lão rất trầm trá»ng. Khi vung lên nó phát ra má»™t luồng bạch quang và rít lên veo véo.
Chỉ trong nháy mắt lão đả thương mưá»i ngưá»i. Kim Khô Lâu gầm lên má»™t tiếng quái gở. Hắn rung hai tay. Má»™t tay ấn vào sau lưng.
Bá»—ng nghe lách cách mất tiếng, má»™t cây trúc tiết cương tiên xanh lè bật ra. Cây cương tiên này có mưá»i bảy đốt đúc bằng sắt nguyên chất. Má»—i đốt dài hai tấc, hình ba cạnh Ä‘á»u sắc bén. Äốt ở đầu nhá»n hoắt.
Cây trúc tiết cương tiên ở giữa có má»™t sợi dây sắt xá» liá»n vào nhau. Hiển nhiên là má»™t thứ khí giá»›i má»m oặt, nhưng lúc rút chặt sợi dây xâu thì nó lại trở thành má»™t thứ khí giá»›i cứng nhắc.
Kim Khô Lâu cầm cây cương tiên trong tay xông ngay vào vòng chiến để đánh với Cái Thiên Hào.
Long Oai vẫn hai tay chắp để sau lưng từ từ lùi lại. Chàng lui ra đến gần cửa toan theo cửa lớn rút lui thì đột nhiên sau lưng có tiếng quát :
- Äịnh Ä‘i đâu?...
Long Oai ra tay rất lẹ. Chàng xoay kiếm phóng ra đâm vào trước ngá»±c ngưá»i kia. Ngưá»i kia chưa dứt lá»i đã té phục xuống lưng Long Oai.
Ngay lúc ấy, má»™t ngưá»i cấm Ä‘ao chém tá»›i Long Oai thì vừa lúc ngưá»i trước nằm phục trên lưng chàng. Vì thế nên nhát Ä‘ao không đâm trúng lưng chàng mà lại trúng vào ngưá»i mà Long Oai đã đâm chết.
Long Oai né ngưá»i Ä‘i. MÅ©i Ä‘ao cá»§a ngưá»i kia đâm vào xác chết chưa kịp rút ra. Long Oai vung kiếm má»™t cái, trên mặt ngưá»i kia đã bị rạch hai nhát giao nhau hình chữ thập.
Ngưá»i kia sợ quá thá»™n mặt ra. Long Oai quát há»i :
- Hai đệ tử của Cái đại hiệp ở đâu?


Hồi 2 Vào phòng ngưá»i đẹp nhắn đôi lá»i


Ngưá»i kia sợ quá đáp :
- Ở... ở trong hậu viện.
Long Oai ngẩn ngưá»i ra tá»± há»i :
- Bang Trưá»ng Thắng bắt ngưá»i vá» sao lại giam tại hậu viện? Chẳng lẽ nÆ¡i đây lại không có lấy má»™t căn thạch lao ư?
Ngưá»i kia sợ quá dÄ© nhiên không dám nói dối. Long Oai trầm giá»ng quát :
- Ngươi dẫn ta đi!
Äồng thá»i chàng đẩy tay má»™t cái. Ngưá»i kia ngã chúi vá» phía trước.
Long Oai lại đá vào mông gã quát :
- Äi lẹ lên!
Ngưá»i kia loạng choạng chạy vá» phía trước.
Long Oai giÆ¡ tay lên má»™t cái. DÄ© nhiên tay chàng đã cầm má»™t viên đá lá»­a. Chàng lấy trong túi da hươu ra má»™t nắm lưu hoành há»a tiêu rồi rồi quẹt lá»­a thắp vào liệng ra.
Hai tiếng nổ đùng đùng vang dá»™i. Lập tức khói lá»­a cháy bốc lên. Long Oai lôi ngưá»i kia chạy vào hậu viện đến trước má»™t khuôn cá»­a. Ngưá»i kia trá» vào cá»­a nói :
- Ở trong... căn mật thất này.
Long Oai kéo tay ngưá»i kia đẩy gã đánh binh má»™t tiếng. Cánh cá»­a mở ra. Ngưá»i đó ngã chúi xuống đất không dậy được nữa.
Long Oai tiện tay lá»™t lấy áo cá»§a ngưá»i kia trùm lên đầu.
Lúc này thế lá»­a đã bắt đầu cháy mạnh. Tiếng ngưá»i huyên náo loạn xạ cả lên. Long Oai toan quát há»i ngưá»i kia :
- Mật thất ở đâu?
Äá»™t nhiên có tiếng bước chân vá»ng lại. Chàng liá»n kéo ngưá»i đó ẩn vào phía sau cá»­a thì thấy bóng hai ngưá»i chạy như bay tá»›i nÆ¡i tiến thẳng đến trước má»™t bức hoạ. Há» mở lật bức há»a lên thì phía sau là má»™t cái cá»­a ngầm.
Long Oai nhảy vá»t lại. Hai nhát kiếm rít lên veo véo. Hai ngưá»i kia đã té xuống đất.
Kiếm quang cá»§a Long Oai lại lóe lên chém vào khe cá»­a. Chàng lấy chân đá hất cánh cá»­a mở ra. Äồng thá»i chàng lá»›n tiếng la :
- Cháy cháy! Chạy cho mau.
Chàng vừa la lên đã thấy Phạm Hồng kéo Hạ Liên Hoa từ cá»­a ngầm chuồn ra. Long Oai né ngưá»i sang má»™t bên để hai ngưá»i không trông rõ mình.
Hai ngưá»i chạy ra rồi, Long Oai còn nghe tiếng Hạ Liên Hoa há»i :
- Không hiểu ai đã cứu chúng ta?
Phạm Hồng càu nhàu đáp :
- Chẳng nhẽ lại là thằng lá»i Long Oai.
Hai ngưá»i pha vào đống khói Ä‘en mà chạy xông ra ngoài.
Long Oai mỉm cưá»i rồi chàng theo phía cá»­a sổ mà chuồn ra. Chàng chạy trên dãy hành lang thấy bang chúng bang Trưá»ng Thắng Ä‘ang chữa lá»­a rối rít. Bá»—ng nghe Kim Khô Lâu lá»›n tiếng hò hét. Từ lúc lá»­a bốc lên, hắn cÅ©ng không động thá»§ vá»›i Cái Thiên Hào nữa.
Long Oai Ä‘i quanh ra bức tưá»ng vây phía sau hậu viện rồi tung mình nhảy qua tưá»ng gạch chạy má»™t mạch. Khi chàng quay đầu nhìn lại thì thấy lá»­a cháy ngất trá»i. Chàng chắc má»› lá»­a này chẳng thiêu rụi được bang Trưá»ng Thắng thì cÅ©ng làm cháy mất má»™t ná»­a.
Phạm Hồng và Hạ Liên Hoa chạy qua đám khói lá»­a, dá»c đưá»ng hai ngưá»i đã sát thương khá nhiá»u bang chúng bang Trưá»ng Thắng rồi theo cá»­a chính chạy ra ngoài.
Hai ngưá»i vừa ra khá»i cá»­a chính thì gặp Cái Thiên Hào Ä‘ang huy động Kim kiếm đánh giết đến mưá»i tên bang chúng bang Trưá»ng Thắng. Hai ngưá»i vừa thấy sư phụ thì mừng rỡ khôn xiết lá»›n tiếng gá»i :
- Sư phụ!
Cái Thiên Hào rung tay lên một cái. Chiêu kiếm hớt véo một cái mất nửa mặt của một tên bang chúng. Lão hô lớn :
- Chạy đi thôi!
Ba thầy trò cùng theo đưá»ng nhá» mà chạy. Bang Trưá»ng Thắng không có ai Ä‘uổi theo.
Chạy chừng được bốn năm dặm ba ngưá»i má»›i dừng lại. Cái Thiên Hào trầm giá»ng há»i :
- Tại sao các ngươi lại gây sá»± vá»›i bang Trưá»ng Thắng?
Hạ Liên Hoa vội khoe :
- Thưa sư phụ! Lần đầu bá»n đệ tá»­ nhỠđược Khoái Kiếm Long Oai cứu thoát.
Kim Kiếm Cái Thiên Hào đột nhiên sa sầm mặt há»i :
- Ngươi còn nhắc đến thằng lá»i đó làm chi? Ta vừa thấy gã ở trong Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng. Lúc đó gã Ä‘ang cưá»i nói vá»›i Kim Khô Lâu. Xem chừng gã cùng đồng bá»n vá»›i tên ác ma này.
Vẻ mặt Hạ Liên Hoa khác hẳn vá»›i sư phụ. Nàng nghe lão bảo Long Oai vừa ở trong bang Trưá»ng Thắng thì há»›n hở tươi cưá»i nói :
- Té ra y cÅ©ng đến đây. Nếu vậy thì chính y lại cứu bá»n đệ tá»­ thoát hiểm lần nữa.
Phạm Hồng đứng bên chỉ cau mày. Còn Cái Thiên Hào mặt mÅ©i rất khó coi, lão há»i :
- Nói bậy! Các ngươi là đệ tử của ta. Sao gã lại cứu các ngươi được?
Hạ Liên Hoa toan nói lại ngập ngừng. Nhưng rồi nàng đánh bạo lên tiếng :
- Thưa sư phụ! Sư phụ giận y. Nhưng y... lại không oán hận sư phụ.
Kim Kiếm Cái Thiên Hào tức mình quay phắt lại. Hạ Liên Hoa sợ hãi cúi đầu xuống.
Phạm Hồng kéo tay áo nàng khẽ nói :
- Sư muội! Sư muội đừng nhắc tới gã tiểu tử ho Long nữa.
Hạ Liên Hoa Nguây nguẩy quay đi. Phạm Hồng buông tiếng thở dài. Cái Thiên Hào nói :
- Chúng ta Ä‘i tá»›i thị trấn phía trước để ngá»§ trá».
Rồi ba ngưá»i lại chạy vá» phía trước. Ba ngưá»i chạy Ä‘i rồi, từ trên ngá»n cây bên đưá»ng thấp thoáng có bóng ngưá»i nhảy xuống. Chính là Khoái Kiếm Long Oai.
Long Oai trông theo bóng sau lưng ba ngưá»i kia. Lúc này bóng tịch dương đã ngậm non Ä‘oài. Äầy trá»i ráng Ä‘á». Ba ngưá»i kia chỉ còn là ba chấm Ä‘en nhá» xíu.
Long Oai trong lòng rất lấy làm kỳ, chàng tá»± há»i :
- Ta chạy vá» phía trước phải chăng để coi bá»n bang Trưá»ng Thắng có thi hành ngụy kế gì không? DÄ© nhiên ta vì còn nguyên nhân khác. Nguyên nhân đó là Hạ Liên Hoa.
Chàng ngá»­ng đầu trông lên thì bóng tối đã dần dần buông xuống. Trên bầu trá»i xám xịt chàng nhìn ánh sao lấp loáng, lại liên tưởng đến cặp mắt xinh đẹp cá»§a Hạ Liên Hoa. Rồi chàng băng ngưá»i chạy Ä‘i.

Khi Long Oai tá»›i thị trấn thì trá»i đã tối mịt. Chàng tìm đến khách sạn thứ ba liá»n ngó thấy Phạm Hồng. Chàng cúi đầu Ä‘i lướt qua gã nhưng gã không nhìn thấy chàng.
Long Oai cùng vào trá» trong má»™t khách sạn vá»›i Phạm Hồng, Hạ Liên Hoa, Cái Thiên Hào. Chàng nhòm qua cá»­a sổ ngó ra ngoài thấy Hạ Liên Hoa tóc dài rá»§ xuống bên vai, bóng ngưá»i xinh đẹp ánh vào tá» giấy dán trên cá»­a sổ. DÄ© nhiên chàng ngó thấy cả bóng Cái Thiên Hào và Phạm Hồng.
Long Oai cứ ngồi ngẩn ngưá»i ra nhìn cho đến khi Cái Thiên Hào và Phạm Hồng dá»i khá»i phòng, Hạ Liên Hoa đứng dậy thổi tắt đèn.
Long Oai bồi hồi trong dạ. Chàng không thắp đèn cũng không đi ngủ vẫn ngồi ngây ra một chỗ.
Äêm má»—i lúc má»™t khuya. Bốn bá» phẳng lặng như tá». Từ phía xa xa vá»ng lại tiếng trống cầm canh nghe càng thêm vẻ bâng khuâng.
Không biết thá»i gian trôi qua bao lâu, Long Oai từ từ đứng dậy. Bất thình lình chàng nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i nhảy xuống giữa sân. Thân pháp ngưá»i này rất mau lẹ, khó mà hình dung được.
Bóng ngưá»i hạ xuống đất rồi chuyển đến má»™t góc sân tối tăm, ánh trăng không soi tá»›i. Long Oai chưa nhìn rõ mặt há». Nhưng chàng cÅ©ng chẳng cần nhìn rõ mặt cÅ©ng biết há» là ai rồi.
Con ngưá»i thân pháp đã mau lẹ khinh công lại tuyệt vá»i thì dÄ© nhiên là Thần Hành Vô ảnh Kim Khô Lâu.
Long Oai từ từ hít một hơi chân khí, miệng lẩm bẩm :
- Quả nhiên không ra ngoài sự tiên liệu của ta. Hắn đã đến rồi!
Nhưng trong lòng chàng rất lấy làm kỳ vì sao chỉ có mỗi một mình Kim Khô Lâu.
Chàng ngá»­ng đầu nhìn lên nóc nhà xem có bóng ngưá»i nào mai phục không, nhưng chẳng thấy má»™t ai cả.
Long Oai còn Ä‘ang nghi hoặc thì lại thấy má»™t bóng ngưá»i từ trong nhà chạy ra. Ngưá»i này thân hình cao lá»›n. Chính là Kim Kiếm Cái Thiên Hào.
Kim Kiếm Cái Thiên Hào vừa xuất hiện, Kim Khô Lâu cÅ©ng đứng lên rồi cả hai ngưá»i cùng vượt tưá»ng ra ngoài.
Long Oai ồ lên một tiếng rồi tự nói một mình :
- Bá»n hỠđã ước định đến má»™t nÆ¡i nào để tá»· võ. Cái đại hiệp là ngưá»i chính nhân quân tá»­ e rằng sẽ mắc mưu Kim Khô Lâu ám toán.
Chàng bước lui bước tá»›i mấy bước rồi vá»t lại bên cá»­a sổ chuồn ra ngoài. Chàng nhảy vá»t lên mặt tưá»ng trông ra xa thấy Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu hai ngưá»i Ä‘ang chạy lẹ vá» phía trước.
Long Oai liá»n rượt theo. Chỉ trong chá»›p mắt chàng đã chạy được chừng hai ba dặm thì đến trước má»™t khu rừng. Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu đã dừng bước lại ven rừng.
Long Oai nhìn vào trong rừng chỉ thấy tối mò và yên lặng như tá», chàng chẳng hiểu có ngưá»i mai phục không.
Long Oai nghĩ thầm :
- Hai ngưá»i quyết chiến tại đây. Nếu Kim Khô Lâu không thi hành gian kế thì thật là chuyện lạ nhất thiên hạ. Ta thá»­ xem hắn dùng kế gì để gia hại Cái Thiên Hào.
Long Oai còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì thấy Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu cùng nổi lên má»™t tràng cưá»i. Tiếp theo hai ngưá»i lại đưa tay lên vá»— vai nhau.
Long Oai thấy tình hình này không khá»i ngẩn ngưá»i ra. Chàng lẩm bẩm :
- Tại sao hai ngưá»i lại không có ý gì kình địch nhau mà tá»±a hồ như đôi bạn kết giao lâu năm? Chẳng lẽ ta nhận lầm ngưá»i chăng?
Nhưng chàng tá»›i gần coi thì rõ ràng là Kim Kiếm Cái Thiên Hào và Thần Hành Vô ảnh Kim Khô Lâu. Hai ngưá»i má»™t chính má»™t tà chẳng đội trá»i chung. Ban ngày ở Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng, hỠđã đánh nhau kịch liệt mà sao lúc này lại vá»— vai cưá»i cưá»i nói nói ra chiá»u thân mật?
Kim Khô Lâu cất tiếng há»i :
- Cái đại hiệp! Vở kịch chúng ta đóng ban ngày có coi được không?
Cái Thiên Hào cưá»i ha hả đáp :
- Hay ở chá»— thằng lá»i Long Oai cÅ©ng dẫn xác đến được thấy bằng chứng rõ ràng. Chúng ta chẳng cần phải phao truyá»n trên chốn giang hồ là giữa Cái má»— và bang Trưá»ng Thắng đã kết mối thâm thù.
Long Oai ẩn mình sau khối đá gần đó nên câu chuyện giữa hai ngưá»i chàng nghe rõ ràng từng chữ. Nhưng chàng lại không thể tá»± tin ở tai mình.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng này, rất nhiá»u nghi vấn nổi lên trong đầu óc chàng. Äiá»u mà chàng không hiểu rõ là lẽ gì Cái Thiên Hào lại muốn cho thiên hạ biết lão cùng bang Trưá»ng Thắng đã kết thâm cừu vá»›i nhau?
Dĩ nhiên chàng cũng không thể hiểu được Kim Khô Lâu và Cái Thiên Hào đến đây để thương lượng việc gì.
Bá»—ng nghe Kim Khô Lâu há»i :
- Phải rồi! Chắc cÅ©ng không biết chuyện Cái đại hiệp và tại hạ đến đây phải không? Cái đại hiệp! Kim má»— đã nghÄ© kỹ rồi ngoại trừ cách chúng ta đồng mưu vá»›i nhau thì chẳng còn biện pháp thứ hai nào khả dÄ© đối phó vá»›i thằng lá»i đó được.
Kim Kiếm Cái Thiên Hào gật đầu đáp :
- Äúng thế!
Long Oai nghe tá»›i đây lòng chàng không khá»i chấn động. Kim Khô Lâu lại nói :
- Cái đại hiệp! Ba năm trước đây đại hiệp thua gã ná»­a chiêu thành ra mất danh hiệu “Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§â€. Ngưá»i võ lâm ai cÅ©ng lấy làm tiếc cho đại hiệp.
Kim Kiếm Cái Thiên Hào hậm hực đáp :
- Äúng thế!
Kim Khô Lâu lại bật cưá»i khanh khách nói :
- Bây giá» không sợ nữa. Chỉ cần sao đả thương thằng lá»i đó rồi thì còn ai là đối thá»§ vá»›i đại hiệp nữa?
Kim Kiếm Cái Thiên Hào nghe Kim Khô Lâu nói vậy nổi lên tràng cưá»i rá»™. Nhưng tiếng cưá»i đó có đượm mùi chua chát.
Long Oai nấp sau tảng đá lớn, trái tim đập thình thình... Bây giỠchàng hoàn toàn hiểu rõ rồi.
Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu thương lượng vá»›i nhau để đối phó vá»›i chàng. Mục đích cá»§a bá»n há» là làm cho chàng không động thá»§ được nữa để tranh lấy cái hư danh làm ngưá»i đệ nhất thiên hạ.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng này, bầu nhiệt huyết trong trái tim Long Oai sùi lên sùng sục. CÆ¡ hồ chàng không nhẫn nại được muốn đứng phắt dậy để nói huỵch toẹt lá»—i lầm cá»§a Cái Thiên Hào. Nhưng chàng nhìn ra dưới ánh trăng thấy vẻ mặt có Ä‘iá»u khác lạ, chàng liá»n thay đổi chá»§ ý không ra mặt nữa. Chàng thấy Cái Thiên Hào ngấm ngầm cấu kết vá»›i Kim Khô Lâu là má»™t Ä‘iá»u vô sỉ hèn hạ.
Nên biết chàng Ä‘i theo dõi đây là sợ Kim Khô Lâu dùng ngụy kế để gia hại Cái Thiên Hào. Té ra hai ngưá»i há» lại liên thá»§ vá»›i nhau dùng nguỵ kế để đối phó vá»›i chàng. Bây giá» trong lòng chàng không căm hận Cái Thiên Hào mà chỉ đáng thương cho lão!
Cái Thiên Hào chín năm liá»n Ä‘oạt được ngoại hiệu Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§, nhưng cái hư danh đó đã làm hại lão khiến lão thành ngưá»i đê hèn.
Long Oai còn hiểu rõ Cái Thiên Hào giận chàng lắm rồi tức lây cả đến Phạm Hồng.
Chàng không muốn nghe thêm nữa, liá»n len lén chuồn ra khá»i phía sau tảng đá lá»›n rồi chạy vá»t Ä‘i.
Chàng muốn trở vỠkhách sạn trước Cái Thiên Hào nên không ở lại nghe tiếp câu chuyện giữa lão và Kim Khô Lâu. Giả tỷ chàng tiếp tục nghe nữa thì e rằng sự không phải chỉ có thế mà thôi.
Long Oai hành động rất thận trá»ng nên Kim Khô Lâu và Cái Thiên Hào tuy tai mắt linh mẫn mà không phát giác ra được.
Kim Khô Lâu lại nói :
- Bá»n thá»§ hạ cá»§a Kim má»— đưa tin cho hay thằng lá»i kia hiện trú ở toà khách sạn thị trấn trước mặt và gã cùng trá» trong má»™t khách Ä‘iếm vá»›i Cái đại hiệp.
Cái Thiên Hào giật mình kinh hãi há»i :
- Thế ư? Vậy để Cái mỗ tìm cách dẫn dụ gã ra đây mới được.
Kim Khô Lâu cưá»i nói :
- Cái đó đại hiệp bất tất phải quan tâm. Gã đã phóng há»a đốt Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng. Bang chúng bản bang phải đả thưá»ng gã để báo thù đó là đạo lý chí công. Có như thế thiên hạ má»›i không hoài nghi Cái đại hiệp cÅ©ng tham dá»± vào vụ này.
Cái Thiên Hào lại nổi lên má»™t tràng cưá»i nói :
- Nếu vậy thì tại hạ sẽ tạ Æ¡n trăm lạng hoàng kim, nhất định không nói sai lá»i.
Kim Khô Lâu cưá»i nói :
- Cái đại hiệp đừng nói như vậy làm tổn thương đến tình bằng hữu.
Cái Thiên Hào ngập ngừng nói :
- Cái đó... Cái đó...
Kim Khô Lâu lại cưá»i nói :
- Cái đại hiệp hãy khoan tâm! Dĩ nhiên Kim mỗ không đem tình bằng hữu giữa hai chúng ta nói với ai đâu. Chúng ta chỉ ngấm ngầm đi lại để hưởng ứng với nhau là được.
Cái Thiên Hào cả mừng vội nói :
- Chính thế! Chính thế!
Kim Khô Lâu lại nói :
- Anh em bản bang vẫn lưu ý hành động của Long Oai. Kim mỗ tưởng chúng ta hạ thủ ngay đêm nay thì hơn. Cái đại hiệp bất tất trở vỠkhách sạn. Tại hạ cho đại hiệp tấm mặt nạ này mà đeo.
Kim Khô Lâu nói rồi móc trong bá»c ra má»™t tấm mặt nạ đưa cho Cái Thiên Hào. Cái Thiên Hào Ä‘eo mặt nạ vào mặt mÅ©i biến thành ngưá»i rất hung dữ.
Kim Khô Lâu lại há»i :
- Cái đại hiệp cần đổi cả khí giá»›i. Äại hiệp có thể dùng thanh Ä‘ao ba mÅ©i được không?
Cái Thiên Hào đáp :
- Thanh đao ba mũi cũng thuộc một loại với kim kiếm, tại hạ dùng rất tiện.
Kim Khô Lâu nói :
- Cái đại hiệp! Äêm nay sau khi thành sá»± thì tháng sau đại hiệp đã ngấm ngầm trở nên Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§ rồi.
Lúc này Cái Thiên Hào hít mạnh một hơi rồi thở phào một cái. Lão nghĩ thầm :
- Äúng thế! Äêm nay thành sá»± rồi thì danh hiệu Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§ vá» tay mình chứ còn ai vào đây? Mình phải mất bao nhiêu công trình má»›i có ngày nay.

Nhắc lại Long Oai vá»t ngưá»i Ä‘i như bay chạy vá» thị trấn nhảy vượt qua bức tưá»ng vây hạ mình xuống sân. Chàng dừng lại má»™t chút rồi Ä‘i tá»›i trước cá»­a sổ phòng cá»§a Hạ Liên Hoa. Chàng giÆ¡ ngón tay lên búng vào tá» giấy dán cá»­a hai cái rồi khẽ cất tiếng gá»i :
- Hạ cô nương!
Lập tức Hạ Liên Hoa ở trong phòng cất tiếng há»i lại :
- Ai đó?
Long Oai vội đáp :
- Tại hạ là Long Oai có mấy lá»i khẩn yếu nói vá»›i Hạ cô nương.
Hạ Liên Hoa ra chiá»u bối rối ngập ngừng :
- Tiểu muội... ra đây...! Té ra là Long Oai anh hùng...
Nguyên trong lòng nàng vẫn bối rối từ trước. Nàng chưa từng nhắm mắt ngá»§ Ä‘i. Trong bóng tối nàng dương mắt lên muốn xoá bá» hình ảnh Long Oai trong đầu óc mà không thể được. Bá»—ng nhiên nàng nghe thanh âm chàng vá»ng lên ở ngoài cá»­a mà là sá»± thá»±c chứ không phải má»™ng ảo thì trách nào nàng chẳng hoang mang?
Long Oai hạ thấp giá»ng xuống há»i :
- Hạ cô nương! Tại hạ muốn vào. Chẳng hiểu... có tiện không?
Hạ Liên Hoa tâm tình bối rối, nàng vội vàng vén tóc lên, mặc áo vào đáp :
- ÄÆ°á»£c... Tiểu muá»™i...
Rồi nàng rút then mở cửa.
Long Oai tiến vào. Hạ Liên Hoa lùi lại mấy bước, không biết nói thế nào. Long Oai há»i ngay :
- Hạ cô nương! Vừa rồi Cái đại hiệp cùng má»™t ngưá»i nữa ở đây ra Ä‘i. Cô nương có biết không?
Hạ Liên Hoa ngÆ¡ ngác há»i lại :
- Gia sư Ä‘i cùng má»™t ngưá»i nữa ư? Phải chăng ngưá»i đó là sư ca cá»§a tiểu muá»™i tên gá»i Phạm Hồng?
Long Oai lắc đầu đáp :
- Không phải đâu. Lão gia đi cùng với Kim Khô Lâu.
Hạ Liên Hoa giật mình kinh hãi nói :
- Thế thì há»ng bét! Nhất định hắn ước hẹn cùng gia sư tá»›i má»™t nÆ¡i nào để quyết đấu không khéo gia sư mắc phải gian kế hắn mất.
Long Oai nhăn nhó cưá»i nói :
- Hạ cô nương! Tại hạ cũng tưởng thế mới rượt theo. Nhưng không ngỠkết quả lại ra ngoài sự tiên liệu của mình.
Hạ Liên Hoa ngẩn ngưá»i ra hồi lâu. ánh trăng lá»t qua cá»­a sổ chiếu vào nét mặt xinh đẹp cá»§a nàng lá»™ ra vẻ bàng hoàng. Nàng há»i :
- Chuyện đó thế nào?
Long Oai thở dài đáp :
- Lệnh sư cùng Kim Khô Lâu hai ngưá»i bàn nhau hợp lá»±c đả thương tại hạ để đến kỳ luận kiếm dưới trăng sắp tá»›i tại hạ không tham gia được. Mục đích là để lệnh sư Ä‘oạt lại danh hiệu Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm.
Hạ Liên Hoa chấn động tâm thần. Nàng run lên há»i :
- Phải chăng Long anh hùng... thêu dệt nên chuyện này... để mạt sát gia sư?
Thá»±c ra nàng không tin lá»i Long Oai là má»™t Ä‘iá»u khó chịu cho nàng. Nhưng nàng đã cảm thấy sư phụ cùng sư ca có má»™t thái độ không tốt vá»›i Long Oai. Chính cái đó khiến nàng băn khoăn cả ná»­a đêm không nhắm mắt.
Nàng cảm thấy như bị má»™t Ä‘iá»u gì đó oan ức đè nặng trÄ©u. Khóe mắt trong suốt cá»§a nàng long lanh ngấn lệ.
Hạ Liên Hoa vá»™i quay đầu nhìn bóng mình in vào tấm giấy in vào trên cá»­a sổ rồi há»i :
- Long Oai anh hùng nói hết chưa?
Long Oai ra chiá»u Ä‘au đớn đáp :
- Cái đại hiệp oai danh vang lừng võ lâm mà lại vì má»™t chút hư danh Ä‘i liên thá»§ vá»›i Kim Khô Lâu làm má»™t việc thật đáng buồn. Kim Khô Lâu là hạng ngưá»i nào thiên hạ Ä‘á»u biết cả. Tại hạ e rằng Cái đại hiệp dấn thân vào đống bùn lầy khó mà rút chân ra được, rồi còn có ngày sẽ bị hắn ám toán.
Hạ Liên Hoa trợn mắt lên ngần ngừ há»i :
- Long anh hùng nói thật chăng? Anh hùng không bịa ra chứ?
Long Oai nhăn nhó cưá»i đáp :
- Ba năm trước tại hạ Ä‘i dá»± đại há»™i luận kiếm chẳng qua là nhân khi cao hứng nhất thá»i. Danh hiệu Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm đối vá»›i tại hạ không nghÄ©a lý gì. Có hay không cÅ©ng vậy mà thôi.
Hạ Liên Hoa nghe nói lẩm nhẩm gật đầu. Long Oai lại nói :
- Chỉ lát nữa lệnh sư sẽ trở vá». Cảm phiá»n cô nương chuyển bẩm lão gia là tại hạ sẽ không tham dá»± vào cuá»™c tá»· kiếm vào tháng tá»›i. Kiếm pháp cá»§a lão gia đã đến độ siêu quần thì ngưá»i đệ nhất dÄ© nhiên là vá» tay lão gia, xin lão gia đừng chung đụng vá»›i hạng ngưá»i như Kim Khô Lâu mà nên chặt đứt mối giao tình vá»›i hắn.
Hạ Liên Hoa gật đầu không nói gì nữa. Long Oai đứng dậy chắp tay thi lễ :
- Hạ cô nương! Tại hạ... Tại hạ xin đi đây!
Chàng từ từ tiến ra cửa phòng.
Hạ Liên Hoa ngập ngừng há»i :
- Long anh hùng đi đâu bây gi�
Long Oai vẫn đứng quay lưng vỠphía nàng bóp tay đáp :
- Tại hạ bốn bể không nhà đi đâu cũng được. Vì chính tại hạ cũng không biết ở đây ra rồi đi vỠphương nào?
Hạ Liên Hoa nói :
- Long anh hùng hãy khoan! Tiểu muá»™i còn có Ä‘iá»u muốn nói.
Long Oai xoay mình lại. Hai ngưá»i trầm lặng đứng đối diện. Hồi lâu, Long Oai má»›i cất tiếng há»i :
- Hạ cô nương có Ä‘iá»u chi xin cứ nói?
Hạ Liên Hoa nhẹ buông tiếng thở dài há»i :
- Long anh hùng dá»i khá»i nÆ¡i đây ư?
Long Oai gật đầu đáp :
- Äúng thế!
Hạ Liên Hoa cúi đầu ngập ngừng há»i :
Tiểu muá»™i... muốn tiá»…n chân anh hùng má»™t quãng đưá»ng được chăng?
Long Oai vội đáp :
- Dĩ nhiên là được. Hỡi ôi, đáng tiếc là Hạ cô nương có đưa chân tại hạ rồi cũng phải chia tay.
Hạ Liên Hoa trống ngực đánh thình thình. Nàng hiểu ý tứ câu nói của Long Oai nên trong lòng hồi hộp, vừa cao hứng lại vừa bâng khuâng.
Long Oai lại lẳng lặng đứng nhìn nàng lúc nữa rồi má»›i cất bước ra ngoài. Hạ Liên Hoa theo sau chàng. Hai ngưá»i rất thong thả mà chẳng nói câu nào. Hai ngưá»i Ä‘i vá» phía Nam thị trấn, bá»—ng thấy bên đưá»ng có má»™t rặng cây mà cây nào cÅ©ng kỳ hình quái trạng.



Hồi 3 Trong rừng sâu hào kiệt chịu thảm hình



Hai ngưá»i Ä‘i chừng vài dặm, Hạ Liên Hoa bá»—ng thở dài nói :
- Long anh hùng! Tiểu muội thật không ngỠgia sư lại hám danh đến thế! Khi lão gia trở vỠtiểu muội nhất định sẽ xin lão gia đừng vỠphe Kim Khô Lâu.
Long Oai gật đầu nói :
- Hạ cô nương! Cô nên trở gót thôi! Tại hạ sẽ đi kiếm Kim Khô Lâu để cảnh cáo hắn không được uy hiếp Cái đại hiệp.
Hạ Liên Hoa ngơ ngẩn nhìn chàng một lúc rồi ngập ngừng nói :
- Long anh hùng... nên coi chừng!
Long Oai không nói gì nữa. Nhưng bàn tay hai ngưá»i không biết đã nắm lấy nhau từ lúc nào. Tuy không ai nắm chặt mà trong lòng đã cảm thấy êm ái khác thưá»ng!
Long Oai đứng ngẩn ngưá»i ra nhìn bóng sau lưng Hạ Liên Hoa mất vào bóng đêm rồi má»›i cất bước chạy vá» phía trước.
Chàng chạy đi chưa được bao lâu, bỗng nghe có tiếng vó ngựa từ phía sau chạy tới.
Long Oai vá»™i quay đầu nhìn lại thì thấy má»™t đám đèn Ä‘uốc Ä‘ang di động tiến vá» phía trước. Phía sau đèn Ä‘uốc tiếng vó ngá»±a vẫn vang lên. Chàng chỉ trong chá»›p mắt, ba mươi lăm ngưá»i kỵ mã đã chạy gần tá»›i nÆ¡i.
Hai con ngá»±a Ä‘en chạy trước bá»—ng dừng bước lại và còn cách Long Oai rất gần. Hai hán tá»­ ngồi trên lưng ngá»±a trầm giá»ng nói :
- Long anh hùng! Kim bang chúa bên tiện bang má»i anh hùng vào mé Tây khu rừng kia để cùng nhau tương há»™i.
Long Oai cưá»i lạt nói :
- Phải chăng các vị là ngưá»i cá»§a bang Trưá»ng Thắng? Tại hạ Ä‘ang muốn kiếm Kim bang chúa đây.
Thá»±c ra Long Oai muốn Ä‘i gặp Kim Kiếm vì chàng biết Cái Thiên Hào không phải là ngưá»i làm việc bại hoại. Tiếng hào hiệp cá»§a lão đã lẫy lừng chứ không phải hoàn toàn là ngưá»i ham chuá»™ng hư danh. Chắc lão nghe lá»i Hạ Liên Hoa rồi trong lòng sẽ hối hận vô cùng mà tuyệt giao vá»›i Kim Khô Lâu ngay.
Còn Kim Khô Lâu thì khó mà lưá»ng được. Tuy Cái Thiên Hào đã cùng hắn bày mưu tính kế rồi nhưng không chừng hắn lại Ä‘em việc này phô trương ra ngoài để uy hiếp lão. Vì thế mà Long Oai muốn Ä‘i gặp Kim Khô Lâu nếu còn tìm chuyện rắc rối vá»›i Cái đại hiệp thì Khoái Kiếm Long Oai nhất định không chịu bá» qua.
Long Oai chưa biết Kim Khô Lâu đã định kể từ đêm nay hành động gì, đồng thá»i Hạ Liên Hoa không có cÆ¡ há»™i để chuyển đạt lá»i dặn cá»§a chàng đến tay Cái Thiên Hào.
Long Oai từ từ tiến lại gần hai ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘en nói :
- Hai vị có đi vỠmé Tây rừng không? Nếu có cho tại hạ mượn một con ngựa.
Hai ngưá»i kia bật lên tiếng cưá»i quái gở dừng cương lại. Hai con ngá»±a Ä‘en hí lên má»™t tiếng dài rồi đứng thẳng lên như ngưá»i.
Long Oai đứng ở trước ngựa thành ra bốn vó ngựa cùng chồm lên toan đạp xuống chàng.
Bá»—ng nghe hai ngưá»i trên lưng ngá»±a đồng thanh quát :
- Ngươi muốn có ngựa thì ra tay mà cướp lấy.
Long Oai thấy bốn chân ngựa toan đạp vào mình. Chàng vội hạ mình xuống lẩn mình tránh ra ngoài.
Hai ngưá»i trên ngá»±a đưa bốn tay lên. Những tiếng veo véo vang lên không ngá»›t. Mưá»i mấy mÅ©i truá»· thá»§ nhằm liệng vào ngưá»i chàng nhưng lúc chàng lăn mình dưới đất đã rút trưá»ng kiếm ra khá»i vá». Kiếm quang lấp loáng, đồng thá»i những tiếng choang choảng vang lên mưá»i mấy lưỡi truá»· thá»§ bị gạt văng Ä‘i.
Long Oai nhảy xổ vá»t lên vá» phía trước ngá»±a Ä‘en.
Vừa thấy kiếm quang lóe lên. Má»™t hán tá»­ ngồi trên lưng ngá»±a liá»n bị té nhào. Long Oai nhảy phóc lên lưng ngá»±a. Äồng thá»i chàng đưa kiếm trá» vào cổ há»ng gã hán tá»­ kia.
Hán tá»­ sợ hãi thất sắc, buông ngay hai tay xuống không dám nhúc nhích. Long Oai cưá»i ha hả nói :
- Ta chỉ cần một con là đủ rồi.
Chàng rụt tay vá». Thanh trưá»ng kiếm lóe lên rồi đánh cạch má»™t tiếng, chàng đã tra kiếm vào vá». Äoạn chàng giật cương cho ngá»±a chạy nhanh vá» phía Tây.
Long Oai phóng ngá»±a Ä‘i rồi, ba mươi làm tên kỵ mã Ä‘á»u cầm đèn Ä‘uốc rầm rập chạy theo sau.
Chạy được hÆ¡n mưá»i dặm thì thấy phía trước tối sầm lại. Má»i ngưá»i đã đến khu rừng. Long Oai giục ngá»±a chạy vào rừng. Ba mươi lăm ngưá»i vào theo. Äóm Ä‘uốc sáng rá»±c như ban ngày.
Long Oai ngồi trên lưng ngựa hú lên một tiếng dài. Chàng la lên :
- Kim bang chúa! Tại hạ đã đến đây! Bang chúa ẩn ở chỗ nào?
Long Oai vừa dứt lá»i bá»—ng nghe thanh âm Kim Khô Lâu ở phía trước đáp lại :
- Kim mỗ ở đây!
Long Oai vừa né mình xuống ngá»±a, bá»—ng nghe vù má»™t tiếng. Má»™t ngưá»i từ trên cây nhảy xuống mau lẹ dị thưá»ng. Äồng thá»i kiếm quang lóe lên rồi nghe đánh chát má»™t tiếng. Con ngá»±a Ä‘en gầm lên má»™t tiếng thê thảm.
Nguyên Kim Khô Lâu vừa nhảy xuống vừa cầm cây tiên nhằm đâm xuống Long Oai.
Long Oai đã nghe tiếng kiếm phong vá»™i nhảy xuống ngá»±a. Kim Khô Lâu không kịp thu roi vá». Cây tiên mưá»i bảy đốt đâm xuyên qua yên ngá»±a cắm vào sâu đến má»™t ná»­a.
Con ngá»±a vừa gầm lên, bốn vó đã khuỵu xuống rồi ngã lăn ra. Kim Khô Lâu xô ngưá»i vá» phía trước, nên thu tiên vá» không kịp.
Long Oai rung tay má»™t cái. Thanh trưá»ng kiếm cá»§a chàng đã đập vào đầu hắn. Hắn vá»™i nhún thấp ngưá»i xuống, nhưng Long Oai cÅ©ng hạ thấp tay thanh kiếm cá»§a chàng vẫn đè lên đầu hắn. Thanh trưá»ng kiếm này không nặng lắm mà áp lá»±c cá»§a Long Oai cÅ©ng nhẹ thôi. Tuy nhiên Kim Khô Lâu tưởng chừng như đầu mình bị vật nặng hàng trăm cân đè ép.
Dưới ánh đèn đuốc ai cũng nhìn thấy hắn sợ tái mặt.
Ba mươi lăm ngưá»i kia thấy tình trạng này Ä‘á»u thá»™n mặt ra. Chỉ trong khoảnh khắc ngoài tiếng Kim Khô Lâu thở hồng há»™c, tuyệt không có tiếng động nào khác.
Long Oai cưá»i lạt nói :
- Kim bang chúa! Phát tiên vừa rồi của các hạ lực đạo mạnh đấy chứ?
Con ngá»±a Ä‘en lúc này đã chết rồi. Kim Khô Lâu đảo mắt nhìn quanh. Hắn vốn là tay cao thá»§ bậc nhất, nhưng lúc này da thịt cứng đơ, mồ hôi nhá» giá»t từ trên trán xuống.
Hắn thở hồng hộc nói :
- Long anh hùng... hãy nương tay cho!
Long Oai cưá»i khanh khách nói :
- Kim bang chúa! Tại hạ có mấy câu muốn nói mong các hạ nghe theo!
Kim Khô Lâu nhăn nhó cưá»i đáp :
- Long anh hùng có Ä‘iá»u chi dạy bảo tại hạ cÅ©ng xin nghe theo.
Long Oai cưá»i nói :
- Dĩ nhiên trước tình trạng này Bang chúa không dám phản đối, nhưng chỉ sợ nâng kiếm lên rồi Bang chúa lại quên khuấy đi mất. Vậy tại hạ cần lưu lại một ký hiệu thì Bang chúa mới nhớ được.
Ngưá»i võ lâm nói lưu ký hiệu tức là vạch vào ngưá»i đối phương má»™t dấu vết gì đó.
Kim Khô Lâu làm gì chẳng hiểu? Hắn nhăn nhó cưá»i nói :
- Long anh hùng nhẹ tay cho.
Long Oai trá» vào mÅ©i Kim Khô Lâu. Kim Khô Lâu run bắn ngưá»i lên ấp úng :
- Long anh hùng! Cái mũi này...
Long Oai cưá»i há»i :
- Bang chúa không muốn ta cắt mũi thì để ta cắt tai chăng?
Kim Khô Lâu mồ hôi toát ra như tắm không nói nên lá»i.
Long Oai cưá»i ha hả nói :
- Tại hạ tưởng đêm nay Bang chúa không muốn nghe lá»i. Thôi được! Tại hạ chỉ há»›t má»™t mảng tóc gá»i là để cảnh giá»›i các hạ má»™t chút.
Chàng chưa dứt lá»i đã xoay lưỡi kiếm xẻo má»™t mảng da đầu Kim Khô Lâu từ trên đỉnh đầu xuống đến mang tai rồi chàng dừng kiếm lại.
Long Oai lại cưá»i thu kiếm vá» vẫy tay má»™t cái nói :
- Má»i Bang chúa dậy Ä‘i!
Kim Khô Lâu lại ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc rồi lồm cồm đứng dậy rút cây cương tiên ở sau lưng ra.
Long Oai trầm giá»ng nói :
- Kim bang chúa! Tại hạ muốn rằng Bang chúa...
Chàng chưa dứt lá»i, nét mặt Kim Khô Lâu Ä‘ang lợt lạt bá»—ng lá»™ vẻ hung ác, lá»›n tiếng quát :
- Các ngươi còn chỠgì nữa mà chưa động thủ?
Tiếp theo tiếng quát, hắn quất cay cương tiên đánh véo má»™t cái vào trước ngá»±c Long Oai. Nhưng thân thá»§ Long Oai mau lẹ phi thưá»ng. Cây cương tiên vừa đánh tá»›i nÆ¡i thì ánh kiếm đã lóe lên hốt vào cổ tay đối phương.
Kim Khô Lâu rụt vá»™i tay vá». Kể ra lúc Kim Khô Lâu rụt tay vá» mà Long Oai lại phóng kiếm công kích thì hắn khó lòng thoát được. Nhưng đồng thá»i từ trên ngá»n cây má»™t ngưá»i nhảy vèo xuống.
Ngưá»i này Ä‘eo mặt nạ, tay cầm thanh Ä‘ao ba mÅ©i, chân chưa chấm đất đã phóng Ä‘ao chém liá»n. Thanh Ä‘ao vừa vung lên, Ä‘o phong rít đánh véo má»™t cái thế mạnh khôn tả.
Trong lúc chá»›p nhoáng này, thanh kiếm cá»§a Long Oai còn phóng ra ngoài. Chàng không khá»i run lên vá»™i thu kiếm vá».
Trưá»ng kiếm đụng vào thanh Ä‘ao ba mÅ©i bật lên tiếng choảng rùng rợn.
Thanh Ä‘ao có má»™t luồng lá»±c đạo trầm trá»ng đè được thanh trưá»ng kiếm xuống chừng hai tấc thì giữa lúc ấy, Kim Khô Lâu quát lên má»™t tiếng quái gở. Cây cương tiên đã nhằm lưng đâm tá»›i.
Long Oai vội né tránh. Tuy thân pháp cực kỳ mau lẹ mà vạt áo sau lưng chàng cũng bị cương tiên đâm đánh roạc một tiếng, rách một vệt dài, da thịt chàng cũng bị vết thương, máu tươi ứa ra.
Long Oai gạt má»™t Ä‘ao cá»§a ngưá»i che mặt rồi liá»n biết ngay lão chẳng phải ai xa lạ mà chính là Cái Thiên Hào. Lòng chàng chấn động kinh hãi vô cùng.
Long Oai cảm thấy vết thương ở sau lưng đau buốt và biết mình đang lâm vào tình trạng rất nguy ngập.
Ba năm trước chàng động thá»§ cùng Cái Thiên Hào đã biết kiếm pháp lão trầm trá»ng phi thưá»ng. Chàng nhỠở thá»§ pháp mau lẹ hÆ¡n má»™t chút nên má»›i thắng lão ná»­a chiêu mà thôi.
Bây giỠngoài Cái Thiên Hào lại còn Kim Khô Lâu mà võ công hỠKim cũng sít soát Cái Thiên Hào. Hai tay cao thủ hạng nhất mà giáp công thì chàng địch lại thế nào được?
Long Oai liá»n co mình lại nhảy vá»t ra ngoài má»™t bước lá»›n tiếng quát :
- Lão...
Chàng muốn lật tấm mặt nạ trên mặt Cái Thiên Hào nhưng vừa kêu lên một tiếng “lão†thì trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, chàng nhớ tới Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu bàn kín với nhau đả thương mình chứ không có hại đến tính mạng. Nếu chàng kêu tên hỠlão ra thì e rằng lão biết chàng đã hiểu chuyện bí mật và lão vì giữ thanh danh không để chuyện âm mưu đê hèn đồn đại ra ngoài, tất giết chàng đi để bịt miệng.
Long Oai liá»n đổi giá»ng há»i :
- Lão là ai?
Cái Thiên Hào chỉ sợ Long Oai nhận ra lão. Bây giá» lão nghe chàng há»i vậy má»›i yên lòng. DÄ© nhiên lão không lên tiếng, chỉ vung thanh Ä‘ao ba mÅ©i đâm tá»›i.
Long Oai muốn thừa cÆ¡ trốn chạy nhưng bá»n ngưá»i bang Trưá»ng Thắng vây kín vòng trong vòng ngoài, mà bản lãnh Cái Thiên Hào không phải tầm thưá»ng. Má»—i chiêu thức cá»§a lão Ä‘á»u có sức nặng muôn cân như sấm sét. Nếu Long Oai định tẩu thoát thì kiếm chiêu khó lòng phát huy mà chàng sẽ bị thất bại.
Chàng liá»n miá»…n cưỡng nghinh địch. Kể ra nếu chàng đối phó vá»›i má»™t mình lão Cái Thiên Hào thì bản lãnh có thừa, nhưng trừ thế Ä‘ao mãnh liệt cá»§a Cái Thiên Hào lại còn Kim Khô Lâu đứng bên. Hắn chuyển động thân hình không ngá»›t nhằm chá»— hở để tấn công.
Cây cương tiên trong tay Kim Khô Lâu vừa cứng vừa má»m, chiêu số không nhất định, thá»±c khó ná»—i đỠphòng.
Ba ngưá»i cùng động thá»§ chừng được ngoài hai chục chiêu thì Long Oai bị mấy vết thương. Chàng nghÄ© thầm :
“Cái Thiên Hào đã không có ý giết mình, vậy mình chỉ cần đối phó vá»›i Kim Khô Lâu xong rồi sẽ tính.â€
Nguyên chính thức đánh nhau vá»›i Cái Thiên Hào, song sau khi quyết định chá»§ ý rồi, chàng xoay mình lại má»™t cách đột ngá»™t rồi phóng ba chiêu kiếm veo véo nhằm đánh vào Kim Khô Lâu. Ba thế kiếm này rất lợi hại, bức bách hắn phải lùi lại. Hắn bị trúng kiếm vào bả vai. Nhát kiếm rạch thành má»™t đưá»ng cong từ vai xuống cánh tay khiến cho hắn phải buông tay. Cây cương tiên rá»›t xuống đất đánh keng má»™t tiếng.
Long Oai đang lúc mừng thầm thì bị Cái Thiên Hào vung đao chém trúng đùi bên trái chàng.
Cái Thiên Hào vừa rụt Ä‘ao vá», máu trên đùi Long Oai tuôn ra như suối.
Long Oai bị nhát đao chém rất nặng phải khuỵu chân xuống đất khó lòng đứng dậy được.
Kim Khô Lâu cúi xuống lượm cương tiên lên rồi trở đầu tiên vào mặt Long Oai há»i :
- Long anh hùng! Anh hùng còn muốn nói gì nữa không?
Nhưng hắn chưa dứt lá»i thì Long Oai đã xoay tay huy động thanh trưá»ng kiếm. Bá»—ng nghe tiếng choang má»™t tiếng. Làn kiếm quang trượt theo cây tiên đâm vào cổ tay Kim Khô Lâu.
Kim Khô Lâu giật mình kinh hãi vá»™i rụt tiên vá».
Long Oai tuy bị thương ở đùi nhưng tay kiếm không bị chậm chút nào. Khoái kiếm tuy đã thu tay vỠthật lẹ mà cũng bị mũi kiếm đâm trúng. Cây cương tiên hắn cầm trong tay lại rớt xuống đất lần nữa.
Giả tỷ lúc này chỉ có một mình Kim Khô Lâu thì dù Long Oai có bị thương nặng ở chân không đứng dậy, Kim Khô Lâu cũng khó lòng tiến vào gần chàng được. Nhưng giữa lúc chàng đâm vào cổ tay Kim Khô Lâu thì Cái Thiên Hào khoa chân đá vào sau lưng chàng.
Long Oai phần thì bị thương, phần phải tấn công Kim Khô Lâu, chẳng có cách nào tránh được phát đá này.
Bá»—ng nghe đánh binh má»™t cái! Äòn cước đã đá trúng lưng Long Oai khiến chàng chúi vá» phía trước. Mắt nẩy Ä‘om đóm rồi tối sầm lại.
Chàng cố cá»±a cạy để ngồi dậy nhưng lúc ấy đã bị ná»™i thương rất trầm trá»ng, chàng tưởng chừng trá»i đất xoay chuyển, toàn thân không còn chút sức lá»±c nào nữa.
Kim Khô Lâu lùi lại một bước cúi xuống lượm cương tiên rồi quất đánh véo một cái nhằm đập vào đầu Long Oai.
Long Oai chẳng thể nào tránh được phát roi này vì ngưá»i chàng đã hôn mê nằm lăn dưới đất không nhúc nhích.
Nhưng cây cương tiên má»›i đập xuống ná»­a vá»i thì đột nhiên lưỡi Ä‘ao ba mÅ©i đưa chênh chếch ra. Cây cương tiên đụng vào thanh Ä‘ao bật lên má»™t tiếng choang.
Cái Thiên Hào đưa đao ra ngăn cản Kim Khô Lâu rồi nói :
- Chúng ta theo như kế hoạch đã định làm.
Kim Khô Lâu không chịu thu tiên vá», hắn đáp :
- Cái đại hiệp! Kiếm pháp cá»§a thằng lá»i này thật là ghê gá»›m! Nếu để hắn sống tất thành mối lo tâm phúc.
Cái Thiên Hào nở má»™t nụ cưá»i khô khan há»i :
- Chúng ta chặt năm đầu ngón tay gã đi thì gã sẽ thành phế nhân còn sợ gì nữa?
Kim Khô Lâu liá»n thu tiên vá» cất tiếng hô :
- Bắt lấy gã!
Lập tức hai tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng lấy ra má»™t hình nhân bằng gá»— cao vừa bằng ngưá»i thật. Hình nhân này hình chữ thập có dùi nhiá»u lá»— tròn và xá» qua những sợi gân bò tẩm dầu.
Kim Khô Lâu nở nụ cưá»i Ä‘anh ác nói :
- Cá»™t gã vào và nhá»› cá»™t mưá»i đầu ngón tay cá»§a gã để ta dùng vào việc luyện Phi Diệp tiêu.
Mấy tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng nhấc Long Oai lên rồi má»™t tên nắm lấy tóc chàng kéo lên đặt vào hình nhân bằng gá»—. Má»™t tên khác dùng gân bò cá»™t cổ chàng lại. Còn mấy tên cá»™t chân tay hoặc cá»™t chân chàng vào hình nhân.
Sau cùng chúng lại cá»™t mưá»i đầu ngón tay chàng riêng ra từng ngón má»™t vào giá gá»—.
Kim Khô Lâu lại nói :
- Lấy thùng nước lạnh tưới vào mặt cho gã tỉnh lại.
Mấy tên đệ tử té nước lạnh vào mặt Long Oai. Chàng hồi tỉnh giương mắt lên nhìn. Chàng thấy Kim Khô Lâu đứng ở phía trước cách chừng ba trượng. Trong tay hắn cầm một nắm ám khí quái dị.
Nắm ám khí này có hÆ¡n chục miếng má»ng như giấy buá»™c vào vá»›i nhau dài chừng ná»­a tấc, và phát ra bạch quang lấp loáng, cạnh sắc dị thưá»ng. Äó là Phi Diệp tiêu.
Kim Khô Lâu tay trái cầm mưá»i hai lá Phi Diệp tiêu. Ngón tay cái bên mặt đặt vào lá Phi Diệp tiêu trên nhất.
Kim Khô Lâu thấy Long Oai hồi tỉnh rồi liá»n cưá»i khẩy nói :
- Long Khoái Kiếm! Các hạ nên nhận lấy số mạng.
Long Oai liá»n nhắm mắt lại.
Lúc này ruá»™t chàng nóng tá»±a dầu sôi, nhưng chàng không hối hận vừa rồi đã chiếm thượng phong mà không giết Kim Khô Lâu Ä‘i. Chàng chỉ hy vá»ng cái gì cÅ©ng qua mau.
Nhưng động tác cá»§a Kim Khô Lâu lại rất chậm chạp. Miệng hắn nở má»™t nụ cưá»i nham hiểm, nói :
- Khoái Kiếm Long Oai! Lá tiêu này bắn vào ngón tay út bên phải của ngươi trước.
Hắn vừa dứt lá»i thì lá Phi Diệp tiêu trên cùng được ngón tay đẩy ra má»™t cách đột ngá»™t.
Tách má»™t tiếng! Má»™t mÅ©i Phi Diệp tiêu má»ng như giấy rít lên trên không bắn vá» phía trước nhanh như chá»›p.
Nghe tiếng phi tiêu rít lên, ngưá»i Long Oai giật lên má»™t cái.
Trong thá»i gian chá»›p nhoáng này lại nghe đánh tách má»™t tiếng. Lá Phi Diệp tiêu đã há»›t trúng vào ngón tay út bên phải Long Oai.
Giả tỷ lá Phi Diệp tiêu mà bắn thẳng tới thì ngón tay út Long Oai đã bị cắt đứt rớt xuống rồi nhưng Kim Khô Lâu đã cho lưỡi Phi Diệp tiêu đi ngang thành ra ngón tay chàng dí chặt vào giá gỗ bị chẻ đi một nửa.
Long Oai tuy là ngưá»i hùng ngưá»i cÅ©ng Ä‘au đớn phát run. Trán chàng toát mồ hôi nhá» giá»t. Chàng nghiến răng ken két tá» ra căm hận những muốn ăn tươi nuốt sống địch nhân chứ không rên rỉ má»™t tiếng nào.
Bang chúng bang Trưá»ng Thắng nổi tiếng reo hò không ngá»›t. Kim Khô Lâu lại nói :
- Lá tiêu này bắn vào ngón vô danh bên phải ngươi.
Kim Khô Lâu vừa dứt lá»i thì mÅ©i Phi Diệp tiêu lại rít lên veo véo. Bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tưởng chừng như xé gan ruá»™t, toàn thân Long Oai lại run lên bần bật.
Kim Khô Lâu lại thét lên :
- Mũi tiêu thứ ba bắn vào ngón giữa bên phải ngươi đây.
Hắn nở nụ cưá»i hung ác rồi đẩy ngón tay cái đánh vèo má»™t cái. MÅ©i Phi Diệp tiêu thứ ba lại bắn vào ngón tay giữa bên phải Long Oai.
Máu tươi nhá» giá»t rốt xuống. Ngón tay út và ngón tay vô danh và ngón tay giữa cá»§a chàng không còn cá»­ động gì được nữa. Nhưng ngón tay trá» và ngón tay cái trói bằng gân bò vẫn run lên bần bật.
Thanh âm Kim Khô Lâu lại vang lên :
- Mũi phi tiêu này...



Hồi 4 Liên Hoa thi kế cứu anh hùng


Nhắc lại Hạ Liên Hoa từ lúc cùng Long Oai chia tay, nàng bâng khuâng như ngưá»i mất hồn, cắm đầu chạy vá».
Äá»™t nhiên nàng nghe tiếng vó ngá»±a dồn dập, vá»™i né tránh vào trong bụi cá» rậm.
Nàng nhìn rõ ba mươi lăm ngưá»i kỵ mã chạy lướt qua trên đưá»ng. Ngưá»i nào cÅ©ng cầm má»™t bó Ä‘uốc. DÄ© nhiên nàng đã nhận ra đây là bang chúng bang Trưá»ng Thắng.
Nàng nghĩ bụng :
“Äoàn ngưá»i ngá»±a này Ä‘ang lao vá» phía trước nhất định sẽ gặp Long Oai. Ta không thấy trong đám này có Kim Khô Lâu thì chắc là hắn đã mai phục ở phía trước rồi. Vả lại ngoài Kim Khô Lâu còn sư phụ ta nữa...â€
Nàng nghÄ© tá»›i đây trống ngá»±c đánh thình thình. Nàng biết Long Oai võ nghệ siêu quần, nhưng lúc này nàng không khá»i lo âu cho chàng. Rồi nàng quyết định rượt theo.
Hạ Liên Hoa quyết định chá»§ ý xong thì bá»n ba mươi lăm ngưá»i đã giục ngá»±a chạy xa rồi chỉ còn thấy những chấm lá»­a mà thôi.
Chỉ trong chá»›p mắt những chấm lá»­a cÅ©ng mất hút. Nàng vá»™i gia sức chạy như bay đến trước khu rừng thì đã mất đến ná»­a giá».
Hạ Liên Hoa thấy ba mươi lăm con ngá»±a Ä‘á»u buá»™c ở ven rừng. Trong rừng ánh lá»­a sáng rá»±c mà không hiểu đã xảy ra những chuyện gì.
Nàng liá»n nín hÆ¡i xuyên qua Ä‘oàn ngá»±a để vào rừng coi tình hình.
Bá»—ng nàng giật bắn ngưá»i lên cÆ¡ hồ té xỉu. May nàng tá»±a vào được gốc cây nên không đến ná»—i ngã lăn ra.
Nàng nhìn thấy Long Oai! Nhưng lúc này không phải là Khoái Kiếm Long Oai dung nhan tuấn mỹ, oai phong lẫm liệt như trước.
Long Oai đã bị cá»™t vào giá gá»— hình ngưá»i. Máu tươi tưởng chừng từ khắp chá»— trong ngưá»i chàng Ä‘ang nhá» xuống. Còn Kim Khô Lâu thì bá»™ mặt nham hiểm Ä‘ang nhìn chằm chặp vào Long Oai. Tay hắn cầm má»™t nắm ám khí quái dị.
Hạ Liên Hoa còn ngó thấy má»™t ngưá»i đứng gần Kim Khô Lâu tuy ngưá»i này Ä‘eo mặt nạ tay cầm thanh Ä‘ao ba mÅ©i nhưng nàng vừa nhìn thấy đã nhận ra ngay sư phụ Cái Thiên Hào.
Khi nàng biết rõ là lão thì nàng còn chấn động tâm thần hÆ¡n là ngó thấy Long Oai bị trá»ng thương.
Trước cảnh tượng này Hạ Liên Hoa cảm thấy trước ngá»±c nóng bừng, cổ há»ng nghẹn ngào, buồn nôn cÆ¡ hồ há»™c máu tươi ra.
Sư phụ nàng, đại hiệp Cái Thiên Hào, đứng bên Kim Khô Lâu! Khoái Kiếm Long Oai ngưá»i bị trá»ng thương, hoàn toàn do kết quả cá»§a lão hợp tác vá»›i tên ác ma Kim Khô Lâu.
Hạ Liên Hoa cơ hồ không nhẫn nại được muốn xông thẳng vào. Nhưng nàng mới bước đi một bước thì đột nhiên dừng lại.
Trong thá»i gian chá»›p nhoáng này, lòng nàng đã bình tÄ©nh trở lại, nghÄ© thầm :
“Nếu ta xông vào là há»ng việc. Sư phụ đã gây ra chuyện này thì dù ta có xuất hiện cÅ©ng chẳng thể ngăn trở được lão gia. Không chừng ta xuất hiện lúc này...â€
Hạ Liên Hoa chấn động tâm thần không dám nghĩ thêm nữa. Nàng lùi lại một bước rồi lùi dần thêm mấy bước.
Lòng Ä‘au như cắt, nàng tá»± há»i :
- Ta có biện pháp nào cứu được Long Oai không? Nhất định ta phải cứu chàng, nhưng cứu bằng cách nào?
Nàng lùi mãi bất giác ra đến ven rừng, ngưá»i nàng đụng vào má»™t con ngá»±a mà nàng không biết. Con ngá»±a khé hí lên má»™t tiếng, đầu óc nàng bá»—ng lóe lên má»™t tia sáng, nàng lẩm bẩm :
- Con ngựa này... Ba mươi lăm con ngựa này có thể giúp ta để cứu Long Oai.
Nàng rút kiếm ra khá»i vá», chặt đứt hết những dây cá»™t ngá»±a. Äàn ngá»±a bắt đầu chạy Ä‘i chạy lại.
Hạ Liên Hoa nhảy lên lưng một con ngựa, tay trái nàng dắt một con nữa. Tay mặt nàng vung kiếm đột nhiên đâm vào đùi mấy con.
Những con ngựa bị trúng kiếm đau quá kêu thét lên chạy lai vỠphía trước. Một con chạy rồi cả đàn cùng chạy xông vào.
Hạ Liên Hoa Ä‘uổi ngá»±a theo sau gặp ngá»±a là đâm. Äàn ngá»±a càng chạy mau. Tiếng vó ngá»±a dồn dập làm chấn động cả khu rừng.
Hạ Liên Hoa nằm phục xuống lưng ngá»±a theo đàn ngá»±a xông vào rừng. Lúc này Kim Khô Lâu vừa cất tiếng âm trầm hô “MÅ©i phi tiêu này...â€
Tiếng ngựa thét và chạy dồn dập một cách đột ngột làm kinh thiên động địa, khiến cho Kim Khô Lâu giật mình quay lại.
Äàn ngá»±a Ä‘ang chạy như gió chá»›p mắt đã ào ào xông tá»›i.
Bảy tám tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng bị ngá»±a húc phải té xuống lăn lá»™n dưới đất.
Má»—i tên đệ tá»­ Ä‘á»u cầm Ä‘uốc trong tay. Chúng té xuống ngá»n lá»­a cÅ©ng rung động. Ngá»±a thấy lá»­a vừa thét vừa chạy như phát Ä‘iên.
Hạ Liên Hoa nằm phục trên lưng ngựa chạy đến phía sau Kim Khô Lâu và sư phụ nàng.
Bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»u lùi cả lại, Hạ Liên Hoa liá»n dùng kiếm đập vào lưng con ngá»±a nàng cưỡi. Con ngá»±a này liá»n hí vang xông thẳng vào chỉ trong chá»›p mắt đã đến trước mặt Long Oai.
Hạ Liên Hoa không có thì giỠđể cởi trói cho Long Oai. Nàng ở trên lưng ngựa nghiêng mình đi nhấc cả giá gỗ cùng Long Oai lên.
Lúc này má»i ngưá»i thấy đàn ngá»±a xông xáo như nổi cÆ¡n Ä‘iên chạy tán loạn vào rừng sâu. Äóm Ä‘uốc tắt hết, trong rừng tối Ä‘en như má»±c chỉ nghe tiếng ngưá»i té ngá»±a ngã rối loạn xà ngầu.
Hạ Liên Hoa đặt Long Oai xuống trước mặt rồi nàng phục lên trên ngưá»i chàng cho ngá»±a chạy xuôi vá» phía trước. Nàng tiến vào rừng sâu rồi xuyên qua khu rừng tiếp tục chạy vá» phía trước.
Kim Khô Lâu chá» cho cuá»™c há»—n loạn trong rừng yên tÄ©nh lại. Äàn ngá»±a chạy tán loạn chỉ dắt vỠđược bảy tám con. Ba mươi lăm tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng có đến phân ná»­a đã bị thương, Ä‘au đớn không chịu được.
Kim Khô Lâu và Cái Thiên Hào lập tức phát giác ra đã bị ngưá»i cứu Ä‘em Ä‘i. Cái Thiên Hào cất giá»ng run run :
- Kim bang chúa! Long Oai bị ngưá»i... Cứu chạy Ä‘i rồi!
Kim Khô Lâu ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi nói :
- Cái đó sợ cóc gì? Má»™t là tại hạ đá phá há»§y ba ngón tay cá»§a gã. Bây giá» tay phải gã không còn sá»­ dụng kiếm pháp được nữa. Nếu gã luyện kiếm bằng tay trái cÅ©ng phải mất mưá»i năm hay tám năm chứ đâu phải chuyện dá»… dàng? Hai là chúng ta không chuẩn bị giết hắn. Vụ này bá» ngoài do bang Trưá»ng Thắng gây ra không liên luỵ gì đến Cái đại hiệp.
Rồi hắn nổi lên tràng cưá»i ha hả.
Cái Thiên Hào cÅ©ng bật lên hai tiếng cưá»i khô khan rồi nói :
- Vậy tại hạ xin cáo từ.
Kim Khô Lâu nắm lấy tay Cái Thiên Hào nói :
- Cái đại hiệp! Äể chúc mừng chúng ta đã thành công, đại hiệp nên trở lại Tổng đàn tệ bang uống má»™t chung rượu lạt đã!
Cái Thiên Hào từ chối nói :
- Hai tên tiểu đồ cá»§a tại hạ còn ở trong thị trấn. Vậy tại hạ trở lai khách Ä‘iếm trước khi trá»i sáng, không muốn quấy nhiá»…u Bang chúa nữa.
Kim Khô Lâu cưá»i rá»™ ra chiá»u vui sướng nói :
- Cái đại hiệp chỉ trông bên ngoài thôi sao? Hơn nữa thanh kim kiếm của Cái đại hiệp, Kim mỗ đã giao cho một tên đồ đệ thân tín đưa vỠTổng đàn rồi. Chẳng lẽ Cái đại hiệp không muốn lấy kiếm lại nữa ư?
Cái Thiên Hào nghe Kim Khô Lâu nói vậy không khá»i động tâm nghÄ© thầm :
“Công việc bữa nay thế là xong rồi. Khoái Kiếm Long Oai khó lòng tranh hùng vá»›i ta nữa. Công việc giữa ta và Kim Khô Lâu hay hÆ¡n hết vÄ©nh viá»…n cắt đứt từ nay. Nếu thanh Kim kiếm cá»§a ta còn lưu lại nÆ¡i hắn thì thật là Ä‘iá»u không ổn.â€
Lão nghÄ© vậy liá»n đáp :
- Äã thế thì tại hạ phải đến quấy nhiá»…u Kim bang chúa rồi!
Kim Khô Lâu cưá»i ha hả nói :
- Cái đó phá»ng có chi đáng kể. Từ nay đôi ta phải thưá»ng thưá»ng Ä‘i lại vá»›i nhau. Tại hạ rất trông cậy vào Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§ là Cái đại hiệp nâng đỡ cho.
Cái Thiên Hào cưá»i gượng không nói gì nữa. Hai ngưá»i lên ngá»±a chạy Ä‘i.
* * * * *
Trong Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng, đèn nến sang trưng. Cặp mắt Kim Khô Lâu sâu hoắm và thâm trầm coi rất đáng sợ.
Cái Thiên Hào và Kim Khô Lâu ngồi đối diện. Kim Khô Lâu cưá»i khanh khách luôn miệng, dưá»ng như hắn không muốn hết lá»i. Còn Cái Thiên Hào thì trong lòng nóng nảy chỉ muốn rá»i khá»i Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng.
Lão không nhịn được nữa đứng lên nói :
- Kim bang chúa! Thanh Kim kiếm của tại hạ...
Kim Khô Lâu bây giá» má»›i đứng dậy vá»— tay gá»i :
- Lấy thanh Kim kiếm của Cái đại hiệp ra đây!
Kim Khô Lâu thấy Cái Thiên Hào băn khoăn liá»n hô :
- Rót rượu để ta má»i Cái đại hiệp uống má»™t chung. Chúng ta từ biệt nhau phen này không biết đến bao giá» má»›i lại được gặp, vậy Cái đại hiệp hãy uống cạn chung này Ä‘i!
Cái Thiên Hào nghe Kim Khô Lâu nói vậy liá»n nâng chung lên uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Giữa lúc ấy, một tên đệ tử mang Kim kiếm vào. Cái Thiên Hào đón lấy thanh kiếm nhìn lại một lượt rồi tra vào vỠtoan cáo từ.
Kim Khô Lâu thấy thế liá»n cưá»i nói :
- Hãy khoan!
Cái Thiên Hào ngá»­ng mặt lên nhìn Kim Khô Lâu ra chiá»u không hiểu. Kim Khô Lâu nói :
- Cái đại hiệp! Thanh Kim kiếm cá»§a đại hiệp khắp thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng. Hiện giá» Long Oai không sá»­ kiếm được, đại hiệp thành “Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thủ†nhưng Kim má»— không biết tá»± lượng muốn được đại hiệp chỉ Ä‘iểm cho mấy chiêu.
Cái Thiên Hào nghe Kim Khô Lâu nói vậy thì trong lòng kinh ngạc. Lão trợn mắt lên nhìn đối phương. Nhưng lão là ngưá»i lịch duyệt giang hồ, chỉ trong chá»›p mắt đã hiểu ý Kim Khô Lâu ngay. Bá»—ng lão không nhịn được phá lên cưá»i.
Cái Thiên Hào cưá»i rồi Kim Khô Lâu cÅ©ng cưá»i theo.
Cái Thiên Hào há»i :
- Kim bang chúa! Té ra Bang chúa muốn vậy ư?
Kim Khô Lâu chắp tay nói :
- Äúng thế! Danh hiệu “Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếmâ€, hà hà... ai mà không muốn? Long Oai còn thì Long Oai là đệ nhất, Cái đại hiệp là đệ nhị. Nhưng Long Oai hết thá»i rồi thì Cái đại hiệp lên đệ nhất còn Kim má»— là đệ nhị. Nếu Cái đại hiệp cÅ©ng hết thá»i thì ha ha...
Cái Thiên Hào liá»n đứng dậy nói :
- Thì Kim bang chúa lại thành đệ nhất chứ gì?
Kim Khô Lâu cưá»i đáp :
- Cái đại hiệp liệu việc như thần.
Cái Thiên Hào nói :
- Kim bang chúa! Bang chúa còn quên má»™t Ä‘iá»u là nếu Bang chúa muốn thành đệ nhất kiếm thá»§ thì trước hết là phải đối phó vá»›i tại hạ đã.
Kim Khô Lâu từ từ đứng dậy nói :
- Bởi vậy Kim mỗ mới nói là không tự lượng xin lãnh giáo Cái đại hiệp mấy chiêu.
Cái Thiên Hào nghĩ thầm trong bụng :
“Kim Khô Lâu có lòng vá»ng tưởng đối phó vá»›i ta. Bang Trưá»ng Thắng dẫu nhiá»u ngưá»i, nhưng chỉ có mình hắn là tay cao thá»§ chân chính. Ta sợ gì hắn? Nếu gặp cÆ¡ há»™i ta nên trừ hắn Ä‘i để cởi mối lo tâm phúc.â€
Lão nghÄ© vậy liá»n nổi lên má»™t tràng cưá»i rá»™ rồi vung kiếm lên đâm Kim Khô Lâu đánh vèo má»™t cái.
Kim Khô Lâu xoay mình né tránh rồi vung cương tiên đánh tới. Hai thứ khí giới phóng ra cực kỳ mau lẹ.
Bỗng nghe đánh choang một tiếng! Tia lửa bắn tung tóe.
Tiếp theo hai cây binh khí đụng nhau bật lên một tiếng chát rùng rợn.
Cái Thiên Hào đột nhiên cảm thấy tay nhẹ bẫng đi thì ra thanh kim kiếm của lão đã gãy một đoạn chừng năm tấc.
Äoạn kiếm gãy bay đụng xà nhà đánh cạch má»™t tiếng.
Cái Thiên Hào kinh hãi vô cùng, vì thanh Kim kiếm của lão sao lại có thể đụng vào cây cương tiên mà gãy được? Nhưng thanh Kim kiếm bị gẫy thật sự mới kỳ!
Cái Thiên Hào đột nhiên lùi lại má»™t bước. Lão ngá»­ng đầu lên nhìn Kim Khô Lâu thì thấy trên môi hắn thoáng lá»™ má»™t nụ cưá»i gian trá.
Cái Thiên Hào thấy thế liá»n hiểu ngay là thanh Kim kiếm cá»§a lão đã bị đối phương đụng tay đụng chân làm hư rồi.
Lão hối hận :
- Mình lợi dụng Kim Khô Lâu mà trên thá»±c tế lại bị đối phương lợi dụng. Mình không ngá» mình ngang dá»c giang hồ đã già Ä‘á»i chỉ vì sai lầm má»™t chút mà bị vố cay.
Cái Thiên Hào tức giận đến cực điểm, gầm lên một tiếng rồi vung khúc kiếm gãy nhảy xổ lại tấn công.
Kim Khô Lâu lập tức vung cương tiên tiến lên nghinh địch.
Lại nghe choang một tiếng! Hai khí giới đụng nhau. Thanh kim kiếm trong tay Cái Thiên Hào lại gãy thêm một khúc nữa dài chừng năm tấc.
Cái Thiên Hào sá»­ng sốt, cầm Ä‘oạn kiếm cụt chỉ trong nháy mắt đã đánh liá»n năm chiêu mà chiêu nào cÅ©ng bị Kim Khô Lâu thẳng thắn đón tiếp.
Một tiếng choang choảng lại vang lên! Thanh Kim kiếm của Cái Thiên Hào bị gẫy hoài chỉ còn một khúc chuôi. Lão lớn tiếng quát :
- Kim Khô Lâu! Ngươi dùng ngụy kế này để ám toán ta ư?
Kim Khô Lâu cưá»i khanh khách đáp :
- Cái đại hiệp! Ai bảo đại hiệp làm Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§? Äại hiệp đối phó vá»›i Long Oai như vậy có quang minh chính đại không?
Cái Thiên Hào biết là giữa mình và Kim Khô Lâu không thể lý luận được, lão cưá»i lạt má»™t tiếng rồi lùi lại mau.
Lão liệng chuôi kiếm vào má»™t tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng. Tên này né mình tránh khá»i, nhưng lão vươn tay ra Ä‘oạt được thanh trưá»ng kiếm.
Lão xoay mình lại toan đánh nữa thì cảm thấy trá»i đất quay cuồng, đầu nặng chân nhẹ. Lão phải cố gượng Ä‘i tá»›i chân cá»™t vịn lấy cho khá»i té.
Cái Thiên Hào lúc này hoang mang vô cùng. Lão thở hồng hộc trỠtay vào mặt Kim Khô Lâu nói :
- Ngươi... ngươi đã bỠvào rượu...
Kim Khô Lâu bật lên tiếng cưá»i the thé há»i :
- Cái đại hiệp là tay lão luyện giang hồ mà không biết ư? Äúng thế! Kim má»— đã bá» thuốc độc vào chung rượu và bây giá» chất độc phát tác rồi đó.
Cái Thiên Hào nhìn bóng ngưá»i trước mắt chỉ còn thấy lá» má». Lão nghe tiếng cưá»i rất gần mà không nhìn rõ Kim Khô Lâu nữa. Trước ngá»±c vạt áo hắn có hình đầu lâu thêu bằng chỉ kim tuyến màu vàng rá»±c. Lão tưởng chừng như cái đầu lâu bay lên không. Lão cầm trưá»ng kiếm vận hết tàn lá»±c đâm vào cái đầu lâu sắc vàng.
Lão vừa phóng kiếm đâm ra thì đầu nhức như búa bổ, mắt tối sầm lại rồi không biết gì nữa.
Phát kiếm lão đã nhận định mục tiêu cho đúng, nhưng Kim Khô Lâu chỉ khẽ né ngưá»i Ä‘i là tránh khá»i.
Cái Thiên Hào nhào ngưá»i vá» phía trước, thanh trưá»ng kiếm đâm trúng vào cái ghế vỡ mất má»™t mảng. Thế rồi chất độc phát tác làm cho lão chết ngay.
Kim Khô Lâu tiến lại trước mặt Cái Thiên Hào, thò tay vào bá»c lão móc ra má»™t cái há»™p nhá». Trên mặt há»™p có đỠsáu chữ “Kim Kiếm thất thập nhị chiêuâ€, hắn mở há»™p ngá»c ra thì thấy bên trong có má»™t cuá»™n sách nhỠđúng là sách ghi chép bảy mươi hai kiếm chiêu cá»§a Cái Thiên Hào.
Kim Khô Lâu sung sướng không nhịn được bật lên tiếng cưá»i khanh khách giÆ¡ tay lên nói :
- Ta nhất định trở nên “Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm Thá»§â€.
Quả vậy, võ công cá»§a hắn đã đến trình độ cao thâm nay hắn lại lấy được bí lục kiếm Thập Nhị Chiêu mà Long Oai cùng Cái Thiên Hào má»™t ngưá»i tay không sá»­ được kiếm, còn má»™t ngưá»i chết rồi còn tìm đâu ra ngưá»i địch thá»§ vá»›i hắn.
* * * * *
Dưới chân má»™t mảng tưá»ng đổ có má»™t đám hoa vàng rất đẹp và má»™t khóm Bồ công anh. Cành hoa phất phÆ¡ lay động. Äá»™t nhiên má»™t thanh trưá»ng kiếm huÆ¡ lên tưởng chừng như để há»›t đứt cây Bồ công anh.
Nhưng thế kiếm coi chẳng vững vàng chút nào. MÅ©i kiếm run rẩy tưởng chừng như ngưá»i cầm kiếm không đủ khí lá»±c. Lưỡi kiếm đưa chênh chếch lên há»›t đứt ná»­a bông hoa.
Tiếp theo, thanh trưá»ng kiếm liá»n cắm phập xuống đất. Ngưá»i đó đứng dậy. Chính là Khoái Kiếm Long Oai.
Trước đây mưá»i bữa chàng đã được Hạ Liên Hoa cứu thoát khá»i trong rừng cây. Thương thế chàng đã khá»i hẳn, nhưng ba ngón tay mặt đã hoàn toàn bị há»§y hoại. Chàng dùng cái bao vải bá»c ba ngón tay lại và chỉ dùng ngón tay cái và ngón trá» cầm kiếm. Vì chàng muốn ngắt má»™t bông hoa cÅ©ng không nổi.
Long Oai buông tiếng thở dài rồi đứng ngây ngưá»i ra. Cái tên Khoái Kiếm Long Oai e rằng từ nay không còn nữa.
Chàng muốn dùng tay trái luyện kiếm nhưng ít ra là phải mất tám chín năm má»›i thành. Chẳng phải chàng không đủ nghị lá»±c nhưng thá»i gian lâu dài này thá»±c khiến cho chàng thấy chán ngán.
Chá»— chàng đứng đây là trước cá»­a má»™t tòa phá miếu. Tòa phá miếu này đổ nát không thể tả được. Tưá»ng đổ vách xiêu mái sụp. Chỉ còn má»™t góc đại viện là chưa bị đổ sập.
Mấy bữa nay chàng cùng Hạ Liên Hoa ẩn gió mưa trong góc tòa phá miếu. Bây giá» thương thế chàng lành rồi nhưng không phải là Khoái Kiếm Long Oai ngày trước. Chàng đứng ngẩn ngưá»i má»™t lúc hết rút kiếm ra lại tra kiếm vào vá». Chàng rung tay như muốn rút kiếm cho lẹ, nhưng thanh trưá»ng kiếm má»›i rút ra được ná»­a chừng lại bị trở ngại phải rút lần thứ hai má»›i ra hết.
Chàng buông tiếng thở dài ngá»­ng đầu trông ra con đưá»ng nhá» phía trước thì thấy Hạ Liên Hoa Ä‘an chạy mau tá»›i. Nàng nhăn tít cặp lông mày.
Long Oai vừa thấy nàng đã há»i ngay :
- Cái đại hiệp và Phạm đại ca có tin tức gì không?
Hạ Liên Hoa thở dài đáp :
- Không có! Tiểu muá»™i chẳng được tin tức gì vá» sư phụ. Còn sư ca thì tiểu muá»™i nghe hai tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng nói chuyện vá»›i nhau là bảy tám bữa trước đây y chống kiếm sấn vào Tổng đàn bang Trưá»ng Thắng.
Long Oai giật mình kinh hãi nói :
- Y không phải là địch thủ Kim Khô Lâu.
Hạ Liên Hoa nói :
- Äúng thế! Không hiểu y nghe ai nói là sư phụ đã bị Kim Khô Lâu hạ độc thá»§ chết rồi. Cả bí lục Kim Kiếm thất thập nhị chiêu cá»§a sư phụ cÅ©ng lá»t vào tay hắn.
Long Oai sắc mặt biến đổi rất khó coi. Hồi lâu chàng má»›i lên tiếng há»i :
- Phạm đại ca có việc gì không?
Hạ Liên Hoa đáp :
- Nghe hai tên đệ tá»­ bang Trưá»ng Thắng nói thì Kim Khô Lâu không ở Tổng đàn, sư ca vào đại náo má»™t trận rồi bá» Ä‘i, nhưng không hiểu y Ä‘i vỠđịa phương nào?
Long Oai cúi đầu xuống từ từ chui vào góc Ä‘iện tòa phá miếu. Hạ Liên Hoa chạy theo sau há»i :
- Theo ý Long ca thì sư phụ... có sao không?
Long Oai lắc đầu đáp :
- Theo nhận xét cá»§a tiểu huynh thì lệnh sư... gặp dữ nhiá»u lành ít.
Hạ Liên Hoa sắc mặt lợt lạt nói :
- Nếu sư phụ mà bị Kim Khô Lâu sát hại thì bí lục Kim Kiếm thất thập nhị chiêu lá»t vào tay hắn không còn nghi ngá» gì nữa.
Long Oai nói :
- Äúng thế! Hắn vẫn dùng cương tiên và bây giá» lại sá»­ kiếm được nữa thì còn ai địch nổi mà không thành thiên hạ đệ nhất nhân.
Hai ngưá»i liá»n đứng dậy, tâm sá»± trầm trá»ng không nói gì nữa. Hồi lâu Long Oai má»›i từ từ lên tiếng :
- Nếu tiểu huynh không bị hư ba ngón tay thì đến kỳ đại há»™i luận kiếm này còn có thể đấu vá»›i hắn má»™t phen. Nhưng hiện giá»...
Chàng nói tá»›i đây đột nhiên xoay mình rút kiếm. Lần này chàng rút má»™t cái kiếm ra khá»i vá», nhưng hai ngón tay cầm không vững. Thanh trưá»ng kiếm rá»›t xuống đất đánh keng má»™t tiếng.
Long Oai nhăn nhó cưá»i nói :
- Liên Hoa! Hoa muá»™i coi đó. Tiểu huynh rút kiếm má»™t lần không được, mà rút ra được ngay lại đánh rá»›t kiếm thì còn động thá»§ vá»›i ngưá»i sao?
Hạ Liên Hoa trầm giá»ng nói :
- Tiểu muội đi kiếm Phạm ca để cùng y hợp lực báo thù cho sư phụ.
Long Oai lắc đầu nói :
- Nếu Hoa muá»™i tìm thấy Phạm sư ca thì chá»› nói chuyện đó ra. Liên Hoa Æ¡i! Hai ngưá»i chúng ta đây không phải là đối thá»§ vá»›i Kim Khô Lâu được.
Hạ Liên Hoa đột nhiên lộ vẻ vui mừng la lên :
- Long đại ca! Sao đại ca không buộc kiếm vào tay. Làm như vậy chắc là đại ca có sử kiếm nhanh như gió cũng không rớt được.
Long Oai đáp :
- Tiểu huynh đã nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó, nhưng phép khoái kiếm phải linh diệu mau lẹ như rồng bay phượng múa. Nếu buá»™c kiếm vào tay thì kiếm pháp không phát huy được đến chá»— tinh kỳ, làm thế nào khắc địch chế thắng được?
Hạ Liên Hoa không nói gì nữa. Long Oai liá»n tìm lá»i an á»§i nàng :
- Liên Hoa! Có khi Cái đại hiệp không bị hại mà lão gia chỉ Ä‘i lánh xa má»™t thá»i gian, vậy Hoa muá»™i bất tất phải nghÄ© đến chuyện trả thù. Tiểu huynh sá»­ khoái kiếm được hay không thì có quan hệ gì mà Hoa muá»™i phải buồn phiá»n.
Hạ Liên Hoa ngồi gần Long Oai rồi không nói gì nữa.
Ãnh dương quang từ chá»— thá»§ng trên nóc tòa phá miếu chiếu lá»t vào. Má»™t sợi tÆ¡ từ trên nóc Ä‘iện rÅ© xuống Ä‘eo tòn ten má»™t con nhện lá»›n ngay trước mặt hai ngưá»i. Gió hiu hiu đưa con nhện lắc lư.
Long Oai khẽ thổi một cái, con nhện lảng ra xa nhưng rồi đưa trở lại. Nó theo sợi dây lại bò lên. Sợi tơ nhận rung động tưởng chừng đứt lúc nào không biết. Nhưng nó lại không đứt.
Long Oai lại thổi mấy cái nữa. Chàng lấy trò chÆ¡i này làm thú vị nên vẻ mặt tươi cưá»i. Äá»™t nhiên chàng ngừng lại, nhăn tít cặp lông mày ra chiá»u suy nghÄ©. Hạ Liên Hoa thấy vẻ mặt chàng biến đổi thì giật mình kinh hãi há»i :
- Long đại ca! Äại ca nghÄ© gì vậy?
Long Oai trầm giá»ng đáp :
- Liên Hoa! Tiểu huynh nghĩ đến một cái vòng sắt.
Hạ Liên Hoa không hiểu há»i :
- Long đại ca nghĩ đến cái vòng sắt để làm gì?
Long Oai đứng dậy đáp :
- Tiểu huynh muốn dùng vòng sắt mắc chuôi kiếm vào cổ tay thử xem.


Hết
Tài sản của hhhhh1