Giả Cổ Long
Tác giả : Giả Cổ Long
Nguồn : Vnthuquan
Hồi 1
Bốn đại cao thá»§ Thiên giáo váºn y phục bó chẽn, mà u xám ngoét sầm sáºp bước Ä‘i trước mở đưá»ng. Bốn ngá»n roi da trên tay chúng chan chát vụt và o hai bên bất kể những ngưá»i cư dân tò mò, háo hức xem ngưá»i phạm nhân bị gông Ä‘i phÃa sau.
Chát...
Tiếng roi rÃt trong không khÃ, quất thẳng và o má»™t lão nhân Ä‘ang cố len vá» phÃa trong nhưng vẫn không kịp nhưá»ng đưá»ng cho bốn vị đại cao thá»§ Thiên giáo.
Ngưá»i tù nhân bước Ä‘i cháºm chạp, tưởng chừng như dưới chân y có hai quả tạ nặng nghìn cân. Thấy y lê bước, ai cÅ©ng có thể Ä‘oán được kẻ đó Ä‘ang Ä‘i dần đến cõi chết, mà nghÄ© đến cảnh sống cá»§a những oan hồn thì chẳng ai muốn bao giá». Lưng cá»§a gã tù nhân như khụp hẳn xuống, đôi nhãn quang ngầu đục như thể đã thấy được cảnh diêm phá»§ ngay trước mắt gã.
Khi gã tù nhân bước qua đám Cái bang đứng túm tụm ngay ngã rẽ, thì trong nhóm bang chúng có tiếng xì xà o :
- Bạch Hoa Lan ngang dá»c khắp Trung Nguyên, từ Nam chà Bắc, hà nh tung xuất quá»· nháºp thần, có thể thâm nháºp cấm cung lấy ấn soái thế mà giỠđây xem chừng không đúng như lá»i truyá»n tụng.
- Ãi chà ... lá»i đồn đãi là má»™t lẽ, sá»± thá»±c thì Bạch Hoa Lan cÅ©ng chỉ là ngưá»i thưá»ng như chúng ta. Bình thá»i cÅ©ng ngang ngang dá»c dá»c, nhưng ra pháp trưá»ng thì chẳng còn là Bạch Hoa Lan nữa.
- Thế má»›i biết, anh hùng sa cÆ¡, chà anh hùng tá».
Hà ng cao thá»§ dẫn độ tù nhân bước qua đám Cái bang Ä‘ang kháo chuyện, những lá»i xì xầm liá»n im bặt. Vốn bang chúng Cái bang thưá»ng hay nhi nhô những chuyện ngoà i giang hồ mà cÅ©ng phải nể môn hạ Thiên giáo, đủ biết Thiên giáo có thá»±c lá»±c như thế nà o đối vá»›i giang hồ rồi.
Cá»a thà nh Kim Lăng mở ra để Ä‘oà n ngưá»i áp tải tù nhân ra cá»a rá»i thà nh, tiến vá» bãi đất trống đã dá»±ng sẵn đà i hà nh quyết phạm nhân.
Vây bá»c quanh pháp trưá»ng là vòng bao cao thá»§ Thiên giáo, tất cả Ä‘á»u nai nịt gá»n gà ng, mặt lầm lì như những pho tượng vô thần vô cảm, chẳng có nét gì gá»i là những thá»±c thể sống.
Bạch Hoa Lan bị hai gã thuá»™c hạ Thiên giáo xốc nách, lôi vá» phÃa pháp đà i.
Tên Thiên giáo đứng bên tả gằn giá»ng há»i :
- Bạch Hoa Lan, ngươi còn muốn gởi gấm gì không, ta sẽ bẩm với Giáo chủ thà nh toà n cho ngươi?
Bạch Hoa Lan lắc đầu.
- Ngươi không còn gì để nói nữa à ?
- Không!
- Tốt lắm!
Gã Ä‘ao phá»§ thá»§ dá»i nhãn quang trà n ngáºp sát khà vá» phÃa hai tên hán tá» giữ trống phát hiệu lệnh trảm thá»§ phạm nhân lá»›n giá»ng ra lệnh :
- Nổi trống lên!
Tiếng cá»§a gã Ä‘ao phá»§ thá»§ đủ lá»›n cho tất cả má»i ngưá»i nghe như muốn thị uy thầm báo chÃnh y là ngưá»i vinh dá»± cắt thá»§ cấp cá»§a Bạch Hoa Lan.
Hai hán thủ đứng hai bên cỗ trống vẫn phớt lỠnhư chẳng hỠnghe mệnh lệnh nổi trống khai đao của gã.
Gã đao phủ cau mà y, gay gắt thét lớn :
- Nổi trống lên!
Hai gã thá»§ trống vẫn đứng bất động. Quả là má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ vô ngần, khiến cho tên Ä‘ao phá»§ phải nổi giáºn cáu gắt :
- Các ngươi có nghe không? Nổi trống lên.
Hai gã đó vẫn không một chút phản ứng gì trước mệnh lệnh của tên đao phủ thủ.
Tên đao phủ thủ trợn mắt :
- Các ngươi điếc rồi chăng.
Y vừa nói vừa phi thân đến hai gã hán tá» thá»§ cá»— trống. Tên Ä‘ao phá»§ trố mắt ngạc nhiên nhìn hai gã hán tá», bởi yết hầu cá»§a chúng Ä‘Ãnh má»™t đóa hoa lan trắng, mà những cánh hoa rung rinh chẳng khác nà o con bướm bạch Ä‘ang đùa giỡn gã.
Tên Ä‘ao phá»§ thá»§ ngạc nhiên quá thốt thà nh lá»i :
- Y... Thế nà y là thế nà o?
Y ngá» ngợ đã có đột biến xảy ra trên pháp trưá»ng nà y, liá»n trổ khinh thuáºt lướt đến má»™t cao thá»§ Thiên giáo trong vòng bao, gã thuá»™c nhân Thiên giáo cÅ©ng đã chết từ lúc nà o rồi, và tất nhiên cÅ©ng nháºn má»™t cái chết giống như tạc vá»›i hai tên hán tá» giữ cá»— trống.
Tên Ä‘ao phá»§ thá»§ giáºt thót ruá»™t, buông luôn má»™t câu :
- Lạ tháºt, chẳng lẽ Bạch Hoa Lan...
Y quay ngoắt lại pháp đà i.
Tên Ä‘ao phá»§ thá»§ thứ hai đứng thất thần ngay giữa pháp đà i dưới ánh sáng gay gắt cá»§a vầng nháºt đỠrá»±c, đóa bạch lan hoa lung linh ngay yết hầu gã.
Còn ngưá»i tù nhân thì Ä‘ang được hai chiếc bóng nhá»n nhợt cắp lướt Ä‘i nhanh không thể tả. Khinh pháp cá»§a những kẻ cướp pháp trưá»ng nhanh vô cùng, có thể và như há» Ä‘ang đằng vân lướt trên mặt đất.
Gã đao phủ thủ thét lên :
- Dừng lại...
Tiếng nói cá»§a gã còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì những ngưá»i kia đã khuất dạng rồi.
Gã tù nhân chẳng biết hai ngưá»i cắp mình là ai, nhưng thân ảnh cứ phiêu diêu nhẹ tênh như Ä‘ang cỡi mây gió, hai bên tai nghe tiếng rì rì, đủ biết những ngưá»i nà y có thuáºt khinh công vô cùng cao minh, có má»™t không hai trong giang hồ.
Má»™t khắc trôi qua, ba ngưá»i đến má»™t ngôi nhà tranh dá»±ng khuất sâu trong má»™t khu rừng trúc, hai ngưá»i đó má»›i buông gã tù nhân ra.
Äến bây giá» ngưá»i tù nhân má»›i định tâm và nhìn lại hai vị ân nhân vừa cứu mình. Y vá»™i vã quỳ xuống sụp lạy ba lá»… :
- Äa tạ nhị vị ân nhân đã cứu tiểu nhân.
Hai ngưá»i cướp tá» tù Ä‘á»u che mặt bằng vuông lụa Ä‘en, cả hai cùng váºn võ phục bó chẽn mà u Ä‘en chẳng để lá»™ hình tÃch.
Má»™t ngưá»i lên tiếng nói :
- Sao ngươi tá»± nháºn mình là Bạch Hoa Lan?
Tên tá» tù cúi gục mặt nhìn xuống đất, trông tháºt là thiểu não. Má»™t lúc lâu y má»›i dám ngẩng mặt nhìn lên nói :
- Tiểu nhân muốn nổi danh như Bạch Hoa Lan.
Ngưá»i thứ hai hừ lạnh, rồi nói :
- Vì chữ danh mà ngươi muốn thà cái mạng mình. Ta nghe chói cả lỗ tai. Ngươi đi đi.
Gã tù nháºn lạy tiếp ba lá»… rồi má»›i đứng lên nói :
- Äa tạ nhị vị.
- Ngươi phải bảo trá»ng. Äừng vì chữ danh hão mà phà mạng mình. Ngươi không thể là Bạch Hoa Lan được đâu.
Chá» cho ngưá»i kia khuất hẳn, hai ngưá»i đó má»›i lá»™t bá» bá»™ đồ dạ hà nh hắc ý, thay và o hai bá»™ xiêm y nữ nhân. Cả hai đã trở thà nh những trang giai nhân tuyệt sắc không thể tin được vừa rồi há» là những cao thá»§ cướp pháp đình.
Má»™t ngưá»i có vẻ đà i các trâm anh, yếu Ä‘uối nhu mì nhưng nhãn quang lại thoát lên sá»± nghiêm khắc đến độ tưá»ng chừng như bất cứ lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng nổi tráºn lôi đình.
- Yến Nhi... Tại sao y không xuất hiện.
Mẫn CÆ¡ vừa nói vừa chiếu nhãn quang nghiêm khắc vá» phÃa cá»a gian nhà tranh.
- Muá»™i cÅ©ng không biết. Có thể y đã nháºn ra tá» tù không phải là Bạch Hoa Lan nên không ra tay.
Mẫn Cơ lắc đầu :
- Chúng ta vỠbáo với sư phụ. Nếu như y không xuất hiện rõ rà ng có gì đó đã xảy ra.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ rá»i gian nhà tranh quay lại Kim Lăng. Cả hai thả bước và o thà nh như những tiểu thư trâm anh dạo bước buổi sáng. Äi đến đâu hai nà ng Ä‘á»u nghe thiên hạ kháo vá»›i nhau vá» chuyện cướp pháp đình mà ngấm ngầm đưa mắt nhìn nhau mỉm cưá»i.
Râm ran nhứt là bá»n Cái bang, chuyện Ä‘ang tán gẫu vá»›i nhau và tất cả Ä‘á»u khăng khăng cho là Bạch Hoa Lan đã được thuá»™c nhân cứu thoát khá»i pháp đình.
Tuy nhiên vẫn có má»™t và i hảo thá»§ khẳng khái phản bác. Nhứt định cho rằng tên tù nhân kia không phải là Bạch Hoa Lan, bởi tất cả cao thá»§ Thiên giáo Ä‘á»u bị giết bởi tuyệt thá»§ cá»§a Bạch Hoa Lan trước khi y bị đưa lên pháp đà i.
Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ bá» mặc ngoà i tai những lá»i tán ngẫu đó mà tiến thẳng đến má»™t tòa khách Ä‘iếm tá»a lạc ở phÃa Tây thà nh Kim Lăng.
Hai ngưá»i bước và o khách Ä‘iếm và gáºt đầu chà o gã tiểu nhị Ä‘ang ngồi sau quầy.
Gã tiểu nhị vừa thấy Yến Nhi và Mẫn Cơ đã toét miệng bi bô :
- Nhị vị tiểu thư hay tin gì chưa?
Yến Nhi mỉm cưá»i nói :
- Quán chủ muốn nói đến việc cướp pháp đình hồi sáng phải không?
Gã tiểu nhị gáºt đầu :
- Tôi tÃnh nói vá» chuyện đó đấy... Không ngá» thuá»™c hạ cá»§a Bạch Hoa Lan không coi Thiên giáo ra gì.
Mẫn Cơ nhún vai :
- Ậy... Bạch Hoa Lan dù sao cũng là chủ, tất phải có môn hạ chứ. Môn hạ của Bạch Hoa Lan thấy chủ của mình sắp rơi đầu đâu thể khoanh tay đứng nhìn.
- Còn nhiá»u chuyện ly kỳ nữa kìa. Tá»· như...
Yến Nhi khoát tay :
- Quán chủ thắc mắc là m gì... Chuyện của thiên hạ, chúng tôi không quan tâm đến.
Yến Nhi nói xong quay sang Mẫn Cơ :
- Chúng ta đi thôi.
Mẫn Cơ nhìn tiểu nhị :
- Quán chủ còn để tâm đến việc giang hồ, tất có lúc sẽ bị vạ lây.
- Tiểu nhân ghi nháºn thịnh ý cá»§a tiểu thư.
Hai nà ng bá» gã tiểu nhị, lên cầu thang tiến vá» phòng mình. Yến Nhi đẩy cá»a cùng vá»›i Mẫn CÆ¡ bước và o trong, rồi nhanh chóng khép cá»a lại.
Trong phòng, má»™t lão nhân ngồi trầm tư ngay bên trà ng ká»·, bình trà nóng đã nguá»™i lạnh mà xem chừng lão vẫn chưa uống được ngụm nà o. Äiá»u đó chứng tá» vị lão nhân kia Ä‘ang mãi suy tư Ä‘iá»u gì đó.
Yến Nhi và Mẫn Cơ bước lại bên lão nhân :
- Sư phụ...
Lão nhân thở dà i, ngước lên nhìn Yến Nhi và Mẫn CÆ¡ bằng ánh mắt trìu mến. Vị lão nhân chng phải ai xa lạ, mà chÃnh là lão già đã bị má»™t roi cá»§a môn hạ Thiên giáo.
Mẫn Cơ nói :
- Sư phụ đã có chuyện gì xảy ra khiến sư phụ phải suy tư như váºy?
Lão nhân thở dà i nói :
- Hai con đã bị lộ hà nh tung rồi.
Yến Nhi cau mà y :
- Con và Mẫn sư tỷ đâu để lộ hà nh tung của mình. Và cũng không để lộ chân diện mục lại cải thà nh nam nhân là m sao có thể lộ được.
Lão nhân lắc đầu :
- Y có thể nháºn biết bá»™ pháp cá»§a hai con xuất thân từ Du Môn. Trong giang hồ có mấy môn phái có bá»™ pháp du thần như Du Môn chúng ta.
Mẫn Cơ quay sang nhìn Yến Nhi rồi mới hướng mắt trở lại lão nhân :
- Sư phụ, nói như váºy thì y đã có mặt tại pháp đình hồi sáng nà y à ?
Lão nhân gáºt đầu :
- Y đã có mặt tại pháp đình.
- Giá» ngưá»i đó Ä‘ang ở đâu.
- Thế nà o y cũng tìm đến Du Ảnh Thần Tà n Phong thôi.
- Y sẽ tìm đến sư phụ?
- Nhất định y phải tìm đến.
Lão nhân thở dà i một tiếng :
- Nếu như Thiên giáo biết được thân pháºn cá»§a các con thế nà o cÅ©ng sẽ cho cao thá»§ tìm đến ta. Nếu như có bất cứ chuyện gì xảy ra, các con không được chen và o.
Yến Nhi lắc đầu :
- Chúng con không thể để mặc cho sư phụ một mình chèo chống đâu.
Du Ảnh Thần Tà n Phong lắc đầu :
- Sư phụ quyết định như váºy vì có nguyên nhân.
Mẫn CÆ¡ há»i :
- Sư phụ có thể cho con biết nguyên nhân đó được không?
Du Ảnh Thần Tà n Phong nhìn lên trần phòng thở dà i :
- Sư phụ biết y không phải là kẻ tầm thưá»ng. Mà lúc nà y thì ngay cả Bạch Hoa Lan cÅ©ng không biết y là ngưá»i như thế nà o. Y phục vụ cho ai, Bạch Hoa Lan đã cảnh báo sư phụ phải cảnh giác con ngưá»i nà y mà thôi.
Yến Nhi nhìn Mẫn Cơ nói :
- Sư phụ hãy để con và Mẫn sư tá»· Ä‘iá»u tra y xem sao?
- Hai con không được xen và o vụ việc nà y. Du Môn có mệnh hệ gì chỉ mình sư phụ chịu, hai con còn trá»ng trách phục hồi môn phái Du Môn.
Mẫn Cơ nghiêm mặt :
- Sư phụ, chúng con không để mặc mình sư phụ đâu. Dù cho gã kia có ba đầu sáu tay, thông thiên vũ trụ nhứt định cũng không thể để cho gã đụng đến Du Môn.
- Mẫn CÆ¡, con không được vá»ng động, Ãt ra lúc nà y sư phụ và Bạch Hoa Lan cÅ©ng chỉ võ Ä‘oán thôi, chứ chưa biết chắc Truy Hình Tướng nháºn ra võ công cá»§a hai con.
Yến Nhi chen và o :
- Nhứt định con phải diện kiến gã Truy Hình Tướng đó coi bản lÄ©nh y như thế nà o mà sư phụ và Bạch cô cô trá»ng vá»ng như váºy.
Du Ảnh Thần Tà n Phong lắc đầu :
- Yến Nhi, con không được coi thưá»ng Truy Hình Tướng. Ngay bây giá» chúng ta phải rá»i khá»i Kim Lăng.
Mẫn CÆ¡ há»i :
- Sao mình phải Ä‘i gấp như váºy?
- à của Bạch Hoa Lan, chúng ta cà ng tránh xa Truy Hình Tướng chừng nà o tốt chừng ấy.
- Nói như váºy thì sư phụ đã biết mặt Truy Hình Tướng?
Du Ảnh Thần Tà n Phong lắc đầu :
- Sư phụ và Bạch Hoa Lan vẫn chưa biết mặt y. Nhưng Bạch Hoa Lan thì Ä‘oán chắc Truy Hình Tướng nhứt định là má»™t hảo thá»§ vô tiá»n khoáng háºu, Ä‘ang được sá»± trá»ng dụng cá»§a Giáo chá»§ Thiên giáo. Tốt nhất nên tránh mặt y mà thôi.
Yến Nhi giẫy nãy :
- Sư phụ và Bạch cô cô coi trá»ng ngưá»i quá thôi.
Nà ng phụng phịu nói tiếp :
- Chưa thấy ngưá»i mà đã cuống lên rồi. Con ngỡ sư phụ và Bạch cô cô xem gã Truy Hình Tướng kia là rồng là phụng đến lúc diện ngá»™ thì lại hóa thà nh quạ thà nh tôm.
Du Ảnh Thần Tà n Phong nạt ngang :
- Yến Nhi, con không được vô lá»…. Con nói như váºy hóa ra coi thưá»ng Bạch Hoa Lan cô cô cá»§a mình. Từ trước đến nay có bao giá» Bạch Hoa Lan hà nh xá» thiếu cẩn trá»ng đâu. Hôm nay Bạch Hoa Lan cảnh báo vá» nhân váºt Truy Hình Tướng, thì dù biết gã đó không tầm thưá»ng rồi, sá»± khinh thị cá»§a con sẽ gây há»a không chỉ cho Du Môn mà còn liên lụy đến Bạch Hoa Lan.
Yến Nhi nghe Du Ảnh Thần Tà n Phong quở trách, cúi gầm mặt xuống là nhà nói :
- Con vá»ng ngôn, sư phụ bá» qua cho con.
Du Ảnh Thần Tà n Phong mỉm cưá»i :
- Ta chỉ muốn cảnh báo cho hai con mà thôi. Äừng xem thưá»ng ngưá»i mà chuốc há»a và o thân. Vá»›i lại đây là má»™t con ngưá»i mà Bạch Hoa Lan cô cô đã cảnh báo trước.
Du Ảnh Thần Tà n Phong thở dà i lần nữa :
- Hai con mau thu xếp lên đưá»ng đến Giang Tô.
Yến Nhi nói :
- Sư phụ không đi cùng với chúng con.
Du Ảnh Thần Tà n Phong cau mà y :
- Con chưa có kinh nghiệm giang hồ. Nhất thá»i chúng ta chia là m hai đưá»ng. Mẫn CÆ¡ và con Ä‘i chung, hai con há»— trợ cho nhau, còn sư phụ sẽ đến Giang Tô sau. Ta và hai con sẽ gặp nhau tại Tụ NghÄ©a đưá»ng.
Du Ảnh Thần Tà n Phong đứng lên :
- Hai con mau thu xếp lên đưá»ng.
Mẫn Cơ bặm môi.
Yến Nhi vừa toan mở miệng thì Du Ảnh Thần Tà n Phong nheo mà y nói luôn :
- Mau lên đưá»ng Ä‘i. Kim Lăng là cấm địa cá»§a Thiên giáo, chúng ta ở đây không tiện đâu.
Mẫn CÆ¡ mở lá»i :
- Hai con sẽ Ä‘i trước, sư phụ bảo trá»ng...
Nà ng nhìn qua Yến Nhi, rồi cả hai cùng bái sư ba lá»… quay bước trở ra cá»a vá» phòng mình.
Vừa bước và o phòng, Yến Nhi gay gắt nói với Mẫn Cơ :
- Tá»· tá»·, không biết gã Truy Hình Tướng đó là ngưá»i như thế nà o mà xem chừng lại được sư phụ và cô cô trá»ng vá»ng quá. Sư phụ cà ng tâng bốc y chừng nà o muá»™i cà ng muốn gặp mặt y chừng nấy.
- Nếu tháºt sá»± Truy Hình Tướng có bản lÄ©nh như sư phụ và cô cô nháºn định thì thế nà o y cÅ©ng sẽ tìm đến chúng ta, nếu như y không tìm đến tá»· muá»™i mình thì Truy Hình Tướng chẳng qua chỉ là kẻ hữu danh vô thá»±c.
Nà ng mỉm cưá»i nói tiếp :
- Âu cÅ©ng là điá»u may mắn để sư phụ và cô cô khá»i phải lo lắng nữa.
Yến Nhi khúc khÃch cưá»i :
- Muá»™i Ä‘oán chắc gã đó là con tôm đội lốt rồng. Nhưng nếu gã là ngưá»i có bản lÄ©nh như sư phụ nói thì sao?
- Nếu váºy thì tá»· tá»· sẽ cản chân y, còn muá»™i đà o thoát ngay láºp tức. Chúng ta cÅ©ng có lợi và biết được chân diện mục cá»§a gã mà báo lại cho sư phụ biết.
Yến Nhi vỗ tay :
- Tỷ tỷ còn bản lĩnh hơn Truy Hình Tướng bội phần...
- Muá»™i lúc nà o cÅ©ng khen tá»· tá»·, sau nà y sẽ thất vá»ng đấy...
hết: Hồi 1, xem tiếp: Hồi 2