Mình cũng nghĩ đấu võ không đến nỗi một chạm là die như trong truyện vẫn nói. Như luyện đến "Ám kình" tác giả có nói rằng "phún như châm", chỉ cần đối thủ lơi lỏng để ám kính xâm nhập vào người là hết kinh mạch, chết không nghi ngờ. Rồi nhiều cuộc đấu võ mà chuyện giết nguời là bất khả kháng nữa, võ công mà không có đường lùi thì cũng đúng là khắc nghiệt. Nhưng mình thấy tầm am hiểu của tác giả đối với võ học rất sâu và rộng nên cũng không nghi ngờ. Có thể đấu võ thực sự như vậy.
|