Hồi 77
Trời đổ tối!
Bọn bốn người Hồ Sơn, Doanh Doanh, Tuấn Anh và Tường Oanh đang tiến nhanh trên quan đạo, bỗng Tuấn Anh lướt tới sát bên Hồ Sơn khẽ giọng:
− Hồ ca ca, sắp tới Thanh Vân động của tam vị Đạo Cô, chúng ta phải nên đề phòng mới được.
Vừa trổ thuật khinh công, Hồ Sơn vừa hỏi:
− Tuấn đệ muốn nói tam vị Đạo Cô bắt đệ làm con tin có phải không?
Tuấn Anh gật đầu:
− Phải! Tam vị Đạo Cô này tuy phận tu hành nhưng tính tình rất hung ác, hôm nọ nếu không nhờ Bạch Hạc Tiên Ông can thiệp chắc mẫu thân và đệ đã chết trong tay họ rồi.
Hồ Sơn bảo:
− Thế thì Tuấn đệ, Doanh muội, Oanh muội hãy chậm chân lại ở phía sau, ngu ca đi trước xem tình hình ra sao nhé.
Nói xong, Hồ Sơn tiến nhanh về phía trước, bọn Doanh Doanh lục tục đi sau.
Ẩn hiện trong chòm cây rậm rạp ở phía trước có ánh đèn lấp lánh là Thanh Vân động của tam vị Đạo Cô.
Hồ Sơn sắp đến nơi thình lình nghe có mấy tiếng rú thảm khốc, tiếp theo có một chiếc bóng từ trong rừng phóng ra ngoài như bay.
Thân pháp của chiếc bóng này quả nhiên vô cùng ảo diệu.
Cùng lúc chiếc bóng phóng đi lại có loạt tiếng thét của nữ lưu:
− Sát nhân! Ngươi chạy đi đâu?
Ba chiếc bóng mảnh khảnh từ trong cánh rừng nhỏ phía trước Thanh Vân động phóng ra.
Chợt động linh cơ Hồ Sơn hét:
− Doanh muội, Tuấn đệ mau ngăn chặn hắn lại.
Tiếng hét của Hồ Sơn chưa dứt thì ba chiếc bóng mảnh khảnh đã rơi xuống trước mặt chàng.
Rõ lại đó là Hồng đạo cô, Bạch đạo cô và Lam đạo cô với sắc diện đầy sát khí.
Lam đạo cô trừng mắt nhìn Hồ Sơn thét:
− Tặc tử! Ngươi giết người rồi bỏ chạy đi đâu?
Hồ Sơn lúng túng:
− Ồ! Đạo cô nói gì tại hạ không rõ?
Hồng đạo cô hét:
− Im ngay! Ngươi vừa sử dụng "Thiết sa thần chưởng" giết chết ba vị nữ đồ đệ của ta còn chối tội ư? Hãy mau đền mạng.
Hồ Sơn vội khoác tay:
− Đạo cô ...
Lam đạo cô phất cánh tay áo đạo:
− Hãy mau thu nạp hắn, đừng cho chạy thoát.
Chiếc lưới quái dị màu lam từ trong tay Lam đạo cô chụp trùm tới Hồ Sơn.
Không thể làm sao được vì ba vị Đạo Cô tính tình quá nóng nảy, Hồ Sơn lắc mình ngang qua một trượng tránh khỏi chiếc lưới kỳ dị đó.
Chàng la lớn:
− Ngừng lại! Chư vị nữ tiền bối đã lầm rồi.
Bạch đạo cô xê mình tới:
− Lầm à? Bắt hắn cho mau.
Tức thì ba chiếc lưới xanh, trắng, đỏ từ ba vị Đạo cô trùm tới Hồ Sơn.
Hồ Sơn nổi giận quát to một tiếng, song chưởng chấn ra hai đạo kình với mười hai thành công lực tạo thành trận cuồng phong ngăn chặn ba chiếc lưới quái dị ...
Bộp ... bộp ...
Chưởng lực hùng mạnh của Hồ Sơn đánh bật ba chiếc lưới quái dị bay lên không.
Cả ba vị Đạo cô bị ám kình xô lại phía sau ba bốn bước mới đứng vững.
Họ khiếp đảm vì không ngờ nội lực lẫn chiêu thúc của Hồ Sơn cao thâm đến thế.' Hồng đạo cô nhìn Hồ Sơn bằng đôi mắt kinh hoàng:
− Ngươi là ...
Không đợi Hồng đạo cô dứt câu, Hồ Sơn hô to:
− Hãy theo tại hạ ...
Chữ tại hạ chưa kịp dứt, Hồ Sơn đã vèo mình phóng trở lại phía Doanh Doanh.
Chàng trông thấy Doanh Doanh đang kịch chiến với người bịt mặt, còn Tuấn Anh đã bị trọng thương, Tường Oanh ôm gã khóc nức nở.
Không dám chậm trễ vì sợ Doanh Doanh bị hại, Hồ Sơn bằng một động tác thần tốc bắn tới sân tràng, hét:
− Tặc tử nạp mạng!
Đạo kình nặng ngàn cân từ chưởng trung của Hồ Sơn ào tới người bịt mặt trong khi hai chân chàng chỉ vừa chấm đất.
Người bịt mặt cười gằn một tiếng, xê mình ngang tránh khỏi, rồi trả lại một chưởng màu dị rợn hồn.
Hồ Sơn ngó thấy chưởng kình la lớn:
− Ồ! "Thiết sa thần chưởng", chính thật là ngươi đây!
Đang khi hét, Hồ Sơn vỗ ra một chưởng với mười thành công lực chống trả lại chiêu "Thiết sa thần chưởng" của người bịt mặt.
Ầm!
Một tiếng nổ chấn động, bụi cát tung bay mịt mù. Vùng khí đỏ biến mất.
Người bịt mặt tháo lui trở lại hai bước vì không chịu nổi nội kình kinh hồn của Hồ Sơn.
Từ ngày ăn nhằm Thiên niên liên hoa quả, nội lực của chàng tăng vượt hơn xưa gấp bội lần, nên chưởng lực đưa ra như sấm động.
Người bịt mặt biết rõ không thể chống nổi Hồ Sơn nên quay mình toan bỏ chạy.
Hồ Sơn hét:
− Ngươi chạy đi đâu?
Nhưng chàng chưa kịp động thủ thì ba vị Đạo cô đã phóng tới. Ba chiếc lưới quái dị liền trùm xuống đầu người bịt mặt.
Hắn liền bị nhốt vào một trong ba chiếc lưới.
Bỏ mặt hung thủ cho ba vị Đạo Cô của Thanh Vân động, Hồ Sơn quay trở lại chỗ Doanh Doanh đang vạch tìm thương tích của Tuấn Anh.
Bỗng Doanh Doanh kêu lên:
− "Thiết sa thần chưởng"!
Ba vị Đạo Cô xách chiếc lưới nhốt người bịt mặt tới chỗ bọn Hồ Sơn, Doanh Doanh.
Hồng đạo cô nhìn vết thương trên ngực Tuấn Anh sửng sốt hỏi:
− Hắn ra tay đấy ư?
Doanh Doanh gật đầu:
− Chính hắn chứ còn ai nữa. Bây giờ đã rõ ràng rồi, nữ tiền bối tháo mở chiếc lưới, vạch mặt xem hắn chính thực là ai.
Hồng đạo cô chưa kịp ra tay thình lình có một chiếc bóng từ trên cao rơi xuống im lặng như bóng quỷ. Thân pháp chiếc bóng quả vô thượng giang hồ.
Hoàng phu nhân!
Thật thế, chiếc bóng mới xuất hiện chính là Hoàng phu nhân.
Vừa trông thấy Tuấn Anh nằm trong tay Doanh Doanh bà thét lớn:
− Trời ... Tuấn nhi ...
Hoàng phu nhân sà tới bế lấy Tuấn Anh, giọt lệ tuôn ra đầm đìa.
Con bà đã bị trọng thương vì tuyệt chiêu "Thiết sa thần chưởng" của vợ chồng bà.
Mọi người đều sửng sốt trước sự tình quá bất ngờ này.
Hồ Sơn bảo Hồng đạo cô:
− Nữ tiền bối hãy tháo gỡ chiếc mặt nạ xem hắn là ai.