Đoạn nói về tráng khí cách mạng trong cuộc Trường Chinh rất hay ... ta tuy bị kỷ luật rời Đảng rùi nhưng lý tưởng cách mạng và Tổ quốc vẫn nằm đâu đó trong trái tim .
Chỉ tiếc tác giả để Vương Siêu lạnh lùng quá nên đánh mất trái tim nóng trong lòng .
Truyện Trung Quốc dạo này thiếu rất nhiều tình đa phần đều là thủ đoạn sắt máu của chính trường , trên chính trường đâu phải chỉ có thủ đoạn tàn bạo nếu nghiêng quá nhiều về nó thì lòng tin vào con người ở đâu .
Đọc sơ qua chương mới nhất mà Mata dịch thấy tiếc quá ! Vương Siêu có cần phải khát máu đến vậy không ? Đấu võ đâu cứ là đấu sống chết kiểu đó , cực đoan quá !
Cuối cùng , dù nói thế nào Vương Siêu củng là 1 người Cộng Sản tuy hoàn cảnh vào Đảng có nhiều bức ép nhưng tác giả lại quên mất điều đó cứ để cho thủ đoạn chính trường lấn áp mất tình đồng chí hở ra là đánh giết thù hằn. Cuộc đời thực có nhiều tàn bạo nhưng vẫn tồn tại tình yêu và lý tưởng mà lẽ nào tác giả quên mất nhỉ ... buồn !
|